Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 1947

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Lúc này theo hướng nhà hàng, Hình Nhất Phàm đang đưa Bạch Hạ đi thưởng thức đồ ăn ở đây. “Há miệng!” Trong cái nĩa của Hình Nhất Phàm, một miếng bít tết được đưa cho Bạch Hạ. “Em tự làm.” Bạch Hạ ngại ngùng, chung quanh đều có khách! “Sao thế, chê anh à?” Hình Nhất Phàm nheo mắt, muốn cô hợp tác. Bạch Hạ vừa phải mở miệng ăn, đồng thời cũng có chút khó chịu về cách người đàn ông này thể hiện tình cảm của mình, bất kể dịp nào. Hình Nhất Phàm đang ăn thì đột nhiên có một cái bàn bên cạnh, ba cô gái bước đến với đồ ăn, một phụ nữ đột nhiên kêu lên: “Trời ơi! Hình Nhất Phàm.” Giọng nói của người phụ nữ không kém gì sự phấn khích khi được nhìn thấy siêu thần tượng, trong tích tắc, hai cô gái ngồi bên cạnh lập tức quay đầu nhìn sang, đều kích động đến tim đập rộn lên. “Trời ơi! Là cậu ấy, vẫn đẹp trai như vậy!” “Trưởng thành hơn, nhưng quyền rũ hơn.” Một số cô gái đã hạ giọng để ngưỡng mộ và bàn luận về độ đẹp trai của Hình Nhất Phàm. Lúc cô học cấp ba, cũng là một trong những cô gái nhiệt liệt theo đuổi Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm cũng là một nhân vật giáo thảo đỉnh cao khó có thể thay thế trong tâm trí họ. Bạch Hạ nghe thấy có người gọi Hình Nhất Phàm, cô không khỏi kinh ngạc nhìn sang bàn bên cạnh. Ánh mắt của Hình Nhất Phàm cũng quét qua, mặc dù những cô gái này đã thay đổi một chút nhưng anh vẫn nhận ra vài gương mặt quen thuộc từ thời cấp ba. “Hi, Hình Nhất Phàm, chúng ta là bạn học cấp 3, cậu còn nhớ không?” Một trong hai cô gái mạnh dạn chào hỏi. “Hình Nhất Phàm, lâu rồi không gặp.” “Trời ạ! Cậu ấy nhìn chúng ta!” Một cô gái hào hứng nói. Ba cô gái lại lần nữa mê muội anh. Hình Nhật Phàm gật đâu chứng tỏ răng anh đã nhớ, nhưng anh chỉ chào hỏi một cách lịch sự. Bạch Hạ ở bên cạnh sững sờ, không ngờ ở đây mà cũng có thể gặp được fan hâm mộ của anh, rốt cuộc khi còn học cấp ba, anh đã nỗi tiếng như thế nào? Trường trung học quý tộc mà Hình Nhất Phàm theo học khi đó là tập hợp con nhà giàu nỗi tiếng toàn thành phó, vì vậy, người ngưỡng mộ anh cũng là hàng tá phụ nữ giàu có. Ba cô gái tự nhiên cũng phát hiện Hình Nhát Phàm đang dùng bữa với Bạch Hạ, nghĩ thầm, cô là ai, con gái nhà giàu nào? Mà lại có cơ hội bồi Hình Nhất Phàm dùng com? Nó khiến họ ghen tị và ghét bỏ! Trong lòng bọn họ, Hình Nhất Phàm như một vị thần cao lãnh, giống như hồi cấp ba, chỉ cần liếc mắt nhìn ai đó nhiều hơn, bạn học nữ sẽ có thể vui vẻ cả ngày, coi như được cưng chiều. Nhưng bây giờ, dù đã mười năm nhưng sức hấp dẫn của anh vẫn không hề suy giảm, hồi trước ai cũng rụt rè, nhưng bây giờ, sau khi bước ra ngoài xã hội, ai cũng trở nên can đảm hơn rồi. Hơn nữa, ba vị tiểu thư nhà giàu cũng tự tin, ánh mắt như chụp X-quang từ đầu đến chân Bạch Hạ. Bạch Hạ rõ ràng nhỏ hơn bọn họ, còn các cô bằng tuổi Hình Nhất Phàm. Bạch Hạ có chút khó chịu khi bị ba cặp mắt này nhìn chằm chằm, cô đặt thìa xuống, nói với Hình Nhất Phàm đang ở đối diện: “Em ăn no rồi.” Hình Nhất Phàm đương nhiên biết cô bị ảnh hưởng bởi ba ô nàng ở phía đối diện, vì vậy anh quay sang ba cô gái ói: “Giới thiệu với các cậu, đây là bạn gái mình.” Nói xong, ánh mắt anh nhẹ nhàng rơi xuống Bạch hạ đang ở phía đối diện. Bạch Hạ xấu hổ, cô cảm thấy ba cặp mắt đó sắp nuốt chửng mình. Hình Nhất Phàm đứng dậy, vươn tay ôm Bạch Hạ rồi rời đi.

Lúc này theo hướng nhà hàng, Hình Nhất Phàm đang đưa Bạch Hạ đi thưởng thức đồ ăn ở đây.

 

“Há miệng!”

 

Trong cái nĩa của Hình Nhất Phàm, một miếng bít tết được đưa cho Bạch Hạ.

 

“Em tự làm.”

 

Bạch Hạ ngại ngùng, chung quanh đều có khách!

 

“Sao thế, chê anh à?”

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt, muốn cô hợp tác.

 

Bạch Hạ vừa phải mở miệng ăn, đồng thời cũng có chút khó chịu về cách người đàn ông này thể hiện tình cảm của mình, bất kể dịp nào.

 

Hình Nhất Phàm đang ăn thì đột nhiên có một cái bàn bên cạnh, ba cô gái bước đến với đồ ăn, một phụ nữ đột nhiên kêu lên: “Trời ơi! Hình Nhất Phàm.”

 

Giọng nói của người phụ nữ không kém gì sự phấn khích khi được nhìn thấy siêu thần tượng, trong tích tắc, hai cô gái ngồi bên cạnh lập tức quay đầu nhìn sang, đều kích động đến tim đập rộn lên.

 

“Trời ơi! Là cậu ấy, vẫn đẹp trai như vậy!”

 

“Trưởng thành hơn, nhưng quyền rũ hơn.”

 

Một số cô gái đã hạ giọng để ngưỡng mộ và bàn luận về độ đẹp trai của Hình Nhất Phàm.

 

Lúc cô học cấp ba, cũng là một trong những cô gái nhiệt liệt theo đuổi Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm cũng là một nhân vật giáo thảo đỉnh cao khó có thể thay thế trong tâm trí họ.

 

Bạch Hạ nghe thấy có người gọi Hình Nhất Phàm, cô không khỏi kinh ngạc nhìn sang bàn bên cạnh.

 

Ánh mắt của Hình Nhất Phàm cũng quét qua, mặc dù những cô gái này đã thay đổi một chút nhưng anh vẫn nhận ra vài gương mặt quen thuộc từ thời cấp ba.

 

“Hi, Hình Nhất Phàm, chúng ta là bạn học cấp 3, cậu còn nhớ không?”

 

Một trong hai cô gái mạnh dạn chào hỏi.

 

“Hình Nhất Phàm, lâu rồi không gặp.”

 

“Trời ạ! Cậu ấy nhìn chúng ta!”

 

Một cô gái hào hứng nói.

 

Ba cô gái lại lần nữa mê muội anh.

 

Hình Nhật Phàm gật đâu chứng tỏ răng anh đã nhớ, nhưng anh chỉ chào hỏi một cách lịch sự.

 

Bạch Hạ ở bên cạnh sững sờ, không ngờ ở đây mà cũng có thể gặp được fan hâm mộ của anh, rốt cuộc khi còn học cấp ba, anh đã nỗi tiếng như thế nào?

 

Trường trung học quý tộc mà Hình Nhất Phàm theo học khi đó là tập hợp con nhà giàu nỗi tiếng toàn thành phó, vì vậy, người ngưỡng mộ anh cũng là hàng tá phụ nữ giàu có.

 

Ba cô gái tự nhiên cũng phát hiện Hình Nhát Phàm đang dùng bữa với Bạch Hạ, nghĩ thầm, cô là ai, con gái nhà giàu nào? Mà lại có cơ hội bồi Hình Nhất Phàm dùng com?

 

Nó khiến họ ghen tị và ghét bỏ! Trong lòng bọn họ, Hình Nhất Phàm như một vị thần cao lãnh, giống như hồi cấp ba, chỉ cần liếc mắt nhìn ai đó nhiều hơn, bạn học nữ sẽ có thể vui vẻ cả ngày, coi như được cưng chiều.

 

Nhưng bây giờ, dù đã mười năm nhưng sức hấp dẫn của anh vẫn không hề suy giảm, hồi trước ai cũng rụt rè, nhưng bây giờ, sau khi bước ra ngoài xã hội, ai cũng trở nên can đảm hơn rồi.

 

Hơn nữa, ba vị tiểu thư nhà giàu cũng tự tin, ánh mắt như chụp X-quang từ đầu đến chân Bạch Hạ.

 

Bạch Hạ rõ ràng nhỏ hơn bọn họ, còn các cô bằng tuổi Hình Nhất Phàm.

 

Bạch Hạ có chút khó chịu khi bị ba cặp mắt này nhìn chằm chằm, cô đặt thìa xuống, nói với Hình Nhất Phàm đang ở đối diện: “Em ăn no rồi.”

 

Hình Nhất Phàm đương nhiên biết cô bị ảnh hưởng bởi ba ô nàng ở phía đối diện, vì vậy anh quay sang ba cô gái ói: “Giới thiệu với các cậu, đây là bạn gái mình.”

 

Nói xong, ánh mắt anh nhẹ nhàng rơi xuống Bạch hạ đang ở phía đối diện.

 

Bạch Hạ xấu hổ, cô cảm thấy ba cặp mắt đó sắp nuốt chửng mình.

 

Hình Nhất Phàm đứng dậy, vươn tay ôm Bạch Hạ rồi rời đi.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Lúc này theo hướng nhà hàng, Hình Nhất Phàm đang đưa Bạch Hạ đi thưởng thức đồ ăn ở đây. “Há miệng!” Trong cái nĩa của Hình Nhất Phàm, một miếng bít tết được đưa cho Bạch Hạ. “Em tự làm.” Bạch Hạ ngại ngùng, chung quanh đều có khách! “Sao thế, chê anh à?” Hình Nhất Phàm nheo mắt, muốn cô hợp tác. Bạch Hạ vừa phải mở miệng ăn, đồng thời cũng có chút khó chịu về cách người đàn ông này thể hiện tình cảm của mình, bất kể dịp nào. Hình Nhất Phàm đang ăn thì đột nhiên có một cái bàn bên cạnh, ba cô gái bước đến với đồ ăn, một phụ nữ đột nhiên kêu lên: “Trời ơi! Hình Nhất Phàm.” Giọng nói của người phụ nữ không kém gì sự phấn khích khi được nhìn thấy siêu thần tượng, trong tích tắc, hai cô gái ngồi bên cạnh lập tức quay đầu nhìn sang, đều kích động đến tim đập rộn lên. “Trời ơi! Là cậu ấy, vẫn đẹp trai như vậy!” “Trưởng thành hơn, nhưng quyền rũ hơn.” Một số cô gái đã hạ giọng để ngưỡng mộ và bàn luận về độ đẹp trai của Hình Nhất Phàm. Lúc cô học cấp ba, cũng là một trong những cô gái nhiệt liệt theo đuổi Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm cũng là một nhân vật giáo thảo đỉnh cao khó có thể thay thế trong tâm trí họ. Bạch Hạ nghe thấy có người gọi Hình Nhất Phàm, cô không khỏi kinh ngạc nhìn sang bàn bên cạnh. Ánh mắt của Hình Nhất Phàm cũng quét qua, mặc dù những cô gái này đã thay đổi một chút nhưng anh vẫn nhận ra vài gương mặt quen thuộc từ thời cấp ba. “Hi, Hình Nhất Phàm, chúng ta là bạn học cấp 3, cậu còn nhớ không?” Một trong hai cô gái mạnh dạn chào hỏi. “Hình Nhất Phàm, lâu rồi không gặp.” “Trời ạ! Cậu ấy nhìn chúng ta!” Một cô gái hào hứng nói. Ba cô gái lại lần nữa mê muội anh. Hình Nhật Phàm gật đâu chứng tỏ răng anh đã nhớ, nhưng anh chỉ chào hỏi một cách lịch sự. Bạch Hạ ở bên cạnh sững sờ, không ngờ ở đây mà cũng có thể gặp được fan hâm mộ của anh, rốt cuộc khi còn học cấp ba, anh đã nỗi tiếng như thế nào? Trường trung học quý tộc mà Hình Nhất Phàm theo học khi đó là tập hợp con nhà giàu nỗi tiếng toàn thành phó, vì vậy, người ngưỡng mộ anh cũng là hàng tá phụ nữ giàu có. Ba cô gái tự nhiên cũng phát hiện Hình Nhát Phàm đang dùng bữa với Bạch Hạ, nghĩ thầm, cô là ai, con gái nhà giàu nào? Mà lại có cơ hội bồi Hình Nhất Phàm dùng com? Nó khiến họ ghen tị và ghét bỏ! Trong lòng bọn họ, Hình Nhất Phàm như một vị thần cao lãnh, giống như hồi cấp ba, chỉ cần liếc mắt nhìn ai đó nhiều hơn, bạn học nữ sẽ có thể vui vẻ cả ngày, coi như được cưng chiều. Nhưng bây giờ, dù đã mười năm nhưng sức hấp dẫn của anh vẫn không hề suy giảm, hồi trước ai cũng rụt rè, nhưng bây giờ, sau khi bước ra ngoài xã hội, ai cũng trở nên can đảm hơn rồi. Hơn nữa, ba vị tiểu thư nhà giàu cũng tự tin, ánh mắt như chụp X-quang từ đầu đến chân Bạch Hạ. Bạch Hạ rõ ràng nhỏ hơn bọn họ, còn các cô bằng tuổi Hình Nhất Phàm. Bạch Hạ có chút khó chịu khi bị ba cặp mắt này nhìn chằm chằm, cô đặt thìa xuống, nói với Hình Nhất Phàm đang ở đối diện: “Em ăn no rồi.” Hình Nhất Phàm đương nhiên biết cô bị ảnh hưởng bởi ba ô nàng ở phía đối diện, vì vậy anh quay sang ba cô gái ói: “Giới thiệu với các cậu, đây là bạn gái mình.” Nói xong, ánh mắt anh nhẹ nhàng rơi xuống Bạch hạ đang ở phía đối diện. Bạch Hạ xấu hổ, cô cảm thấy ba cặp mắt đó sắp nuốt chửng mình. Hình Nhất Phàm đứng dậy, vươn tay ôm Bạch Hạ rồi rời đi.

Chương 1947