Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1977
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nửa đêm, ở Bạch gia, Diệp Giai Mị đã ngủ một mình máy ngày nay, Bạch Thế Trạch không hề về nhà gặp bà ta, mà chỉ gọi điện thoại cho mấy đứa nhỏ. Ở trong điện thoại, ông an ủi bọn nhỏ rằng ông đang bận, còn bảo trợ lý đưa quà sang dỗ nhỏ vui vẻ, nhưng ông lại không về. Điều này làm cho trái tim của Diệp Giai Mị như lạnh đi, bây giờ đến điện thoại bà ta và Hồ Thắng còn không dám gọi cho nhau, vì sợ chồng bà ta sẽ phát hiện ra điều gì đó. Bây giờ Bạch Thế Trạch đang sống ở khách sạn, máy ngày nay ông vừa phải đi xã giao, vừa phải điều tra chuyện của Diệp Giai Mị, cả trí lực lẫn tâm tư của ông đều vô cùng mệt mỏi Về chuyện của Diệp Giai Mị, ngoài bức ảnh và đoạn video ngày hôm đó ra, nhân viên của ông không có thêm tiến triển nào nữa, không hề có lịch sử thuê phòng hay lịch sử cuộc gọi với Hồ Thắng. Thế nhưng, Bạch Thế Trạch vẫn cảm thấy Diệp Giai Mị ở nhà nhất định đã phản bội ông, hiện tại ông đang suy xét lại, có thể ông sẽ nể mặt hai đứa nhỏ mà tha thứ cho bà ta, tiếp tục sống cùng bà ta, nhưng bây giờ ông không muốn nhìn thầy mặt của Diệp Giai Mị. Lúc này Diệp Giai Mị vẫn đang nỗ lực hét mình để cứu vãn trái tim của chồng mình, nhưng điều này không có nghĩa là bà ta sẽ để yên cho Bạch Hạ, bà ta nghĩ Bạch Hạ làm như vậy chắc chắn là để chuẩn bị cho việc tranh giành tài sản với con mình. Bà ta muốn trừ khử cô đi, sau đó con và bà ta sẽ được Bạch Thế Trạch chia cho nhiều tài sản hơn. Bây giờ Diệp Giai Mị đang rất bất an hoảng hót, cộng thêm thân thế của con bà ta, sự tồn tại của Bạch Hạ đối với bà ta mà nói, giống như một con dao đang kè trên ngực, bà ta không thể không nhanh chóng trừ đi mối hoạ khôn lường này. Nửa đêm, Diệp Giai Mị càng nghĩ càng thấy sợ, bà ta lấy điện thoại di động mới mua ra, bắm số của Hồ Thắng. Lúc này Hồ Thắng đang ngủ bên cạnh vợ, nghe thấy điện thoại liền nhanh chóng nhắc máy. Vợ của ông ta oán trách vài câu, ông ta liền dỗ dành: “Là chuyện công, có chuyện gấp, tôi đi nghe một chút.” “Ngày nào cũng có người gọi cho ông lúc tối muộn như vậy. Có chuyện gì với ông vậy chứ?” Vợ của Hồ Thắng cũng rất khó chịu, bởi vì bà chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, mỗi ngày đi làm đều rất mệt. Hồ Thắng kiên nhẫn dỗ dành vài câu, rồi mới nhắc máy đi ra khỏi phòng, tìm một phòng làm việc yên tĩnh nhát để trả lời. “Alol Mị Mị! Có chuyện gì vậy?” Mấy ngày nay Hồ Thắng cũng rất lo lắng. “A Thắng, em sắp hận chết con nhóc thối Bạch Hạ kia rồi. Em phải hoảng hốt lo sợ như thế này, tất cả là do nó hại. Bạch Thế Trạch mấy ngày nay đều không về nhà, có phải anh ta không cần em nữa không? Hay là anh ta phát hiện ra cái gì rồi?” “Em đừng lo, anh ta không điều tra ra được chúng ta đâu.” Hồ Thắng lập tức an ủi bà ta, từ khi ông lén lút qua lại với Diệp Giai Mị, ông đã làm rất nhiều việc, đặc biệt là làm rất tốt công việc bảo mật. “Thật sao? Anh chắc chắn là anh ta không thể phát hiện ra sao?” Diệp Giai Mị lúc này rất cần sự bảo đảm. “Anh chắc chắn mà.” Hồ Thắng an ủi. “Con tiện nhân Bạch Hạ kia, nó muốn tranh gia tài với con của chúng ta, A Thắng, chúng ta không thể giữ nó lại, chúng ta phải làm cho nó biến mắt khỏi cái thế giới này.” Diệp Giai Mị điên cuồng nói. *Mị Mị, em muốn nó biến mất?” Hồ Thắng mặc dù sợ hết hồn, nhưng mà, ông ta cũng rất tán thành, bởi vì ông ta và người vợ hiện tại không có con, nên ông ta chỉ nhận một đôi trai gái mà Diệp Giai Mị đã giúp ông ta sinh. “Nếu không thì làm sao? Giữ lại nó để tiếp tục chống đối em à? Lỡ mà nó nắm được nhiều chứng cứ hơn, chúng ta sẽ toi thật đấy.” Bây giờ thần kinh Diệp Giai Mị đã bắt đầu có triệu chứng suy nhược, bởi vì bà ta sắp nồi điên rồi. “Được, anh sẽ sắp xếp, việc này không thể gáp, anh nhất định sẽ tìm cách thích hợp. để làm nó cách xa em.” “Em muốn nó chết, chỉ khi nó chết, em mới có thể yên tâm.” Diệp Giai Mị dữ tợn nói. “Được, anh sẽ làm cho em được như ý, nhưng chúng ta cần lên kế hoạch, hơn nữa cần có tiền.” Hồ Thắng bây giờ cũng không có bao nhiêu tiền. “Em sẽ đưa anh tiền, em có máy trăm vạn đây, đều đưa anh cả.” Diệp Giai Mị căn bản không quan tâm đến tiền nữa, bà ta bây giờ chỉ cần một người có thể thay bà ta trừ khử Bạch Hạ, mà Hồ Thắng chính là người sẽ không màng tất cả mà thay bà ta làm. Nói cho cùng, người Diệp Giai Mị yêu nhát vẫn là chính bản thân bà ta cùng con của bà ta, còn Hồ Thắng sẽ gặp phải những nguy hiểm gì, bà ta vốn dĩ không quá quan tâm. Hồ Thắng tất nhiên sẽ vì bà ta và con cái mà làm hết thảy, ông ta lại an ủi Diệp Giai Mị thêm một lúc, Diệp Giai Mị mới cúp điện thoại.
Nửa đêm, ở Bạch gia, Diệp Giai Mị đã ngủ một mình máy ngày nay, Bạch Thế Trạch không hề về nhà gặp bà ta, mà chỉ gọi điện thoại cho mấy đứa nhỏ. Ở trong điện thoại, ông an ủi bọn nhỏ rằng ông đang bận, còn bảo trợ lý đưa quà sang dỗ nhỏ vui vẻ, nhưng ông lại không về.
Điều này làm cho trái tim của Diệp Giai Mị như lạnh đi, bây giờ đến điện thoại bà ta và Hồ Thắng còn không dám gọi cho nhau, vì sợ chồng bà ta sẽ phát hiện ra điều gì đó.
Bây giờ Bạch Thế Trạch đang sống ở khách sạn, máy ngày nay ông vừa phải đi xã giao, vừa phải điều tra chuyện của Diệp Giai Mị, cả trí lực lẫn tâm tư của ông đều vô cùng mệt mỏi Về chuyện của Diệp Giai Mị, ngoài bức ảnh và đoạn video ngày hôm đó ra, nhân viên của ông không có thêm tiến triển nào nữa, không hề có lịch sử thuê phòng hay lịch sử cuộc gọi với Hồ Thắng.
Thế nhưng, Bạch Thế Trạch vẫn cảm thấy Diệp Giai Mị ở nhà nhất định đã phản bội ông, hiện tại ông đang suy xét lại, có thể ông sẽ nể mặt hai đứa nhỏ mà tha thứ cho bà ta, tiếp tục sống cùng bà ta, nhưng bây giờ ông không muốn nhìn thầy mặt của Diệp Giai Mị.
Lúc này Diệp Giai Mị vẫn đang nỗ lực hét mình để cứu vãn trái tim của chồng mình, nhưng điều này không có nghĩa là bà ta sẽ để yên cho Bạch Hạ, bà ta nghĩ Bạch Hạ làm như vậy chắc chắn là để chuẩn bị cho việc tranh giành tài sản với con mình.
Bà ta muốn trừ khử cô đi, sau đó con và bà ta sẽ được Bạch Thế Trạch chia cho nhiều tài sản hơn.
Bây giờ Diệp Giai Mị đang rất bất an hoảng hót, cộng thêm thân thế của con bà ta, sự tồn tại của Bạch Hạ đối với bà ta mà nói, giống như một con dao đang kè trên ngực, bà ta không thể không nhanh chóng trừ đi mối hoạ khôn lường này.
Nửa đêm, Diệp Giai Mị càng nghĩ càng thấy sợ, bà ta lấy điện thoại di động mới mua ra, bắm số của Hồ Thắng.
Lúc này Hồ Thắng đang ngủ bên cạnh vợ, nghe thấy điện thoại liền nhanh chóng nhắc máy. Vợ của ông ta oán trách vài câu, ông ta liền dỗ dành: “Là chuyện công, có chuyện gấp, tôi đi nghe một chút.”
“Ngày nào cũng có người gọi cho ông lúc tối muộn như vậy. Có chuyện gì với ông vậy chứ?” Vợ của Hồ Thắng cũng rất khó chịu, bởi vì bà chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, mỗi ngày đi làm đều rất mệt. Hồ Thắng kiên nhẫn dỗ dành vài câu, rồi mới nhắc máy đi ra khỏi phòng, tìm một phòng làm việc yên tĩnh nhát để trả lời.
“Alol Mị Mị! Có chuyện gì vậy?” Mấy ngày nay Hồ Thắng cũng rất lo lắng.
“A Thắng, em sắp hận chết con nhóc thối Bạch Hạ kia rồi.
Em phải hoảng hốt lo sợ như thế này, tất cả là do nó hại.
Bạch Thế Trạch mấy ngày nay đều không về nhà, có phải anh ta không cần em nữa không? Hay là anh ta phát hiện ra cái gì rồi?”
“Em đừng lo, anh ta không điều tra ra được chúng ta đâu.”
Hồ Thắng lập tức an ủi bà ta, từ khi ông lén lút qua lại với Diệp Giai Mị, ông đã làm rất nhiều việc, đặc biệt là làm rất tốt công việc bảo mật.
“Thật sao? Anh chắc chắn là anh ta không thể phát hiện ra sao?” Diệp Giai Mị lúc này rất cần sự bảo đảm.
“Anh chắc chắn mà.” Hồ Thắng an ủi.
“Con tiện nhân Bạch Hạ kia, nó muốn tranh gia tài với con của chúng ta, A Thắng, chúng ta không thể giữ nó lại, chúng ta phải làm cho nó biến mắt khỏi cái thế giới này.”
Diệp Giai Mị điên cuồng nói.
*Mị Mị, em muốn nó biến mất?” Hồ Thắng mặc dù sợ hết hồn, nhưng mà, ông ta cũng rất tán thành, bởi vì ông ta và người vợ hiện tại không có con, nên ông ta chỉ nhận một đôi trai gái mà Diệp Giai Mị đã giúp ông ta sinh.
“Nếu không thì làm sao? Giữ lại nó để tiếp tục chống đối em à? Lỡ mà nó nắm được nhiều chứng cứ hơn, chúng ta sẽ toi thật đấy.” Bây giờ thần kinh Diệp Giai Mị đã bắt đầu có triệu chứng suy nhược, bởi vì bà ta sắp nồi điên rồi.
“Được, anh sẽ sắp xếp, việc này không thể gáp, anh nhất định sẽ tìm cách thích hợp. để làm nó cách xa em.”
“Em muốn nó chết, chỉ khi nó chết, em mới có thể yên tâm.” Diệp Giai Mị dữ tợn nói.
“Được, anh sẽ làm cho em được như ý, nhưng chúng ta cần lên kế hoạch, hơn nữa cần có tiền.” Hồ Thắng bây giờ cũng không có bao nhiêu tiền.
“Em sẽ đưa anh tiền, em có máy trăm vạn đây, đều đưa anh cả.” Diệp Giai Mị căn bản không quan tâm đến tiền nữa, bà ta bây giờ chỉ cần một người có thể thay bà ta trừ khử Bạch Hạ, mà Hồ Thắng chính là người sẽ không màng tất cả mà thay bà ta làm.
Nói cho cùng, người Diệp Giai Mị yêu nhát vẫn là chính bản thân bà ta cùng con của bà ta, còn Hồ Thắng sẽ gặp phải những nguy hiểm gì, bà ta vốn dĩ không quá quan tâm.
Hồ Thắng tất nhiên sẽ vì bà ta và con cái mà làm hết thảy, ông ta lại an ủi Diệp Giai Mị thêm một lúc, Diệp Giai Mị mới cúp điện thoại.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nửa đêm, ở Bạch gia, Diệp Giai Mị đã ngủ một mình máy ngày nay, Bạch Thế Trạch không hề về nhà gặp bà ta, mà chỉ gọi điện thoại cho mấy đứa nhỏ. Ở trong điện thoại, ông an ủi bọn nhỏ rằng ông đang bận, còn bảo trợ lý đưa quà sang dỗ nhỏ vui vẻ, nhưng ông lại không về. Điều này làm cho trái tim của Diệp Giai Mị như lạnh đi, bây giờ đến điện thoại bà ta và Hồ Thắng còn không dám gọi cho nhau, vì sợ chồng bà ta sẽ phát hiện ra điều gì đó. Bây giờ Bạch Thế Trạch đang sống ở khách sạn, máy ngày nay ông vừa phải đi xã giao, vừa phải điều tra chuyện của Diệp Giai Mị, cả trí lực lẫn tâm tư của ông đều vô cùng mệt mỏi Về chuyện của Diệp Giai Mị, ngoài bức ảnh và đoạn video ngày hôm đó ra, nhân viên của ông không có thêm tiến triển nào nữa, không hề có lịch sử thuê phòng hay lịch sử cuộc gọi với Hồ Thắng. Thế nhưng, Bạch Thế Trạch vẫn cảm thấy Diệp Giai Mị ở nhà nhất định đã phản bội ông, hiện tại ông đang suy xét lại, có thể ông sẽ nể mặt hai đứa nhỏ mà tha thứ cho bà ta, tiếp tục sống cùng bà ta, nhưng bây giờ ông không muốn nhìn thầy mặt của Diệp Giai Mị. Lúc này Diệp Giai Mị vẫn đang nỗ lực hét mình để cứu vãn trái tim của chồng mình, nhưng điều này không có nghĩa là bà ta sẽ để yên cho Bạch Hạ, bà ta nghĩ Bạch Hạ làm như vậy chắc chắn là để chuẩn bị cho việc tranh giành tài sản với con mình. Bà ta muốn trừ khử cô đi, sau đó con và bà ta sẽ được Bạch Thế Trạch chia cho nhiều tài sản hơn. Bây giờ Diệp Giai Mị đang rất bất an hoảng hót, cộng thêm thân thế của con bà ta, sự tồn tại của Bạch Hạ đối với bà ta mà nói, giống như một con dao đang kè trên ngực, bà ta không thể không nhanh chóng trừ đi mối hoạ khôn lường này. Nửa đêm, Diệp Giai Mị càng nghĩ càng thấy sợ, bà ta lấy điện thoại di động mới mua ra, bắm số của Hồ Thắng. Lúc này Hồ Thắng đang ngủ bên cạnh vợ, nghe thấy điện thoại liền nhanh chóng nhắc máy. Vợ của ông ta oán trách vài câu, ông ta liền dỗ dành: “Là chuyện công, có chuyện gấp, tôi đi nghe một chút.” “Ngày nào cũng có người gọi cho ông lúc tối muộn như vậy. Có chuyện gì với ông vậy chứ?” Vợ của Hồ Thắng cũng rất khó chịu, bởi vì bà chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, mỗi ngày đi làm đều rất mệt. Hồ Thắng kiên nhẫn dỗ dành vài câu, rồi mới nhắc máy đi ra khỏi phòng, tìm một phòng làm việc yên tĩnh nhát để trả lời. “Alol Mị Mị! Có chuyện gì vậy?” Mấy ngày nay Hồ Thắng cũng rất lo lắng. “A Thắng, em sắp hận chết con nhóc thối Bạch Hạ kia rồi. Em phải hoảng hốt lo sợ như thế này, tất cả là do nó hại. Bạch Thế Trạch mấy ngày nay đều không về nhà, có phải anh ta không cần em nữa không? Hay là anh ta phát hiện ra cái gì rồi?” “Em đừng lo, anh ta không điều tra ra được chúng ta đâu.” Hồ Thắng lập tức an ủi bà ta, từ khi ông lén lút qua lại với Diệp Giai Mị, ông đã làm rất nhiều việc, đặc biệt là làm rất tốt công việc bảo mật. “Thật sao? Anh chắc chắn là anh ta không thể phát hiện ra sao?” Diệp Giai Mị lúc này rất cần sự bảo đảm. “Anh chắc chắn mà.” Hồ Thắng an ủi. “Con tiện nhân Bạch Hạ kia, nó muốn tranh gia tài với con của chúng ta, A Thắng, chúng ta không thể giữ nó lại, chúng ta phải làm cho nó biến mắt khỏi cái thế giới này.” Diệp Giai Mị điên cuồng nói. *Mị Mị, em muốn nó biến mất?” Hồ Thắng mặc dù sợ hết hồn, nhưng mà, ông ta cũng rất tán thành, bởi vì ông ta và người vợ hiện tại không có con, nên ông ta chỉ nhận một đôi trai gái mà Diệp Giai Mị đã giúp ông ta sinh. “Nếu không thì làm sao? Giữ lại nó để tiếp tục chống đối em à? Lỡ mà nó nắm được nhiều chứng cứ hơn, chúng ta sẽ toi thật đấy.” Bây giờ thần kinh Diệp Giai Mị đã bắt đầu có triệu chứng suy nhược, bởi vì bà ta sắp nồi điên rồi. “Được, anh sẽ sắp xếp, việc này không thể gáp, anh nhất định sẽ tìm cách thích hợp. để làm nó cách xa em.” “Em muốn nó chết, chỉ khi nó chết, em mới có thể yên tâm.” Diệp Giai Mị dữ tợn nói. “Được, anh sẽ làm cho em được như ý, nhưng chúng ta cần lên kế hoạch, hơn nữa cần có tiền.” Hồ Thắng bây giờ cũng không có bao nhiêu tiền. “Em sẽ đưa anh tiền, em có máy trăm vạn đây, đều đưa anh cả.” Diệp Giai Mị căn bản không quan tâm đến tiền nữa, bà ta bây giờ chỉ cần một người có thể thay bà ta trừ khử Bạch Hạ, mà Hồ Thắng chính là người sẽ không màng tất cả mà thay bà ta làm. Nói cho cùng, người Diệp Giai Mị yêu nhát vẫn là chính bản thân bà ta cùng con của bà ta, còn Hồ Thắng sẽ gặp phải những nguy hiểm gì, bà ta vốn dĩ không quá quan tâm. Hồ Thắng tất nhiên sẽ vì bà ta và con cái mà làm hết thảy, ông ta lại an ủi Diệp Giai Mị thêm một lúc, Diệp Giai Mị mới cúp điện thoại.