Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…

Chương 2587: Sa Vào Tình Yêu Ngọt Ngào

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… "À... là như vậy sao!" Tiếu Tuyết nhíu mày, hoài nghi: "Vì sao ngủ không ngon? Có tâm sự sao?""Tớ cũng không biết, chỉ là... ban ngày không biết vì sao rất muốn ngủ, buổi tối thì làm cách nào cũng không ngủ được. Hữu Hữu nói có thể là do tớ uống nhiều cà phê nên mới khó ngủ.""Thằng nhóc này đúng là tri kỷ của cậu! Thi Thi, cậu có một đôi bảo bối như vậy, chắc hẳn là nhờ tích phúc từ kiếp trước!"Tiếu Tuyết nói xong, trả lại menu cho phục vụ, phục vụ liền rời đi.Vân Thi Thi thấy chỉ còn lại hai người, cô chính là đã cố ý chọn một gian phòng kín đáo như thế này, thấy bây giờ đã không còn người ngoài, vì vậy trong lòng bắt đầu tính toán xem nên bắt đầu như thế nào, bỗng nhiên Tiếu Tuyết lại tỏ ra hưng phấn."Thi Thi, cậu có biết không? Dạo trước tớ với Cao Nam đến Maldives du lịch đấy!""..."Suy nghĩ của Vân Thi Thi bị cắt ngang, vừa nghe đến tên Cao Nam, dường như là theo phản xạ không điều kiện mà nhíu mày: "Maldives?"Tiếu Tuyết hiển nhiên không nhận thấy sắc mặt kì quái của cô, lại thao thao bất tuyệt: "Đúng vậy, cậu biết không? Ở Maldives là lần đầu tiên tớ nhìn rõ dáng người Cao Nam, trời ạ! Không nghĩ tới bình thường anh ấy mặc áo sơmi, không ngờ, dáng người lại tốt như vậy! Anh ấy nói bình thường cực kỳ chú trọng rèn luyện, cho nên mới giữ được dáng vóc đẹp như thế! Tớ nghe xong thì ức lắm, vì muốn giữ dáng mà tớ đã hạn chế ăn đồ ngọt, cũng siêng năng rèn luyện, thế mà nửa đường cong cũng chưa luyện ra!"Vân Thi Thi mỉm cười, yên lặng nghe cô ấy nói.Hiện giờ cô ấy đang rất hưng phấn, nếu cô cắt ngang giữa chừng thì đúng là rất không lễ phép."Nhưng mà... lúc ở Maldives, Cao Nam chủ động đề xuất muốn..."Tiếu Tuyết nói được nửa câu thì lại im bặt, trên mặt nhất thời nổi lên vẻ ngượng ngùng, cắn cắn môi, nhìn Vân Thi Thi, vẻ mặt xoắn xuýt: "Thi Thi, tớ cảm thấy chưa kết hôn, cái kia... không tốt lắm a...""Cái nào?" Vân Thi Thi biết rõ còn cố hỏi.Tiếu Tuyết nén giận lườm cô một cái, lúc này mới xấu hổ mở miệng, xoắn xuýt mãi, gắt gao cắn chặt răng, tức giận chà chà chân: "Ai da, là cái kia a...!""Cái kia, cái kia... Cậu không nói rõ ràng, tớ làm sao mà biết cậu đang chỉ cái gì?!"Tiếu Tuyết buồn bực, lấy hết dũng khí, nói: "Thi Thi, còn nhớ rõ trước kia tớ nói với cậu như thế nào không? Tớ thề, trước khi kết hôn, tuyệt không cùng đàn ông phát sinh quan hệ thân mật..."Vân Thi Thi cười: "Ừ, đúng là đã nghe qua, lúc đấy tớ còn cười cậu quan điểm cổ hủ.""Cậu nghĩ như vậy thật à! Lần đầu tiên của con gái không phải nên để dành cho đêm tân hôn với người mình yêu sao, cái này chẳng lẽ không phải món quà tốt nhất?"Vân Thi Thi lại không cho là đúng: "Cậu tự xem mình là quà à?""... Tớ... Tớ không phải có ý này!" Tiếu Tuyết đỏ mặt: "Tớ chỉ là cảm thấy... Tiến triển quá nhanh! Trong cảm nhận của tớ, hôn nhân là việc cực kỳ thần thánh, cũng có ý nghĩa kỷ niệm!""Cho nên, lúc đó, cậu đã cự tuyệt anh ta?" Vân Thi Thi nhíu mày: "Khi anh ta đề cập chuyện này với cậu, cậu đã cự tuyệt anh ta sao?”Sắc mặt Tiếu Tuyết lại càng đỏ, vội vàng nói: "Không có!""Hả?" Vân Thi Thi nói: "Việc này thật không giống cậu mà? Cậu là loại người cầm tay con trai thôi cũng đã đỏ mặt!"

"À... là như vậy sao!" Tiếu Tuyết nhíu mày, hoài nghi: "Vì sao ngủ không ngon? Có tâm sự sao?"

"Tớ cũng không biết, chỉ là... ban ngày không biết vì sao rất muốn ngủ, buổi tối thì làm cách nào cũng không ngủ được. Hữu Hữu nói có thể là do tớ uống nhiều cà phê nên mới khó ngủ."

"Thằng nhóc này đúng là tri kỷ của cậu! Thi Thi, cậu có một đôi bảo bối như vậy, chắc hẳn là nhờ tích phúc từ kiếp trước!"

Tiếu Tuyết nói xong, trả lại menu cho phục vụ, phục vụ liền rời đi.

Vân Thi Thi thấy chỉ còn lại hai người, cô chính là đã cố ý chọn một gian phòng kín đáo như thế này, thấy bây giờ đã không còn người ngoài, vì vậy trong lòng bắt đầu tính toán xem nên bắt đầu như thế nào, bỗng nhiên Tiếu Tuyết lại tỏ ra hưng phấn.

"Thi Thi, cậu có biết không? Dạo trước tớ với Cao Nam đến Maldives du lịch đấy!"

"..."

Suy nghĩ của Vân Thi Thi bị cắt ngang, vừa nghe đến tên Cao Nam, dường như là theo phản xạ không điều kiện mà nhíu mày: "Maldives?"

Tiếu Tuyết hiển nhiên không nhận thấy sắc mặt kì quái của cô, lại thao thao bất tuyệt: "Đúng vậy, cậu biết không? Ở Maldives là lần đầu tiên tớ nhìn rõ dáng người Cao Nam, trời ạ! Không nghĩ tới bình thường anh ấy mặc áo sơmi, không ngờ, dáng người lại tốt như vậy! Anh ấy nói bình thường cực kỳ chú trọng rèn luyện, cho nên mới giữ được dáng vóc đẹp như thế! Tớ nghe xong thì ức lắm, vì muốn giữ dáng mà tớ đã hạn chế ăn đồ ngọt, cũng siêng năng rèn luyện, thế mà nửa đường cong cũng chưa luyện ra!"

Vân Thi Thi mỉm cười, yên lặng nghe cô ấy nói.

Hiện giờ cô ấy đang rất hưng phấn, nếu cô cắt ngang giữa chừng thì đúng là rất không lễ phép.

"Nhưng mà... lúc ở Maldives, Cao Nam chủ động đề xuất muốn..."

Tiếu Tuyết nói được nửa câu thì lại im bặt, trên mặt nhất thời nổi lên vẻ ngượng ngùng, cắn cắn môi, nhìn Vân Thi Thi, vẻ mặt xoắn xuýt: "Thi Thi, tớ cảm thấy chưa kết hôn, cái kia... không tốt lắm a..."

"Cái nào?" Vân Thi Thi biết rõ còn cố hỏi.

Tiếu Tuyết nén giận lườm cô một cái, lúc này mới xấu hổ mở miệng, xoắn xuýt mãi, gắt gao cắn chặt răng, tức giận chà chà chân: "Ai da, là cái kia a...!"

"Cái kia, cái kia... Cậu không nói rõ ràng, tớ làm sao mà biết cậu đang chỉ cái gì?!"

Tiếu Tuyết buồn bực, lấy hết dũng khí, nói: "Thi Thi, còn nhớ rõ trước kia tớ nói với cậu như thế nào không? Tớ thề, trước khi kết hôn, tuyệt không cùng đàn ông phát sinh quan hệ thân mật..."

Vân Thi Thi cười: "Ừ, đúng là đã nghe qua, lúc đấy tớ còn cười cậu quan điểm cổ hủ."

"Cậu nghĩ như vậy thật à! Lần đầu tiên của con gái không phải nên để dành cho đêm tân hôn với người mình yêu sao, cái này chẳng lẽ không phải món quà tốt nhất?"

Vân Thi Thi lại không cho là đúng: "Cậu tự xem mình là quà à?"

"... Tớ... Tớ không phải có ý này!" Tiếu Tuyết đỏ mặt: "Tớ chỉ là cảm thấy... Tiến triển quá nhanh! Trong cảm nhận của tớ, hôn nhân là việc cực kỳ thần thánh, cũng có ý nghĩa kỷ niệm!"

"Cho nên, lúc đó, cậu đã cự tuyệt anh ta?" Vân Thi Thi nhíu mày: "Khi anh ta đề cập chuyện này với cậu, cậu đã cự tuyệt anh ta sao?”

Sắc mặt Tiếu Tuyết lại càng đỏ, vội vàng nói: "Không có!"

"Hả?" Vân Thi Thi nói: "Việc này thật không giống cậu mà? Cậu là loại người cầm tay con trai thôi cũng đã đỏ mặt!"

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… "À... là như vậy sao!" Tiếu Tuyết nhíu mày, hoài nghi: "Vì sao ngủ không ngon? Có tâm sự sao?""Tớ cũng không biết, chỉ là... ban ngày không biết vì sao rất muốn ngủ, buổi tối thì làm cách nào cũng không ngủ được. Hữu Hữu nói có thể là do tớ uống nhiều cà phê nên mới khó ngủ.""Thằng nhóc này đúng là tri kỷ của cậu! Thi Thi, cậu có một đôi bảo bối như vậy, chắc hẳn là nhờ tích phúc từ kiếp trước!"Tiếu Tuyết nói xong, trả lại menu cho phục vụ, phục vụ liền rời đi.Vân Thi Thi thấy chỉ còn lại hai người, cô chính là đã cố ý chọn một gian phòng kín đáo như thế này, thấy bây giờ đã không còn người ngoài, vì vậy trong lòng bắt đầu tính toán xem nên bắt đầu như thế nào, bỗng nhiên Tiếu Tuyết lại tỏ ra hưng phấn."Thi Thi, cậu có biết không? Dạo trước tớ với Cao Nam đến Maldives du lịch đấy!""..."Suy nghĩ của Vân Thi Thi bị cắt ngang, vừa nghe đến tên Cao Nam, dường như là theo phản xạ không điều kiện mà nhíu mày: "Maldives?"Tiếu Tuyết hiển nhiên không nhận thấy sắc mặt kì quái của cô, lại thao thao bất tuyệt: "Đúng vậy, cậu biết không? Ở Maldives là lần đầu tiên tớ nhìn rõ dáng người Cao Nam, trời ạ! Không nghĩ tới bình thường anh ấy mặc áo sơmi, không ngờ, dáng người lại tốt như vậy! Anh ấy nói bình thường cực kỳ chú trọng rèn luyện, cho nên mới giữ được dáng vóc đẹp như thế! Tớ nghe xong thì ức lắm, vì muốn giữ dáng mà tớ đã hạn chế ăn đồ ngọt, cũng siêng năng rèn luyện, thế mà nửa đường cong cũng chưa luyện ra!"Vân Thi Thi mỉm cười, yên lặng nghe cô ấy nói.Hiện giờ cô ấy đang rất hưng phấn, nếu cô cắt ngang giữa chừng thì đúng là rất không lễ phép."Nhưng mà... lúc ở Maldives, Cao Nam chủ động đề xuất muốn..."Tiếu Tuyết nói được nửa câu thì lại im bặt, trên mặt nhất thời nổi lên vẻ ngượng ngùng, cắn cắn môi, nhìn Vân Thi Thi, vẻ mặt xoắn xuýt: "Thi Thi, tớ cảm thấy chưa kết hôn, cái kia... không tốt lắm a...""Cái nào?" Vân Thi Thi biết rõ còn cố hỏi.Tiếu Tuyết nén giận lườm cô một cái, lúc này mới xấu hổ mở miệng, xoắn xuýt mãi, gắt gao cắn chặt răng, tức giận chà chà chân: "Ai da, là cái kia a...!""Cái kia, cái kia... Cậu không nói rõ ràng, tớ làm sao mà biết cậu đang chỉ cái gì?!"Tiếu Tuyết buồn bực, lấy hết dũng khí, nói: "Thi Thi, còn nhớ rõ trước kia tớ nói với cậu như thế nào không? Tớ thề, trước khi kết hôn, tuyệt không cùng đàn ông phát sinh quan hệ thân mật..."Vân Thi Thi cười: "Ừ, đúng là đã nghe qua, lúc đấy tớ còn cười cậu quan điểm cổ hủ.""Cậu nghĩ như vậy thật à! Lần đầu tiên của con gái không phải nên để dành cho đêm tân hôn với người mình yêu sao, cái này chẳng lẽ không phải món quà tốt nhất?"Vân Thi Thi lại không cho là đúng: "Cậu tự xem mình là quà à?""... Tớ... Tớ không phải có ý này!" Tiếu Tuyết đỏ mặt: "Tớ chỉ là cảm thấy... Tiến triển quá nhanh! Trong cảm nhận của tớ, hôn nhân là việc cực kỳ thần thánh, cũng có ý nghĩa kỷ niệm!""Cho nên, lúc đó, cậu đã cự tuyệt anh ta?" Vân Thi Thi nhíu mày: "Khi anh ta đề cập chuyện này với cậu, cậu đã cự tuyệt anh ta sao?”Sắc mặt Tiếu Tuyết lại càng đỏ, vội vàng nói: "Không có!""Hả?" Vân Thi Thi nói: "Việc này thật không giống cậu mà? Cậu là loại người cầm tay con trai thôi cũng đã đỏ mặt!"

Chương 2587: Sa Vào Tình Yêu Ngọt Ngào