Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 2021

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Còn Hình Nhất Phàm lúc này đang nhìn chằm chằm vào cuốn truyện tranh tỉnh xảo trên tay mình, cảnh giường chiếu, không ngờ người con gái này không có kinh nghiệm mà vẫn có thể vẽ cảnh giường chiếu đến vậy. Hơn nữa, phong cách vẽ tranh của cô sao lại có chút giống lúc anh đè cô ở nhà thế? Hình Nhất Phàm không khỏi cảm thấy thú vị, cuối cùng cũng đến lượt mình, anh bước đến gần Bạch Hạ, bước chân uyễn chuyển, đưa cho cô tập truyện tranh trên tay, đôi tay thon dài khẽ chống, gương mặt đẹp trai đưa đến gần cô. “Vẽ hay lắm! Ký tên cho anh đi!” Bạch Hạ ngắng đầu xinh xắn nguýt anh: “Anh xem náo nhiệt cái gì?” “Tâng bốc em! Còn có, Tô Dã là ai?” Hình Nhất Phàm thích thú hỏi. Bạch Hạ đang ký tên cho anh, cô ký bị lệch, khẩn trương ngẳng đầu lên nói: “Không ai cả!” “Nghe nói chính là nam chính tác phẩm mới của em. Em lấy anh làm nguyên mẫu phải không?” Hình Nhất Phàm cong môi cười hỏi, ánh mắt có chút mập mờ. Bạch Hạ mặt đỏ bừng, trời ơi! Anh phát hiện ra? “Ký xong, anh qua kia chờ em đi.” Bạch Hạ nói với anh. Hình Nhất Phàm không chặn vị trí của người khác nữa, nhìn web truyện tranh của công ty họ bên cạnh, lấy điện thoại di động ra, ngồi xuống ghế ở hàng cuối, bình tĩnh xem các tác phẩm trong web này. Sau khi tìm kiếm, tác phẩm mới của Bạch Hạ xuất hiện, anh đưa tay mở ra, trong ảnh là khung cảnh hai biệt thự. cạnh nhau quen thuộc với anh, rất nhanh, trên đồng cỏ xuất hiện con mèo nhỏ, vẫn là trong mưa to, cuộn mình thành một đống. Một cô gái có mái tóc dài mỏng manh và đáng yêu đã đưa chú mèo con về nhà chăm sóc. Dường như Hình Nhất Phàm đã khám phá ra thế giới mới, anh không thể không lật trang tiếp trong sự phần khích, ở trang thứ năm, xuất hiện trên khung cảnh, một người đàn ông tên là Tô Dã. Hình Nhất Phàm nhìn nhân vật truyện tranh của Bạch Hạ, không cần suy nghĩ nhiều, chính là anh không sai. Người này có mái tóc đen sành điệu, áo sơ mi đen tiết chế, nét mặt sắc sảo, giữa hai mắt toát ra khí chất lạnh lùng, hơn nữa đây là lần đầu tiên anh và Bạch Hạ gặp nhau. Anh đang ngồi trên chiếc ghế trong công viên phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, thì rất nhanh, một con mèo kích động chạy đến dưới chân của anh, Đóa Đóa. Hình Nhất Phàm càng lật nhanh, trong ánh mắt ý cười sắp không thể che hết, anh đang cười một mình ở đó, nụ cười trong mắt anh đã mê hoặc các độc giả nữ xung quanh anh. Sau khi Bạch Hạ ký xong cái cuối cùng, cô ngắng đầu lên nhìn Hình Nhất Phàm, anh đang ngồi ở vị trí phía sau, nhìn vào điện thoại ngón tay mảnh khảnh đặt giữa, như thể đang nhìn trộm điều gì đó buồn cười. Đầu của Bạch Hạ hơi trống rỗng, cô có linh cảm chắc là Hình Nhất Phàm đang xem tác phẩm mới của cô, nhìn nụ cười kia của anh, nhất định là như thế. Bạch Hạ ngồi xuống cùng vài người bạn tác giả truyện tranh của mình, trên ghế phía trước có rất nhiều độc giả đang ngồi hoặc đang đứng, người dẫn chương trình giới thiệu trên sân khấu. Bạch Hạ xấu hỗ giới thiệu kinh nghiệm sáng tác của mình, ngay sau đó là thời gian để độc giả cùng giao lưu. Một độc giả nữ tò mò hỏi: “Summer ơi, cho mình hỏi nhân vật nam chính trong truyện tranh mới của bạn có dựa trên phiên bản hiện thực tế nào không?” Bạch Hạ không ngờ người đọc này có hứng thú khi biết chuyện này, cô đầu: “Đúng vậy, là dựa trên nguyên mẫu của bạn trai tôi.” “Bạn trai của bạn có ở đây không?” Người dẫn chương trình cũng tò mò hỏi. Bạch Hạ liếc nhìn Hình Nhất Phàm cười ngọt ngào: “Anh ấy đến rồi.” Hình Nhất Phàm cũng hợp tác đứng lên, ánh mắt dịu dàng trìu mến nhìn chằm chằm Bạch Hạ, hai người lộ ra vẻ âu yếm khiến những người có mặt lập tức được “ăn cơm chó” miễn phí. “Trời ơi! Bạn trai của bạn đẹp trai quá!” Người dẫn chương trình không khỏi muốn khen ngợi. 

Còn Hình Nhất Phàm lúc này đang nhìn chằm chằm vào cuốn truyện tranh tỉnh xảo trên tay mình, cảnh giường chiếu, không ngờ người con gái này không có kinh nghiệm mà vẫn có thể vẽ cảnh giường chiếu đến vậy. Hơn nữa, phong cách vẽ tranh của cô sao lại có chút giống lúc anh đè cô ở nhà thế?

 

Hình Nhất Phàm không khỏi cảm thấy thú vị, cuối cùng cũng đến lượt mình, anh bước đến gần Bạch Hạ, bước chân uyễn chuyển, đưa cho cô tập truyện tranh trên tay, đôi tay thon dài khẽ chống, gương mặt đẹp trai đưa đến gần cô.

 

“Vẽ hay lắm! Ký tên cho anh đi!”

 

Bạch Hạ ngắng đầu xinh xắn nguýt anh: “Anh xem náo nhiệt cái gì?”

 

“Tâng bốc em! Còn có, Tô Dã là ai?”

 

Hình Nhất Phàm thích thú hỏi.

 

Bạch Hạ đang ký tên cho anh, cô ký bị lệch, khẩn trương ngẳng đầu lên nói: “Không ai cả!”

 

“Nghe nói chính là nam chính tác phẩm mới của em. Em lấy anh làm nguyên mẫu phải không?”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười hỏi, ánh mắt có chút mập mờ.

 

Bạch Hạ mặt đỏ bừng, trời ơi! Anh phát hiện ra?

 

“Ký xong, anh qua kia chờ em đi.”

 

Bạch Hạ nói với anh.

 

Hình Nhất Phàm không chặn vị trí của người khác nữa, nhìn web truyện tranh của công ty họ bên cạnh, lấy điện thoại di động ra, ngồi xuống ghế ở hàng cuối, bình tĩnh xem các tác phẩm trong web này.

 

Sau khi tìm kiếm, tác phẩm mới của Bạch Hạ xuất hiện, anh đưa tay mở ra, trong ảnh là khung cảnh hai biệt thự.

 

cạnh nhau quen thuộc với anh, rất nhanh, trên đồng cỏ xuất hiện con mèo nhỏ, vẫn là trong mưa to, cuộn mình thành một đống.

 

Một cô gái có mái tóc dài mỏng manh và đáng yêu đã đưa chú mèo con về nhà chăm sóc.

 

Dường như Hình Nhất Phàm đã khám phá ra thế giới mới, anh không thể không lật trang tiếp trong sự phần khích, ở trang thứ năm, xuất hiện trên khung cảnh, một người đàn ông tên là Tô Dã.

 

Hình Nhất Phàm nhìn nhân vật truyện tranh của Bạch Hạ, không cần suy nghĩ nhiều, chính là anh không sai.

 

Người này có mái tóc đen sành điệu, áo sơ mi đen tiết chế, nét mặt sắc sảo, giữa hai mắt toát ra khí chất lạnh lùng, hơn nữa đây là lần đầu tiên anh và Bạch Hạ gặp nhau.

 

Anh đang ngồi trên chiếc ghế trong công viên phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, thì rất nhanh, một con mèo kích động chạy đến dưới chân của anh, Đóa Đóa.

 

Hình Nhất Phàm càng lật nhanh, trong ánh mắt ý cười sắp không thể che hết, anh đang cười một mình ở đó, nụ cười trong mắt anh đã mê hoặc các độc giả nữ xung quanh anh.

 

Sau khi Bạch Hạ ký xong cái cuối cùng, cô ngắng đầu lên nhìn Hình Nhất Phàm, anh đang ngồi ở vị trí phía sau, nhìn vào điện thoại ngón tay mảnh khảnh đặt giữa, như thể đang nhìn trộm điều gì đó buồn cười.

 

Đầu của Bạch Hạ hơi trống rỗng, cô có linh cảm chắc là Hình Nhất Phàm đang xem tác phẩm mới của cô, nhìn nụ cười kia của anh, nhất định là như thế.

 

Bạch Hạ ngồi xuống cùng vài người bạn tác giả truyện tranh của mình, trên ghế phía trước có rất nhiều độc giả đang ngồi hoặc đang đứng, người dẫn chương trình giới thiệu trên sân khấu.

 

Bạch Hạ xấu hỗ giới thiệu kinh nghiệm sáng tác của mình, ngay sau đó là thời gian để độc giả cùng giao lưu.

 

Một độc giả nữ tò mò hỏi: “Summer ơi, cho mình hỏi nhân vật nam chính trong truyện tranh mới của bạn có dựa trên phiên bản hiện thực tế nào không?”

 

Bạch Hạ không ngờ người đọc này có hứng thú khi biết chuyện này, cô đầu: “Đúng vậy, là dựa trên nguyên mẫu của bạn trai tôi.”

 

“Bạn trai của bạn có ở đây không?”

 

Người dẫn chương trình cũng tò mò hỏi.

 

Bạch Hạ liếc nhìn Hình Nhất Phàm cười ngọt ngào: “Anh ấy đến rồi.”

 

Hình Nhất Phàm cũng hợp tác đứng lên, ánh mắt dịu dàng trìu mến nhìn chằm chằm Bạch Hạ, hai người lộ ra vẻ âu yếm khiến những người có mặt lập tức được “ăn cơm chó” miễn phí.

 

“Trời ơi! Bạn trai của bạn đẹp trai quá!”

 

Người dẫn chương trình không khỏi muốn khen ngợi.

 

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Còn Hình Nhất Phàm lúc này đang nhìn chằm chằm vào cuốn truyện tranh tỉnh xảo trên tay mình, cảnh giường chiếu, không ngờ người con gái này không có kinh nghiệm mà vẫn có thể vẽ cảnh giường chiếu đến vậy. Hơn nữa, phong cách vẽ tranh của cô sao lại có chút giống lúc anh đè cô ở nhà thế? Hình Nhất Phàm không khỏi cảm thấy thú vị, cuối cùng cũng đến lượt mình, anh bước đến gần Bạch Hạ, bước chân uyễn chuyển, đưa cho cô tập truyện tranh trên tay, đôi tay thon dài khẽ chống, gương mặt đẹp trai đưa đến gần cô. “Vẽ hay lắm! Ký tên cho anh đi!” Bạch Hạ ngắng đầu xinh xắn nguýt anh: “Anh xem náo nhiệt cái gì?” “Tâng bốc em! Còn có, Tô Dã là ai?” Hình Nhất Phàm thích thú hỏi. Bạch Hạ đang ký tên cho anh, cô ký bị lệch, khẩn trương ngẳng đầu lên nói: “Không ai cả!” “Nghe nói chính là nam chính tác phẩm mới của em. Em lấy anh làm nguyên mẫu phải không?” Hình Nhất Phàm cong môi cười hỏi, ánh mắt có chút mập mờ. Bạch Hạ mặt đỏ bừng, trời ơi! Anh phát hiện ra? “Ký xong, anh qua kia chờ em đi.” Bạch Hạ nói với anh. Hình Nhất Phàm không chặn vị trí của người khác nữa, nhìn web truyện tranh của công ty họ bên cạnh, lấy điện thoại di động ra, ngồi xuống ghế ở hàng cuối, bình tĩnh xem các tác phẩm trong web này. Sau khi tìm kiếm, tác phẩm mới của Bạch Hạ xuất hiện, anh đưa tay mở ra, trong ảnh là khung cảnh hai biệt thự. cạnh nhau quen thuộc với anh, rất nhanh, trên đồng cỏ xuất hiện con mèo nhỏ, vẫn là trong mưa to, cuộn mình thành một đống. Một cô gái có mái tóc dài mỏng manh và đáng yêu đã đưa chú mèo con về nhà chăm sóc. Dường như Hình Nhất Phàm đã khám phá ra thế giới mới, anh không thể không lật trang tiếp trong sự phần khích, ở trang thứ năm, xuất hiện trên khung cảnh, một người đàn ông tên là Tô Dã. Hình Nhất Phàm nhìn nhân vật truyện tranh của Bạch Hạ, không cần suy nghĩ nhiều, chính là anh không sai. Người này có mái tóc đen sành điệu, áo sơ mi đen tiết chế, nét mặt sắc sảo, giữa hai mắt toát ra khí chất lạnh lùng, hơn nữa đây là lần đầu tiên anh và Bạch Hạ gặp nhau. Anh đang ngồi trên chiếc ghế trong công viên phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, thì rất nhanh, một con mèo kích động chạy đến dưới chân của anh, Đóa Đóa. Hình Nhất Phàm càng lật nhanh, trong ánh mắt ý cười sắp không thể che hết, anh đang cười một mình ở đó, nụ cười trong mắt anh đã mê hoặc các độc giả nữ xung quanh anh. Sau khi Bạch Hạ ký xong cái cuối cùng, cô ngắng đầu lên nhìn Hình Nhất Phàm, anh đang ngồi ở vị trí phía sau, nhìn vào điện thoại ngón tay mảnh khảnh đặt giữa, như thể đang nhìn trộm điều gì đó buồn cười. Đầu của Bạch Hạ hơi trống rỗng, cô có linh cảm chắc là Hình Nhất Phàm đang xem tác phẩm mới của cô, nhìn nụ cười kia của anh, nhất định là như thế. Bạch Hạ ngồi xuống cùng vài người bạn tác giả truyện tranh của mình, trên ghế phía trước có rất nhiều độc giả đang ngồi hoặc đang đứng, người dẫn chương trình giới thiệu trên sân khấu. Bạch Hạ xấu hỗ giới thiệu kinh nghiệm sáng tác của mình, ngay sau đó là thời gian để độc giả cùng giao lưu. Một độc giả nữ tò mò hỏi: “Summer ơi, cho mình hỏi nhân vật nam chính trong truyện tranh mới của bạn có dựa trên phiên bản hiện thực tế nào không?” Bạch Hạ không ngờ người đọc này có hứng thú khi biết chuyện này, cô đầu: “Đúng vậy, là dựa trên nguyên mẫu của bạn trai tôi.” “Bạn trai của bạn có ở đây không?” Người dẫn chương trình cũng tò mò hỏi. Bạch Hạ liếc nhìn Hình Nhất Phàm cười ngọt ngào: “Anh ấy đến rồi.” Hình Nhất Phàm cũng hợp tác đứng lên, ánh mắt dịu dàng trìu mến nhìn chằm chằm Bạch Hạ, hai người lộ ra vẻ âu yếm khiến những người có mặt lập tức được “ăn cơm chó” miễn phí. “Trời ơi! Bạn trai của bạn đẹp trai quá!” Người dẫn chương trình không khỏi muốn khen ngợi. 

Chương 2021