Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…

Chương 1796

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 1796Cô gái khẽ huýt sáo một cái, hai con rắn xanh biếc kia bò lên giường, chiếc lưỡi màu hồng của chúng thè ra thụt vào liên tục. Khi leo được lên giường, mấy chiếc răng nanh sắc bén của chúng lộ ra, hai con rắn táp thẳng về phía cổ của cậu ta.Khi răng nanh của hai con rắn nhỏ sắp tiếp xúc với cổ của Đường Dực, một luồng khí vô hình khiến chúng nổ tung. Biến cố bất thình lình này khiến cô gái kia bị dọa nhảy dựng.Đường Dực vốn ngủ say trên giường giờ lại mở to hai mắt: “Vì sao?”“Anh…” Cô gái nhìn cậu ta dần dần ngồi dậy, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch.“Cô vì một chứng nhận huấn luyện mà giết tôi?” Đường Dực vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh.Cô gái tóc ngắn lắc đầu, định lên tiếng giải thích.“Tôi muốn nghe lời nói thật. Cô nói đi, cô muốn lấy chứng nhận huấn luyện nên mới giết tôi, đúng không?”“Đúng!” Cô ta căn răng thừa nhận.“Vì sao?” Đường Dực lại hỏi.Cô gái la lên: “Vì nếu em không lấy được chứng nhận huấn luyện này thì sẽ phải chết. Em phải dùng thứ này để có thể sống sót. Lý do này đủ chưa? Em được sinh ra ở một nơi người ăn người. Ở nơi đó, nhất định phải hoàn thành được nhiệm vụ tương ứng mới có thể sống sót. Bố mẹ em đang trong tay bọn họ, em nhất định phải lấy được chứng nhận huấn luyện đem về, không cần biết dùng thủ đoạn gì cũng phải lấy được!”“Tôi hiểu rồi” Đường Dực ngồi dựa vào đầu giường, khế gật đầu.“Cô vì người thân mà giết tôi thì cũng chẳng có gì đáng trách. Tôi không trách cô, cô đi đi. Đừng để tôi gặp lại cô lần nữa”Lúc nói chuyện, thân thể Đường Dực run lên, có thể thấy rõ tâm trạng của cậu ta lúc này.“Anh chịu thả em đi ư?” Cô gái nhìn Đường Dực với ánh mắt khó tin, dưới cái nhìn của cô ta thì chàng trai này chắc chắn sẽ giết mình.“Đi đi” Đường Dực nói.“Đừng có để tôi đổi ý”Cô gái im lặng mấy giây, sau đó nói với cậu ta: “Coi như em nhặt được cái mạng này từ tay anh. Đợi em cứu được bố mẹ em ra ngoài, em sẽ tới tìm anh chịu tội.”Nói dứt lời, cô gái tóc ngắn mặc một bộ đồ vào, sau đó nhanh chân bước ra cửa. Khi cô ta vừa định kéo cửa phong ra thì cửa lại bị đẩy từ bên ngoài vào. Trương Thác xuất hiện trước mắt cô gái. Thấy có người đột ngột tới đây lúc nửa đêm, cô ta hơi sửng sốt.“Anh, anh…” Đường Dực cũng thấy Trương Thác.Anh nhìn cô gái tóc ngắn trước mặt, sau đó nhìn cậu ta và lắc đầu: “Cô ta không đi được, cậu giết cô ta đi”Mặt cô gái tóc ngắn biến sắc, cô ta nhìn về phía Đường Dực.Cậu ta cũng thay đổi sắc mặt: “Anh, em không hiểu ý của anh là gì!”“Cô ta muốn giết cậu, cậu lại thả cô ta đi dễ dàng như vậy ư?” Trương Thác hỏi ngược lại.Đường Dực hít sâu một hơi: “Đây là quyết định của em, thả cô ta đi”“Tôi lặp lại một lần nữa, cậu không thể thả cô ta đi được”Anh bước vào phòng, đóng cửa lại.Đường Dực bước xuống giường, nhìn cô gái tóc ngắn một cái rồi nói với Trương Thác: “Anh, coi như em xin anh. Em thật sự không…”

Chương 1796

Cô gái khẽ huýt sáo một cái, hai con rắn xanh biếc kia bò lên giường, chiếc lưỡi màu hồng của chúng thè ra thụt vào liên tục. Khi leo được lên giường, mấy chiếc răng nanh sắc bén của chúng lộ ra, hai con rắn táp thẳng về phía cổ của cậu ta.

Khi răng nanh của hai con rắn nhỏ sắp tiếp xúc với cổ của Đường Dực, một luồng khí vô hình khiến chúng nổ tung. Biến cố bất thình lình này khiến cô gái kia bị dọa nhảy dựng.

Đường Dực vốn ngủ say trên giường giờ lại mở to hai mắt: “Vì sao?”

“Anh…” Cô gái nhìn cậu ta dần dần ngồi dậy, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch.

“Cô vì một chứng nhận huấn luyện mà giết tôi?” Đường Dực vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

Cô gái tóc ngắn lắc đầu, định lên tiếng giải thích.

“Tôi muốn nghe lời nói thật. Cô nói đi, cô muốn lấy chứng nhận huấn luyện nên mới giết tôi, đúng không?”

“Đúng!” Cô ta căn răng thừa nhận.

“Vì sao?” Đường Dực lại hỏi.

Cô gái la lên: “Vì nếu em không lấy được chứng nhận huấn luyện này thì sẽ phải chết. Em phải dùng thứ này để có thể sống sót. Lý do này đủ chưa? Em được sinh ra ở một nơi người ăn người. Ở nơi đó, nhất định phải hoàn thành được nhiệm vụ tương ứng mới có thể sống sót. Bố mẹ em đang trong tay bọn họ, em nhất định phải lấy được chứng nhận huấn luyện đem về, không cần biết dùng thủ đoạn gì cũng phải lấy được!”

“Tôi hiểu rồi” Đường Dực ngồi dựa vào đầu giường, khế gật đầu.

“Cô vì người thân mà giết tôi thì cũng chẳng có gì đáng trách. Tôi không trách cô, cô đi đi. Đừng để tôi gặp lại cô lần nữa”

Lúc nói chuyện, thân thể Đường Dực run lên, có thể thấy rõ tâm trạng của cậu ta lúc này.

“Anh chịu thả em đi ư?” Cô gái nhìn Đường Dực với ánh mắt khó tin, dưới cái nhìn của cô ta thì chàng trai này chắc chắn sẽ giết mình.

“Đi đi” Đường Dực nói.

“Đừng có để tôi đổi ý”

Cô gái im lặng mấy giây, sau đó nói với cậu ta: “Coi như em nhặt được cái mạng này từ tay anh. Đợi em cứu được bố mẹ em ra ngoài, em sẽ tới tìm anh chịu tội.”

Nói dứt lời, cô gái tóc ngắn mặc một bộ đồ vào, sau đó nhanh chân bước ra cửa. Khi cô ta vừa định kéo cửa phong ra thì cửa lại bị đẩy từ bên ngoài vào. Trương Thác xuất hiện trước mắt cô gái. Thấy có người đột ngột tới đây lúc nửa đêm, cô ta hơi sửng sốt.

“Anh, anh…” Đường Dực cũng thấy Trương Thác.

Anh nhìn cô gái tóc ngắn trước mặt, sau đó nhìn cậu ta và lắc đầu: “Cô ta không đi được, cậu giết cô ta đi”

Mặt cô gái tóc ngắn biến sắc, cô ta nhìn về phía Đường Dực.

Cậu ta cũng thay đổi sắc mặt: “Anh, em không hiểu ý của anh là gì!”

“Cô ta muốn giết cậu, cậu lại thả cô ta đi dễ dàng như vậy ư?” Trương Thác hỏi ngược lại.

Đường Dực hít sâu một hơi: “Đây là quyết định của em, thả cô ta đi”

“Tôi lặp lại một lần nữa, cậu không thể thả cô ta đi được”

Anh bước vào phòng, đóng cửa lại.

Đường Dực bước xuống giường, nhìn cô gái tóc ngắn một cái rồi nói với Trương Thác: “Anh, coi như em xin anh. Em thật sự không…”

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 1796Cô gái khẽ huýt sáo một cái, hai con rắn xanh biếc kia bò lên giường, chiếc lưỡi màu hồng của chúng thè ra thụt vào liên tục. Khi leo được lên giường, mấy chiếc răng nanh sắc bén của chúng lộ ra, hai con rắn táp thẳng về phía cổ của cậu ta.Khi răng nanh của hai con rắn nhỏ sắp tiếp xúc với cổ của Đường Dực, một luồng khí vô hình khiến chúng nổ tung. Biến cố bất thình lình này khiến cô gái kia bị dọa nhảy dựng.Đường Dực vốn ngủ say trên giường giờ lại mở to hai mắt: “Vì sao?”“Anh…” Cô gái nhìn cậu ta dần dần ngồi dậy, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch.“Cô vì một chứng nhận huấn luyện mà giết tôi?” Đường Dực vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh.Cô gái tóc ngắn lắc đầu, định lên tiếng giải thích.“Tôi muốn nghe lời nói thật. Cô nói đi, cô muốn lấy chứng nhận huấn luyện nên mới giết tôi, đúng không?”“Đúng!” Cô ta căn răng thừa nhận.“Vì sao?” Đường Dực lại hỏi.Cô gái la lên: “Vì nếu em không lấy được chứng nhận huấn luyện này thì sẽ phải chết. Em phải dùng thứ này để có thể sống sót. Lý do này đủ chưa? Em được sinh ra ở một nơi người ăn người. Ở nơi đó, nhất định phải hoàn thành được nhiệm vụ tương ứng mới có thể sống sót. Bố mẹ em đang trong tay bọn họ, em nhất định phải lấy được chứng nhận huấn luyện đem về, không cần biết dùng thủ đoạn gì cũng phải lấy được!”“Tôi hiểu rồi” Đường Dực ngồi dựa vào đầu giường, khế gật đầu.“Cô vì người thân mà giết tôi thì cũng chẳng có gì đáng trách. Tôi không trách cô, cô đi đi. Đừng để tôi gặp lại cô lần nữa”Lúc nói chuyện, thân thể Đường Dực run lên, có thể thấy rõ tâm trạng của cậu ta lúc này.“Anh chịu thả em đi ư?” Cô gái nhìn Đường Dực với ánh mắt khó tin, dưới cái nhìn của cô ta thì chàng trai này chắc chắn sẽ giết mình.“Đi đi” Đường Dực nói.“Đừng có để tôi đổi ý”Cô gái im lặng mấy giây, sau đó nói với cậu ta: “Coi như em nhặt được cái mạng này từ tay anh. Đợi em cứu được bố mẹ em ra ngoài, em sẽ tới tìm anh chịu tội.”Nói dứt lời, cô gái tóc ngắn mặc một bộ đồ vào, sau đó nhanh chân bước ra cửa. Khi cô ta vừa định kéo cửa phong ra thì cửa lại bị đẩy từ bên ngoài vào. Trương Thác xuất hiện trước mắt cô gái. Thấy có người đột ngột tới đây lúc nửa đêm, cô ta hơi sửng sốt.“Anh, anh…” Đường Dực cũng thấy Trương Thác.Anh nhìn cô gái tóc ngắn trước mặt, sau đó nhìn cậu ta và lắc đầu: “Cô ta không đi được, cậu giết cô ta đi”Mặt cô gái tóc ngắn biến sắc, cô ta nhìn về phía Đường Dực.Cậu ta cũng thay đổi sắc mặt: “Anh, em không hiểu ý của anh là gì!”“Cô ta muốn giết cậu, cậu lại thả cô ta đi dễ dàng như vậy ư?” Trương Thác hỏi ngược lại.Đường Dực hít sâu một hơi: “Đây là quyết định của em, thả cô ta đi”“Tôi lặp lại một lần nữa, cậu không thể thả cô ta đi được”Anh bước vào phòng, đóng cửa lại.Đường Dực bước xuống giường, nhìn cô gái tóc ngắn một cái rồi nói với Trương Thác: “Anh, coi như em xin anh. Em thật sự không…”

Chương 1796