Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 2033

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cho dù không thể giết chết, muốn phế anh vẫn vô cùng dễ dàng, hơn nữa 10 triệu không phải con số nhỏ. Tên thủ hạ biết tài khoản ở nước ngoài của Ngưu Đức còn rất nhiều tiền, cho nên chỉ cần làm tốt việc này, tiền sẽ thuộc về gã. Sau khi Ngưu Đức trở về, bởi vì cảm thấy đồ ăn quá khó ăn, cùng người khác xung đột, liền trực tiếp bị đánh một trận. Ông ta nằm trên mặt đất, cuộn người thành một đoàn, quả thật hận chết Hình Nhát Phàm. Nếu không phải tại anh, ông ta sẽ không rơi vào tình huống này, ông ta đã sớm tiêu sái sống qua ngày. Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến thành phố bên kia giải ầu, nơi này có một nông trường vô cùng thích hợp nghỉ ngơi, tiêu khiển. Có các khách sạn cao cấp, tất cả đều là khu phục vực nghỉ ngơi tiêu khiển cho giới thượng lưu. Ở nơi này, có thể tận hưởng nhiều hoạt động lạc thú, golf, suối nước nóng tư nhân, cưỡi ngựa, đều là các lĩnh vực hưởng thụ của giới thượng lưu. Thời điểm Hình Nhất Phàm đến, liền chuẩn bị một gian villa độc lập, đêm nay ở lại đây, Bạch Hạ thầm nghĩ rằng cũng vô cùng thú vị, cô liền đáp ứng. Hình Nhất Phàm mang cô đi cưỡi ngựa, Bạch Hạ là lần đầu tiên nên khó tránh khỏi khẩn trương, tim đập nhanh, ở trên lưng ngựa cao lớn không dám lộn xộn. “Nó có thể hất em xuống không?” Bạch Hạ vô cùng lo lắng điều này, vậy mà cô lại sợ bị con ngựa này ghét bỏ! Đúng lúc này, Hình Nhất Phàm nhảy lên, Bạch Hạ còn chưa kịp phản ứng, quanh thắt lưng liền xuất hiện một cánh tay, ôm cô an toàn thật chặt trong lòng.  Hình Nhất Phàm lập tức vỗ lưng nó: “Tiểu Bạch, cô ấy là người phụ nữ của tao, mày không được cự tuyệt cô ấy.” Tiểu Bạch giống như nghe hiểu, cái đầu xinh đẹp gật gật, Hình Nhất Phàm dương cao dây cương, ra lệnh một cái, Tiểu Bạch liền kiên nhẫn đi về phía trước. Từ nơi này đi ra có một công viên, cách đó là một thảo nguyên hai vạn dặm xanh mát, ở nơi đó có thể thoải mái cảm nhận cảm giác chạy trên cỏ. “Yên tâm, Tiểu Bạch vô cùng ổn trọng an toàn, nó biết người giám hội là ai.” Hình Nhất Phàm trầm thấp cười an ủi cô, quả nhiên giương cao dây cương, ra lệnh cho Tiểu Bạch chậm rãi chạy về phía trước. Bạch Hạ kinh hỉ kích động, vừa vẫn còn sợ hãi, vừa lại hưởng thụ cảm giác này. Bạch Hạ cũng dần hưởng thụ loại lạc thú này, hơn nữa phía sau còn có Hình Nhất Phàm, cô cũng cảm giác rất an toàn. Tiểu Bạch chạy được một đoạn, vừa hay trước mặt là một quán cà phê, Hình Nhất Phàm dẫn đầu xuống ngựa, trên lưng ngựa chân Bạch Hạ có chút mềm không dám động. Hình Nhất Phàm lập tức ôm cô xuống, Bạch Hạ ôm chặt lấy cổ anh, hai chân đặt xuống mới phát hiện vẫn không khống chế được phát run. Tiểu Bạch được nhân viên chăn ngựa đưa đi ăn cỏ, Hình Nhất Phàm mang theo Bạch Hạ ngồi ở một viện mát mẻ, hương cà phê thơm mát, mây trắng trên trời thản nhiên trôi, gió mát chằm chậm, tiết tấu sống ở thành phố khó tìm được một nơi yên tĩnh như vậy, Bạch Hạ chống cằm, trong mắt đều là ý cười. Ở bên Hình Nhất Phàm, cô quả thực biết thêm rất nhiều. “Công ty bọn em tổ chức một cuộc họp hằng năm phải ra nước ngoài, anh có thời gian đi cùng em không?” Bạch Hạ hỏi anh. Hình Nhất Phàm cười nói: “Đương nhiên, đi nơi nào?” “Trước mắt còn chưa xác định, có thể sẽ là nước X đi.” “Được! Đến lúc đó anh sẽ để thời gian đi cùng em.” Hình Nhất Phàm sẽ không bỏ lỡ bất cứ thời gian nào bên cô. Buổi tối, nơi này vô cùng yên tĩnh. Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm ăn xong bữa sáng, liền về biệt thự nghỉ ngơi. Bạch Hạ thích nhất tầng cao nhất ở đây, bầu trời ở đây còn nhiều sao hơn cả ở thành phó. Hình Nhất Phàm ở phía sau ôm lấy thắt lưng cô, đôi môi dừng trên sườn mặt, hôn lên mặt cô: “Có thể mấy ngày nữa ba mẹ anh sẽ trở về, chuẩn bị sẵn sàng gặp họ chưa?” Trong lòng Bạch Hạ lập tức căng thẳng, sau khi biết cụ thể về gia đình Hình Nhất Phàm, quả thực cô có chút sợ người nhà anh, mặc dù biết người nhà anh nhát định là người tốt.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho dù không thể giết chết, muốn phế anh vẫn vô cùng dễ dàng, hơn nữa 10 triệu không phải con số nhỏ.

 

Tên thủ hạ biết tài khoản ở nước ngoài của Ngưu Đức còn rất nhiều tiền, cho nên chỉ cần làm tốt việc này, tiền sẽ thuộc về gã.

 

Sau khi Ngưu Đức trở về, bởi vì cảm thấy đồ ăn quá khó ăn, cùng người khác xung đột, liền trực tiếp bị đánh một trận. Ông ta nằm trên mặt đất, cuộn người thành một đoàn, quả thật hận chết Hình Nhát Phàm.

 

Nếu không phải tại anh, ông ta sẽ không rơi vào tình huống này, ông ta đã sớm tiêu sái sống qua ngày.

 

Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến thành phố bên kia giải ầu, nơi này có một nông trường vô cùng thích hợp nghỉ ngơi, tiêu khiển. Có các khách sạn cao cấp, tất cả đều là khu phục vực nghỉ ngơi tiêu khiển cho giới thượng lưu.

 

Ở nơi này, có thể tận hưởng nhiều hoạt động lạc thú, golf, suối nước nóng tư nhân, cưỡi ngựa, đều là các lĩnh vực hưởng thụ của giới thượng lưu.

 

Thời điểm Hình Nhất Phàm đến, liền chuẩn bị một gian villa độc lập, đêm nay ở lại đây, Bạch Hạ thầm nghĩ rằng cũng vô cùng thú vị, cô liền đáp ứng.

 

Hình Nhất Phàm mang cô đi cưỡi ngựa, Bạch Hạ là lần đầu tiên nên khó tránh khỏi khẩn trương, tim đập nhanh, ở trên lưng ngựa cao lớn không dám lộn xộn.

 

“Nó có thể hất em xuống không?”

 

Bạch Hạ vô cùng lo lắng điều này, vậy mà cô lại sợ bị con ngựa này ghét bỏ! Đúng lúc này, Hình Nhất Phàm nhảy lên, Bạch Hạ còn chưa kịp phản ứng, quanh thắt lưng liền xuất hiện một cánh tay, ôm cô an toàn thật chặt trong lòng.

 

 

Hình Nhất Phàm lập tức vỗ lưng nó: “Tiểu Bạch, cô ấy là người phụ nữ của tao, mày không được cự tuyệt cô ấy.”

 

Tiểu Bạch giống như nghe hiểu, cái đầu xinh đẹp gật gật, Hình Nhất Phàm dương cao dây cương, ra lệnh một cái, Tiểu Bạch liền kiên nhẫn đi về phía trước. Từ nơi này đi ra có một công viên, cách đó là một thảo nguyên hai vạn dặm xanh mát, ở nơi đó có thể thoải mái cảm nhận cảm giác chạy trên cỏ.

 

“Yên tâm, Tiểu Bạch vô cùng ổn trọng an toàn, nó biết người giám hội là ai.”

 

Hình Nhất Phàm trầm thấp cười an ủi cô, quả nhiên giương cao dây cương, ra lệnh cho Tiểu Bạch chậm rãi chạy về phía trước. Bạch Hạ kinh hỉ kích động, vừa vẫn còn sợ hãi, vừa lại hưởng thụ cảm giác này.

 

Bạch Hạ cũng dần hưởng thụ loại lạc thú này, hơn nữa phía sau còn có Hình Nhất Phàm, cô cũng cảm giác rất an toàn.

 

Tiểu Bạch chạy được một đoạn, vừa hay trước mặt là một quán cà phê, Hình Nhất Phàm dẫn đầu xuống ngựa, trên lưng ngựa chân Bạch Hạ có chút mềm không dám động.

 

Hình Nhất Phàm lập tức ôm cô xuống, Bạch Hạ ôm chặt lấy cổ anh, hai chân đặt xuống mới phát hiện vẫn không khống chế được phát run.

 

Tiểu Bạch được nhân viên chăn ngựa đưa đi ăn cỏ, Hình Nhất Phàm mang theo Bạch Hạ ngồi ở một viện mát mẻ, hương cà phê thơm mát, mây trắng trên trời thản nhiên trôi, gió mát chằm chậm, tiết tấu sống ở thành phố khó tìm được một nơi yên tĩnh như vậy, Bạch Hạ chống cằm, trong mắt đều là ý cười.

 

Ở bên Hình Nhất Phàm, cô quả thực biết thêm rất nhiều.

 

“Công ty bọn em tổ chức một cuộc họp hằng năm phải ra nước ngoài, anh có thời gian đi cùng em không?” Bạch Hạ hỏi anh.

 

Hình Nhất Phàm cười nói: “Đương nhiên, đi nơi nào?”

 

“Trước mắt còn chưa xác định, có thể sẽ là nước X đi.”

 

“Được! Đến lúc đó anh sẽ để thời gian đi cùng em.” Hình Nhất Phàm sẽ không bỏ lỡ bất cứ thời gian nào bên cô.

 

Buổi tối, nơi này vô cùng yên tĩnh. Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm ăn xong bữa sáng, liền về biệt thự nghỉ ngơi.

 

Bạch Hạ thích nhất tầng cao nhất ở đây, bầu trời ở đây còn nhiều sao hơn cả ở thành phó.

 

Hình Nhất Phàm ở phía sau ôm lấy thắt lưng cô, đôi môi dừng trên sườn mặt, hôn lên mặt cô: “Có thể mấy ngày nữa ba mẹ anh sẽ trở về, chuẩn bị sẵn sàng gặp họ chưa?”

 

Trong lòng Bạch Hạ lập tức căng thẳng, sau khi biết cụ thể về gia đình Hình Nhất Phàm, quả thực cô có chút sợ người nhà anh, mặc dù biết người nhà anh nhát định là người tốt.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cho dù không thể giết chết, muốn phế anh vẫn vô cùng dễ dàng, hơn nữa 10 triệu không phải con số nhỏ. Tên thủ hạ biết tài khoản ở nước ngoài của Ngưu Đức còn rất nhiều tiền, cho nên chỉ cần làm tốt việc này, tiền sẽ thuộc về gã. Sau khi Ngưu Đức trở về, bởi vì cảm thấy đồ ăn quá khó ăn, cùng người khác xung đột, liền trực tiếp bị đánh một trận. Ông ta nằm trên mặt đất, cuộn người thành một đoàn, quả thật hận chết Hình Nhát Phàm. Nếu không phải tại anh, ông ta sẽ không rơi vào tình huống này, ông ta đã sớm tiêu sái sống qua ngày. Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến thành phố bên kia giải ầu, nơi này có một nông trường vô cùng thích hợp nghỉ ngơi, tiêu khiển. Có các khách sạn cao cấp, tất cả đều là khu phục vực nghỉ ngơi tiêu khiển cho giới thượng lưu. Ở nơi này, có thể tận hưởng nhiều hoạt động lạc thú, golf, suối nước nóng tư nhân, cưỡi ngựa, đều là các lĩnh vực hưởng thụ của giới thượng lưu. Thời điểm Hình Nhất Phàm đến, liền chuẩn bị một gian villa độc lập, đêm nay ở lại đây, Bạch Hạ thầm nghĩ rằng cũng vô cùng thú vị, cô liền đáp ứng. Hình Nhất Phàm mang cô đi cưỡi ngựa, Bạch Hạ là lần đầu tiên nên khó tránh khỏi khẩn trương, tim đập nhanh, ở trên lưng ngựa cao lớn không dám lộn xộn. “Nó có thể hất em xuống không?” Bạch Hạ vô cùng lo lắng điều này, vậy mà cô lại sợ bị con ngựa này ghét bỏ! Đúng lúc này, Hình Nhất Phàm nhảy lên, Bạch Hạ còn chưa kịp phản ứng, quanh thắt lưng liền xuất hiện một cánh tay, ôm cô an toàn thật chặt trong lòng.  Hình Nhất Phàm lập tức vỗ lưng nó: “Tiểu Bạch, cô ấy là người phụ nữ của tao, mày không được cự tuyệt cô ấy.” Tiểu Bạch giống như nghe hiểu, cái đầu xinh đẹp gật gật, Hình Nhất Phàm dương cao dây cương, ra lệnh một cái, Tiểu Bạch liền kiên nhẫn đi về phía trước. Từ nơi này đi ra có một công viên, cách đó là một thảo nguyên hai vạn dặm xanh mát, ở nơi đó có thể thoải mái cảm nhận cảm giác chạy trên cỏ. “Yên tâm, Tiểu Bạch vô cùng ổn trọng an toàn, nó biết người giám hội là ai.” Hình Nhất Phàm trầm thấp cười an ủi cô, quả nhiên giương cao dây cương, ra lệnh cho Tiểu Bạch chậm rãi chạy về phía trước. Bạch Hạ kinh hỉ kích động, vừa vẫn còn sợ hãi, vừa lại hưởng thụ cảm giác này. Bạch Hạ cũng dần hưởng thụ loại lạc thú này, hơn nữa phía sau còn có Hình Nhất Phàm, cô cũng cảm giác rất an toàn. Tiểu Bạch chạy được một đoạn, vừa hay trước mặt là một quán cà phê, Hình Nhất Phàm dẫn đầu xuống ngựa, trên lưng ngựa chân Bạch Hạ có chút mềm không dám động. Hình Nhất Phàm lập tức ôm cô xuống, Bạch Hạ ôm chặt lấy cổ anh, hai chân đặt xuống mới phát hiện vẫn không khống chế được phát run. Tiểu Bạch được nhân viên chăn ngựa đưa đi ăn cỏ, Hình Nhất Phàm mang theo Bạch Hạ ngồi ở một viện mát mẻ, hương cà phê thơm mát, mây trắng trên trời thản nhiên trôi, gió mát chằm chậm, tiết tấu sống ở thành phố khó tìm được một nơi yên tĩnh như vậy, Bạch Hạ chống cằm, trong mắt đều là ý cười. Ở bên Hình Nhất Phàm, cô quả thực biết thêm rất nhiều. “Công ty bọn em tổ chức một cuộc họp hằng năm phải ra nước ngoài, anh có thời gian đi cùng em không?” Bạch Hạ hỏi anh. Hình Nhất Phàm cười nói: “Đương nhiên, đi nơi nào?” “Trước mắt còn chưa xác định, có thể sẽ là nước X đi.” “Được! Đến lúc đó anh sẽ để thời gian đi cùng em.” Hình Nhất Phàm sẽ không bỏ lỡ bất cứ thời gian nào bên cô. Buổi tối, nơi này vô cùng yên tĩnh. Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm ăn xong bữa sáng, liền về biệt thự nghỉ ngơi. Bạch Hạ thích nhất tầng cao nhất ở đây, bầu trời ở đây còn nhiều sao hơn cả ở thành phó. Hình Nhất Phàm ở phía sau ôm lấy thắt lưng cô, đôi môi dừng trên sườn mặt, hôn lên mặt cô: “Có thể mấy ngày nữa ba mẹ anh sẽ trở về, chuẩn bị sẵn sàng gặp họ chưa?” Trong lòng Bạch Hạ lập tức căng thẳng, sau khi biết cụ thể về gia đình Hình Nhất Phàm, quả thực cô có chút sợ người nhà anh, mặc dù biết người nhà anh nhát định là người tốt.

Chương 2033