Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 2084
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Nguyệt Hoàng, vậy chúc cậu hạnh phúc! Tuổi của cậu cũng không nhỏ, có thể kết hôn thì đừng chơi đùa nữa!” Người phụ nữ này tưởng tượng, Bùi Nguyệt Hoàng khẳng định là đang chơi đùa tình cảm đi! Hơn nữa người đàn ông trước mặt đẹp trai như vậy, sẽ chấp nhận cưới một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh sao? Bùi Nguyệt Hoàng cười nói: “Chúng ta nên giữ liên lạc a! Thiệp mời hôn lễ năm nay của mình nhát định gửi cho cậu.” Nụ cười của người phụ nữ kia cứng đờ, bọn họ thực sự sẽ kết hôn sao? Lam Thiên Thần bắt động thanh sắc đánh giá Bùi Nguyệt Hoàng cùng người phụ này, anh đặc biệt chán ghét loại hành vi như vậy. “ÀI Cậu xem đây là tháng trước chồng mình mua cho này, mình đều nói là quá nặng rồi.” Người phụ nữ thuận miệng khoe ra nhẫn kim cương lớn của mình. Lam Thiên Thần híp mắt, nhìn thoáng qua, đáy mắt hiện lên ý cười phức tạp: “Nhẫn kim cương này của cô nhìn thực không tồi, hẳn là rất quý đi!” “Chồng tôi mua tận máy triệu tôi quên rồi! Đại khái là rất có giá đi! Anh ấy nói này trên thế giới là độc nhất vô nhị.” Người phụ nữ này cũng muốn khoe ra gia thế một chút. Nhưng mà cô ta không biết, trước mắt cô ta là Lam Thiên Thần, Nhị thiếu gia của gia tộc kim cương. Anh chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay viên kim cương này là giả. Thực ra viên kim cương này được làm rất công phu, nhưng về cơ bản chỉ là loại zircon phổ biến nhát trên thị trường. Một trăm nghìn là có thể làm giả. *Tôi đối với kim cương cũng tương đối hiểu biết. Viên kim cương lớn như vậy trên thế giới rất hiếm có, ngay đến cửa hàng nhà tôi cũng chỉ có khoảng 1000 viên.” Lam Thiên Thần không tiếng động thay Bùi Nguyệt Hoàng khoe mẽ. Người phụ nữ này nghe được, lập tức nghẹn họng nhìn trân trồi: “Nhà cậu có 1000 viên kim cương lớn như vậy?” “Quên chưa giới thiệu, anh ấy là nhị thiếu gia của tập đoàn Lam thị, xuất thân từ gia tộc kim cương.” Bùi Nguyệt Hoàng tự nhiên đáp lời. Người phụ nữ kia theo bản năng đem chiếc nhẫn kim cương giấu sau lưng, giống như không dám lấy ra nữa. Lam Thiên Thần khẽ mỉm cười: “Thứ cho tôi mạo muội nhắc nhở một câu, cô tốt nhát đi tìm người chuyên nghiệp giám định một chút, tôi hoài nghỉ đây không phải là kim cương thật, mà là đá zircon cắt ra.” “Cái gì? Này… điều này sao có thể? Sẽ không đâu, chồng tôi sao lại gạt tôi?” Người phụ nữ xấu hỗ nói. Bùi Nguyệt Hoàng âm thầm kêu trong lòng, xem ra kỹ thuật tát mặt này của Lam Thiên Thần còn cao hơn cô. *Em có chút đói rồi! Thiên Thần chúng ta đi vào thôi!” Bùi Nguyệt Hoàng nói. Lam Thiên Thần cười ôm bả vai cô, hướng người phụ nữ bên cạnh khẽ gật đầu, hai người ân ái đi vào bên trong. Mà người phụ nữ phía sau lập tức đỏ mặt quay về chỗ của mình, xấu hỗ đến có chút không muốn gặp người. Ngồi vào bàn, Bùi Nguyệt Hoàng thở dài: “Có đôi lúc em rất đồng tình với cô ta, em cũng không biết vì sao cô ta lại thích cùng em so bì. Từ lúc chúng em còn đi học đến bây giờ cô ta vẫn luôn âm thành cùng em phân cao thấp, nghĩ lại thì cô a so với em giỏi hơn, cũng hạnh phúc hơn.” Lam Thiên Thần nhíu mày nói: “Anh cảm thấy em nhất định hạnh phúc hơn so với cô ta.” *Vì sao?” Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày cười. “Bởi vì em có anh!” Lam Thiên Thần vô cùng tự tin trả lời. Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi xì một tiếng cười rộ lên, cùng vô cùng đồng ý gật đầu: “Đúng, em có anh! Em hạnh phúc hơn cô ta!” “Những người như vậy về sau cũng đừng lui tới nữa, không cần thiết.” Lam Thiên Thần không muốn cô tiếp tục vòng luẳn quần này. Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu: “Em biết rồi, em cũng không thích! Nhưng mà vẫn sẽ có một vài trường hợp đụng phải!” “Anh nghĩ sau tối nay, cô ấy ta không còn muốn gặp em nưa. “Đương nhiên! Có người thay em đáp trả, cô ta đại khái là sẽ không dám đụng vào em nữa.” Bùi Nguyệt Hoàng chống cằm cười, cảm giác có người sủng ái thật tốt. Lam Thiên Thần cúi người hôn lên tóc cô: “Về sau tất cả đều có anh.”
“Nguyệt Hoàng, vậy chúc cậu hạnh phúc! Tuổi của cậu cũng không nhỏ, có thể kết hôn thì đừng chơi đùa nữa!”
Người phụ nữ này tưởng tượng, Bùi Nguyệt Hoàng khẳng định là đang chơi đùa tình cảm đi! Hơn nữa người đàn ông trước mặt đẹp trai như vậy, sẽ chấp nhận cưới một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh sao?
Bùi Nguyệt Hoàng cười nói: “Chúng ta nên giữ liên lạc a!
Thiệp mời hôn lễ năm nay của mình nhát định gửi cho cậu.”
Nụ cười của người phụ nữ kia cứng đờ, bọn họ thực sự sẽ kết hôn sao?
Lam Thiên Thần bắt động thanh sắc đánh giá Bùi Nguyệt Hoàng cùng người phụ này, anh đặc biệt chán ghét loại hành vi như vậy.
“ÀI Cậu xem đây là tháng trước chồng mình mua cho này, mình đều nói là quá nặng rồi.” Người phụ nữ thuận miệng khoe ra nhẫn kim cương lớn của mình.
Lam Thiên Thần híp mắt, nhìn thoáng qua, đáy mắt hiện lên ý cười phức tạp: “Nhẫn kim cương này của cô nhìn thực không tồi, hẳn là rất quý đi!”
“Chồng tôi mua tận máy triệu tôi quên rồi! Đại khái là rất có giá đi! Anh ấy nói này trên thế giới là độc nhất vô nhị.”
Người phụ nữ này cũng muốn khoe ra gia thế một chút.
Nhưng mà cô ta không biết, trước mắt cô ta là Lam Thiên Thần, Nhị thiếu gia của gia tộc kim cương. Anh chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay viên kim cương này là giả. Thực ra viên kim cương này được làm rất công phu, nhưng về cơ bản chỉ là loại zircon phổ biến nhát trên thị trường. Một trăm nghìn là có thể làm giả.
*Tôi đối với kim cương cũng tương đối hiểu biết. Viên kim cương lớn như vậy trên thế giới rất hiếm có, ngay đến cửa hàng nhà tôi cũng chỉ có khoảng 1000 viên.” Lam Thiên Thần không tiếng động thay Bùi Nguyệt Hoàng khoe mẽ.
Người phụ nữ này nghe được, lập tức nghẹn họng nhìn trân trồi: “Nhà cậu có 1000 viên kim cương lớn như vậy?”
“Quên chưa giới thiệu, anh ấy là nhị thiếu gia của tập đoàn Lam thị, xuất thân từ gia tộc kim cương.” Bùi Nguyệt Hoàng tự nhiên đáp lời.
Người phụ nữ kia theo bản năng đem chiếc nhẫn kim cương giấu sau lưng, giống như không dám lấy ra nữa.
Lam Thiên Thần khẽ mỉm cười: “Thứ cho tôi mạo muội nhắc nhở một câu, cô tốt nhát đi tìm người chuyên nghiệp giám định một chút, tôi hoài nghỉ đây không phải là kim cương thật, mà là đá zircon cắt ra.”
“Cái gì? Này… điều này sao có thể? Sẽ không đâu, chồng tôi sao lại gạt tôi?” Người phụ nữ xấu hỗ nói.
Bùi Nguyệt Hoàng âm thầm kêu trong lòng, xem ra kỹ thuật tát mặt này của Lam Thiên Thần còn cao hơn cô.
*Em có chút đói rồi! Thiên Thần chúng ta đi vào thôi!” Bùi Nguyệt Hoàng nói.
Lam Thiên Thần cười ôm bả vai cô, hướng người phụ nữ bên cạnh khẽ gật đầu, hai người ân ái đi vào bên trong.
Mà người phụ nữ phía sau lập tức đỏ mặt quay về chỗ của mình, xấu hỗ đến có chút không muốn gặp người.
Ngồi vào bàn, Bùi Nguyệt Hoàng thở dài: “Có đôi lúc em rất đồng tình với cô ta, em cũng không biết vì sao cô ta lại thích cùng em so bì. Từ lúc chúng em còn đi học đến bây giờ cô ta vẫn luôn âm thành cùng em phân cao thấp, nghĩ lại thì cô a so với em giỏi hơn, cũng hạnh phúc hơn.”
Lam Thiên Thần nhíu mày nói: “Anh cảm thấy em nhất định hạnh phúc hơn so với cô ta.”
*Vì sao?” Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày cười.
“Bởi vì em có anh!” Lam Thiên Thần vô cùng tự tin trả lời.
Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi xì một tiếng cười rộ lên, cùng vô cùng đồng ý gật đầu: “Đúng, em có anh! Em hạnh phúc hơn cô ta!”
“Những người như vậy về sau cũng đừng lui tới nữa, không cần thiết.” Lam Thiên Thần không muốn cô tiếp tục vòng luẳn quần này.
Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu: “Em biết rồi, em cũng không thích! Nhưng mà vẫn sẽ có một vài trường hợp đụng phải!”
“Anh nghĩ sau tối nay, cô ấy ta không còn muốn gặp em nưa.
“Đương nhiên! Có người thay em đáp trả, cô ta đại khái là sẽ không dám đụng vào em nữa.” Bùi Nguyệt Hoàng chống cằm cười, cảm giác có người sủng ái thật tốt.
Lam Thiên Thần cúi người hôn lên tóc cô: “Về sau tất cả đều có anh.”
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Nguyệt Hoàng, vậy chúc cậu hạnh phúc! Tuổi của cậu cũng không nhỏ, có thể kết hôn thì đừng chơi đùa nữa!” Người phụ nữ này tưởng tượng, Bùi Nguyệt Hoàng khẳng định là đang chơi đùa tình cảm đi! Hơn nữa người đàn ông trước mặt đẹp trai như vậy, sẽ chấp nhận cưới một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh sao? Bùi Nguyệt Hoàng cười nói: “Chúng ta nên giữ liên lạc a! Thiệp mời hôn lễ năm nay của mình nhát định gửi cho cậu.” Nụ cười của người phụ nữ kia cứng đờ, bọn họ thực sự sẽ kết hôn sao? Lam Thiên Thần bắt động thanh sắc đánh giá Bùi Nguyệt Hoàng cùng người phụ này, anh đặc biệt chán ghét loại hành vi như vậy. “ÀI Cậu xem đây là tháng trước chồng mình mua cho này, mình đều nói là quá nặng rồi.” Người phụ nữ thuận miệng khoe ra nhẫn kim cương lớn của mình. Lam Thiên Thần híp mắt, nhìn thoáng qua, đáy mắt hiện lên ý cười phức tạp: “Nhẫn kim cương này của cô nhìn thực không tồi, hẳn là rất quý đi!” “Chồng tôi mua tận máy triệu tôi quên rồi! Đại khái là rất có giá đi! Anh ấy nói này trên thế giới là độc nhất vô nhị.” Người phụ nữ này cũng muốn khoe ra gia thế một chút. Nhưng mà cô ta không biết, trước mắt cô ta là Lam Thiên Thần, Nhị thiếu gia của gia tộc kim cương. Anh chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay viên kim cương này là giả. Thực ra viên kim cương này được làm rất công phu, nhưng về cơ bản chỉ là loại zircon phổ biến nhát trên thị trường. Một trăm nghìn là có thể làm giả. *Tôi đối với kim cương cũng tương đối hiểu biết. Viên kim cương lớn như vậy trên thế giới rất hiếm có, ngay đến cửa hàng nhà tôi cũng chỉ có khoảng 1000 viên.” Lam Thiên Thần không tiếng động thay Bùi Nguyệt Hoàng khoe mẽ. Người phụ nữ này nghe được, lập tức nghẹn họng nhìn trân trồi: “Nhà cậu có 1000 viên kim cương lớn như vậy?” “Quên chưa giới thiệu, anh ấy là nhị thiếu gia của tập đoàn Lam thị, xuất thân từ gia tộc kim cương.” Bùi Nguyệt Hoàng tự nhiên đáp lời. Người phụ nữ kia theo bản năng đem chiếc nhẫn kim cương giấu sau lưng, giống như không dám lấy ra nữa. Lam Thiên Thần khẽ mỉm cười: “Thứ cho tôi mạo muội nhắc nhở một câu, cô tốt nhát đi tìm người chuyên nghiệp giám định một chút, tôi hoài nghỉ đây không phải là kim cương thật, mà là đá zircon cắt ra.” “Cái gì? Này… điều này sao có thể? Sẽ không đâu, chồng tôi sao lại gạt tôi?” Người phụ nữ xấu hỗ nói. Bùi Nguyệt Hoàng âm thầm kêu trong lòng, xem ra kỹ thuật tát mặt này của Lam Thiên Thần còn cao hơn cô. *Em có chút đói rồi! Thiên Thần chúng ta đi vào thôi!” Bùi Nguyệt Hoàng nói. Lam Thiên Thần cười ôm bả vai cô, hướng người phụ nữ bên cạnh khẽ gật đầu, hai người ân ái đi vào bên trong. Mà người phụ nữ phía sau lập tức đỏ mặt quay về chỗ của mình, xấu hỗ đến có chút không muốn gặp người. Ngồi vào bàn, Bùi Nguyệt Hoàng thở dài: “Có đôi lúc em rất đồng tình với cô ta, em cũng không biết vì sao cô ta lại thích cùng em so bì. Từ lúc chúng em còn đi học đến bây giờ cô ta vẫn luôn âm thành cùng em phân cao thấp, nghĩ lại thì cô a so với em giỏi hơn, cũng hạnh phúc hơn.” Lam Thiên Thần nhíu mày nói: “Anh cảm thấy em nhất định hạnh phúc hơn so với cô ta.” *Vì sao?” Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày cười. “Bởi vì em có anh!” Lam Thiên Thần vô cùng tự tin trả lời. Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi xì một tiếng cười rộ lên, cùng vô cùng đồng ý gật đầu: “Đúng, em có anh! Em hạnh phúc hơn cô ta!” “Những người như vậy về sau cũng đừng lui tới nữa, không cần thiết.” Lam Thiên Thần không muốn cô tiếp tục vòng luẳn quần này. Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu: “Em biết rồi, em cũng không thích! Nhưng mà vẫn sẽ có một vài trường hợp đụng phải!” “Anh nghĩ sau tối nay, cô ấy ta không còn muốn gặp em nưa. “Đương nhiên! Có người thay em đáp trả, cô ta đại khái là sẽ không dám đụng vào em nữa.” Bùi Nguyệt Hoàng chống cằm cười, cảm giác có người sủng ái thật tốt. Lam Thiên Thần cúi người hôn lên tóc cô: “Về sau tất cả đều có anh.”