Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…

Chương 2745: Không Có Lý Do Gì Không Nhổ Cỏ Tận Gốc

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Mộ Yến Thừa tỉnh ngộ, ánh mắt đầy lửa giận, tựa hồ nổi lên gió lớn mưa rào, cuối cùng, anh ta nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ hỏi, “Người thuê các người tên là gì?”“Không… Không biết…” La Thanh cúi đầu, có vẻ chột dạ, “Người thuê chúng tôi, sao có thể dễ dàng nói cho chúng tôi biết tên được! Chuyện này vốn không phải là chuyện vẻ vang gì, chúng tôi không hỏi thân phận và tên cô ta, chỉ biết lai lịch của cô ta hình như không nhỏ, ra tay cực kỳ hào phóng, ra giá là 50 vạn, chỉ cần chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ, liền cho chúng tôi 50 vạn thù lao!”“50 vạn sao?”Đứa bé của Mộ Yến Thừa, giá rẻ như vậy sao?“Mấy người thật sự không biết tên cô ta, hay là cố ý giấu giếm?” Sở Hà đột nhiên lên tiếng chất vấn.La Thanh im lặng không nói.La Hạo ở bên cạnh đột nhiên nghĩ đến gì đó, lắp bắp nói, “Tôi… Tôi nhớ rõ, cô ta họ Tống, là một người phụ nữ cực kỳ trẻ tuổi, cách ăn mặc và trang điểm xinh đẹp, trang điểm rất đậm, khẩu khí cực kỳ ngạo mạn, giống như thiên kim xuất thân danh môn.”“Tống sao?”Nhắc tới cái họ này, vẻ mặt Mộ Yến Thừa đều thay đổi, tựa hồ biết thân phận của người thuê này!Tống Ân Nhã sao?Là cô ta?Nhưng mà nếu là Tống Ân Nhã, cô ta sẽ làm như vậy, cũng không bất ngờ gì.Chắc cô ta biết rõ Mạnh Tinh Tuyết rời khỏi thủ đô, vụng trộm cắm rễ ở Yển Thành, cẩn thận dưỡng thai.Đứa bé trong bụng Mạnh Tinh Tuyết là của anh ta, nếu Mạnh Tinh Tuyết vụng trộm sinh hạ đứa bé này ra, đối với cô ta mà nói, đúng là cục diện không có lợi!Cô ta làm như vậy, anh ta cũng không bất ngờ gì!Mạnh Tinh Tuyết giật mình, thấy vẻ mặt Mộ Yến Thừa có vẻ kỳ lạ, tâm tư của cô ta cũng nhanh nhạy, lập tức đoán được người thuê họ ‘Tống’ này, nhất định Mộ Yến Thừa đoán được là ai, còn rất quen thuộc, cho nên lúc nói ra họ này, vẻ mặt Mộ Yến Thừa lập tức thay đổi.“Anh biết cô ta sao?” Mạnh Tinh Tuyết hỏi.Mộ Yến Thừa trầm mặc không nói.“Nói đi!”Mạnh Tinh Tuyết nắm chặt tay, lạnh lùng nói, “Chuyện cho tới bây giờ, anh còn muốn trốn tránh em, chuyện gì cũng gạt em sao? Mộ Yến Thừa, anh nhất định biết người thuê là ai, anh nói đi! Rốt cuộc là ai!”Vẻ mặt Mộ Yến Thừa phức tạp nhìn cô ta một cái, lập tức hít sâu một hơi khí lạnh, vô lực nói, “Tống… Tống Ân Nhã.”“Tống Ân Nhã?” Tên này, Mạnh Tinh Tuyết tất nhiên cảm thấy xa lạ, nghi ngờ khó hiểu.Mộ Yến Thừa lại đau đầu xoa mi tâm, lạnh nhạt giải thích, “Vợ chưa cưới của anh.”“Bùm - -” một tiếng, đầu óc Mạnh Tinh Tuyết trống rỗng.“Tối hôm đó, em rời khỏi thủ đô, gọi điện thoại cho anh, người phụ nữ nghe điện thoại, cũng là cô ta sao?” Mạnh Tinh Tuyết lớn mật suy đoán.Mộ Yến Thừa không định che giấu, yên lặng gật gật đầu.“A - -!”Mạnh Tinh Tuyết đột nhiên cảm thấy thực buồn cười, lạnh nhạt cười lạnh một tiếng, thất hồn lạc phách ngồi ở trên giường, trong lúc này, cảm thấy vừa muốn cười, lại vừa muốn khóc!Muốn khóc là vì, cô thiếu chút nữa vì một người phụ nữ như vậy, mất đi đứa bé trong bụng.Buồn cười chính là, anh ta đường đường chính chính tuyên bố thân phận ‘vợ chưa cưới’ của Tống Ân Nhã!Châm chọc như vậy!Đúng vậy.Tống Ân Nhã có lý do gì mà không làm như vậy.Ở trong mắt Tống Ân Nhã, sự tồn tại của cô, chính là là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, là uy hiếp lớn, không có bất luận lý do gì không nhổ cỏ tận gốc!

Mộ Yến Thừa tỉnh ngộ, ánh mắt đầy lửa giận, tựa hồ nổi lên gió lớn mưa rào, cuối cùng, anh ta nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ hỏi, “Người thuê các người tên là gì?”

“Không… Không biết…” La Thanh cúi đầu, có vẻ chột dạ, “Người thuê chúng tôi, sao có thể dễ dàng nói cho chúng tôi biết tên được! Chuyện này vốn không phải là chuyện vẻ vang gì, chúng tôi không hỏi thân phận và tên cô ta, chỉ biết lai lịch của cô ta hình như không nhỏ, ra tay cực kỳ hào phóng, ra giá là 50 vạn, chỉ cần chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ, liền cho chúng tôi 50 vạn thù lao!”

“50 vạn sao?”

Đứa bé của Mộ Yến Thừa, giá rẻ như vậy sao?

“Mấy người thật sự không biết tên cô ta, hay là cố ý giấu giếm?” Sở Hà đột nhiên lên tiếng chất vấn.

La Thanh im lặng không nói.

La Hạo ở bên cạnh đột nhiên nghĩ đến gì đó, lắp bắp nói, “Tôi… Tôi nhớ rõ, cô ta họ Tống, là một người phụ nữ cực kỳ trẻ tuổi, cách ăn mặc và trang điểm xinh đẹp, trang điểm rất đậm, khẩu khí cực kỳ ngạo mạn, giống như thiên kim xuất thân danh môn.”

“Tống sao?”

Nhắc tới cái họ này, vẻ mặt Mộ Yến Thừa đều thay đổi, tựa hồ biết thân phận của người thuê này!

Tống Ân Nhã sao?

Là cô ta?

Nhưng mà nếu là Tống Ân Nhã, cô ta sẽ làm như vậy, cũng không bất ngờ gì.

Chắc cô ta biết rõ Mạnh Tinh Tuyết rời khỏi thủ đô, vụng trộm cắm rễ ở Yển Thành, cẩn thận dưỡng thai.

Đứa bé trong bụng Mạnh Tinh Tuyết là của anh ta, nếu Mạnh Tinh Tuyết vụng trộm sinh hạ đứa bé này ra, đối với cô ta mà nói, đúng là cục diện không có lợi!

Cô ta làm như vậy, anh ta cũng không bất ngờ gì!

Mạnh Tinh Tuyết giật mình, thấy vẻ mặt Mộ Yến Thừa có vẻ kỳ lạ, tâm tư của cô ta cũng nhanh nhạy, lập tức đoán được người thuê họ ‘Tống’ này, nhất định Mộ Yến Thừa đoán được là ai, còn rất quen thuộc, cho nên lúc nói ra họ này, vẻ mặt Mộ Yến Thừa lập tức thay đổi.

“Anh biết cô ta sao?” Mạnh Tinh Tuyết hỏi.

Mộ Yến Thừa trầm mặc không nói.

“Nói đi!”

Mạnh Tinh Tuyết nắm chặt tay, lạnh lùng nói, “Chuyện cho tới bây giờ, anh còn muốn trốn tránh em, chuyện gì cũng gạt em sao? Mộ Yến Thừa, anh nhất định biết người thuê là ai, anh nói đi! Rốt cuộc là ai!”

Vẻ mặt Mộ Yến Thừa phức tạp nhìn cô ta một cái, lập tức hít sâu một hơi khí lạnh, vô lực nói, “Tống… Tống Ân Nhã.”

“Tống Ân Nhã?” Tên này, Mạnh Tinh Tuyết tất nhiên cảm thấy xa lạ, nghi ngờ khó hiểu.

Mộ Yến Thừa lại đau đầu xoa mi tâm, lạnh nhạt giải thích, “Vợ chưa cưới của anh.”

“Bùm - -” một tiếng, đầu óc Mạnh Tinh Tuyết trống rỗng.

“Tối hôm đó, em rời khỏi thủ đô, gọi điện thoại cho anh, người phụ nữ nghe điện thoại, cũng là cô ta sao?” Mạnh Tinh Tuyết lớn mật suy đoán.

Mộ Yến Thừa không định che giấu, yên lặng gật gật đầu.

“A - -!”

Mạnh Tinh Tuyết đột nhiên cảm thấy thực buồn cười, lạnh nhạt cười lạnh một tiếng, thất hồn lạc phách ngồi ở trên giường, trong lúc này, cảm thấy vừa muốn cười, lại vừa muốn khóc!

Muốn khóc là vì, cô thiếu chút nữa vì một người phụ nữ như vậy, mất đi đứa bé trong bụng.

Buồn cười chính là, anh ta đường đường chính chính tuyên bố thân phận ‘vợ chưa cưới’ của Tống Ân Nhã!

Châm chọc như vậy!

Đúng vậy.

Tống Ân Nhã có lý do gì mà không làm như vậy.

Ở trong mắt Tống Ân Nhã, sự tồn tại của cô, chính là là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, là uy hiếp lớn, không có bất luận lý do gì không nhổ cỏ tận gốc!

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Mộ Yến Thừa tỉnh ngộ, ánh mắt đầy lửa giận, tựa hồ nổi lên gió lớn mưa rào, cuối cùng, anh ta nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ hỏi, “Người thuê các người tên là gì?”“Không… Không biết…” La Thanh cúi đầu, có vẻ chột dạ, “Người thuê chúng tôi, sao có thể dễ dàng nói cho chúng tôi biết tên được! Chuyện này vốn không phải là chuyện vẻ vang gì, chúng tôi không hỏi thân phận và tên cô ta, chỉ biết lai lịch của cô ta hình như không nhỏ, ra tay cực kỳ hào phóng, ra giá là 50 vạn, chỉ cần chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ, liền cho chúng tôi 50 vạn thù lao!”“50 vạn sao?”Đứa bé của Mộ Yến Thừa, giá rẻ như vậy sao?“Mấy người thật sự không biết tên cô ta, hay là cố ý giấu giếm?” Sở Hà đột nhiên lên tiếng chất vấn.La Thanh im lặng không nói.La Hạo ở bên cạnh đột nhiên nghĩ đến gì đó, lắp bắp nói, “Tôi… Tôi nhớ rõ, cô ta họ Tống, là một người phụ nữ cực kỳ trẻ tuổi, cách ăn mặc và trang điểm xinh đẹp, trang điểm rất đậm, khẩu khí cực kỳ ngạo mạn, giống như thiên kim xuất thân danh môn.”“Tống sao?”Nhắc tới cái họ này, vẻ mặt Mộ Yến Thừa đều thay đổi, tựa hồ biết thân phận của người thuê này!Tống Ân Nhã sao?Là cô ta?Nhưng mà nếu là Tống Ân Nhã, cô ta sẽ làm như vậy, cũng không bất ngờ gì.Chắc cô ta biết rõ Mạnh Tinh Tuyết rời khỏi thủ đô, vụng trộm cắm rễ ở Yển Thành, cẩn thận dưỡng thai.Đứa bé trong bụng Mạnh Tinh Tuyết là của anh ta, nếu Mạnh Tinh Tuyết vụng trộm sinh hạ đứa bé này ra, đối với cô ta mà nói, đúng là cục diện không có lợi!Cô ta làm như vậy, anh ta cũng không bất ngờ gì!Mạnh Tinh Tuyết giật mình, thấy vẻ mặt Mộ Yến Thừa có vẻ kỳ lạ, tâm tư của cô ta cũng nhanh nhạy, lập tức đoán được người thuê họ ‘Tống’ này, nhất định Mộ Yến Thừa đoán được là ai, còn rất quen thuộc, cho nên lúc nói ra họ này, vẻ mặt Mộ Yến Thừa lập tức thay đổi.“Anh biết cô ta sao?” Mạnh Tinh Tuyết hỏi.Mộ Yến Thừa trầm mặc không nói.“Nói đi!”Mạnh Tinh Tuyết nắm chặt tay, lạnh lùng nói, “Chuyện cho tới bây giờ, anh còn muốn trốn tránh em, chuyện gì cũng gạt em sao? Mộ Yến Thừa, anh nhất định biết người thuê là ai, anh nói đi! Rốt cuộc là ai!”Vẻ mặt Mộ Yến Thừa phức tạp nhìn cô ta một cái, lập tức hít sâu một hơi khí lạnh, vô lực nói, “Tống… Tống Ân Nhã.”“Tống Ân Nhã?” Tên này, Mạnh Tinh Tuyết tất nhiên cảm thấy xa lạ, nghi ngờ khó hiểu.Mộ Yến Thừa lại đau đầu xoa mi tâm, lạnh nhạt giải thích, “Vợ chưa cưới của anh.”“Bùm - -” một tiếng, đầu óc Mạnh Tinh Tuyết trống rỗng.“Tối hôm đó, em rời khỏi thủ đô, gọi điện thoại cho anh, người phụ nữ nghe điện thoại, cũng là cô ta sao?” Mạnh Tinh Tuyết lớn mật suy đoán.Mộ Yến Thừa không định che giấu, yên lặng gật gật đầu.“A - -!”Mạnh Tinh Tuyết đột nhiên cảm thấy thực buồn cười, lạnh nhạt cười lạnh một tiếng, thất hồn lạc phách ngồi ở trên giường, trong lúc này, cảm thấy vừa muốn cười, lại vừa muốn khóc!Muốn khóc là vì, cô thiếu chút nữa vì một người phụ nữ như vậy, mất đi đứa bé trong bụng.Buồn cười chính là, anh ta đường đường chính chính tuyên bố thân phận ‘vợ chưa cưới’ của Tống Ân Nhã!Châm chọc như vậy!Đúng vậy.Tống Ân Nhã có lý do gì mà không làm như vậy.Ở trong mắt Tống Ân Nhã, sự tồn tại của cô, chính là là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, là uy hiếp lớn, không có bất luận lý do gì không nhổ cỏ tận gốc!

Chương 2745: Không Có Lý Do Gì Không Nhổ Cỏ Tận Gốc