Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 2756: Chắc Chắn Là Quan Hệ Cha Con
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Vì thế, ông ta đi đến một bên, nhận điện thoại, đầu bên kia, cục trưởng Phó có chút băn khoăn và phức tạp vì không hiểu.“Kết quả giám định đã có rồi, cơ bản là chính xác.”Bác Phúc nghe vậy, mày hơi nhíu lại.“Ông chắc chắn sao?”“Không có khả năng xảy ra sai lầm. Chỉ cần sợi tóc ông cung cấp không có vấn đề, cơ bản đã có thể chắc chắn rồi.”Bác Phúc không khỏi hít vào một hơi.…Cuối cùng, chẳng quan tâm trò chơi, bác Phúc ôm Sở Tiểu Bảo vội vàng về nhà họ Cố, lập tức hỏi Cố Cảnh Liên đi đâu.Thuộc hạ báo cáo, Cố Cảnh Liên vừa mới rời đi, đi thăm dò địa bàn rồi.Nhà họ Cố cố ý đầu tư một mảnh đất, xây dựng trung tâm tài chính, địa bàn đó là lúc trước Cố Cảnh Liên vừa ý, thông qua cạnh tranh đấu thầu, mua được, đoạn đường không tính là phồn hoa, nhưng mà quỹ đạo giao thông cũng rất thuận tiện, tương lai sẽ phát triển thành phố tài chính, có tương lai vô cùng khả quan.“Ông chủ có nói khi nào trở về không?”Người nọ lắc đầu, “Không có, ông chủ không nói cái gì.”Bác Phúc nhíu mày, ôm Sở Tiểu Bảo để ở một bên, đi qua đi lại vài vòng, đột nhiên lại hỏi, “A Diệc, cậu đi theo ông chủ, cậu có biết bên cạnh cậu ấy có người phụ nữ nào không?”“A…” A Diệc có chút sợ sệt nhìn ông ta, hiển nhiên không hiểu vì sao ông ta lại hỏi vấn đề này.“Bác Phúc, sao đột nhiên bác lại hỏi như vậy?”“Tôi hỏi cậu như vậy, tất nhiên là có nguyên nhân! Cậu cứ trả lời đi!”A Diệc cũng nghi ngờ nói, “Nghị luận về việc riêng của ông chủ, hình như không được tốt lắm? Ông chủ kiêng kị chuyện này nhất, nếu anh ấy biết tôi lắm miệng, vậy chẳng phải là…”“Cậu yên tâm! Cậu cứ nói, chuyện sau đó, không cần cậu lo lắng!”A Diệc sờ sờ cằm, lập tức có chút bất đắc dĩ cảm khái.“Phụ nữ bên cạnh ông chủ… Cũng không ít!” A Diệc nói như vậy.Bác Phúc chưa từ bỏ ý định hỏi, “Quan hệ thân thiết có mấy người?”“Không có mấy người.” A Diệc nhún vai, nhàn nhạt nói, “Phụ nữ bên cạnh ông chủ không ít, nhưng chưa từng thấy ai duy trì quan hệ thân thiết cả! Đa số, đều là tình một đêm, bác Phúc, bác cũng biết rồi đấy! Ông chủ đối với phụ nữ không thèm quan tâm, cho dù từng có không ít phụ nữ, đó cũng là nhu cầu sinh lý mà thôi! Đàn ông mà, hơn nữa bác cũng biết rồi đấy, anh ấy nói không kết hôn, cho nên, chuyện lớn cả đời của anh ấy, đều là tâm bệnh của trên dưới cả gia tộc!”“Không có ngoại lệ sao?”A Diệc lắc đầu, “Không có.”Bác Phúc thở dài một tiếng, cảm thấy có chút không hiểu ra sao!A Diệc nhìn thoáng qua vẻ mặt của ông ta, nhưng cũng thức thời không hỏi nhiều.Một tiếng sau, Cố Cảnh Liên trở lại, anh ta đi thăm dò địa bàn một phen, thấy không có vấn đề gì lớn, vì thế lên đường về nhà.Mới vừa trở lại nhà họ Cố, vấn đề đầu tiên đó là, “Chưa đưa thằng quỷ nhỏ đó về nhà sao?”Thuộc hạ lại thông báo, bác Phúc vừa mang thằng nhóc đó về nhà họ Cố rồi!“Gọi ông già đó đến gặp tôi!”Cố Cảnh Liên bực bội, kéo kéo cổ áo, liền đi lên lầu.Bác Phúc vội vàng đi vào thư phòng, Cố Cảnh Liên hỏi thẳng ông ta, “Sao ông lại đưa thằng quỷ nhỏ đó về!”“Ông chủ, tôi đang muốn nói với ông chuyện này đó!” Vẻ mặt bác Phúc khẩn trương, thế cho nên sắc mặt sung huyết đỏ bừng.
Vì thế, ông ta đi đến một bên, nhận điện thoại, đầu bên kia, cục trưởng Phó có chút băn khoăn và phức tạp vì không hiểu.
“Kết quả giám định đã có rồi, cơ bản là chính xác.”
Bác Phúc nghe vậy, mày hơi nhíu lại.
“Ông chắc chắn sao?”
“Không có khả năng xảy ra sai lầm. Chỉ cần sợi tóc ông cung cấp không có vấn đề, cơ bản đã có thể chắc chắn rồi.”
Bác Phúc không khỏi hít vào một hơi.
…
Cuối cùng, chẳng quan tâm trò chơi, bác Phúc ôm Sở Tiểu Bảo vội vàng về nhà họ Cố, lập tức hỏi Cố Cảnh Liên đi đâu.
Thuộc hạ báo cáo, Cố Cảnh Liên vừa mới rời đi, đi thăm dò địa bàn rồi.
Nhà họ Cố cố ý đầu tư một mảnh đất, xây dựng trung tâm tài chính, địa bàn đó là lúc trước Cố Cảnh Liên vừa ý, thông qua cạnh tranh đấu thầu, mua được, đoạn đường không tính là phồn hoa, nhưng mà quỹ đạo giao thông cũng rất thuận tiện, tương lai sẽ phát triển thành phố tài chính, có tương lai vô cùng khả quan.
“Ông chủ có nói khi nào trở về không?”
Người nọ lắc đầu, “Không có, ông chủ không nói cái gì.”
Bác Phúc nhíu mày, ôm Sở Tiểu Bảo để ở một bên, đi qua đi lại vài vòng, đột nhiên lại hỏi, “A Diệc, cậu đi theo ông chủ, cậu có biết bên cạnh cậu ấy có người phụ nữ nào không?”
“A…” A Diệc có chút sợ sệt nhìn ông ta, hiển nhiên không hiểu vì sao ông ta lại hỏi vấn đề này.
“Bác Phúc, sao đột nhiên bác lại hỏi như vậy?”
“Tôi hỏi cậu như vậy, tất nhiên là có nguyên nhân! Cậu cứ trả lời đi!”
A Diệc cũng nghi ngờ nói, “Nghị luận về việc riêng của ông chủ, hình như không được tốt lắm? Ông chủ kiêng kị chuyện này nhất, nếu anh ấy biết tôi lắm miệng, vậy chẳng phải là…”
“Cậu yên tâm! Cậu cứ nói, chuyện sau đó, không cần cậu lo lắng!”
A Diệc sờ sờ cằm, lập tức có chút bất đắc dĩ cảm khái.
“Phụ nữ bên cạnh ông chủ… Cũng không ít!” A Diệc nói như vậy.
Bác Phúc chưa từ bỏ ý định hỏi, “Quan hệ thân thiết có mấy người?”
“Không có mấy người.” A Diệc nhún vai, nhàn nhạt nói, “Phụ nữ bên cạnh ông chủ không ít, nhưng chưa từng thấy ai duy trì quan hệ thân thiết cả! Đa số, đều là tình một đêm, bác Phúc, bác cũng biết rồi đấy! Ông chủ đối với phụ nữ không thèm quan tâm, cho dù từng có không ít phụ nữ, đó cũng là nhu cầu sinh lý mà thôi! Đàn ông mà, hơn nữa bác cũng biết rồi đấy, anh ấy nói không kết hôn, cho nên, chuyện lớn cả đời của anh ấy, đều là tâm bệnh của trên dưới cả gia tộc!”
“Không có ngoại lệ sao?”
A Diệc lắc đầu, “Không có.”
Bác Phúc thở dài một tiếng, cảm thấy có chút không hiểu ra sao!
A Diệc nhìn thoáng qua vẻ mặt của ông ta, nhưng cũng thức thời không hỏi nhiều.
Một tiếng sau, Cố Cảnh Liên trở lại, anh ta đi thăm dò địa bàn một phen, thấy không có vấn đề gì lớn, vì thế lên đường về nhà.
Mới vừa trở lại nhà họ Cố, vấn đề đầu tiên đó là, “Chưa đưa thằng quỷ nhỏ đó về nhà sao?”
Thuộc hạ lại thông báo, bác Phúc vừa mang thằng nhóc đó về nhà họ Cố rồi!
“Gọi ông già đó đến gặp tôi!”
Cố Cảnh Liên bực bội, kéo kéo cổ áo, liền đi lên lầu.
Bác Phúc vội vàng đi vào thư phòng, Cố Cảnh Liên hỏi thẳng ông ta, “Sao ông lại đưa thằng quỷ nhỏ đó về!”
“Ông chủ, tôi đang muốn nói với ông chuyện này đó!” Vẻ mặt bác Phúc khẩn trương, thế cho nên sắc mặt sung huyết đỏ bừng.
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Vì thế, ông ta đi đến một bên, nhận điện thoại, đầu bên kia, cục trưởng Phó có chút băn khoăn và phức tạp vì không hiểu.“Kết quả giám định đã có rồi, cơ bản là chính xác.”Bác Phúc nghe vậy, mày hơi nhíu lại.“Ông chắc chắn sao?”“Không có khả năng xảy ra sai lầm. Chỉ cần sợi tóc ông cung cấp không có vấn đề, cơ bản đã có thể chắc chắn rồi.”Bác Phúc không khỏi hít vào một hơi.…Cuối cùng, chẳng quan tâm trò chơi, bác Phúc ôm Sở Tiểu Bảo vội vàng về nhà họ Cố, lập tức hỏi Cố Cảnh Liên đi đâu.Thuộc hạ báo cáo, Cố Cảnh Liên vừa mới rời đi, đi thăm dò địa bàn rồi.Nhà họ Cố cố ý đầu tư một mảnh đất, xây dựng trung tâm tài chính, địa bàn đó là lúc trước Cố Cảnh Liên vừa ý, thông qua cạnh tranh đấu thầu, mua được, đoạn đường không tính là phồn hoa, nhưng mà quỹ đạo giao thông cũng rất thuận tiện, tương lai sẽ phát triển thành phố tài chính, có tương lai vô cùng khả quan.“Ông chủ có nói khi nào trở về không?”Người nọ lắc đầu, “Không có, ông chủ không nói cái gì.”Bác Phúc nhíu mày, ôm Sở Tiểu Bảo để ở một bên, đi qua đi lại vài vòng, đột nhiên lại hỏi, “A Diệc, cậu đi theo ông chủ, cậu có biết bên cạnh cậu ấy có người phụ nữ nào không?”“A…” A Diệc có chút sợ sệt nhìn ông ta, hiển nhiên không hiểu vì sao ông ta lại hỏi vấn đề này.“Bác Phúc, sao đột nhiên bác lại hỏi như vậy?”“Tôi hỏi cậu như vậy, tất nhiên là có nguyên nhân! Cậu cứ trả lời đi!”A Diệc cũng nghi ngờ nói, “Nghị luận về việc riêng của ông chủ, hình như không được tốt lắm? Ông chủ kiêng kị chuyện này nhất, nếu anh ấy biết tôi lắm miệng, vậy chẳng phải là…”“Cậu yên tâm! Cậu cứ nói, chuyện sau đó, không cần cậu lo lắng!”A Diệc sờ sờ cằm, lập tức có chút bất đắc dĩ cảm khái.“Phụ nữ bên cạnh ông chủ… Cũng không ít!” A Diệc nói như vậy.Bác Phúc chưa từ bỏ ý định hỏi, “Quan hệ thân thiết có mấy người?”“Không có mấy người.” A Diệc nhún vai, nhàn nhạt nói, “Phụ nữ bên cạnh ông chủ không ít, nhưng chưa từng thấy ai duy trì quan hệ thân thiết cả! Đa số, đều là tình một đêm, bác Phúc, bác cũng biết rồi đấy! Ông chủ đối với phụ nữ không thèm quan tâm, cho dù từng có không ít phụ nữ, đó cũng là nhu cầu sinh lý mà thôi! Đàn ông mà, hơn nữa bác cũng biết rồi đấy, anh ấy nói không kết hôn, cho nên, chuyện lớn cả đời của anh ấy, đều là tâm bệnh của trên dưới cả gia tộc!”“Không có ngoại lệ sao?”A Diệc lắc đầu, “Không có.”Bác Phúc thở dài một tiếng, cảm thấy có chút không hiểu ra sao!A Diệc nhìn thoáng qua vẻ mặt của ông ta, nhưng cũng thức thời không hỏi nhiều.Một tiếng sau, Cố Cảnh Liên trở lại, anh ta đi thăm dò địa bàn một phen, thấy không có vấn đề gì lớn, vì thế lên đường về nhà.Mới vừa trở lại nhà họ Cố, vấn đề đầu tiên đó là, “Chưa đưa thằng quỷ nhỏ đó về nhà sao?”Thuộc hạ lại thông báo, bác Phúc vừa mang thằng nhóc đó về nhà họ Cố rồi!“Gọi ông già đó đến gặp tôi!”Cố Cảnh Liên bực bội, kéo kéo cổ áo, liền đi lên lầu.Bác Phúc vội vàng đi vào thư phòng, Cố Cảnh Liên hỏi thẳng ông ta, “Sao ông lại đưa thằng quỷ nhỏ đó về!”“Ông chủ, tôi đang muốn nói với ông chuyện này đó!” Vẻ mặt bác Phúc khẩn trương, thế cho nên sắc mặt sung huyết đỏ bừng.