Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 2224

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nhưng trong mắt bọn họ Tưởng Hân Vy thật sự là rất trẻ, tuổi mới hai mươi ba, điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thầy hâm mộ, đồ ky. Từ trình độ coi trọng của Tưởng San đối với cô thì có thể thấy, sau này, địa vị và thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây, nói không chừng, tương lai người thừa kế vị trí của Tưởng San cũng là cô. Cho nên, người ở đây, trên mặt đều hiện lên nụ cười chào mừng Tưởng Hân Vy, trong lòng lại, không thích sự xuất hiện của cô. “Hân Vy, đây đều là đàn anh đàn chị của cháu, sau này cháu phải khiêm tốn học hỏi bọn họ đấy.” Tưởng San nói với Tưởng Hân Vy. “Em là Tưởng Hân Vy, sau này xin các đàn anh đàn chị chỉ bảo em nhiều hơn.” Tưởng Hân Vy mỉm cười chào. Ở trước mặt Tưởng San, nhóm người này sẽ không để lộ ra chút khó chịu nào, bọn họ đều nhiệt tình gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.” “Cô ấy tên là Tưởng Hân Vy, cháu gái của tôi, cô ấy rất có thiên phú trong phương diện thiết kế.” Tưởng San vỗ vỗ bả vai Tưởng Hân Vy. Có sáu nhà thiết kế đang ngồi ở đây, ba nam ba nữ, tất cả đều là nhà thiết kế ưu tú do chính tay Tưởng San dạy thành, tuổi lớn nhất cũng gần bốn mươi rồi, trẻ nhất cũng là hai tám tuổi. Nhưng trong mắt bọn họ Tưởng Hân Vy thật sự là rất trẻ, tuổi mới hai mươi ba, điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thầy hâm mộ, đồ ky. Từ trình độ coi trọng của Tưởng San đối với cô thì có thể thấy, sau này, địa vị và thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây, nói không chừng, tương lai người thừa kế vị trí của Tưởng San cũng là cô. Cho nên, người ở đây, trên mặt đều hiện lên nụ cười chào mừng Tưởng Hân Vy, trong lòng lại, không thích sự xuất hiện của cô. “Hân Vy, đây đều là đàn anh đàn chị của cháu, sau này cháu phải khiêm tốn học hỏi bọn họ đấy.” Tưởng San nói với Tưởng Hân Vy. “Em là Tưởng Hân Vy, sau này xin các đàn anh đàn chị chỉ bảo em nhiều hơn.” Tưởng Hân Vy mỉm cười chào. Ở trước mặt Tưởng San, nhóm người này sẽ không để lộ ra chút khó chịu nào, bọn họ đều nhiệt tình gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.” Họp xong, Tưởng Hân Vy bị Tưởng San gọi đi, bón người lớn tuổi khác cũng đứng dậy rời khỏi đây, để lại hai cô gái trẻ tuổi nhất thu dọn tài liệu trên bàn. “Lần thành thành quả của chúng ta lại bị cắt xén một phần nữa rồi, Tưởng Hân Vy này ở đâu ra thế. Tôi nghe nói sư phụ chỉ có một cô cháu gái ruột thôi mà!” Cô gái đang nói tên là Lữ Trân, ánh mắt lộ rõ vẻ coi thường. Cô gái còn lại nói: “Phải đấy! Tam tiểu thư nhà họ Hình là Hình Nhất Nặc cơ mài Tưởng Hân Vy này ở đâu ra vậy! Nghe nói cô ta là họ hàng, sao có thể sánh với tiểu thư Hình Nhất Nặc được chứ?” Cô gái vừa đáp lời tên là Ngải Mỹ, giọng điệu giống hệt Lữ Trân. Lữ Trân hừ nhẹ: “Sư phụ bảo chúng ta hướng dẫn cô ta làm việc, nếu chúng ta thật sự đem bản lĩnh của mình ra chỉ bảo cho cô ta, chẳng phải sau này cô ta sẽ đạp lên đầu chúng ta sao?” “Phải đấy! Qua loa là được rồi, ai lại tận tình chỉ bảo cho cô a chứ? Ngay cả mấy anh chị khác cũng nghĩ giống chúng ta tôi.” “Phải, tốt nhất là như thế! Nếu cô ta rời khỏi đây thì chúng ta không cần lo lắng chuyện bị đè đầu cưỡi cổ nữa rồi.” Hai cô gái nhìn nhau, tâm ý tương thông. Nếu sau này có cơ hội để đuổi Tưởng Hân Vy đi, bọn họ nhất định không bỏ qua. Trong lúc đó, Tưởng San đưa Tưởng Hân Vy tới phòng làm việc của mình, đem tác phẩm xuắt sắc lần này ra cho. Tưởng Hân Vy xem. Xem xong, Tưởng Hân Vy không khỏi thán phục. “Các tác phẩm này đều rất xuất sắc cô nhỉ, nhát định lần này sẽ rất thành công cho mà xem.” “Cháu từng có kinh nghiệm rồi sao?” “Dạ… Cháu chưa có vinh hạnh đó, nhưng cháu cũng có vài tác phẩm được chọn đại diện cho sinh viên tốt nghiệp tham gia cuộc thi.” Tưởng Hân Vy vừa bước vào cuộc sống, tràn ngập hy vọng về tương lai. “Cũng rất giỏi rồi. Lần này cháu đi theo học hỏi mở mang tầm nhìn một chút, sau này đây cũng là sân kháu của cháu mà.” Tưởng San cũng rất trông mong vào Tưởng Hân Vy, có ý định bồi dưỡng Tưởng Hân Vy thành người kế nghiệp. Mặc dù bà có ba đứa cháu gái ruột, hai cháu trai, nhưng tất cả đều rất xuất sắc ở lĩnh vực mà mình chọn. Bạch Hạ cũng có cơ hội kế nghiệp, nhưng rõ ràng Bạch Hạ không phải người trong ngành này.

Nhưng trong mắt bọn họ Tưởng Hân Vy thật sự là rất trẻ, tuổi mới hai mươi ba, điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thầy hâm mộ, đồ ky.

 

Từ trình độ coi trọng của Tưởng San đối với cô thì có thể thấy, sau này, địa vị và thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây, nói không chừng, tương lai người thừa kế vị trí của Tưởng San cũng là cô.

 

Cho nên, người ở đây, trên mặt đều hiện lên nụ cười chào mừng Tưởng Hân Vy, trong lòng lại, không thích sự xuất hiện của cô.

 

“Hân Vy, đây đều là đàn anh đàn chị của cháu, sau này cháu phải khiêm tốn học hỏi bọn họ đấy.” Tưởng San nói với Tưởng Hân Vy.

 

“Em là Tưởng Hân Vy, sau này xin các đàn anh đàn chị chỉ bảo em nhiều hơn.” Tưởng Hân Vy mỉm cười chào.

 

Ở trước mặt Tưởng San, nhóm người này sẽ không để lộ ra chút khó chịu nào, bọn họ đều nhiệt tình gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.”

 

“Cô ấy tên là Tưởng Hân Vy, cháu gái của tôi, cô ấy rất có thiên phú trong phương diện thiết kế.” Tưởng San vỗ vỗ bả vai Tưởng Hân Vy.

 

Có sáu nhà thiết kế đang ngồi ở đây, ba nam ba nữ, tất cả đều là nhà thiết kế ưu tú do chính tay Tưởng San dạy thành, tuổi lớn nhất cũng gần bốn mươi rồi, trẻ nhất cũng là hai tám tuổi.

 

Nhưng trong mắt bọn họ Tưởng Hân Vy thật sự là rất trẻ, tuổi mới hai mươi ba, điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thầy hâm mộ, đồ ky.

 

Từ trình độ coi trọng của Tưởng San đối với cô thì có thể thấy, sau này, địa vị và thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây, nói không chừng, tương lai người thừa kế vị trí của Tưởng San cũng là cô.

 

Cho nên, người ở đây, trên mặt đều hiện lên nụ cười chào mừng Tưởng Hân Vy, trong lòng lại, không thích sự xuất hiện của cô.

 

“Hân Vy, đây đều là đàn anh đàn chị của cháu, sau này cháu phải khiêm tốn học hỏi bọn họ đấy.” Tưởng San nói với Tưởng Hân Vy.

 

“Em là Tưởng Hân Vy, sau này xin các đàn anh đàn chị chỉ bảo em nhiều hơn.” Tưởng Hân Vy mỉm cười chào.

 

Ở trước mặt Tưởng San, nhóm người này sẽ không để lộ ra chút khó chịu nào, bọn họ đều nhiệt tình gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.”

 

Họp xong, Tưởng Hân Vy bị Tưởng San gọi đi, bón người lớn tuổi khác cũng đứng dậy rời khỏi đây, để lại hai cô gái trẻ tuổi nhất thu dọn tài liệu trên bàn.

 

“Lần thành thành quả của chúng ta lại bị cắt xén một phần nữa rồi, Tưởng Hân Vy này ở đâu ra thế. Tôi nghe nói sư phụ chỉ có một cô cháu gái ruột thôi mà!” Cô gái đang nói tên là Lữ Trân, ánh mắt lộ rõ vẻ coi thường.

 

Cô gái còn lại nói: “Phải đấy! Tam tiểu thư nhà họ Hình là Hình Nhất Nặc cơ mài Tưởng Hân Vy này ở đâu ra vậy!

 

Nghe nói cô ta là họ hàng, sao có thể sánh với tiểu thư Hình Nhất Nặc được chứ?” Cô gái vừa đáp lời tên là Ngải Mỹ, giọng điệu giống hệt Lữ Trân.

 

Lữ Trân hừ nhẹ: “Sư phụ bảo chúng ta hướng dẫn cô ta làm việc, nếu chúng ta thật sự đem bản lĩnh của mình ra chỉ bảo cho cô ta, chẳng phải sau này cô ta sẽ đạp lên đầu chúng ta sao?”

 

“Phải đấy! Qua loa là được rồi, ai lại tận tình chỉ bảo cho cô a chứ? Ngay cả mấy anh chị khác cũng nghĩ giống chúng ta tôi.”

 

“Phải, tốt nhất là như thế! Nếu cô ta rời khỏi đây thì chúng ta không cần lo lắng chuyện bị đè đầu cưỡi cổ nữa rồi.”

 

Hai cô gái nhìn nhau, tâm ý tương thông. Nếu sau này có cơ hội để đuổi Tưởng Hân Vy đi, bọn họ nhất định không bỏ qua.

 

Trong lúc đó, Tưởng San đưa Tưởng Hân Vy tới phòng làm việc của mình, đem tác phẩm xuắt sắc lần này ra cho.

 

Tưởng Hân Vy xem. Xem xong, Tưởng Hân Vy không khỏi thán phục.

 

“Các tác phẩm này đều rất xuất sắc cô nhỉ, nhát định lần này sẽ rất thành công cho mà xem.”

 

“Cháu từng có kinh nghiệm rồi sao?”

 

“Dạ… Cháu chưa có vinh hạnh đó, nhưng cháu cũng có vài tác phẩm được chọn đại diện cho sinh viên tốt nghiệp tham gia cuộc thi.” Tưởng Hân Vy vừa bước vào cuộc sống, tràn ngập hy vọng về tương lai.

 

“Cũng rất giỏi rồi. Lần này cháu đi theo học hỏi mở mang tầm nhìn một chút, sau này đây cũng là sân kháu của cháu mà.” Tưởng San cũng rất trông mong vào Tưởng Hân Vy, có ý định bồi dưỡng Tưởng Hân Vy thành người kế nghiệp. Mặc dù bà có ba đứa cháu gái ruột, hai cháu trai, nhưng tất cả đều rất xuất sắc ở lĩnh vực mà mình chọn.

 

Bạch Hạ cũng có cơ hội kế nghiệp, nhưng rõ ràng Bạch Hạ không phải người trong ngành này.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nhưng trong mắt bọn họ Tưởng Hân Vy thật sự là rất trẻ, tuổi mới hai mươi ba, điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thầy hâm mộ, đồ ky. Từ trình độ coi trọng của Tưởng San đối với cô thì có thể thấy, sau này, địa vị và thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây, nói không chừng, tương lai người thừa kế vị trí của Tưởng San cũng là cô. Cho nên, người ở đây, trên mặt đều hiện lên nụ cười chào mừng Tưởng Hân Vy, trong lòng lại, không thích sự xuất hiện của cô. “Hân Vy, đây đều là đàn anh đàn chị của cháu, sau này cháu phải khiêm tốn học hỏi bọn họ đấy.” Tưởng San nói với Tưởng Hân Vy. “Em là Tưởng Hân Vy, sau này xin các đàn anh đàn chị chỉ bảo em nhiều hơn.” Tưởng Hân Vy mỉm cười chào. Ở trước mặt Tưởng San, nhóm người này sẽ không để lộ ra chút khó chịu nào, bọn họ đều nhiệt tình gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.” “Cô ấy tên là Tưởng Hân Vy, cháu gái của tôi, cô ấy rất có thiên phú trong phương diện thiết kế.” Tưởng San vỗ vỗ bả vai Tưởng Hân Vy. Có sáu nhà thiết kế đang ngồi ở đây, ba nam ba nữ, tất cả đều là nhà thiết kế ưu tú do chính tay Tưởng San dạy thành, tuổi lớn nhất cũng gần bốn mươi rồi, trẻ nhất cũng là hai tám tuổi. Nhưng trong mắt bọn họ Tưởng Hân Vy thật sự là rất trẻ, tuổi mới hai mươi ba, điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thầy hâm mộ, đồ ky. Từ trình độ coi trọng của Tưởng San đối với cô thì có thể thấy, sau này, địa vị và thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây, nói không chừng, tương lai người thừa kế vị trí của Tưởng San cũng là cô. Cho nên, người ở đây, trên mặt đều hiện lên nụ cười chào mừng Tưởng Hân Vy, trong lòng lại, không thích sự xuất hiện của cô. “Hân Vy, đây đều là đàn anh đàn chị của cháu, sau này cháu phải khiêm tốn học hỏi bọn họ đấy.” Tưởng San nói với Tưởng Hân Vy. “Em là Tưởng Hân Vy, sau này xin các đàn anh đàn chị chỉ bảo em nhiều hơn.” Tưởng Hân Vy mỉm cười chào. Ở trước mặt Tưởng San, nhóm người này sẽ không để lộ ra chút khó chịu nào, bọn họ đều nhiệt tình gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.” Họp xong, Tưởng Hân Vy bị Tưởng San gọi đi, bón người lớn tuổi khác cũng đứng dậy rời khỏi đây, để lại hai cô gái trẻ tuổi nhất thu dọn tài liệu trên bàn. “Lần thành thành quả của chúng ta lại bị cắt xén một phần nữa rồi, Tưởng Hân Vy này ở đâu ra thế. Tôi nghe nói sư phụ chỉ có một cô cháu gái ruột thôi mà!” Cô gái đang nói tên là Lữ Trân, ánh mắt lộ rõ vẻ coi thường. Cô gái còn lại nói: “Phải đấy! Tam tiểu thư nhà họ Hình là Hình Nhất Nặc cơ mài Tưởng Hân Vy này ở đâu ra vậy! Nghe nói cô ta là họ hàng, sao có thể sánh với tiểu thư Hình Nhất Nặc được chứ?” Cô gái vừa đáp lời tên là Ngải Mỹ, giọng điệu giống hệt Lữ Trân. Lữ Trân hừ nhẹ: “Sư phụ bảo chúng ta hướng dẫn cô ta làm việc, nếu chúng ta thật sự đem bản lĩnh của mình ra chỉ bảo cho cô ta, chẳng phải sau này cô ta sẽ đạp lên đầu chúng ta sao?” “Phải đấy! Qua loa là được rồi, ai lại tận tình chỉ bảo cho cô a chứ? Ngay cả mấy anh chị khác cũng nghĩ giống chúng ta tôi.” “Phải, tốt nhất là như thế! Nếu cô ta rời khỏi đây thì chúng ta không cần lo lắng chuyện bị đè đầu cưỡi cổ nữa rồi.” Hai cô gái nhìn nhau, tâm ý tương thông. Nếu sau này có cơ hội để đuổi Tưởng Hân Vy đi, bọn họ nhất định không bỏ qua. Trong lúc đó, Tưởng San đưa Tưởng Hân Vy tới phòng làm việc của mình, đem tác phẩm xuắt sắc lần này ra cho. Tưởng Hân Vy xem. Xem xong, Tưởng Hân Vy không khỏi thán phục. “Các tác phẩm này đều rất xuất sắc cô nhỉ, nhát định lần này sẽ rất thành công cho mà xem.” “Cháu từng có kinh nghiệm rồi sao?” “Dạ… Cháu chưa có vinh hạnh đó, nhưng cháu cũng có vài tác phẩm được chọn đại diện cho sinh viên tốt nghiệp tham gia cuộc thi.” Tưởng Hân Vy vừa bước vào cuộc sống, tràn ngập hy vọng về tương lai. “Cũng rất giỏi rồi. Lần này cháu đi theo học hỏi mở mang tầm nhìn một chút, sau này đây cũng là sân kháu của cháu mà.” Tưởng San cũng rất trông mong vào Tưởng Hân Vy, có ý định bồi dưỡng Tưởng Hân Vy thành người kế nghiệp. Mặc dù bà có ba đứa cháu gái ruột, hai cháu trai, nhưng tất cả đều rất xuất sắc ở lĩnh vực mà mình chọn. Bạch Hạ cũng có cơ hội kế nghiệp, nhưng rõ ràng Bạch Hạ không phải người trong ngành này.

Chương 2224