Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 2245
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 2245: Lúc này, có một người người mẫu tốt bụng giúp cô mở cửa, cô nói cảm ơn một câu, quay lưng lùi ra ngoài rồi mới quay người. Chiếc hộp trong tay cô lại lần nữa đâm vào người khác, cô ngắng đầu lên nhìn, lại là Hạng Kình Hạo. Hạng Kình Hạo có chút kinh ngạc nhìn bộ dáng lực sĩ của cô, anh mở miệng hỏi: “Có cần giúp đỡ không?” “Không cần, cảm ơn, phiền anh nhường đường chút.” Tưởng Hân Vy có chút lúng túng, thậm chí còn có chút phiền não, sao anh vẫn còn chưa đi? Nhưng Hạng Kình Hạo nhìn cô rõ ràng rất chật vật, lại còn mạnh miệng, anh có chút buồn bực bước tới, không nhịn được cầm chiếc hộp giấy trong lòng cô. Hai tay Tưởng Hân Vy trống rỗng, cánh tay thon dài của người đàn ông dùng lực, nhẹ nhàng ôm chiếc hộp quay sang hỏi cô: “Bê đi đâu?” Tưởng Hân Vy có chút bướng bỉnh, cô đưa tay cướp lại chiếc hộp: “Đây là công việc của tôi, không phiền anh, đưa cho tôi.” Hạng Kình Hạo lập tức quay người tránh tay cô, nhướng mày nói: “Tôi tự nguyện giúp em.” Tưởng Hân Vy chỉ đành đẩy cửa văn phòng bên cạnh: “Để đây đi.” Hạng Kình Hạo đặt chiếc hộp xuống một góc, anh đứng thẳng người lên, thân hình cao gầy đến gần cô, khuôn mặt tuấn tú cúi xuống: “Nghe nói em là nhà thiết kế? Sao lại làm công việc của trợ lý?” Tưởng Hân Vy ngạc nhiên, sao anh lại biết công việc của cô? Chẳng lẽ anh còn nghe ngóng về cô sao? “Tôi chỉ là người mới vào nghề, làm những việc như này cũng không có gì, buổi biểu diễn cũng sắp bắt đầu rồi, anh vẫn nên về vị trí của mình đi!” Hạng Kình Hạo chớp mắt, cong môi nói: “Tôi không có hứng thú xem biểu diễn, tôi đến đây là để tìm em.” Nếu như vừa nãy Tưởng Hân Vy không nhìn thấy chuyện anh ôm người phụ nữ kia, có lẽ cô thật sự sẽ cảm động, đáng tiếc người đàn ông này vừa đưa theo mỹ nữ xem biểu diễn, vừa qua bên này trêu ghẹo, cô thật lòng thất Vọng. “Vừa rồi cảm ơn anh, tôi thật sự rất bận, không có thời gian nói chuyện.” Nói xong, Tưởng Hân Vy đẩy cửa ra ngoài, quay trở lại phòng trang điểm bận rộn. Hạng Kình Hạo đứng ở cửa nhìn, nơi như này quả thực không thích hợp để tìm cô nói chuyện, vậy thì anh đợi lúc cô kết thúc chương trình này, sẽ lại mời cô ăn cơm! Nếu như là một mình Hạng Kình Hạo đến xem buổi biểu diễn, anh xem hay không xem cũng không sao, nhưng lần này vương tử Rona đi cùng, nêu anh không qua đó thì sẽ không nễể mặt mũi rồi. Hạng Kình Hạo đi về phía hội trường biểu diễn. Tưởng Hân Vy bận đến mức ngay cả thời gian uống nước cũng không có, vì chỉ còn mười phút nữa là đến sàn catwalk, cô phải tìm quần áo cho người mẫu, kéo khóa áo giúp bọn họ, còn phải sắp xếp quần áo cho họ nữa. Cũng may, catwalk lần này chỉ cần đi một vòng, không cần thay quần áo, bốn mươi tám người mẫu, tất cả đều cao và quyến rũ, thân hình một mét sáu năm của Tưởng Hân Vy ở trong này cực kỳ nhỏ nhắn. Lys Lâm nhìn thời gian, trợ lý chương trình qua nhắc một câu, còn năm phút nữa là bắt đầu. Tất cả sắp xếp xong rồi, Tưởng Hân Vy mới tìm thấy cốc nước của cô trên bàn trang điểm, vội vàng uống hai ngụm, Lữ Trân cùng La Ngãi Mỹ kéo cô: “Đi, chúng ta qua hội trường xem đi.” “Không cần làm chuyện gì khác nữa sao?” “Mọi chuyện đều chuẩn bị xong hết rồi, còn bận cái gì nữa? Đưa em đi xem biểu diễn của chúng ta!” Hai người bọn họ đều tham gia thiết kế lần này, cho nên rất muốn chiêm ngưỡng một chút hình ảnh tác phẩm lần này của bản thân trên sân khấu. Tắt nhiên Tưởng Hân Vy cũng đồng ý đi xem biểu diễn, cô đi theo Lữ Trân và La Ngãi Mỹ ra ngoài, đúng lúc bên cạnh sàn diễn có chỗ ngồi cho nhân viên, ba người bọn họ đứng ở trong chỗ tối, đợi buỏi biểu diễn bắt đầu. Ánh mắt Tưởng Hân Vy lập tức nhìn thấy vương tử Ronald cùng bạn gái anh ta ngồi dãy ghế đầu, còn Hạng Kình Hạo bên cạnh đang ngồi cùng mỹ nữ tóc vàng kia. Không biết là do hiệu ứng đèn, hay là do người đàn ông kia thật sự đẹp trai, cho dù vẻ đẹp trai tôn quý của vương tử Rona điện hạ bên cạnh thì khí chất phương Đông đó của Hạng Kình Hạo cũng không thua kém chút nào, thậm chí còn thần bí khó đoán hơn. Ở vị trí của Hạng Kình Hạo hiển nhiên là sẽ không phát hiện ra bóng dáng Tưởng Hân Vy trong bóng tối, nhưng Tưởng Hân Vy đứng đối diện lại có thể nhìn tháy hết tất cả biểu cảm và hành động của anh, mỹ nữ tóc vàng ngồi cạnh Hạng Kình Hạo không những ghé vào tai anh nói cái gì đó, đôi mắt màu xanh ngọc xinh đẹp, khuôn mặt ái mộ nhìn anh chăm chú. Để biết thích hay không thích một người, có thể nhận thấy rõ ràng qua hành động, ánh mắt hay thần thái. Sau khi Hạng Kình Hạo nghe xong, môi mỏng mỉm cười, dường như nói chuyện rất vui vẻ.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 2245: Lúc này, có một người người mẫu tốt bụng giúp cô mở cửa, cô nói cảm ơn một câu, quay lưng lùi ra ngoài rồi mới quay người. Chiếc hộp trong tay cô lại lần nữa đâm vào người khác, cô ngắng đầu lên nhìn, lại là Hạng Kình Hạo. Hạng Kình Hạo có chút kinh ngạc nhìn bộ dáng lực sĩ của cô, anh mở miệng hỏi: “Có cần giúp đỡ không?” “Không cần, cảm ơn, phiền anh nhường đường chút.” Tưởng Hân Vy có chút lúng túng, thậm chí còn có chút phiền não, sao anh vẫn còn chưa đi? Nhưng Hạng Kình Hạo nhìn cô rõ ràng rất chật vật, lại còn mạnh miệng, anh có chút buồn bực bước tới, không nhịn được cầm chiếc hộp giấy trong lòng cô. Hai tay Tưởng Hân Vy trống rỗng, cánh tay thon dài của người đàn ông dùng lực, nhẹ nhàng ôm chiếc hộp quay sang hỏi cô: “Bê đi đâu?” Tưởng Hân Vy có chút bướng bỉnh, cô đưa tay cướp lại chiếc hộp: “Đây là công việc của tôi, không phiền anh, đưa cho tôi.” Hạng Kình Hạo lập tức quay người tránh tay cô, nhướng mày nói: “Tôi tự nguyện giúp em.” Tưởng Hân Vy chỉ đành đẩy cửa văn phòng bên cạnh: “Để đây đi.” Hạng Kình Hạo đặt chiếc hộp xuống một góc, anh đứng thẳng người lên, thân hình cao gầy đến gần cô, khuôn mặt tuấn tú cúi xuống: “Nghe nói em là nhà thiết kế? Sao lại làm công việc của trợ lý?” Tưởng Hân Vy ngạc nhiên, sao anh lại biết công việc của cô? Chẳng lẽ anh còn nghe ngóng về cô sao? “Tôi chỉ là người mới vào nghề, làm những việc như này cũng không có gì, buổi biểu diễn cũng sắp bắt đầu rồi, anh vẫn nên về vị trí của mình đi!” Hạng Kình Hạo chớp mắt, cong môi nói: “Tôi không có hứng thú xem biểu diễn, tôi đến đây là để tìm em.” Nếu như vừa nãy Tưởng Hân Vy không nhìn thấy chuyện anh ôm người phụ nữ kia, có lẽ cô thật sự sẽ cảm động, đáng tiếc người đàn ông này vừa đưa theo mỹ nữ xem biểu diễn, vừa qua bên này trêu ghẹo, cô thật lòng thất Vọng. “Vừa rồi cảm ơn anh, tôi thật sự rất bận, không có thời gian nói chuyện.” Nói xong, Tưởng Hân Vy đẩy cửa ra ngoài, quay trở lại phòng trang điểm bận rộn. Hạng Kình Hạo đứng ở cửa nhìn, nơi như này quả thực không thích hợp để tìm cô nói chuyện, vậy thì anh đợi lúc cô kết thúc chương trình này, sẽ lại mời cô ăn cơm! Nếu như là một mình Hạng Kình Hạo đến xem buổi biểu diễn, anh xem hay không xem cũng không sao, nhưng lần này vương tử Rona đi cùng, nêu anh không qua đó thì sẽ không nễể mặt mũi rồi. Hạng Kình Hạo đi về phía hội trường biểu diễn. Tưởng Hân Vy bận đến mức ngay cả thời gian uống nước cũng không có, vì chỉ còn mười phút nữa là đến sàn catwalk, cô phải tìm quần áo cho người mẫu, kéo khóa áo giúp bọn họ, còn phải sắp xếp quần áo cho họ nữa. Cũng may, catwalk lần này chỉ cần đi một vòng, không cần thay quần áo, bốn mươi tám người mẫu, tất cả đều cao và quyến rũ, thân hình một mét sáu năm của Tưởng Hân Vy ở trong này cực kỳ nhỏ nhắn. Lys Lâm nhìn thời gian, trợ lý chương trình qua nhắc một câu, còn năm phút nữa là bắt đầu. Tất cả sắp xếp xong rồi, Tưởng Hân Vy mới tìm thấy cốc nước của cô trên bàn trang điểm, vội vàng uống hai ngụm, Lữ Trân cùng La Ngãi Mỹ kéo cô: “Đi, chúng ta qua hội trường xem đi.” “Không cần làm chuyện gì khác nữa sao?” “Mọi chuyện đều chuẩn bị xong hết rồi, còn bận cái gì nữa? Đưa em đi xem biểu diễn của chúng ta!” Hai người bọn họ đều tham gia thiết kế lần này, cho nên rất muốn chiêm ngưỡng một chút hình ảnh tác phẩm lần này của bản thân trên sân khấu. Tắt nhiên Tưởng Hân Vy cũng đồng ý đi xem biểu diễn, cô đi theo Lữ Trân và La Ngãi Mỹ ra ngoài, đúng lúc bên cạnh sàn diễn có chỗ ngồi cho nhân viên, ba người bọn họ đứng ở trong chỗ tối, đợi buỏi biểu diễn bắt đầu. Ánh mắt Tưởng Hân Vy lập tức nhìn thấy vương tử Ronald cùng bạn gái anh ta ngồi dãy ghế đầu, còn Hạng Kình Hạo bên cạnh đang ngồi cùng mỹ nữ tóc vàng kia. Không biết là do hiệu ứng đèn, hay là do người đàn ông kia thật sự đẹp trai, cho dù vẻ đẹp trai tôn quý của vương tử Rona điện hạ bên cạnh thì khí chất phương Đông đó của Hạng Kình Hạo cũng không thua kém chút nào, thậm chí còn thần bí khó đoán hơn. Ở vị trí của Hạng Kình Hạo hiển nhiên là sẽ không phát hiện ra bóng dáng Tưởng Hân Vy trong bóng tối, nhưng Tưởng Hân Vy đứng đối diện lại có thể nhìn tháy hết tất cả biểu cảm và hành động của anh, mỹ nữ tóc vàng ngồi cạnh Hạng Kình Hạo không những ghé vào tai anh nói cái gì đó, đôi mắt màu xanh ngọc xinh đẹp, khuôn mặt ái mộ nhìn anh chăm chú. Để biết thích hay không thích một người, có thể nhận thấy rõ ràng qua hành động, ánh mắt hay thần thái. Sau khi Hạng Kình Hạo nghe xong, môi mỏng mỉm cười, dường như nói chuyện rất vui vẻ.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 2245: Lúc này, có một người người mẫu tốt bụng giúp cô mở cửa, cô nói cảm ơn một câu, quay lưng lùi ra ngoài rồi mới quay người. Chiếc hộp trong tay cô lại lần nữa đâm vào người khác, cô ngắng đầu lên nhìn, lại là Hạng Kình Hạo. Hạng Kình Hạo có chút kinh ngạc nhìn bộ dáng lực sĩ của cô, anh mở miệng hỏi: “Có cần giúp đỡ không?” “Không cần, cảm ơn, phiền anh nhường đường chút.” Tưởng Hân Vy có chút lúng túng, thậm chí còn có chút phiền não, sao anh vẫn còn chưa đi? Nhưng Hạng Kình Hạo nhìn cô rõ ràng rất chật vật, lại còn mạnh miệng, anh có chút buồn bực bước tới, không nhịn được cầm chiếc hộp giấy trong lòng cô. Hai tay Tưởng Hân Vy trống rỗng, cánh tay thon dài của người đàn ông dùng lực, nhẹ nhàng ôm chiếc hộp quay sang hỏi cô: “Bê đi đâu?” Tưởng Hân Vy có chút bướng bỉnh, cô đưa tay cướp lại chiếc hộp: “Đây là công việc của tôi, không phiền anh, đưa cho tôi.” Hạng Kình Hạo lập tức quay người tránh tay cô, nhướng mày nói: “Tôi tự nguyện giúp em.” Tưởng Hân Vy chỉ đành đẩy cửa văn phòng bên cạnh: “Để đây đi.” Hạng Kình Hạo đặt chiếc hộp xuống một góc, anh đứng thẳng người lên, thân hình cao gầy đến gần cô, khuôn mặt tuấn tú cúi xuống: “Nghe nói em là nhà thiết kế? Sao lại làm công việc của trợ lý?” Tưởng Hân Vy ngạc nhiên, sao anh lại biết công việc của cô? Chẳng lẽ anh còn nghe ngóng về cô sao? “Tôi chỉ là người mới vào nghề, làm những việc như này cũng không có gì, buổi biểu diễn cũng sắp bắt đầu rồi, anh vẫn nên về vị trí của mình đi!” Hạng Kình Hạo chớp mắt, cong môi nói: “Tôi không có hứng thú xem biểu diễn, tôi đến đây là để tìm em.” Nếu như vừa nãy Tưởng Hân Vy không nhìn thấy chuyện anh ôm người phụ nữ kia, có lẽ cô thật sự sẽ cảm động, đáng tiếc người đàn ông này vừa đưa theo mỹ nữ xem biểu diễn, vừa qua bên này trêu ghẹo, cô thật lòng thất Vọng. “Vừa rồi cảm ơn anh, tôi thật sự rất bận, không có thời gian nói chuyện.” Nói xong, Tưởng Hân Vy đẩy cửa ra ngoài, quay trở lại phòng trang điểm bận rộn. Hạng Kình Hạo đứng ở cửa nhìn, nơi như này quả thực không thích hợp để tìm cô nói chuyện, vậy thì anh đợi lúc cô kết thúc chương trình này, sẽ lại mời cô ăn cơm! Nếu như là một mình Hạng Kình Hạo đến xem buổi biểu diễn, anh xem hay không xem cũng không sao, nhưng lần này vương tử Rona đi cùng, nêu anh không qua đó thì sẽ không nễể mặt mũi rồi. Hạng Kình Hạo đi về phía hội trường biểu diễn. Tưởng Hân Vy bận đến mức ngay cả thời gian uống nước cũng không có, vì chỉ còn mười phút nữa là đến sàn catwalk, cô phải tìm quần áo cho người mẫu, kéo khóa áo giúp bọn họ, còn phải sắp xếp quần áo cho họ nữa. Cũng may, catwalk lần này chỉ cần đi một vòng, không cần thay quần áo, bốn mươi tám người mẫu, tất cả đều cao và quyến rũ, thân hình một mét sáu năm của Tưởng Hân Vy ở trong này cực kỳ nhỏ nhắn. Lys Lâm nhìn thời gian, trợ lý chương trình qua nhắc một câu, còn năm phút nữa là bắt đầu. Tất cả sắp xếp xong rồi, Tưởng Hân Vy mới tìm thấy cốc nước của cô trên bàn trang điểm, vội vàng uống hai ngụm, Lữ Trân cùng La Ngãi Mỹ kéo cô: “Đi, chúng ta qua hội trường xem đi.” “Không cần làm chuyện gì khác nữa sao?” “Mọi chuyện đều chuẩn bị xong hết rồi, còn bận cái gì nữa? Đưa em đi xem biểu diễn của chúng ta!” Hai người bọn họ đều tham gia thiết kế lần này, cho nên rất muốn chiêm ngưỡng một chút hình ảnh tác phẩm lần này của bản thân trên sân khấu. Tắt nhiên Tưởng Hân Vy cũng đồng ý đi xem biểu diễn, cô đi theo Lữ Trân và La Ngãi Mỹ ra ngoài, đúng lúc bên cạnh sàn diễn có chỗ ngồi cho nhân viên, ba người bọn họ đứng ở trong chỗ tối, đợi buỏi biểu diễn bắt đầu. Ánh mắt Tưởng Hân Vy lập tức nhìn thấy vương tử Ronald cùng bạn gái anh ta ngồi dãy ghế đầu, còn Hạng Kình Hạo bên cạnh đang ngồi cùng mỹ nữ tóc vàng kia. Không biết là do hiệu ứng đèn, hay là do người đàn ông kia thật sự đẹp trai, cho dù vẻ đẹp trai tôn quý của vương tử Rona điện hạ bên cạnh thì khí chất phương Đông đó của Hạng Kình Hạo cũng không thua kém chút nào, thậm chí còn thần bí khó đoán hơn. Ở vị trí của Hạng Kình Hạo hiển nhiên là sẽ không phát hiện ra bóng dáng Tưởng Hân Vy trong bóng tối, nhưng Tưởng Hân Vy đứng đối diện lại có thể nhìn tháy hết tất cả biểu cảm và hành động của anh, mỹ nữ tóc vàng ngồi cạnh Hạng Kình Hạo không những ghé vào tai anh nói cái gì đó, đôi mắt màu xanh ngọc xinh đẹp, khuôn mặt ái mộ nhìn anh chăm chú. Để biết thích hay không thích một người, có thể nhận thấy rõ ràng qua hành động, ánh mắt hay thần thái. Sau khi Hạng Kình Hạo nghe xong, môi mỏng mỉm cười, dường như nói chuyện rất vui vẻ.