Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 2445

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chỉ một cái nhìn thoáng qua, nhưng anh lại cảm giác khuôn mặt ấy có một cảm giác rất quen thuộc, nhưng anh không biết sự quen thuộc chết tiệt đến từ đâu. Chiếc Bentley màu đen chằm chậm chạy về phía cổng bệnh viện. Hứa Tâm Duyệt vỗ ngực, cô không dám thơ thần nữa đâu, vừa rồi thật sự quá nguy hiểm. Bây giờ cô không muốn bản thân xảy ra chuyện gì đâu, vì cô sắp trở thành phù dâu của người chị em tốt của mình, cô không muốn bỏ lỡ buổi hôn lễ này. Hứa Tâm Duyệt bắt một chiếc taxi khác, chiếc xe đi ngang qua một trung tâm mua sắm sầm uất có rất nhiều biển , cô cũng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ở trên một tắm biển . Hứa An An. Cô ta bây giờ đã là nữ minh tinh hàng đầu, xuất thân từ nhà họ Hứa đã giúp cho cô ta lăn lộn được trong giới giải trí, chỉ trong vài năm đã lên đến vị trí hàng đầu. Trong tâm trí của Hứa Tâm Duyệt, cô vẫn nhớ như in dáng vẻ vênh váo tự đắc , đầy chế giễu của cô ta lúc nhìn cô đang yếu ớt ở trung tâm ở cữ. “Hứa Tâm Duyệt, có thể sinh con cho tôi và Cố Thừa Tiêu là điều may mắn nhát đời này của cô.” “Từ nay về sau, cô không được phép xuất hiện ở bên cạnh chúng tôi, càng không được lấy chuyện này đến nhà họ Cố tranh công với tôi, nên nhớ, cô chỉ là một công cụ mà thôi.” Còn có dáng vẻ tự tin của cô ta khi khoe khoang trước mặt cô rằng từ nay toàn bộ tập đoàn họ Cố sẽ là của cô ta, bởi vì con của cô ta chính là người kế thừa tập đoàn họ Có. Hứa Tâm Duyệt hoàn toàn không động lòng với điều này, cô chỉ cảm thấy buồn khi đứa trẻ có một người mẹ như vậy! Vào lúc này, trên tầng cao nhất của bệnh viện, một vị bác sĩ khoảng ngoài năm mươi tuổi đang đứng trong phòng nghỉ, bên cạnh ông còn có một nữ trợ lý, cô ta trong có vẻ rất lo lắng. Bác sĩ đoán được tại sao cô lại lo lắng, lập tức liếc cô ta một cái: “Đã năm năm rôi, cô còn căng thăng cái gì chứ?” “Đại thiếu gia nhà họ Có đến rồi, tôi sợ là…” “Bí mật năm đó, cô bắt buộc phải sống để bụng chết mang theo. Đã năm năm rồi, không ai biết chuyện đã xảy ra năm đó. Tập đoàn Cố thị chỉ cần có một người thừa kế. Về phần mẹ ruột là ai cũng không quan trọng.” “Đứa trẻ đó lớn lên thực sự rất xinh đẹp, nhưng mà… ông có có để ý là dáng vẻ của đứa nhỏ rất giống cô gái đó không? Tôi sợ người trong nhà họ Có sẽ phát hiện ra.” “Hừ! Sợ gì chứ, cô gái đó đã biến mắt từ lâu, người nhà họ Có sẽ không bao giờ phát hiện ra đâu. Ai bảo trứng của người đẻ con kia vô dụng chứ? Chỉ có thể dùng người đẻ thuê.” Vị hộ sĩ thở dài, cố gắng không nghĩ đến việc này nữa. Trong một khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phó, một đám cưới thế kỷ của hào môn thế gia chuẩn bị được tổ chức. Toàn bộ khách sạn sẽ được bao trọn trong bảy ngày bảy đêm. Gia đình bên chú rễ ra tay rất hào phóng làm cho đám cưới này trở nên vô cùng bí ẩn. Ngay cả các phóng viên ở thành phố này cũng không có cách nào biết được rốt cuộc là đại gia của nước nào sắp tổ chức đám cưới sắp ở đây. Có điều, phóng viên lợi dụng tất cả mọi thứ xung quanh vẫn nghe ngóng được một số tin tức, nghe nói là đám cưới của cháu gái quý phu nhân tập đoàn Hình thị – Tưởng phu nhân, còn về xuất thân và gia thế của bên chú rễ thì bọn họ ngược lại có sử dụng hết tài nguyên thì cũng không thể hỏi được một chút tin tức nào. Chỉ biết rằng, nghe nói mấy ngày gần đây có phi cơ riêng của các doanh nhân giàu có trên khắp cả nước hạ cánh ở sân bay quốc tế, hơn nữa có rất nhiều người nổi tiếng cũng bị bắt gặp ở sân bay. Hầu như tắt cả bọn họ đều đến để tham gia đám cưới này, ngoài ra còn có một số thành viên hoàng gia và quý tộc của nước ngoài. Đám cưới đến rất bất ngờ, nhưng mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ để cho lễ cưới thiêng liêng hôm nay. Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng mùa thu ấm áp chiếu xuống, tạo nên một lớp ánh sáng mỏng màu vàng bao trùm lên cả thành phó. Trong phòng nghỉ riêng của khách sạn, cô dâu Tưởng Hân Vy ở lại đây từ đêm qua, đúng 7 giờ đã đến phòng trang điểm. Dù chưa khoác lên mình bộ váy cưới nhưng cô cũng đã xinh đẹp rạng ngời, quanh người cô toát lên bầu không khí hạnh phúc, ngọt ngào. Hôm nay, đa số khách đều đã đến ở trong khách sạn, khách từ xa đã được sắp xếp chỗ nghỉ ngơi đầy đủ, còn các cụ ông bà tuổi tác lớn bên Hạng gia vì không quen ở khách sạn nên ở trong dinh thự họ Hạng rồi từ đó chạy sang đây. Ngồi trước gương trang điểm, Tưởng Hân Vy trông vô cùng quyên rũ, trong gương phản chiếu một gương mặt trắng nõn xinh đẹp được, khóe miệng không thể ngừng nhéch lên, tràn ngập cảm giác hạnh phúc. “Hôm nay cậu đẹp quá, cậu đúng là cô dâu xinh đẹp nhất mà tớ từng thấy đấy.” Hứa Tâm Duyệt ngồi bên cạnh, chống cằm ngắm chị em tốt của mình, chân thành khen ngợi. “Cũng sẽ có một ngày cậu được như vậy mà, tớ cũng rất mong chờ ngày đấy đến.” Tưởng Hân Vy quay đầu lại cười, nói.

Chỉ một cái nhìn thoáng qua, nhưng anh lại cảm giác khuôn mặt ấy có một cảm giác rất quen thuộc, nhưng anh không biết sự quen thuộc chết tiệt đến từ đâu.

 

Chiếc Bentley màu đen chằm chậm chạy về phía cổng bệnh viện.

 

Hứa Tâm Duyệt vỗ ngực, cô không dám thơ thần nữa đâu, vừa rồi thật sự quá nguy hiểm.

 

Bây giờ cô không muốn bản thân xảy ra chuyện gì đâu, vì cô sắp trở thành phù dâu của người chị em tốt của mình, cô không muốn bỏ lỡ buổi hôn lễ này.

 

Hứa Tâm Duyệt bắt một chiếc taxi khác, chiếc xe đi ngang qua một trung tâm mua sắm sầm uất có rất nhiều biển , cô cũng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ở trên một tắm biển .

 

Hứa An An.

 

Cô ta bây giờ đã là nữ minh tinh hàng đầu, xuất thân từ nhà họ Hứa đã giúp cho cô ta lăn lộn được trong giới giải trí, chỉ trong vài năm đã lên đến vị trí hàng đầu.

 

Trong tâm trí của Hứa Tâm Duyệt, cô vẫn nhớ như in dáng vẻ vênh váo tự đắc , đầy chế giễu của cô ta lúc nhìn cô đang yếu ớt ở trung tâm ở cữ.

 

“Hứa Tâm Duyệt, có thể sinh con cho tôi và Cố Thừa Tiêu là điều may mắn nhát đời này của cô.”

 

“Từ nay về sau, cô không được phép xuất hiện ở bên cạnh chúng tôi, càng không được lấy chuyện này đến nhà họ Cố tranh công với tôi, nên nhớ, cô chỉ là một công cụ mà thôi.”

 

Còn có dáng vẻ tự tin của cô ta khi khoe khoang trước mặt cô rằng từ nay toàn bộ tập đoàn họ Cố sẽ là của cô ta, bởi vì con của cô ta chính là người kế thừa tập đoàn họ Có.

 

Hứa Tâm Duyệt hoàn toàn không động lòng với điều này, cô chỉ cảm thấy buồn khi đứa trẻ có một người mẹ như vậy!

 

Vào lúc này, trên tầng cao nhất của bệnh viện, một vị bác sĩ khoảng ngoài năm mươi tuổi đang đứng trong phòng nghỉ, bên cạnh ông còn có một nữ trợ lý, cô ta trong có vẻ rất lo lắng.

 

Bác sĩ đoán được tại sao cô lại lo lắng, lập tức liếc cô ta một cái: “Đã năm năm rôi, cô còn căng thăng cái gì chứ?”

 

“Đại thiếu gia nhà họ Có đến rồi, tôi sợ là…”

 

“Bí mật năm đó, cô bắt buộc phải sống để bụng chết mang theo. Đã năm năm rồi, không ai biết chuyện đã xảy ra năm đó. Tập đoàn Cố thị chỉ cần có một người thừa kế. Về phần mẹ ruột là ai cũng không quan trọng.”

 

“Đứa trẻ đó lớn lên thực sự rất xinh đẹp, nhưng mà… ông có có để ý là dáng vẻ của đứa nhỏ rất giống cô gái đó không? Tôi sợ người trong nhà họ Có sẽ phát hiện ra.”

 

“Hừ! Sợ gì chứ, cô gái đó đã biến mắt từ lâu, người nhà họ Có sẽ không bao giờ phát hiện ra đâu. Ai bảo trứng của người đẻ con kia vô dụng chứ? Chỉ có thể dùng người đẻ thuê.” Vị hộ sĩ thở dài, cố gắng không nghĩ đến việc này nữa.

 

Trong một khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phó, một đám cưới thế kỷ của hào môn thế gia chuẩn bị được tổ chức. Toàn bộ khách sạn sẽ được bao trọn trong bảy ngày bảy đêm. Gia đình bên chú rễ ra tay rất hào phóng làm cho đám cưới này trở nên vô cùng bí ẩn. Ngay cả các phóng viên ở thành phố này cũng không có cách nào biết được rốt cuộc là đại gia của nước nào sắp tổ chức đám cưới sắp ở đây.

 

Có điều, phóng viên lợi dụng tất cả mọi thứ xung quanh vẫn nghe ngóng được một số tin tức, nghe nói là đám cưới của cháu gái quý phu nhân tập đoàn Hình thị – Tưởng phu nhân, còn về xuất thân và gia thế của bên chú rễ thì bọn họ ngược lại có sử dụng hết tài nguyên thì cũng không thể hỏi được một chút tin tức nào.

 

Chỉ biết rằng, nghe nói mấy ngày gần đây có phi cơ riêng của các doanh nhân giàu có trên khắp cả nước hạ cánh ở sân bay quốc tế, hơn nữa có rất nhiều người nổi tiếng cũng bị bắt gặp ở sân bay.

 

Hầu như tắt cả bọn họ đều đến để tham gia đám cưới này, ngoài ra còn có một số thành viên hoàng gia và quý tộc của nước ngoài.

 

Đám cưới đến rất bất ngờ, nhưng mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ để cho lễ cưới thiêng liêng hôm nay.

 

Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng mùa thu ấm áp chiếu xuống, tạo nên một lớp ánh sáng mỏng màu vàng bao trùm lên cả thành phó. Trong phòng nghỉ riêng của khách sạn, cô dâu Tưởng Hân Vy ở lại đây từ đêm qua, đúng 7 giờ đã đến phòng trang điểm. Dù chưa khoác lên mình bộ váy cưới nhưng cô cũng đã xinh đẹp rạng ngời, quanh người cô toát lên bầu không khí hạnh phúc, ngọt ngào.

 

Hôm nay, đa số khách đều đã đến ở trong khách sạn, khách từ xa đã được sắp xếp chỗ nghỉ ngơi đầy đủ, còn các cụ ông bà tuổi tác lớn bên Hạng gia vì không quen ở khách sạn nên ở trong dinh thự họ Hạng rồi từ đó chạy sang đây.

 

Ngồi trước gương trang điểm, Tưởng Hân Vy trông vô cùng quyên rũ, trong gương phản chiếu một gương mặt trắng nõn xinh đẹp được, khóe miệng không thể ngừng nhéch lên, tràn ngập cảm giác hạnh phúc.

 

“Hôm nay cậu đẹp quá, cậu đúng là cô dâu xinh đẹp nhất mà tớ từng thấy đấy.” Hứa Tâm Duyệt ngồi bên cạnh, chống cằm ngắm chị em tốt của mình, chân thành khen ngợi.

 

“Cũng sẽ có một ngày cậu được như vậy mà, tớ cũng rất mong chờ ngày đấy đến.” Tưởng Hân Vy quay đầu lại cười, nói.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chỉ một cái nhìn thoáng qua, nhưng anh lại cảm giác khuôn mặt ấy có một cảm giác rất quen thuộc, nhưng anh không biết sự quen thuộc chết tiệt đến từ đâu. Chiếc Bentley màu đen chằm chậm chạy về phía cổng bệnh viện. Hứa Tâm Duyệt vỗ ngực, cô không dám thơ thần nữa đâu, vừa rồi thật sự quá nguy hiểm. Bây giờ cô không muốn bản thân xảy ra chuyện gì đâu, vì cô sắp trở thành phù dâu của người chị em tốt của mình, cô không muốn bỏ lỡ buổi hôn lễ này. Hứa Tâm Duyệt bắt một chiếc taxi khác, chiếc xe đi ngang qua một trung tâm mua sắm sầm uất có rất nhiều biển , cô cũng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ở trên một tắm biển . Hứa An An. Cô ta bây giờ đã là nữ minh tinh hàng đầu, xuất thân từ nhà họ Hứa đã giúp cho cô ta lăn lộn được trong giới giải trí, chỉ trong vài năm đã lên đến vị trí hàng đầu. Trong tâm trí của Hứa Tâm Duyệt, cô vẫn nhớ như in dáng vẻ vênh váo tự đắc , đầy chế giễu của cô ta lúc nhìn cô đang yếu ớt ở trung tâm ở cữ. “Hứa Tâm Duyệt, có thể sinh con cho tôi và Cố Thừa Tiêu là điều may mắn nhát đời này của cô.” “Từ nay về sau, cô không được phép xuất hiện ở bên cạnh chúng tôi, càng không được lấy chuyện này đến nhà họ Cố tranh công với tôi, nên nhớ, cô chỉ là một công cụ mà thôi.” Còn có dáng vẻ tự tin của cô ta khi khoe khoang trước mặt cô rằng từ nay toàn bộ tập đoàn họ Cố sẽ là của cô ta, bởi vì con của cô ta chính là người kế thừa tập đoàn họ Có. Hứa Tâm Duyệt hoàn toàn không động lòng với điều này, cô chỉ cảm thấy buồn khi đứa trẻ có một người mẹ như vậy! Vào lúc này, trên tầng cao nhất của bệnh viện, một vị bác sĩ khoảng ngoài năm mươi tuổi đang đứng trong phòng nghỉ, bên cạnh ông còn có một nữ trợ lý, cô ta trong có vẻ rất lo lắng. Bác sĩ đoán được tại sao cô lại lo lắng, lập tức liếc cô ta một cái: “Đã năm năm rôi, cô còn căng thăng cái gì chứ?” “Đại thiếu gia nhà họ Có đến rồi, tôi sợ là…” “Bí mật năm đó, cô bắt buộc phải sống để bụng chết mang theo. Đã năm năm rồi, không ai biết chuyện đã xảy ra năm đó. Tập đoàn Cố thị chỉ cần có một người thừa kế. Về phần mẹ ruột là ai cũng không quan trọng.” “Đứa trẻ đó lớn lên thực sự rất xinh đẹp, nhưng mà… ông có có để ý là dáng vẻ của đứa nhỏ rất giống cô gái đó không? Tôi sợ người trong nhà họ Có sẽ phát hiện ra.” “Hừ! Sợ gì chứ, cô gái đó đã biến mắt từ lâu, người nhà họ Có sẽ không bao giờ phát hiện ra đâu. Ai bảo trứng của người đẻ con kia vô dụng chứ? Chỉ có thể dùng người đẻ thuê.” Vị hộ sĩ thở dài, cố gắng không nghĩ đến việc này nữa. Trong một khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phó, một đám cưới thế kỷ của hào môn thế gia chuẩn bị được tổ chức. Toàn bộ khách sạn sẽ được bao trọn trong bảy ngày bảy đêm. Gia đình bên chú rễ ra tay rất hào phóng làm cho đám cưới này trở nên vô cùng bí ẩn. Ngay cả các phóng viên ở thành phố này cũng không có cách nào biết được rốt cuộc là đại gia của nước nào sắp tổ chức đám cưới sắp ở đây. Có điều, phóng viên lợi dụng tất cả mọi thứ xung quanh vẫn nghe ngóng được một số tin tức, nghe nói là đám cưới của cháu gái quý phu nhân tập đoàn Hình thị – Tưởng phu nhân, còn về xuất thân và gia thế của bên chú rễ thì bọn họ ngược lại có sử dụng hết tài nguyên thì cũng không thể hỏi được một chút tin tức nào. Chỉ biết rằng, nghe nói mấy ngày gần đây có phi cơ riêng của các doanh nhân giàu có trên khắp cả nước hạ cánh ở sân bay quốc tế, hơn nữa có rất nhiều người nổi tiếng cũng bị bắt gặp ở sân bay. Hầu như tắt cả bọn họ đều đến để tham gia đám cưới này, ngoài ra còn có một số thành viên hoàng gia và quý tộc của nước ngoài. Đám cưới đến rất bất ngờ, nhưng mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ để cho lễ cưới thiêng liêng hôm nay. Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng mùa thu ấm áp chiếu xuống, tạo nên một lớp ánh sáng mỏng màu vàng bao trùm lên cả thành phó. Trong phòng nghỉ riêng của khách sạn, cô dâu Tưởng Hân Vy ở lại đây từ đêm qua, đúng 7 giờ đã đến phòng trang điểm. Dù chưa khoác lên mình bộ váy cưới nhưng cô cũng đã xinh đẹp rạng ngời, quanh người cô toát lên bầu không khí hạnh phúc, ngọt ngào. Hôm nay, đa số khách đều đã đến ở trong khách sạn, khách từ xa đã được sắp xếp chỗ nghỉ ngơi đầy đủ, còn các cụ ông bà tuổi tác lớn bên Hạng gia vì không quen ở khách sạn nên ở trong dinh thự họ Hạng rồi từ đó chạy sang đây. Ngồi trước gương trang điểm, Tưởng Hân Vy trông vô cùng quyên rũ, trong gương phản chiếu một gương mặt trắng nõn xinh đẹp được, khóe miệng không thể ngừng nhéch lên, tràn ngập cảm giác hạnh phúc. “Hôm nay cậu đẹp quá, cậu đúng là cô dâu xinh đẹp nhất mà tớ từng thấy đấy.” Hứa Tâm Duyệt ngồi bên cạnh, chống cằm ngắm chị em tốt của mình, chân thành khen ngợi. “Cũng sẽ có một ngày cậu được như vậy mà, tớ cũng rất mong chờ ngày đấy đến.” Tưởng Hân Vy quay đầu lại cười, nói.

Chương 2445