Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 2602
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 2602: “Mẹ thực sự không nỡ gả con bé đi đâu!” Bùi phu nhân than thở nói. Nếu con gái không gặp được người đàn ông tốt, Bùi phu nhân cũng không đành lòng gả con đi. Bà còn chưa yêu thương con gái mình đủ thì sao có thể để người khác bắt nạt cô chứ? Thiệu Cô ở bên cạnh cũng không khỏi thầm cảm thán, cuối cùng cũng có người để cho Tâm Duyệt dựa vào, không để cho con bé chịu oan chịu khổ nữa. Nếu không, khi đối mặt với bọn người nhà họ Hứa, mẹ con Thiệu Cô cũng không có cách nào bảo vệ được cô. Hứa Tâm Duyệt ngượng ngùng bước xuống: “Ba, mẹ, bà ngoại.” “Em gái, tối nay chắc chắn em sẽ làm tất cả mọi người kinh diễm đấy.” Bùi Thần Hạo cười nói. Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Anh, anh đừng chọc em mà, em đang căng thẳng lắm đây!” “Có gì đâu mà căng thẳng chứ? Người đến đây tối nay đều là bạn của ba mẹ. Họ nhát định rất muốn làm quen với em.” “Lúc Tâm Duyệt còn nhỏ, người qua đường ai cũng khen con bé xinh đẹp.” Bà cụ ở bên cạnh nói. Bùi phu nhân cũng thầm thấy tự hào, bà cũng rất biết ơn vì hai mẹ con Thiệu Cô đã yêu thương chăm sóc cho con gái bà từ khi còn nhỏ, đôi khi nghèo khó không quan trọng mà điều quan trọng là gia đình hài hòa và yêu thương lẫn nhau. “Lúc Tâm Duyệt chào đòi, lúc hộ sĩ ôm con bé ra thì nói rằng con bé là đứa trẻ xinh đẹp nhất được sinh vào ngày hôm đó.” Bùi Hoa cũng mỉm cười nói. Nhận được lời khen không ngớt vậy khiến Hứa Tâm Duyệt vô cùng xấu hổ, ngồi xuống cạnh mẹ, như một đứa trẻ đang làm nũng vậy. “Được rồi, đã hơn bốn giờ rồi, chúng ta mau xuất phát đi đến khách sạn thôi!” Bùi Thần Hạo nói. Mấy vị tài xế của nhà họ Bùi chở bọn họ đến khách sạn. Bùi phu nhân kéo tay Hứa Tâm Duyệt ngồi cùng một xe với bà, dường như bà ngắm cô bao nhiêu cũng ngắm không đủ. “Mẹ ơi, tối nay có nhiều người lắm không ạ?” “Khoảng một trăm khách mời thôi, con đừng lo lắng quá, ba mẹ rất muốn thông báo với mọi người chuyện con đã trở lại.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Dạ.” Cô chỉ là hơi khẩn trương, tối nay cô là nhân vật chính của bữa tiệc, từ đó cô chưa bao giờ làm nhân vật chính cả. Lúc này, ở dinh thự nhà họ Hứa. Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị. Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn. “Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã. Lâm Tịnh Nhã cũng muốn mau chóng đến đó nói chuyện với bên thông gia, bà ta mau chóng gọi điện cho tài xế, bảo anh ta ngay lập tức chuẩn bị xe lên đường. Hứa Đào Dương đi từ công ty sang, hai mẹ con cô ta đi riêng một xe, Hứa An An tràn đầy mong đợi. “Có chút kỳ lạ, không phải nhà họ Bùi mới tổ chức tiệc từ thiện rồi sao? Sao tự nhiên lại tổ chức tiệc cá nhân vậy?” “Mẹ, có gì đâu mà lạ chứ. Nhà họ Bùi là đại gia tộc có cơ: nghiệp nỗi tiếng nhất trong nước mà. Được nhân dịp này gặp Thừa Tiêu con đã rất vui rồi.” Hứa An An nói. “Đương nhiên mẹ cũng rất mừng, nhưng mà mẹ cảm thấy thực lực của nhà họ Bùi này cũng mạnh thật đấy.” Lâm Tịnh Nhã đồ ky nói. Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước. Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong. Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.
Chương 2602:
“Mẹ thực sự không nỡ gả con bé đi đâu!” Bùi phu nhân than thở nói.
Nếu con gái không gặp được người đàn ông tốt, Bùi phu nhân cũng không đành lòng gả con đi. Bà còn chưa yêu thương con gái mình đủ thì sao có thể để người khác bắt nạt cô chứ?
Thiệu Cô ở bên cạnh cũng không khỏi thầm cảm thán, cuối cùng cũng có người để cho Tâm Duyệt dựa vào, không để cho con bé chịu oan chịu khổ nữa. Nếu không, khi đối mặt với bọn người nhà họ Hứa, mẹ con Thiệu Cô cũng không có cách nào bảo vệ được cô.
Hứa Tâm Duyệt ngượng ngùng bước xuống: “Ba, mẹ, bà ngoại.”
“Em gái, tối nay chắc chắn em sẽ làm tất cả mọi người kinh diễm đấy.” Bùi Thần Hạo cười nói.
Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Anh, anh đừng chọc em mà, em đang căng thẳng lắm đây!”
“Có gì đâu mà căng thẳng chứ? Người đến đây tối nay đều là bạn của ba mẹ. Họ nhát định rất muốn làm quen với em.”
“Lúc Tâm Duyệt còn nhỏ, người qua đường ai cũng khen con bé xinh đẹp.” Bà cụ ở bên cạnh nói.
Bùi phu nhân cũng thầm thấy tự hào, bà cũng rất biết ơn vì hai mẹ con Thiệu Cô đã yêu thương chăm sóc cho con gái bà từ khi còn nhỏ, đôi khi nghèo khó không quan trọng mà điều quan trọng là gia đình hài hòa và yêu thương lẫn nhau.
“Lúc Tâm Duyệt chào đòi, lúc hộ sĩ ôm con bé ra thì nói rằng con bé là đứa trẻ xinh đẹp nhất được sinh vào ngày hôm đó.” Bùi Hoa cũng mỉm cười nói.
Nhận được lời khen không ngớt vậy khiến Hứa Tâm Duyệt vô cùng xấu hổ, ngồi xuống cạnh mẹ, như một đứa trẻ đang làm nũng vậy.
“Được rồi, đã hơn bốn giờ rồi, chúng ta mau xuất phát đi đến khách sạn thôi!” Bùi Thần Hạo nói.
Mấy vị tài xế của nhà họ Bùi chở bọn họ đến khách sạn.
Bùi phu nhân kéo tay Hứa Tâm Duyệt ngồi cùng một xe với bà, dường như bà ngắm cô bao nhiêu cũng ngắm không đủ.
“Mẹ ơi, tối nay có nhiều người lắm không ạ?”
“Khoảng một trăm khách mời thôi, con đừng lo lắng quá, ba mẹ rất muốn thông báo với mọi người chuyện con đã trở lại.”
Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Dạ.”
Cô chỉ là hơi khẩn trương, tối nay cô là nhân vật chính của bữa tiệc, từ đó cô chưa bao giờ làm nhân vật chính cả.
Lúc này, ở dinh thự nhà họ Hứa.
Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị.
Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn.
“Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã.
Lâm Tịnh Nhã cũng muốn mau chóng đến đó nói chuyện với bên thông gia, bà ta mau chóng gọi điện cho tài xế, bảo anh ta ngay lập tức chuẩn bị xe lên đường.
Hứa Đào Dương đi từ công ty sang, hai mẹ con cô ta đi riêng một xe, Hứa An An tràn đầy mong đợi.
“Có chút kỳ lạ, không phải nhà họ Bùi mới tổ chức tiệc từ thiện rồi sao? Sao tự nhiên lại tổ chức tiệc cá nhân vậy?”
“Mẹ, có gì đâu mà lạ chứ. Nhà họ Bùi là đại gia tộc có cơ: nghiệp nỗi tiếng nhất trong nước mà. Được nhân dịp này gặp Thừa Tiêu con đã rất vui rồi.” Hứa An An nói.
“Đương nhiên mẹ cũng rất mừng, nhưng mà mẹ cảm thấy thực lực của nhà họ Bùi này cũng mạnh thật đấy.” Lâm Tịnh Nhã đồ ky nói.
Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước.
Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong.
Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 2602: “Mẹ thực sự không nỡ gả con bé đi đâu!” Bùi phu nhân than thở nói. Nếu con gái không gặp được người đàn ông tốt, Bùi phu nhân cũng không đành lòng gả con đi. Bà còn chưa yêu thương con gái mình đủ thì sao có thể để người khác bắt nạt cô chứ? Thiệu Cô ở bên cạnh cũng không khỏi thầm cảm thán, cuối cùng cũng có người để cho Tâm Duyệt dựa vào, không để cho con bé chịu oan chịu khổ nữa. Nếu không, khi đối mặt với bọn người nhà họ Hứa, mẹ con Thiệu Cô cũng không có cách nào bảo vệ được cô. Hứa Tâm Duyệt ngượng ngùng bước xuống: “Ba, mẹ, bà ngoại.” “Em gái, tối nay chắc chắn em sẽ làm tất cả mọi người kinh diễm đấy.” Bùi Thần Hạo cười nói. Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Anh, anh đừng chọc em mà, em đang căng thẳng lắm đây!” “Có gì đâu mà căng thẳng chứ? Người đến đây tối nay đều là bạn của ba mẹ. Họ nhát định rất muốn làm quen với em.” “Lúc Tâm Duyệt còn nhỏ, người qua đường ai cũng khen con bé xinh đẹp.” Bà cụ ở bên cạnh nói. Bùi phu nhân cũng thầm thấy tự hào, bà cũng rất biết ơn vì hai mẹ con Thiệu Cô đã yêu thương chăm sóc cho con gái bà từ khi còn nhỏ, đôi khi nghèo khó không quan trọng mà điều quan trọng là gia đình hài hòa và yêu thương lẫn nhau. “Lúc Tâm Duyệt chào đòi, lúc hộ sĩ ôm con bé ra thì nói rằng con bé là đứa trẻ xinh đẹp nhất được sinh vào ngày hôm đó.” Bùi Hoa cũng mỉm cười nói. Nhận được lời khen không ngớt vậy khiến Hứa Tâm Duyệt vô cùng xấu hổ, ngồi xuống cạnh mẹ, như một đứa trẻ đang làm nũng vậy. “Được rồi, đã hơn bốn giờ rồi, chúng ta mau xuất phát đi đến khách sạn thôi!” Bùi Thần Hạo nói. Mấy vị tài xế của nhà họ Bùi chở bọn họ đến khách sạn. Bùi phu nhân kéo tay Hứa Tâm Duyệt ngồi cùng một xe với bà, dường như bà ngắm cô bao nhiêu cũng ngắm không đủ. “Mẹ ơi, tối nay có nhiều người lắm không ạ?” “Khoảng một trăm khách mời thôi, con đừng lo lắng quá, ba mẹ rất muốn thông báo với mọi người chuyện con đã trở lại.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Dạ.” Cô chỉ là hơi khẩn trương, tối nay cô là nhân vật chính của bữa tiệc, từ đó cô chưa bao giờ làm nhân vật chính cả. Lúc này, ở dinh thự nhà họ Hứa. Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị. Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn. “Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã. Lâm Tịnh Nhã cũng muốn mau chóng đến đó nói chuyện với bên thông gia, bà ta mau chóng gọi điện cho tài xế, bảo anh ta ngay lập tức chuẩn bị xe lên đường. Hứa Đào Dương đi từ công ty sang, hai mẹ con cô ta đi riêng một xe, Hứa An An tràn đầy mong đợi. “Có chút kỳ lạ, không phải nhà họ Bùi mới tổ chức tiệc từ thiện rồi sao? Sao tự nhiên lại tổ chức tiệc cá nhân vậy?” “Mẹ, có gì đâu mà lạ chứ. Nhà họ Bùi là đại gia tộc có cơ: nghiệp nỗi tiếng nhất trong nước mà. Được nhân dịp này gặp Thừa Tiêu con đã rất vui rồi.” Hứa An An nói. “Đương nhiên mẹ cũng rất mừng, nhưng mà mẹ cảm thấy thực lực của nhà họ Bùi này cũng mạnh thật đấy.” Lâm Tịnh Nhã đồ ky nói. Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước. Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong. Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.