Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…

Chương 3306: Thay Đổi Bất Ngờ (47)

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Dương Mị cũng đáp lại, cô ôm lưng Lý Cửu Hiền, nhắm mắt lại nước mắt lặng lẽ tuôn ra từ khóe mắt."Thật ra, trước đây tôi vẫn luôn do dự không công khai. Tôi và Cửu Hiền qua lại lâu như thế, cũng đã xác định sẽ nắm tay nhau cả đời! Nhưng mà, tôi lo lắng nếu công khai không được mọi người chúc phúc thì thế nào? Tôi không muốn làm lỡ cả đời anh ấy."Dương Mị dừng vài giây, cô nói tiếp: "Thế nhưng, vừa rồi một người bạn tốt đã nói với tôi, cô ấy nói vì để không làm lỡ cuộc đời người khác mà khiến bản thân mình hối hận thì có tốt không? Vậy nên, tôi quyết định dũng cảm một lần! Cũng cảm ơn buổi trao giải hôm nay, đã cho tôi cơ hội dũng cảm đối mặt với tình cảm của mình!"Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay lập tức vang lên bốn phía!Vân Thi Thi mỉm cười vỗ tay, Dương Mị và Lý Cửu Hiền trở về chỗ ngồi, cô lập tức ôm cô ấy một cái.Cô ấy cảm động ôm lại cô, chân thành nói: "Thi Thi, cảm ơn cô!"Nếu không phải cô cảnh tỉnh cô ấy, chắc có lẽ mãi sau này cô ấy vẫn không có đủ dũng khí!"Thi Thi, hy vọng cô cũng luôn hạnh phúc!"Dương Mị ngồi lại ghế.Dường như, Vân Thi Thi có hơi suy tư.Lần đầu gặp Dương Mị, ấn tượng không tốt cho lắm.Trong bữa tiệc tượu hàng năm của Hoàn Vũ, cô ấy có hơi ngạo mạn và không thân thiện, khiến cô không có thiện cảm với những người trong giới giải trí.Thế nhưng, sau khi tiếp xúc, cô phát hiện bản tính Dương Mị cũng không xấu, công bằng mà nói thì có hơi ích kỷ, cô ấy có hào quang khó tránh khỏi sẽ kiêu ngạo.Nhưng con người mà, có ai không ích kỷ chứ.Có hơi bài xích và đề phòng người ngoài theo bản năng.Cô ấy vào nghề nhiều năm, cũng từng có một ít quá khứ đen tối, ví dụ như quy tắc ngầm hay thân mật với các nhà đầu tư.Nhưng mà, nay đã trải qua nhiều năm kinh nghiệm, tính tình Dương Mị được mài dũa không ít, không còn phách lối ngang ngược như trước, thậm chí lúc cô sinh con ở cữ, Dương Mị còn thường xuyên đến thăm hỏi.Thứ đáng cảm động nhất đời người, không gì bằng giải quyết mọi chuyện trong hòa bình.Vân Thi Thi thật lòng cảm thấy vui cho cô ấy."Tiếp theo, sẽ công bố nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của năm! Mời mọi người nhìn màn ảnh!"Màn ảnh đang phát đoạn phim của Vân Thi Thi, dưới sân khấu lập tức xôn xao một trận.Có nhiều ngôi sao vào trễ nên không nhìn thấy Vân Thi Thi trên thảm đỏ, vậy nên khi nhìn vào màn ảnh khó tránh khỏi có hơi giật mình!Không phải Vân Thi Thi đã im hơi lặng tiếng lâu rồi sao?Chẳng lẽ cô cũng có mặt trong buổi trao giải này?Lúc trước, Vân Thi Thi diễn bộ "Khuynh quốc", số lượt xem lại chạm móc lần nữa, có nhiều fan hâm mộ lên mạng bình luận, vì Vân Thi Thi nên mới xem đi xem lại, dù không được phát sóng vào giờ vàng nhưng vẫn có rất nhiều người đón xem.Lượt xem tăng nhanh, khiến danh tiếng của nữ chính tăng không ít.Lần này, Lâm Chi cũng nhờ "Khuynh quốc" mà được đề cử nữ nhân vật chính xuất sắc nhất, thế nhưng lại bại trước Dương Mị, thế cũng chẳng có gì thiệt thòi, chỉ bằng vào "Khuynh quốc" địa vị của cô ta đã đủ vững chắc, vậy nên giá nhận của cô ta tăng lên gấp đôi.Lâm Chi có nằm mơ cũng mỉm cười."Hình như tôi nhìn thấy một khuôn mặt đã lâu không xuất hiện trên màn ảnh."Dưới sân khấu bàn luận sôi nổi.

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Dương Mị cũng đáp lại, cô ôm lưng Lý Cửu Hiền, nhắm mắt lại nước mắt lặng lẽ tuôn ra từ khóe mắt."Thật ra, trước đây tôi vẫn luôn do dự không công khai. Tôi và Cửu Hiền qua lại lâu như thế, cũng đã xác định sẽ nắm tay nhau cả đời! Nhưng mà, tôi lo lắng nếu công khai không được mọi người chúc phúc thì thế nào? Tôi không muốn làm lỡ cả đời anh ấy."Dương Mị dừng vài giây, cô nói tiếp: "Thế nhưng, vừa rồi một người bạn tốt đã nói với tôi, cô ấy nói vì để không làm lỡ cuộc đời người khác mà khiến bản thân mình hối hận thì có tốt không? Vậy nên, tôi quyết định dũng cảm một lần! Cũng cảm ơn buổi trao giải hôm nay, đã cho tôi cơ hội dũng cảm đối mặt với tình cảm của mình!"Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay lập tức vang lên bốn phía!Vân Thi Thi mỉm cười vỗ tay, Dương Mị và Lý Cửu Hiền trở về chỗ ngồi, cô lập tức ôm cô ấy một cái.Cô ấy cảm động ôm lại cô, chân thành nói: "Thi Thi, cảm ơn cô!"Nếu không phải cô cảnh tỉnh cô ấy, chắc có lẽ mãi sau này cô ấy vẫn không có đủ dũng khí!"Thi Thi, hy vọng cô cũng luôn hạnh phúc!"Dương Mị ngồi lại ghế.Dường như, Vân Thi Thi có hơi suy tư.Lần đầu gặp Dương Mị, ấn tượng không tốt cho lắm.Trong bữa tiệc tượu hàng năm của Hoàn Vũ, cô ấy có hơi ngạo mạn và không thân thiện, khiến cô không có thiện cảm với những người trong giới giải trí.Thế nhưng, sau khi tiếp xúc, cô phát hiện bản tính Dương Mị cũng không xấu, công bằng mà nói thì có hơi ích kỷ, cô ấy có hào quang khó tránh khỏi sẽ kiêu ngạo.Nhưng con người mà, có ai không ích kỷ chứ.Có hơi bài xích và đề phòng người ngoài theo bản năng.Cô ấy vào nghề nhiều năm, cũng từng có một ít quá khứ đen tối, ví dụ như quy tắc ngầm hay thân mật với các nhà đầu tư.Nhưng mà, nay đã trải qua nhiều năm kinh nghiệm, tính tình Dương Mị được mài dũa không ít, không còn phách lối ngang ngược như trước, thậm chí lúc cô sinh con ở cữ, Dương Mị còn thường xuyên đến thăm hỏi.Thứ đáng cảm động nhất đời người, không gì bằng giải quyết mọi chuyện trong hòa bình.Vân Thi Thi thật lòng cảm thấy vui cho cô ấy."Tiếp theo, sẽ công bố nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của năm! Mời mọi người nhìn màn ảnh!"Màn ảnh đang phát đoạn phim của Vân Thi Thi, dưới sân khấu lập tức xôn xao một trận.Có nhiều ngôi sao vào trễ nên không nhìn thấy Vân Thi Thi trên thảm đỏ, vậy nên khi nhìn vào màn ảnh khó tránh khỏi có hơi giật mình!Không phải Vân Thi Thi đã im hơi lặng tiếng lâu rồi sao?Chẳng lẽ cô cũng có mặt trong buổi trao giải này?Lúc trước, Vân Thi Thi diễn bộ "Khuynh quốc", số lượt xem lại chạm móc lần nữa, có nhiều fan hâm mộ lên mạng bình luận, vì Vân Thi Thi nên mới xem đi xem lại, dù không được phát sóng vào giờ vàng nhưng vẫn có rất nhiều người đón xem.Lượt xem tăng nhanh, khiến danh tiếng của nữ chính tăng không ít.Lần này, Lâm Chi cũng nhờ "Khuynh quốc" mà được đề cử nữ nhân vật chính xuất sắc nhất, thế nhưng lại bại trước Dương Mị, thế cũng chẳng có gì thiệt thòi, chỉ bằng vào "Khuynh quốc" địa vị của cô ta đã đủ vững chắc, vậy nên giá nhận của cô ta tăng lên gấp đôi.Lâm Chi có nằm mơ cũng mỉm cười."Hình như tôi nhìn thấy một khuôn mặt đã lâu không xuất hiện trên màn ảnh."Dưới sân khấu bàn luận sôi nổi.

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Dương Mị cũng đáp lại, cô ôm lưng Lý Cửu Hiền, nhắm mắt lại nước mắt lặng lẽ tuôn ra từ khóe mắt."Thật ra, trước đây tôi vẫn luôn do dự không công khai. Tôi và Cửu Hiền qua lại lâu như thế, cũng đã xác định sẽ nắm tay nhau cả đời! Nhưng mà, tôi lo lắng nếu công khai không được mọi người chúc phúc thì thế nào? Tôi không muốn làm lỡ cả đời anh ấy."Dương Mị dừng vài giây, cô nói tiếp: "Thế nhưng, vừa rồi một người bạn tốt đã nói với tôi, cô ấy nói vì để không làm lỡ cuộc đời người khác mà khiến bản thân mình hối hận thì có tốt không? Vậy nên, tôi quyết định dũng cảm một lần! Cũng cảm ơn buổi trao giải hôm nay, đã cho tôi cơ hội dũng cảm đối mặt với tình cảm của mình!"Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay lập tức vang lên bốn phía!Vân Thi Thi mỉm cười vỗ tay, Dương Mị và Lý Cửu Hiền trở về chỗ ngồi, cô lập tức ôm cô ấy một cái.Cô ấy cảm động ôm lại cô, chân thành nói: "Thi Thi, cảm ơn cô!"Nếu không phải cô cảnh tỉnh cô ấy, chắc có lẽ mãi sau này cô ấy vẫn không có đủ dũng khí!"Thi Thi, hy vọng cô cũng luôn hạnh phúc!"Dương Mị ngồi lại ghế.Dường như, Vân Thi Thi có hơi suy tư.Lần đầu gặp Dương Mị, ấn tượng không tốt cho lắm.Trong bữa tiệc tượu hàng năm của Hoàn Vũ, cô ấy có hơi ngạo mạn và không thân thiện, khiến cô không có thiện cảm với những người trong giới giải trí.Thế nhưng, sau khi tiếp xúc, cô phát hiện bản tính Dương Mị cũng không xấu, công bằng mà nói thì có hơi ích kỷ, cô ấy có hào quang khó tránh khỏi sẽ kiêu ngạo.Nhưng con người mà, có ai không ích kỷ chứ.Có hơi bài xích và đề phòng người ngoài theo bản năng.Cô ấy vào nghề nhiều năm, cũng từng có một ít quá khứ đen tối, ví dụ như quy tắc ngầm hay thân mật với các nhà đầu tư.Nhưng mà, nay đã trải qua nhiều năm kinh nghiệm, tính tình Dương Mị được mài dũa không ít, không còn phách lối ngang ngược như trước, thậm chí lúc cô sinh con ở cữ, Dương Mị còn thường xuyên đến thăm hỏi.Thứ đáng cảm động nhất đời người, không gì bằng giải quyết mọi chuyện trong hòa bình.Vân Thi Thi thật lòng cảm thấy vui cho cô ấy."Tiếp theo, sẽ công bố nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của năm! Mời mọi người nhìn màn ảnh!"Màn ảnh đang phát đoạn phim của Vân Thi Thi, dưới sân khấu lập tức xôn xao một trận.Có nhiều ngôi sao vào trễ nên không nhìn thấy Vân Thi Thi trên thảm đỏ, vậy nên khi nhìn vào màn ảnh khó tránh khỏi có hơi giật mình!Không phải Vân Thi Thi đã im hơi lặng tiếng lâu rồi sao?Chẳng lẽ cô cũng có mặt trong buổi trao giải này?Lúc trước, Vân Thi Thi diễn bộ "Khuynh quốc", số lượt xem lại chạm móc lần nữa, có nhiều fan hâm mộ lên mạng bình luận, vì Vân Thi Thi nên mới xem đi xem lại, dù không được phát sóng vào giờ vàng nhưng vẫn có rất nhiều người đón xem.Lượt xem tăng nhanh, khiến danh tiếng của nữ chính tăng không ít.Lần này, Lâm Chi cũng nhờ "Khuynh quốc" mà được đề cử nữ nhân vật chính xuất sắc nhất, thế nhưng lại bại trước Dương Mị, thế cũng chẳng có gì thiệt thòi, chỉ bằng vào "Khuynh quốc" địa vị của cô ta đã đủ vững chắc, vậy nên giá nhận của cô ta tăng lên gấp đôi.Lâm Chi có nằm mơ cũng mỉm cười."Hình như tôi nhìn thấy một khuôn mặt đã lâu không xuất hiện trên màn ảnh."Dưới sân khấu bàn luận sôi nổi.

Chương 3306: Thay Đổi Bất Ngờ (47)