Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 3335: Thay Đổi Bất Ngờ (76)
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Người máy hỏng rồi là tổn thất nhỏ, nếu là người chết rồi thì không có cách nào báo cáo kết quả nhiệm vụ.Bom, nói cấu tạo nó đơn giản thì đích thực là đơn giản, thế nhưng có lúc những thứ càng đơn giản càng không thể phá giải.Vật như vậy là muốn mạng người, vì lẽ đó càng không phải là thứ thích hợp để người dùng.Mộ Dịch Thần trầm giọng nói:“Mẹ, đây là bom hẹn giờ, nói cách khác, có thể được kích nổ.”Có một số ngay khi kéo kíp nổ để gỡ bom liền nổ ngay lập tức.Thiết kế của bom hẹn giờ cho phép ngăn cản bom nổ!Điều này liên quan trực tiếp đến cơ hội sống sót, dù là xa vời nhưng vẫn còn cơ hội!Lúc này chỉ còn lại bốn phút.Mộ Dịch Thần khó khăn nuốt một ngụm, chậm rãi đem vỏ bom hẹn giờ mở ra, cậu thuận lợi nhanh chóng gỡ ra nhưng cũng tốn mất 20 giây, sau khi gỡ xong để lộ ra hàng loạt sợi dây được sắp xếp tỉ mỉ.Bom hẹn giờ chia ra làm rất nhiều loại.Dựa vào hiểu biết của hắn, bom chia làm bom điện, cùng với thuốc nổ đen.Nếu là bom điện, thông thường mà nói, có thể trực tiếp ngắt nguồn, nếu không còn nguồn thì bom coi như vô dụng, cho dù dùng súng bắn nát hay bất kể như thế nào cũng không phát nổ.Thuốc nổ đen chỉ là trò trẻ con.Các loại thuốc nổ HMX khác, C(CH2ONO2)4, C-4 đều là những loại bom cao cấp, bình thường trên thị trường rất hiếm thấy, dù là phần tử khủng bố cũng không lấy được chúng.Trong hoàn cảnh bình thường chúng cũng chỉ xuất hiện ở những trường hợp cực đoan, hơn nữa cấu tạo cực kì phức tạp, nếu như gặp phải những thứ này căn bản rất khó để gỡ bỏ.Nhưng mà Mộ Dịch Thần nghiên cứu một hồi thì quả bom này thuộc loại bom điện, loại này yêu cầu loại bỏ đúng dây, đương nhiên, tuyệt đối không như trên ti vi thường thấy, một dây xanh, một dây đỏ cho người ta lựa chọn mà là phải cắt đoạn dẫn đến ắc quy của kíp nổ, dây nguồn cấp điện, dòng điện kích nổ thường là dòng điện một chiều vậy nên một khi phá hỏng nguồn điện thì quả bom liền vô dụng.Điện không còn, sẽ không gây nổ.Nghe qua vô cùng đơn giản nhưng thiết bị có đường dây phức tạp như thế muốn phân rõ đâu là dây nguồn cấp điện, đâu là dây nổ, đâu là ngòi nổ vô cùng khó khăn.Mộ Dịch Thần đếm một hồi, tất cả bao gồm khoảng mười dây, các dây này tập trung ngay ngắn, thế nhưng đều là cùng một màu.Nếu cắt sai dây thì xong luôn.Mặc dù cắt đúng nhưng tỉ lệ gây ra điện dung ngược gây nổ cũng không thể phòng bị được.Mộ Dịch Thần sắp xếp mấy sợi dây này mà mồ hôi lạnh trên trán toát ra không ngừng, theo gò má từ từ chảy xuống.Vân Thi Thi nhìn vẻ mặt căng thẳng của hắn cũng ý thức được quả bom này vô cùng khó giải quyết, không cẩn thận sẽ phải trả giá.Chóp mũi cô có chút êm ẩm, không đành lòng nhìn Mộ Dịch Thần mà nói:“Tiểu Dịch Thần, con không cần để ý đến mẹ, được không? Quả bom này không biết lúc nào sẽ nổ, nó không phải món đồ chơi! Rất nguy hiểm con có biết không?”
Người máy hỏng rồi là tổn thất nhỏ, nếu là người chết rồi thì không có cách nào báo cáo kết quả nhiệm vụ.
Bom, nói cấu tạo nó đơn giản thì đích thực là đơn giản, thế nhưng có lúc những thứ càng đơn giản càng không thể phá giải.
Vật như vậy là muốn mạng người, vì lẽ đó càng không phải là thứ thích hợp để người dùng.
Mộ Dịch Thần trầm giọng nói:
“Mẹ, đây là bom hẹn giờ, nói cách khác, có thể được kích nổ.”
Có một số ngay khi kéo kíp nổ để gỡ bom liền nổ ngay lập tức.
Thiết kế của bom hẹn giờ cho phép ngăn cản bom nổ!
Điều này liên quan trực tiếp đến cơ hội sống sót, dù là xa vời nhưng vẫn còn cơ hội!
Lúc này chỉ còn lại bốn phút.
Mộ Dịch Thần khó khăn nuốt một ngụm, chậm rãi đem vỏ bom hẹn giờ mở ra, cậu thuận lợi nhanh chóng gỡ ra nhưng cũng tốn mất 20 giây, sau khi gỡ xong để lộ ra hàng loạt sợi dây được sắp xếp tỉ mỉ.
Bom hẹn giờ chia ra làm rất nhiều loại.
Dựa vào hiểu biết của hắn, bom chia làm bom điện, cùng với thuốc nổ đen.
Nếu là bom điện, thông thường mà nói, có thể trực tiếp ngắt nguồn, nếu không còn nguồn thì bom coi như vô dụng, cho dù dùng súng bắn nát hay bất kể như thế nào cũng không phát nổ.
Thuốc nổ đen chỉ là trò trẻ con.
Các loại thuốc nổ HMX khác, C(CH2ONO2)4, C-4 đều là những loại bom cao cấp, bình thường trên thị trường rất hiếm thấy, dù là phần tử khủng bố cũng không lấy được chúng.
Trong hoàn cảnh bình thường chúng cũng chỉ xuất hiện ở những trường hợp cực đoan, hơn nữa cấu tạo cực kì phức tạp, nếu như gặp phải những thứ này căn bản rất khó để gỡ bỏ.
Nhưng mà Mộ Dịch Thần nghiên cứu một hồi thì quả bom này thuộc loại bom điện, loại này yêu cầu loại bỏ đúng dây, đương nhiên, tuyệt đối không như trên ti vi thường thấy, một dây xanh, một dây đỏ cho người ta lựa chọn mà là phải cắt đoạn dẫn đến ắc quy của kíp nổ, dây nguồn cấp điện, dòng điện kích nổ thường là dòng điện một chiều vậy nên một khi phá hỏng nguồn điện thì quả bom liền vô dụng.
Điện không còn, sẽ không gây nổ.
Nghe qua vô cùng đơn giản nhưng thiết bị có đường dây phức tạp như thế muốn phân rõ đâu là dây nguồn cấp điện, đâu là dây nổ, đâu là ngòi nổ vô cùng khó khăn.
Mộ Dịch Thần đếm một hồi, tất cả bao gồm khoảng mười dây, các dây này tập trung ngay ngắn, thế nhưng đều là cùng một màu.
Nếu cắt sai dây thì xong luôn.
Mặc dù cắt đúng nhưng tỉ lệ gây ra điện dung ngược gây nổ cũng không thể phòng bị được.
Mộ Dịch Thần sắp xếp mấy sợi dây này mà mồ hôi lạnh trên trán toát ra không ngừng, theo gò má từ từ chảy xuống.
Vân Thi Thi nhìn vẻ mặt căng thẳng của hắn cũng ý thức được quả bom này vô cùng khó giải quyết, không cẩn thận sẽ phải trả giá.
Chóp mũi cô có chút êm ẩm, không đành lòng nhìn Mộ Dịch Thần mà nói:
“Tiểu Dịch Thần, con không cần để ý đến mẹ, được không? Quả bom này không biết lúc nào sẽ nổ, nó không phải món đồ chơi! Rất nguy hiểm con có biết không?”
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Người máy hỏng rồi là tổn thất nhỏ, nếu là người chết rồi thì không có cách nào báo cáo kết quả nhiệm vụ.Bom, nói cấu tạo nó đơn giản thì đích thực là đơn giản, thế nhưng có lúc những thứ càng đơn giản càng không thể phá giải.Vật như vậy là muốn mạng người, vì lẽ đó càng không phải là thứ thích hợp để người dùng.Mộ Dịch Thần trầm giọng nói:“Mẹ, đây là bom hẹn giờ, nói cách khác, có thể được kích nổ.”Có một số ngay khi kéo kíp nổ để gỡ bom liền nổ ngay lập tức.Thiết kế của bom hẹn giờ cho phép ngăn cản bom nổ!Điều này liên quan trực tiếp đến cơ hội sống sót, dù là xa vời nhưng vẫn còn cơ hội!Lúc này chỉ còn lại bốn phút.Mộ Dịch Thần khó khăn nuốt một ngụm, chậm rãi đem vỏ bom hẹn giờ mở ra, cậu thuận lợi nhanh chóng gỡ ra nhưng cũng tốn mất 20 giây, sau khi gỡ xong để lộ ra hàng loạt sợi dây được sắp xếp tỉ mỉ.Bom hẹn giờ chia ra làm rất nhiều loại.Dựa vào hiểu biết của hắn, bom chia làm bom điện, cùng với thuốc nổ đen.Nếu là bom điện, thông thường mà nói, có thể trực tiếp ngắt nguồn, nếu không còn nguồn thì bom coi như vô dụng, cho dù dùng súng bắn nát hay bất kể như thế nào cũng không phát nổ.Thuốc nổ đen chỉ là trò trẻ con.Các loại thuốc nổ HMX khác, C(CH2ONO2)4, C-4 đều là những loại bom cao cấp, bình thường trên thị trường rất hiếm thấy, dù là phần tử khủng bố cũng không lấy được chúng.Trong hoàn cảnh bình thường chúng cũng chỉ xuất hiện ở những trường hợp cực đoan, hơn nữa cấu tạo cực kì phức tạp, nếu như gặp phải những thứ này căn bản rất khó để gỡ bỏ.Nhưng mà Mộ Dịch Thần nghiên cứu một hồi thì quả bom này thuộc loại bom điện, loại này yêu cầu loại bỏ đúng dây, đương nhiên, tuyệt đối không như trên ti vi thường thấy, một dây xanh, một dây đỏ cho người ta lựa chọn mà là phải cắt đoạn dẫn đến ắc quy của kíp nổ, dây nguồn cấp điện, dòng điện kích nổ thường là dòng điện một chiều vậy nên một khi phá hỏng nguồn điện thì quả bom liền vô dụng.Điện không còn, sẽ không gây nổ.Nghe qua vô cùng đơn giản nhưng thiết bị có đường dây phức tạp như thế muốn phân rõ đâu là dây nguồn cấp điện, đâu là dây nổ, đâu là ngòi nổ vô cùng khó khăn.Mộ Dịch Thần đếm một hồi, tất cả bao gồm khoảng mười dây, các dây này tập trung ngay ngắn, thế nhưng đều là cùng một màu.Nếu cắt sai dây thì xong luôn.Mặc dù cắt đúng nhưng tỉ lệ gây ra điện dung ngược gây nổ cũng không thể phòng bị được.Mộ Dịch Thần sắp xếp mấy sợi dây này mà mồ hôi lạnh trên trán toát ra không ngừng, theo gò má từ từ chảy xuống.Vân Thi Thi nhìn vẻ mặt căng thẳng của hắn cũng ý thức được quả bom này vô cùng khó giải quyết, không cẩn thận sẽ phải trả giá.Chóp mũi cô có chút êm ẩm, không đành lòng nhìn Mộ Dịch Thần mà nói:“Tiểu Dịch Thần, con không cần để ý đến mẹ, được không? Quả bom này không biết lúc nào sẽ nổ, nó không phải món đồ chơi! Rất nguy hiểm con có biết không?”