Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 2518
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2518:Trương Thác ngồi ở ghế chủ vị, một mạch nói ra yêu cầu của mình, loại tồn tại nửa trắng nửa đen này chính là thứ mà trước đó Đảo Quang Minh đã làm, cho nên Trương Thác rất rõ ràng chính mình cần gì, đồng thời cũng vô cùng rõ ràng những quan chức địa phương này cần gì.Rất nhiều đại biểu học viện rơi vào trong suy nghĩ, một lúc sau, một người đàn ông trông có vẻ khá lớn tuổi lên tiếng.“Xin tự giới thiệu tôi tên Mông Kha, chuyện ở đây tạm thời sẽ do tôi phụ trách, giấy chứng nhận thân phận thông hành mà cậu nói kia, chúng tôi có thể làm được, nhưng sẽ không quá nhiều, về phần phí dụng kia, cậu cần bao nhiêu”“Rất đơn giản” Trương Thác nhún vai đáp.“Một nửa bãi săn bắn của một học viện nào đó bên ông, cùng với trăm mẫu ruộng tốt, ngoài ra còn có mỗi tháng ba tỷ”Trương Thác vừa mới nói xong lập tức đã bị người ta bác bỏ.“Không được!” Nói chuyện vẫn là Mông Kha.“Mỗi tháng ba tỷ, con số này quá lớn, hạn mức cao nhất mà chúng tôi có thể thanh toán được, nhiều nhất cũng chỉ là một tỷ rưỡi mà thôi, về phần một nửa bãi săn kia, trái lại chúng tôi có thể giao ra, nhưng một trăm mẫu ruộng tốt kia thì rất khó, cậu phải biết rằng hiện tại mỗi một mẫu ruộng đều được chia cho từng cá nhân, chúng tôi không có quyền tùy tiện thu hồi, càng không có khả năng tùy tiện tặng cho cậu”Trương Thác mỉm cười đáp.“Ha ha ha, ruộng nằm trong tay cá nhân, nhưng cá nhân đó là ai, chắc hẳn các ông rõ hơn tôi nhỉ, còn nữa, con số ba tỷ kia, không có khả năng ít hơn, nếu như các ông không đồng ý, như vậy coi như tôi không nói gì, hợp tác ấy mà, có thể bàn bạc thì bàn bạc, không bàn bạc được thì thôi, rất đơn giản”Trương Thác nói xong bèn trực tiếp đứng dậy, đi về phía cửa phòng họp.Nhìn thấy dáng vẻ muốn rời đi này của Trương Thác, rất nhiều người đại diện ở đây đều sững sờ, bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến, người này thế mà nói không là không, ngay cả một chút chỗ trống cũng không có.Mắt thấy Trương Thác muốn đi ra khỏi phòng họp, không ít người nháy mắt ra hiệu với Mông Kha.Mông Kha hít sâu một hơi, lên tiếng nói.“Mong cậu dừng bước.”“Sao thế?” Trương Thác dừng chân quay người.“Các người đồng ý hả?”Mông Kha nhìn xung quanh một lượt, sau đó nói.“Cậu thật sự cam đoan có thể kìm chế những cường đạo đó?”“Nếu tôi đã nhận tiền, đương nhiên có thể làm được”Trương Thác đáp.“Được” Mông Kha nặng nề gật đầu.“Nếu như cậu thật sự có thể làm như thế, vậy điều kiện mà cậu đưa ra, chúng tôi đồng ý”“Rất tốt!” Trương Thác nhìn về phía Mông Kha.“Trước đó tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ”Mông Kha nhướng mày hỏi.“Cậu nói đi”“Xóa bỏ đi lệnh truy nã về tôi” Trương Thác chỉ vào Mông Kha.
Chương 2518:
Trương Thác ngồi ở ghế chủ vị, một mạch nói ra yêu cầu của mình, loại tồn tại nửa trắng nửa đen này chính là thứ mà trước đó Đảo Quang Minh đã làm, cho nên Trương Thác rất rõ ràng chính mình cần gì, đồng thời cũng vô cùng rõ ràng những quan chức địa phương này cần gì.
Rất nhiều đại biểu học viện rơi vào trong suy nghĩ, một lúc sau, một người đàn ông trông có vẻ khá lớn tuổi lên tiếng.
“Xin tự giới thiệu tôi tên Mông Kha, chuyện ở đây tạm thời sẽ do tôi phụ trách, giấy chứng nhận thân phận thông hành mà cậu nói kia, chúng tôi có thể làm được, nhưng sẽ không quá nhiều, về phần phí dụng kia, cậu cần bao nhiêu”
“Rất đơn giản” Trương Thác nhún vai đáp.
“Một nửa bãi săn bắn của một học viện nào đó bên ông, cùng với trăm mẫu ruộng tốt, ngoài ra còn có mỗi tháng ba tỷ”
Trương Thác vừa mới nói xong lập tức đã bị người ta bác bỏ.
“Không được!” Nói chuyện vẫn là Mông Kha.
“Mỗi tháng ba tỷ, con số này quá lớn, hạn mức cao nhất mà chúng tôi có thể thanh toán được, nhiều nhất cũng chỉ là một tỷ rưỡi mà thôi, về phần một nửa bãi săn kia, trái lại chúng tôi có thể giao ra, nhưng một trăm mẫu ruộng tốt kia thì rất khó, cậu phải biết rằng hiện tại mỗi một mẫu ruộng đều được chia cho từng cá nhân, chúng tôi không có quyền tùy tiện thu hồi, càng không có khả năng tùy tiện tặng cho cậu”
Trương Thác mỉm cười đáp.
“Ha ha ha, ruộng nằm trong tay cá nhân, nhưng cá nhân đó là ai, chắc hẳn các ông rõ hơn tôi nhỉ, còn nữa, con số ba tỷ kia, không có khả năng ít hơn, nếu như các ông không đồng ý, như vậy coi như tôi không nói gì, hợp tác ấy mà, có thể bàn bạc thì bàn bạc, không bàn bạc được thì thôi, rất đơn giản”
Trương Thác nói xong bèn trực tiếp đứng dậy, đi về phía cửa phòng họp.
Nhìn thấy dáng vẻ muốn rời đi này của Trương Thác, rất nhiều người đại diện ở đây đều sững sờ, bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến, người này thế mà nói không là không, ngay cả một chút chỗ trống cũng không có.
Mắt thấy Trương Thác muốn đi ra khỏi phòng họp, không ít người nháy mắt ra hiệu với Mông Kha.
Mông Kha hít sâu một hơi, lên tiếng nói.
“Mong cậu dừng bước.”
“Sao thế?” Trương Thác dừng chân quay người.
“Các người đồng ý hả?”
Mông Kha nhìn xung quanh một lượt, sau đó nói.
“Cậu thật sự cam đoan có thể kìm chế những cường đạo đó?”
“Nếu tôi đã nhận tiền, đương nhiên có thể làm được”
Trương Thác đáp.
“Được” Mông Kha nặng nề gật đầu.
“Nếu như cậu thật sự có thể làm như thế, vậy điều kiện mà cậu đưa ra, chúng tôi đồng ý”
“Rất tốt!” Trương Thác nhìn về phía Mông Kha.
“Trước đó tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ”
Mông Kha nhướng mày hỏi.
“Cậu nói đi”
“Xóa bỏ đi lệnh truy nã về tôi” Trương Thác chỉ vào Mông Kha.
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2518:Trương Thác ngồi ở ghế chủ vị, một mạch nói ra yêu cầu của mình, loại tồn tại nửa trắng nửa đen này chính là thứ mà trước đó Đảo Quang Minh đã làm, cho nên Trương Thác rất rõ ràng chính mình cần gì, đồng thời cũng vô cùng rõ ràng những quan chức địa phương này cần gì.Rất nhiều đại biểu học viện rơi vào trong suy nghĩ, một lúc sau, một người đàn ông trông có vẻ khá lớn tuổi lên tiếng.“Xin tự giới thiệu tôi tên Mông Kha, chuyện ở đây tạm thời sẽ do tôi phụ trách, giấy chứng nhận thân phận thông hành mà cậu nói kia, chúng tôi có thể làm được, nhưng sẽ không quá nhiều, về phần phí dụng kia, cậu cần bao nhiêu”“Rất đơn giản” Trương Thác nhún vai đáp.“Một nửa bãi săn bắn của một học viện nào đó bên ông, cùng với trăm mẫu ruộng tốt, ngoài ra còn có mỗi tháng ba tỷ”Trương Thác vừa mới nói xong lập tức đã bị người ta bác bỏ.“Không được!” Nói chuyện vẫn là Mông Kha.“Mỗi tháng ba tỷ, con số này quá lớn, hạn mức cao nhất mà chúng tôi có thể thanh toán được, nhiều nhất cũng chỉ là một tỷ rưỡi mà thôi, về phần một nửa bãi săn kia, trái lại chúng tôi có thể giao ra, nhưng một trăm mẫu ruộng tốt kia thì rất khó, cậu phải biết rằng hiện tại mỗi một mẫu ruộng đều được chia cho từng cá nhân, chúng tôi không có quyền tùy tiện thu hồi, càng không có khả năng tùy tiện tặng cho cậu”Trương Thác mỉm cười đáp.“Ha ha ha, ruộng nằm trong tay cá nhân, nhưng cá nhân đó là ai, chắc hẳn các ông rõ hơn tôi nhỉ, còn nữa, con số ba tỷ kia, không có khả năng ít hơn, nếu như các ông không đồng ý, như vậy coi như tôi không nói gì, hợp tác ấy mà, có thể bàn bạc thì bàn bạc, không bàn bạc được thì thôi, rất đơn giản”Trương Thác nói xong bèn trực tiếp đứng dậy, đi về phía cửa phòng họp.Nhìn thấy dáng vẻ muốn rời đi này của Trương Thác, rất nhiều người đại diện ở đây đều sững sờ, bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến, người này thế mà nói không là không, ngay cả một chút chỗ trống cũng không có.Mắt thấy Trương Thác muốn đi ra khỏi phòng họp, không ít người nháy mắt ra hiệu với Mông Kha.Mông Kha hít sâu một hơi, lên tiếng nói.“Mong cậu dừng bước.”“Sao thế?” Trương Thác dừng chân quay người.“Các người đồng ý hả?”Mông Kha nhìn xung quanh một lượt, sau đó nói.“Cậu thật sự cam đoan có thể kìm chế những cường đạo đó?”“Nếu tôi đã nhận tiền, đương nhiên có thể làm được”Trương Thác đáp.“Được” Mông Kha nặng nề gật đầu.“Nếu như cậu thật sự có thể làm như thế, vậy điều kiện mà cậu đưa ra, chúng tôi đồng ý”“Rất tốt!” Trương Thác nhìn về phía Mông Kha.“Trước đó tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ”Mông Kha nhướng mày hỏi.“Cậu nói đi”“Xóa bỏ đi lệnh truy nã về tôi” Trương Thác chỉ vào Mông Kha.