Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 2593
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2593“Từ Trọng Vinh, quyền lựa chọn này tôi cho ông, ông nguyện ý để vợ mình ra ngoài liều mạng, hay là để cô ta trả giá chút gì đó. Ông phải biết rằng, dũng sĩ chúng ta mỗi ngày đều liều mạng trở về, có rất nhiều thứ cần phát tiết, mà phụ nữ xinh đẹp, dũng sĩ khao khát sử dụng.” Ánh mắt ông Dương không ngừng đánh giá người phụ nữ từ trên xuống dưới.Xung quanh lại càng vang lên tiếng Cười.Đôi mắt Từ Trọng Vinh lồi ra, gương mặt vì tức mà đỏ bừng.“Tôi cho ông ba giây, nếu như ông không hé răng, vậy tôi chọn giúp ông.”Tay ông Dương đã chạm vào bả vai người phụ nữ: “Một cô gái xinh đẹp như vậy, tôi nghĩ tất cả mọi người đều không hi vọng cô ấy đi liều mạng, nếu không liều mạng vậy thì làm chút chuyện khác.”“Tôi phải giết ông, tôi muốn giết ông!” Từ Trọng Vinh tức tới mức nóng nảy.Đôi mắt ông Dương đột nhiên nheo lại, ông ta đang đợi Từ Trọng Vinh mất đi lý trí, bây giờ Từ Trọng Vinh nói ra những lời này, ông ta có thể quang minh chính đại ra tay, sở dĩ không thể trực tiếp giết Từ Trọng Vinh, ông Dương là sợ mất lòng dân.Ở trong tay ông Dương, một dòng khí xoáy ngưng tụ mà thành.“Ông Dương.” Bỗng nhiên Trương Thác bước vào trong cửa ký túc xá.Ông Dương vốn đang định ra tay, bị giọng nói này của Trương Thác xen ngang.Ánh mắt ông Dương nhìn về phía cửa ký túc xá.Từ Trọng Vinh cũng nhìn thấy được Trương Thác, khi nhìn thấy Trương Thác, Từ Trọng Vinh lập tức có loại cảm giác an tâm, thậm chí chính ông ta cũng không biết, mình dựa vào cái gì an tâm, mình dựa vào cái gì cảm thấy người này xuất hiện, thì không có chuyện gì nữa.Ông Dương nhìn Trương Thác, trong mắt không khỏi lộ ra âm u: “Người nào cho cậu tự tiện tới đây?”“Sao thế, nơi này không thể tùy tiện đi lại sao?” Trương Thác nhìn một vòng xung quanh: “Không người nào ngăn cản tôi, tôi tới đây thôi. Không nghĩ tới đến đây lại thấy cảnh tượng như vậy, trái lại ông Dương đúng là có nhã hứng.”“Trương Ức Thùy, cậu nên tự hiểu lấy địa vị của mình.” Ông Dương nhìn chăm chằm Trương Thác, cái tên này là Úc Trí Doãn nói với ông ta: “Ở nơi này tôi làm gì, còn chưa tới lượt cậu phát biểu ý kiến, hiểu rõ chưa?”“Được, không thành vấn đề.” Trương Thác giang hai tay, nhún vai: “Vậy tôi tới tìm Từ Trọng Vinh có thể chứ?”“Tìm Từ Trọng Vinh?” Ánh mắt ông Dương càng trở nên âm trầm hơn: “Bây giờ Từ Trọng Vinh bận rộn nhiều việc không có thời gian.”“Tôi cảm thấy lúc này có thể.”Trương Thác thản nhiên đi tới bên cạnh giường ngồi xuống: “Vừa rồi tôi nghe nói ông Dương muốn vợ Từ Trọng Vinh ra ngoài tìm vật tư đúng không?Tôi cảm thấy căn bản không cần thiết, con đường ra ngoài đều đã tìm được, mọi người hoàn toàn có thể rời khỏi nơi thị phi này, vì sao còn cần ra ngoài liều mạng tìm vật tư?”Giọng nói của Trương Thác không to, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, nhưng ở giữa đám người, lại nhấc lên sóng to gió lớn.Con đường ra khỏi đây!Sắc mặt ông Dương lập tức trở nên vô cùng âm trầm.Nhưng trái lại những người còn lại, cho dù là người đi theo ông Dương, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.“Trương Ức Thùy, cậu muốn làm gì?”Ông Dương xông tới trước mặt Trương Thác, nghiến răng hạ giọng nói.Trương Thác không thèm để ý tới ông Dương, trực tiếp lớn tiếng nói: “Tôi không biết các vị có thực sự nguyện ý đợi ở nơi này hay không, nhưng tôi không muốn tiếp tục ở nơi này nữa. Ở nơi này, ban ngày có người của Kiếm Cốc tiến hành lục soát đồ sát chúng ta, đến ban đêm thì con rối hoành hành.Tuy nơi này có thể ẩn nấp, nhưng con rối tìm tới nơi này chỉ là vấn đề thời gian. Bây giờ tôi muốn rời khỏi nơi này, nếu muốn rời đi theo tôi, vậy thì mang theo đồ của mình, xuất phát!”
Chương 2593
“Từ Trọng Vinh, quyền lựa chọn này tôi cho ông, ông nguyện ý để vợ mình ra ngoài liều mạng, hay là để cô ta trả giá chút gì đó. Ông phải biết rằng, dũng sĩ chúng ta mỗi ngày đều liều mạng trở về, có rất nhiều thứ cần phát tiết, mà phụ nữ xinh đẹp, dũng sĩ khao khát sử dụng.” Ánh mắt ông Dương không ngừng đánh giá người phụ nữ từ trên xuống dưới.
Xung quanh lại càng vang lên tiếng Cười.
Đôi mắt Từ Trọng Vinh lồi ra, gương mặt vì tức mà đỏ bừng.
“Tôi cho ông ba giây, nếu như ông không hé răng, vậy tôi chọn giúp ông.”
Tay ông Dương đã chạm vào bả vai người phụ nữ: “Một cô gái xinh đẹp như vậy, tôi nghĩ tất cả mọi người đều không hi vọng cô ấy đi liều mạng, nếu không liều mạng vậy thì làm chút chuyện khác.”
“Tôi phải giết ông, tôi muốn giết ông!” Từ Trọng Vinh tức tới mức nóng nảy.
Đôi mắt ông Dương đột nhiên nheo lại, ông ta đang đợi Từ Trọng Vinh mất đi lý trí, bây giờ Từ Trọng Vinh nói ra những lời này, ông ta có thể quang minh chính đại ra tay, sở dĩ không thể trực tiếp giết Từ Trọng Vinh, ông Dương là sợ mất lòng dân.
Ở trong tay ông Dương, một dòng khí xoáy ngưng tụ mà thành.
“Ông Dương.” Bỗng nhiên Trương Thác bước vào trong cửa ký túc xá.
Ông Dương vốn đang định ra tay, bị giọng nói này của Trương Thác xen ngang.
Ánh mắt ông Dương nhìn về phía cửa ký túc xá.
Từ Trọng Vinh cũng nhìn thấy được Trương Thác, khi nhìn thấy Trương Thác, Từ Trọng Vinh lập tức có loại cảm giác an tâm, thậm chí chính ông ta cũng không biết, mình dựa vào cái gì an tâm, mình dựa vào cái gì cảm thấy người này xuất hiện, thì không có chuyện gì nữa.
Ông Dương nhìn Trương Thác, trong mắt không khỏi lộ ra âm u: “Người nào cho cậu tự tiện tới đây?”
“Sao thế, nơi này không thể tùy tiện đi lại sao?” Trương Thác nhìn một vòng xung quanh: “Không người nào ngăn cản tôi, tôi tới đây thôi. Không nghĩ tới đến đây lại thấy cảnh tượng như vậy, trái lại ông Dương đúng là có nhã hứng.”
“Trương Ức Thùy, cậu nên tự hiểu lấy địa vị của mình.” Ông Dương nhìn chăm chằm Trương Thác, cái tên này là Úc Trí Doãn nói với ông ta: “Ở nơi này tôi làm gì, còn chưa tới lượt cậu phát biểu ý kiến, hiểu rõ chưa?”
“Được, không thành vấn đề.” Trương Thác giang hai tay, nhún vai: “Vậy tôi tới tìm Từ Trọng Vinh có thể chứ?”
“Tìm Từ Trọng Vinh?” Ánh mắt ông Dương càng trở nên âm trầm hơn: “Bây giờ Từ Trọng Vinh bận rộn nhiều việc không có thời gian.”
“Tôi cảm thấy lúc này có thể.”
Trương Thác thản nhiên đi tới bên cạnh giường ngồi xuống: “Vừa rồi tôi nghe nói ông Dương muốn vợ Từ Trọng Vinh ra ngoài tìm vật tư đúng không?
Tôi cảm thấy căn bản không cần thiết, con đường ra ngoài đều đã tìm được, mọi người hoàn toàn có thể rời khỏi nơi thị phi này, vì sao còn cần ra ngoài liều mạng tìm vật tư?”
Giọng nói của Trương Thác không to, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, nhưng ở giữa đám người, lại nhấc lên sóng to gió lớn.
Con đường ra khỏi đây!
Sắc mặt ông Dương lập tức trở nên vô cùng âm trầm.
Nhưng trái lại những người còn lại, cho dù là người đi theo ông Dương, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
“Trương Ức Thùy, cậu muốn làm gì?”
Ông Dương xông tới trước mặt Trương Thác, nghiến răng hạ giọng nói.
Trương Thác không thèm để ý tới ông Dương, trực tiếp lớn tiếng nói: “Tôi không biết các vị có thực sự nguyện ý đợi ở nơi này hay không, nhưng tôi không muốn tiếp tục ở nơi này nữa. Ở nơi này, ban ngày có người của Kiếm Cốc tiến hành lục soát đồ sát chúng ta, đến ban đêm thì con rối hoành hành.
Tuy nơi này có thể ẩn nấp, nhưng con rối tìm tới nơi này chỉ là vấn đề thời gian. Bây giờ tôi muốn rời khỏi nơi này, nếu muốn rời đi theo tôi, vậy thì mang theo đồ của mình, xuất phát!”
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2593“Từ Trọng Vinh, quyền lựa chọn này tôi cho ông, ông nguyện ý để vợ mình ra ngoài liều mạng, hay là để cô ta trả giá chút gì đó. Ông phải biết rằng, dũng sĩ chúng ta mỗi ngày đều liều mạng trở về, có rất nhiều thứ cần phát tiết, mà phụ nữ xinh đẹp, dũng sĩ khao khát sử dụng.” Ánh mắt ông Dương không ngừng đánh giá người phụ nữ từ trên xuống dưới.Xung quanh lại càng vang lên tiếng Cười.Đôi mắt Từ Trọng Vinh lồi ra, gương mặt vì tức mà đỏ bừng.“Tôi cho ông ba giây, nếu như ông không hé răng, vậy tôi chọn giúp ông.”Tay ông Dương đã chạm vào bả vai người phụ nữ: “Một cô gái xinh đẹp như vậy, tôi nghĩ tất cả mọi người đều không hi vọng cô ấy đi liều mạng, nếu không liều mạng vậy thì làm chút chuyện khác.”“Tôi phải giết ông, tôi muốn giết ông!” Từ Trọng Vinh tức tới mức nóng nảy.Đôi mắt ông Dương đột nhiên nheo lại, ông ta đang đợi Từ Trọng Vinh mất đi lý trí, bây giờ Từ Trọng Vinh nói ra những lời này, ông ta có thể quang minh chính đại ra tay, sở dĩ không thể trực tiếp giết Từ Trọng Vinh, ông Dương là sợ mất lòng dân.Ở trong tay ông Dương, một dòng khí xoáy ngưng tụ mà thành.“Ông Dương.” Bỗng nhiên Trương Thác bước vào trong cửa ký túc xá.Ông Dương vốn đang định ra tay, bị giọng nói này của Trương Thác xen ngang.Ánh mắt ông Dương nhìn về phía cửa ký túc xá.Từ Trọng Vinh cũng nhìn thấy được Trương Thác, khi nhìn thấy Trương Thác, Từ Trọng Vinh lập tức có loại cảm giác an tâm, thậm chí chính ông ta cũng không biết, mình dựa vào cái gì an tâm, mình dựa vào cái gì cảm thấy người này xuất hiện, thì không có chuyện gì nữa.Ông Dương nhìn Trương Thác, trong mắt không khỏi lộ ra âm u: “Người nào cho cậu tự tiện tới đây?”“Sao thế, nơi này không thể tùy tiện đi lại sao?” Trương Thác nhìn một vòng xung quanh: “Không người nào ngăn cản tôi, tôi tới đây thôi. Không nghĩ tới đến đây lại thấy cảnh tượng như vậy, trái lại ông Dương đúng là có nhã hứng.”“Trương Ức Thùy, cậu nên tự hiểu lấy địa vị của mình.” Ông Dương nhìn chăm chằm Trương Thác, cái tên này là Úc Trí Doãn nói với ông ta: “Ở nơi này tôi làm gì, còn chưa tới lượt cậu phát biểu ý kiến, hiểu rõ chưa?”“Được, không thành vấn đề.” Trương Thác giang hai tay, nhún vai: “Vậy tôi tới tìm Từ Trọng Vinh có thể chứ?”“Tìm Từ Trọng Vinh?” Ánh mắt ông Dương càng trở nên âm trầm hơn: “Bây giờ Từ Trọng Vinh bận rộn nhiều việc không có thời gian.”“Tôi cảm thấy lúc này có thể.”Trương Thác thản nhiên đi tới bên cạnh giường ngồi xuống: “Vừa rồi tôi nghe nói ông Dương muốn vợ Từ Trọng Vinh ra ngoài tìm vật tư đúng không?Tôi cảm thấy căn bản không cần thiết, con đường ra ngoài đều đã tìm được, mọi người hoàn toàn có thể rời khỏi nơi thị phi này, vì sao còn cần ra ngoài liều mạng tìm vật tư?”Giọng nói của Trương Thác không to, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, nhưng ở giữa đám người, lại nhấc lên sóng to gió lớn.Con đường ra khỏi đây!Sắc mặt ông Dương lập tức trở nên vô cùng âm trầm.Nhưng trái lại những người còn lại, cho dù là người đi theo ông Dương, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.“Trương Ức Thùy, cậu muốn làm gì?”Ông Dương xông tới trước mặt Trương Thác, nghiến răng hạ giọng nói.Trương Thác không thèm để ý tới ông Dương, trực tiếp lớn tiếng nói: “Tôi không biết các vị có thực sự nguyện ý đợi ở nơi này hay không, nhưng tôi không muốn tiếp tục ở nơi này nữa. Ở nơi này, ban ngày có người của Kiếm Cốc tiến hành lục soát đồ sát chúng ta, đến ban đêm thì con rối hoành hành.Tuy nơi này có thể ẩn nấp, nhưng con rối tìm tới nơi này chỉ là vấn đề thời gian. Bây giờ tôi muốn rời khỏi nơi này, nếu muốn rời đi theo tôi, vậy thì mang theo đồ của mình, xuất phát!”