Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 3634: Thêm hà vào cảnh (250)
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Cậu nhận ra được, người đàn ông khí thế cường đại này chính là Cung Thiếu Ảnh!Ông ngoại của cậu!Tiểu Dịch Thần lập tức thu lại biểu cảm trên mặt, bày ra vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt lơ đễnh nhìn về phía ông. Cung Thiếu Ảnh nhìn cậu một chút, lại nhìn về phía Elise:"Tình trạng của nó thế nào?"Alice lập tức nói: "Đã khôi phục gần đủ rồi. Một năm điều trị thân thể, các chức năng của nội tạng cũng cơ bản ngang với người khỏe mạnh."Tiểu Dịch Thần im lặng không lên tiếng cúi đầu xuống, biểu hiện lạnh nhạt, cùng Hữu Hữu không khác gì.Con tim đang treo cao của Lisa rốt cục hạ xuống. Cung Thiếu Ảnh đến quá đột nhiên.Cô vốn cho là ngày hôm nay đại khái là tạm thời xảy ra tình trạng gì đó, vì vậy mà hủy bỏ lộ trình, sẽ không đến.Không nghĩ tới Cung Thiếu Ảnh đột nhiên đến, đến nỗi cô không có chuẩn bị tâm lý gì, Tiểu Dịch Thần đang ngủ trưa, Cung Thiếu Ảnh đề cập muốn gặp Cung Phạm, cô nói dối ông, lo lắng Tiểu Dịch Thần ngủ đến mê mẩn, không cách nào đúng lúc phản ứng lại nên nói cậu đang nghỉ ngơi.Cung Thiếu Ảnh lại cố ý muốn gặp, cô cũng không có biện pháp ngăn cản liền thấp thỏm bất an đưa hắn vào trong phòng.Cũng may. Tiểu Dịch Thần phản ứng nhanh nhẹn, mặc dù vừa tỉnh lại, đầu óc mơ hồ cũng không tới nỗi lộ tẩy.Cung Thiếu Ảnh ngồi chếch ở bên giường, ung dung thong thả nói:"Tại sao không thấy cháu gọi ta?" Tiểu Dịch Thần ngước mắt nhìn về phía hắn, đầu óc lại "lộp bộp" một hồi!Lisa không có nói qua bình thường Hữu Hữu xưng hô như thế nào với Cung Thiếu Ảnh!Lão gia? Vẫn là...Ông ngoại?Lisa vội vàng nói: "Phạm thiếu gia chắc là còn chưa tỉnh ngủ đây!"Cung Thiếu Ảnh nghe xong lại cười!"Chưa tỉnh ngủ thì chưa tỉnh ngủ, cũng không đến nỗi quên luôn xưng hô như thế nào chứ?" Cõi lòng Tiểu Dịch Thần bỗng chốc theo đó mà rối loạn!Ở Cung gia chú ý nhất là lễ nghi.Tiểu bối thấy trưởng bối, một tiếng thăm hỏi, đây cũng là lễ tiết. Cung Thiếu Ảnh coi trọng lễ tiết, kiêu ngạo như Cung Kiệt, ít trở về Cung gia cũng phải tôn kính gọi một tiếng.Tôn ti rõ ràng.Tiểu Dịch Thần nhìn Lisa một chút, thấy cô căng thẳng đến co chặt nắm đấm, bỗng chốc cũng thấp thỏm theo. "Ngoại..."Cậu thử thăm dò gọi một tiếng, một bên dè dặt nhìn về phía Lisa, chọn mặt gửi lời, thấy Lisa không có bất kỳ thái độ gì khác thường liền biết gọi "ông ngoại" là không sai rồi."Ông ngoại." Cậu trầm thấp gọi một tiếng.Cung Thiếu Ảnh lúc này mới nở nụ cười, sờ sờ đầu cậu, ôn hòa hỏi:"Còn chưa tỉnh ngủ sao?" Tiểu Dịch Thần cúi đầu, nhẹ gật đầu.Cung Thiếu Ảnh cười nói:"Ngủ tiếp một lúc." Tiểu Dịch Thần nghe vậy giống như nhận được đại xá, thẳng tắp ngã xuống trên giường!Cậu hận không thể tránh khỏi ứng phó với Cung Thiếu Ảnh đây, ông ta bảo cậu ngủ tiếp, quả thực là tin mừng.Như vậy cậu cũng không cần vắt hết óc nghĩ làm sao để không lộ ra sơ hở! Cung Thiếu Ảnh cúi người đắp chăn cho cậu xong liền đứng lên rời khỏi phòng, Lisa trước khi đi ghé vào tai cậu nói:"Hữu Hữu đối với lão gia rất tôn kính, cậu dù sao cũng không được lòi đuôi.""Ừ." Lisa lúc này mới yên lòng rời đi.Tiểu Dịch Thần nằm trên giường một hồi liền nằm đến buổi tối, mãi đến khi đến bữa tối cũng không trốn được nữa, Tiểu Dịch Thần lúc này mới rời khỏi phòng, đi vào phòng ăn.Lúc đó tất cả mọi người ngồi ở trước bàn, bao gồm Cung Thiếu Ảnh. Thời điểm Tiểu Dịch Thần xuống lầu đã thấy Lisa cùng Alice nhìn về phía cậu, trong ánh mắt lộ rõ lo lắng, chỉ lo cậu làm ra điều gì sai sót.
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Cậu nhận ra được, người đàn ông khí thế cường đại này chính là Cung Thiếu Ảnh!Ông ngoại của cậu!Tiểu Dịch Thần lập tức thu lại biểu cảm trên mặt, bày ra vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt lơ đễnh nhìn về phía ông. Cung Thiếu Ảnh nhìn cậu một chút, lại nhìn về phía Elise:"Tình trạng của nó thế nào?"Alice lập tức nói: "Đã khôi phục gần đủ rồi. Một năm điều trị thân thể, các chức năng của nội tạng cũng cơ bản ngang với người khỏe mạnh."Tiểu Dịch Thần im lặng không lên tiếng cúi đầu xuống, biểu hiện lạnh nhạt, cùng Hữu Hữu không khác gì.Con tim đang treo cao của Lisa rốt cục hạ xuống. Cung Thiếu Ảnh đến quá đột nhiên.Cô vốn cho là ngày hôm nay đại khái là tạm thời xảy ra tình trạng gì đó, vì vậy mà hủy bỏ lộ trình, sẽ không đến.Không nghĩ tới Cung Thiếu Ảnh đột nhiên đến, đến nỗi cô không có chuẩn bị tâm lý gì, Tiểu Dịch Thần đang ngủ trưa, Cung Thiếu Ảnh đề cập muốn gặp Cung Phạm, cô nói dối ông, lo lắng Tiểu Dịch Thần ngủ đến mê mẩn, không cách nào đúng lúc phản ứng lại nên nói cậu đang nghỉ ngơi.Cung Thiếu Ảnh lại cố ý muốn gặp, cô cũng không có biện pháp ngăn cản liền thấp thỏm bất an đưa hắn vào trong phòng.Cũng may. Tiểu Dịch Thần phản ứng nhanh nhẹn, mặc dù vừa tỉnh lại, đầu óc mơ hồ cũng không tới nỗi lộ tẩy.Cung Thiếu Ảnh ngồi chếch ở bên giường, ung dung thong thả nói:"Tại sao không thấy cháu gọi ta?" Tiểu Dịch Thần ngước mắt nhìn về phía hắn, đầu óc lại "lộp bộp" một hồi!Lisa không có nói qua bình thường Hữu Hữu xưng hô như thế nào với Cung Thiếu Ảnh!Lão gia? Vẫn là...Ông ngoại?Lisa vội vàng nói: "Phạm thiếu gia chắc là còn chưa tỉnh ngủ đây!"Cung Thiếu Ảnh nghe xong lại cười!"Chưa tỉnh ngủ thì chưa tỉnh ngủ, cũng không đến nỗi quên luôn xưng hô như thế nào chứ?" Cõi lòng Tiểu Dịch Thần bỗng chốc theo đó mà rối loạn!Ở Cung gia chú ý nhất là lễ nghi.Tiểu bối thấy trưởng bối, một tiếng thăm hỏi, đây cũng là lễ tiết. Cung Thiếu Ảnh coi trọng lễ tiết, kiêu ngạo như Cung Kiệt, ít trở về Cung gia cũng phải tôn kính gọi một tiếng.Tôn ti rõ ràng.Tiểu Dịch Thần nhìn Lisa một chút, thấy cô căng thẳng đến co chặt nắm đấm, bỗng chốc cũng thấp thỏm theo. "Ngoại..."Cậu thử thăm dò gọi một tiếng, một bên dè dặt nhìn về phía Lisa, chọn mặt gửi lời, thấy Lisa không có bất kỳ thái độ gì khác thường liền biết gọi "ông ngoại" là không sai rồi."Ông ngoại." Cậu trầm thấp gọi một tiếng.Cung Thiếu Ảnh lúc này mới nở nụ cười, sờ sờ đầu cậu, ôn hòa hỏi:"Còn chưa tỉnh ngủ sao?" Tiểu Dịch Thần cúi đầu, nhẹ gật đầu.Cung Thiếu Ảnh cười nói:"Ngủ tiếp một lúc." Tiểu Dịch Thần nghe vậy giống như nhận được đại xá, thẳng tắp ngã xuống trên giường!Cậu hận không thể tránh khỏi ứng phó với Cung Thiếu Ảnh đây, ông ta bảo cậu ngủ tiếp, quả thực là tin mừng.Như vậy cậu cũng không cần vắt hết óc nghĩ làm sao để không lộ ra sơ hở! Cung Thiếu Ảnh cúi người đắp chăn cho cậu xong liền đứng lên rời khỏi phòng, Lisa trước khi đi ghé vào tai cậu nói:"Hữu Hữu đối với lão gia rất tôn kính, cậu dù sao cũng không được lòi đuôi.""Ừ." Lisa lúc này mới yên lòng rời đi.Tiểu Dịch Thần nằm trên giường một hồi liền nằm đến buổi tối, mãi đến khi đến bữa tối cũng không trốn được nữa, Tiểu Dịch Thần lúc này mới rời khỏi phòng, đi vào phòng ăn.Lúc đó tất cả mọi người ngồi ở trước bàn, bao gồm Cung Thiếu Ảnh. Thời điểm Tiểu Dịch Thần xuống lầu đã thấy Lisa cùng Alice nhìn về phía cậu, trong ánh mắt lộ rõ lo lắng, chỉ lo cậu làm ra điều gì sai sót.
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Cậu nhận ra được, người đàn ông khí thế cường đại này chính là Cung Thiếu Ảnh!Ông ngoại của cậu!Tiểu Dịch Thần lập tức thu lại biểu cảm trên mặt, bày ra vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt lơ đễnh nhìn về phía ông. Cung Thiếu Ảnh nhìn cậu một chút, lại nhìn về phía Elise:"Tình trạng của nó thế nào?"Alice lập tức nói: "Đã khôi phục gần đủ rồi. Một năm điều trị thân thể, các chức năng của nội tạng cũng cơ bản ngang với người khỏe mạnh."Tiểu Dịch Thần im lặng không lên tiếng cúi đầu xuống, biểu hiện lạnh nhạt, cùng Hữu Hữu không khác gì.Con tim đang treo cao của Lisa rốt cục hạ xuống. Cung Thiếu Ảnh đến quá đột nhiên.Cô vốn cho là ngày hôm nay đại khái là tạm thời xảy ra tình trạng gì đó, vì vậy mà hủy bỏ lộ trình, sẽ không đến.Không nghĩ tới Cung Thiếu Ảnh đột nhiên đến, đến nỗi cô không có chuẩn bị tâm lý gì, Tiểu Dịch Thần đang ngủ trưa, Cung Thiếu Ảnh đề cập muốn gặp Cung Phạm, cô nói dối ông, lo lắng Tiểu Dịch Thần ngủ đến mê mẩn, không cách nào đúng lúc phản ứng lại nên nói cậu đang nghỉ ngơi.Cung Thiếu Ảnh lại cố ý muốn gặp, cô cũng không có biện pháp ngăn cản liền thấp thỏm bất an đưa hắn vào trong phòng.Cũng may. Tiểu Dịch Thần phản ứng nhanh nhẹn, mặc dù vừa tỉnh lại, đầu óc mơ hồ cũng không tới nỗi lộ tẩy.Cung Thiếu Ảnh ngồi chếch ở bên giường, ung dung thong thả nói:"Tại sao không thấy cháu gọi ta?" Tiểu Dịch Thần ngước mắt nhìn về phía hắn, đầu óc lại "lộp bộp" một hồi!Lisa không có nói qua bình thường Hữu Hữu xưng hô như thế nào với Cung Thiếu Ảnh!Lão gia? Vẫn là...Ông ngoại?Lisa vội vàng nói: "Phạm thiếu gia chắc là còn chưa tỉnh ngủ đây!"Cung Thiếu Ảnh nghe xong lại cười!"Chưa tỉnh ngủ thì chưa tỉnh ngủ, cũng không đến nỗi quên luôn xưng hô như thế nào chứ?" Cõi lòng Tiểu Dịch Thần bỗng chốc theo đó mà rối loạn!Ở Cung gia chú ý nhất là lễ nghi.Tiểu bối thấy trưởng bối, một tiếng thăm hỏi, đây cũng là lễ tiết. Cung Thiếu Ảnh coi trọng lễ tiết, kiêu ngạo như Cung Kiệt, ít trở về Cung gia cũng phải tôn kính gọi một tiếng.Tôn ti rõ ràng.Tiểu Dịch Thần nhìn Lisa một chút, thấy cô căng thẳng đến co chặt nắm đấm, bỗng chốc cũng thấp thỏm theo. "Ngoại..."Cậu thử thăm dò gọi một tiếng, một bên dè dặt nhìn về phía Lisa, chọn mặt gửi lời, thấy Lisa không có bất kỳ thái độ gì khác thường liền biết gọi "ông ngoại" là không sai rồi."Ông ngoại." Cậu trầm thấp gọi một tiếng.Cung Thiếu Ảnh lúc này mới nở nụ cười, sờ sờ đầu cậu, ôn hòa hỏi:"Còn chưa tỉnh ngủ sao?" Tiểu Dịch Thần cúi đầu, nhẹ gật đầu.Cung Thiếu Ảnh cười nói:"Ngủ tiếp một lúc." Tiểu Dịch Thần nghe vậy giống như nhận được đại xá, thẳng tắp ngã xuống trên giường!Cậu hận không thể tránh khỏi ứng phó với Cung Thiếu Ảnh đây, ông ta bảo cậu ngủ tiếp, quả thực là tin mừng.Như vậy cậu cũng không cần vắt hết óc nghĩ làm sao để không lộ ra sơ hở! Cung Thiếu Ảnh cúi người đắp chăn cho cậu xong liền đứng lên rời khỏi phòng, Lisa trước khi đi ghé vào tai cậu nói:"Hữu Hữu đối với lão gia rất tôn kính, cậu dù sao cũng không được lòi đuôi.""Ừ." Lisa lúc này mới yên lòng rời đi.Tiểu Dịch Thần nằm trên giường một hồi liền nằm đến buổi tối, mãi đến khi đến bữa tối cũng không trốn được nữa, Tiểu Dịch Thần lúc này mới rời khỏi phòng, đi vào phòng ăn.Lúc đó tất cả mọi người ngồi ở trước bàn, bao gồm Cung Thiếu Ảnh. Thời điểm Tiểu Dịch Thần xuống lầu đã thấy Lisa cùng Alice nhìn về phía cậu, trong ánh mắt lộ rõ lo lắng, chỉ lo cậu làm ra điều gì sai sót.