Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 553

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Không ai ngăn cản Nguyễn Tri Hạ nữa, cô liền lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn.Vệ sĩ tuy rằng không ngăn cô nhưng cũng chú ý đến hành động của cô.Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn, vê sĩ liền gọi điện cho Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, mợ chủ lấy gạch đi vào phòng làm việc.”“Cô ấy định làm gì?”“…Mợ chủ nói tâm trạng không tốt, đập phá đồ để xả stress.”“Ừ, cứ kệ cô ấy.”Vệ sĩ: “…”Có lẽ đây chính là ‘có tiền nên sao cũng được’ trong truyền thuyết.Trong phòng làm việc.Nguyễn Tri Hạ ngồi ở trên mặt đất, lấy gạch cố gắng đập phá khóa của ngăn kéo.Nhưng thứ Tư Mộ Hàn dùng đương nhiên đều là đồ tốt.Nguyễn Tri Hạ tốn rất nhiều công sức mới đập vỡ được khóa ngăn kéo.Cô ném gạch vào một góc, kéo ngăn kéo ra, ở bên trong là một quyển sổ hộ khẩu.Nguyễn Tri Hạ mở ra xem, chủ hộ trong quyển sổ đó quả nhiên là tên cô.Cô nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu ra, đúng lúc định đứng dậy rời đi thì phát hiện trong ngăn kéo còn có một chiếc hộp nhỏ tinh xảo hình chữ nhật.Chiếc hộp nhìn vô cùng mỹ lệ, chất liệu thượng hạng, vừa nhìn là biết đặt làm rồi.Điều này chứng minh, chiếc hộp này là thứ vô cùng quý giá đối với Tư Mộ Hàn.Bên trong hộp không biết chứa thứ gì nhỉ?Tư Mộ Hàn còn cất giữ cẩn thận như vậy…Chắc hẳn là thứ rất quan trọng với anh.Nguyễn Tri Hạ đưa tay ra muốn mở thử xem bên trong là thứ gì, nhưng cô vừa vươn tay ra, lại dừng lại.Cuối cùng, cô vẫn bị tính tò mò đánh bại.Cô mở chiếc hộp tinh xảo đó ra, phát hiện bên trong là một chiếc bút máy vô cùng cũ kỹ.Bên trên chiếc bút máy còn có biểu tượng thương hiệu, nhãn hiệu này Nguyễn Tri Hạ biết, lúc cô còn nhỏ nhãn hiệu này rất nổi tiếng, nhớ lúc đó phần thưởng nhận ở trường chính là một chiếc bút máy nhãn hiệu này.Chiếc bút máy nhãn hiệu này có giá bình dân, nhưng đã ngưng sản xuất lâu rồi.Không ngờ Tư Mộ Hàn lại trân trọng chiếc bút này.Thực ra chiếc bút này hoàn toàn không có giá trị lớn, lúc đó cũng là sản xuất số lượng lớn, vậy mà Tư Mộ Hàn lại để chiếc bút này bên trong một chiếc hộp nhỏ riêng.Chiếc hộp này không biết đắt hơn bút máy bao nhiêu lần.Nguyễn Tri Hạ lấy điện thoại ra lên mạng tra ngày chiếc bút máy này dừng sản xuất, tính toán một chút, phát hiện chiếc bút này Tư Mộ Hàn đã gìn giữ ít nhất gần 10 năm rồi.10 năm trước Tư Mộ Hàn mới 16, 17 tuổi.Là con gái tặng cho anh sao?Nhận thức được bản thân đang nghĩ gì, Nguyễn Tri Hạ phiền não tự nhắc nhở bản thân: “Ai tặng bút máy cho anh thì liên quan gì đến mình.”Dù sao thì cô cũng muốn chia tay anh.Nguyễn Tri Hạ mím môi, đặt chiếc bút máy lại chỗ cũ, dọn dẹp hiện trường, rồi mới đứng dậy quay lại phòng ngủ.Cô đem sổ hộ khẩu, hộ chiếu và chứng minh thư cất cùng một chỗ..

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Không ai ngăn cản Nguyễn Tri Hạ nữa, cô liền lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn.Vệ sĩ tuy rằng không ngăn cô nhưng cũng chú ý đến hành động của cô.Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn, vê sĩ liền gọi điện cho Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, mợ chủ lấy gạch đi vào phòng làm việc.”“Cô ấy định làm gì?”“…Mợ chủ nói tâm trạng không tốt, đập phá đồ để xả stress.”“Ừ, cứ kệ cô ấy.”Vệ sĩ: “…”Có lẽ đây chính là ‘có tiền nên sao cũng được’ trong truyền thuyết.Trong phòng làm việc.Nguyễn Tri Hạ ngồi ở trên mặt đất, lấy gạch cố gắng đập phá khóa của ngăn kéo.Nhưng thứ Tư Mộ Hàn dùng đương nhiên đều là đồ tốt.Nguyễn Tri Hạ tốn rất nhiều công sức mới đập vỡ được khóa ngăn kéo.Cô ném gạch vào một góc, kéo ngăn kéo ra, ở bên trong là một quyển sổ hộ khẩu.Nguyễn Tri Hạ mở ra xem, chủ hộ trong quyển sổ đó quả nhiên là tên cô.Cô nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu ra, đúng lúc định đứng dậy rời đi thì phát hiện trong ngăn kéo còn có một chiếc hộp nhỏ tinh xảo hình chữ nhật.Chiếc hộp nhìn vô cùng mỹ lệ, chất liệu thượng hạng, vừa nhìn là biết đặt làm rồi.Điều này chứng minh, chiếc hộp này là thứ vô cùng quý giá đối với Tư Mộ Hàn.Bên trong hộp không biết chứa thứ gì nhỉ?Tư Mộ Hàn còn cất giữ cẩn thận như vậy…Chắc hẳn là thứ rất quan trọng với anh.Nguyễn Tri Hạ đưa tay ra muốn mở thử xem bên trong là thứ gì, nhưng cô vừa vươn tay ra, lại dừng lại.Cuối cùng, cô vẫn bị tính tò mò đánh bại.Cô mở chiếc hộp tinh xảo đó ra, phát hiện bên trong là một chiếc bút máy vô cùng cũ kỹ.Bên trên chiếc bút máy còn có biểu tượng thương hiệu, nhãn hiệu này Nguyễn Tri Hạ biết, lúc cô còn nhỏ nhãn hiệu này rất nổi tiếng, nhớ lúc đó phần thưởng nhận ở trường chính là một chiếc bút máy nhãn hiệu này.Chiếc bút máy nhãn hiệu này có giá bình dân, nhưng đã ngưng sản xuất lâu rồi.Không ngờ Tư Mộ Hàn lại trân trọng chiếc bút này.Thực ra chiếc bút này hoàn toàn không có giá trị lớn, lúc đó cũng là sản xuất số lượng lớn, vậy mà Tư Mộ Hàn lại để chiếc bút này bên trong một chiếc hộp nhỏ riêng.Chiếc hộp này không biết đắt hơn bút máy bao nhiêu lần.Nguyễn Tri Hạ lấy điện thoại ra lên mạng tra ngày chiếc bút máy này dừng sản xuất, tính toán một chút, phát hiện chiếc bút này Tư Mộ Hàn đã gìn giữ ít nhất gần 10 năm rồi.10 năm trước Tư Mộ Hàn mới 16, 17 tuổi.Là con gái tặng cho anh sao?Nhận thức được bản thân đang nghĩ gì, Nguyễn Tri Hạ phiền não tự nhắc nhở bản thân: “Ai tặng bút máy cho anh thì liên quan gì đến mình.”Dù sao thì cô cũng muốn chia tay anh.Nguyễn Tri Hạ mím môi, đặt chiếc bút máy lại chỗ cũ, dọn dẹp hiện trường, rồi mới đứng dậy quay lại phòng ngủ.Cô đem sổ hộ khẩu, hộ chiếu và chứng minh thư cất cùng một chỗ..

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Không ai ngăn cản Nguyễn Tri Hạ nữa, cô liền lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn.Vệ sĩ tuy rằng không ngăn cô nhưng cũng chú ý đến hành động của cô.Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ lấy mấy viên gạch đi vào phòng làm việc của Tư Mộ Hàn, vê sĩ liền gọi điện cho Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, mợ chủ lấy gạch đi vào phòng làm việc.”“Cô ấy định làm gì?”“…Mợ chủ nói tâm trạng không tốt, đập phá đồ để xả stress.”“Ừ, cứ kệ cô ấy.”Vệ sĩ: “…”Có lẽ đây chính là ‘có tiền nên sao cũng được’ trong truyền thuyết.Trong phòng làm việc.Nguyễn Tri Hạ ngồi ở trên mặt đất, lấy gạch cố gắng đập phá khóa của ngăn kéo.Nhưng thứ Tư Mộ Hàn dùng đương nhiên đều là đồ tốt.Nguyễn Tri Hạ tốn rất nhiều công sức mới đập vỡ được khóa ngăn kéo.Cô ném gạch vào một góc, kéo ngăn kéo ra, ở bên trong là một quyển sổ hộ khẩu.Nguyễn Tri Hạ mở ra xem, chủ hộ trong quyển sổ đó quả nhiên là tên cô.Cô nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu ra, đúng lúc định đứng dậy rời đi thì phát hiện trong ngăn kéo còn có một chiếc hộp nhỏ tinh xảo hình chữ nhật.Chiếc hộp nhìn vô cùng mỹ lệ, chất liệu thượng hạng, vừa nhìn là biết đặt làm rồi.Điều này chứng minh, chiếc hộp này là thứ vô cùng quý giá đối với Tư Mộ Hàn.Bên trong hộp không biết chứa thứ gì nhỉ?Tư Mộ Hàn còn cất giữ cẩn thận như vậy…Chắc hẳn là thứ rất quan trọng với anh.Nguyễn Tri Hạ đưa tay ra muốn mở thử xem bên trong là thứ gì, nhưng cô vừa vươn tay ra, lại dừng lại.Cuối cùng, cô vẫn bị tính tò mò đánh bại.Cô mở chiếc hộp tinh xảo đó ra, phát hiện bên trong là một chiếc bút máy vô cùng cũ kỹ.Bên trên chiếc bút máy còn có biểu tượng thương hiệu, nhãn hiệu này Nguyễn Tri Hạ biết, lúc cô còn nhỏ nhãn hiệu này rất nổi tiếng, nhớ lúc đó phần thưởng nhận ở trường chính là một chiếc bút máy nhãn hiệu này.Chiếc bút máy nhãn hiệu này có giá bình dân, nhưng đã ngưng sản xuất lâu rồi.Không ngờ Tư Mộ Hàn lại trân trọng chiếc bút này.Thực ra chiếc bút này hoàn toàn không có giá trị lớn, lúc đó cũng là sản xuất số lượng lớn, vậy mà Tư Mộ Hàn lại để chiếc bút này bên trong một chiếc hộp nhỏ riêng.Chiếc hộp này không biết đắt hơn bút máy bao nhiêu lần.Nguyễn Tri Hạ lấy điện thoại ra lên mạng tra ngày chiếc bút máy này dừng sản xuất, tính toán một chút, phát hiện chiếc bút này Tư Mộ Hàn đã gìn giữ ít nhất gần 10 năm rồi.10 năm trước Tư Mộ Hàn mới 16, 17 tuổi.Là con gái tặng cho anh sao?Nhận thức được bản thân đang nghĩ gì, Nguyễn Tri Hạ phiền não tự nhắc nhở bản thân: “Ai tặng bút máy cho anh thì liên quan gì đến mình.”Dù sao thì cô cũng muốn chia tay anh.Nguyễn Tri Hạ mím môi, đặt chiếc bút máy lại chỗ cũ, dọn dẹp hiện trường, rồi mới đứng dậy quay lại phòng ngủ.Cô đem sổ hộ khẩu, hộ chiếu và chứng minh thư cất cùng một chỗ..

Chương 553