Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 581
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Nhưng mà lần này, Thời Dũng cũng hoàn toàn không có đầu mối, cảm thấy mình không đoán được chút nào suy nghĩ của cậu chủ.Cố Tri Dân cũng nghĩ giống như anh ta.…Nguyễn Tri Hạ mặc dù từ khách sạn chuyển ra ngoài, nhưng vẫn không từ bỏ.Buổi tối cô ở trọ nhà dân, ban ngày thì cải trang ăn mặc khác đi, âm thầm chạy đến một quán cà phê đối diện khách sạn, chọn một vị trí gần cửa sổ, gọi ly nước trái cây ngồi cả một buổi chiều.Mục đích cô làm như vậy rất đơn giản, chính là xem người của Tư Mộ Hàn lúc nào sẽ tới khách sạn tìm cô.Cô cho rằng, với năng lực của Tư Mộ Hàn, ngày thứ hai sẽ tìm được cô ở khách sạn này.Thế nhưng mà, hai ba ngày liên tục cô ngồi chờ ở trong quán cà phê, tận đến khi phòng khách sạn đến kỳ hạn, cũng không hề trông thấy người của Tư Mộ Hàn xuất hiện.Lẽ nào người của Tư Mộ Hàn không tìm được nơi này?Suy nghĩ này vừa hiện ra, liền bị chính cô bác bỏ.Không thể nào, Tư Mộ Hàn có thể che giấu năng lực nhiều năm như vậy, sẽ không phải không có chút năng lực nhỏ nhoi ấy.Cô lắc lư ly nước trái cây trước mặt, có chút không yên lòng.Tư Mộ Hàn không tìm đến, cô phải nên vui mừng mới đúng chứ, thế nhưng mà trong lòng cô không hề có cảm giác vui mừng.Ngược lại có chút mất mát.Lẽ nào thật sự giống như Thẩm Sơ Hoàng đã nói?Thế nhưng, kết hôn còn chưa được một hai năm đâu, Tư Mộ Hàn đã không muốn tìm cô rồi?Nguyễn Tri Hạ mím môi, gỡ xuống tóc giả và mũ cô dùng để ngụy trang, cứ như thế nghênh ngang đi ra ngoài.Cô cố ý đi một vòng ở cửa khách sạn, sau đó mới trở lại nhà trọ.Ăn cơm với chủ nhà trọ xong, Nguyễn Tri Hạ liền trở về phòng.Bật máy tính lên đăng nhập hòm thư, cô liền nhận được tài liệu hợp đồng Tần Thủy San gửi cho cô.Cô xem qua sơ bộ, không phát hiện vấn đề gì, liền gửi lại hợp đồng cho Tần Thủy San.Nguyễn Tri Hạ cũng không khẳng định được Tư Mộ Hàn có phải thật sự không muốn tìm cô hay không, cho nên sáng sớm hôm sau, liền đi mua vé máy bay, bay đi khỏi Sydney.Đi khỏi Sydney, cô gọi điện thoại về hỏi qua bố mẹ ở nhà, nói bóng gió hỏi bọn họ, có người nước Z nào tới tìm cô không.Nhưng bố mẹ cô đều trả lời là không có.Tư Mộ Hàn thật sự không có ý định tìm cô ư?…Rất nhanh đã qua hơn một tháng.Cô và Tần Thủy San ký hợp đồng giấy, đều dùng chuyển phát nhanh quốc tế gửi qua lại, cũng chưa từng nhìn thấy người của Tư Mộ Hàn tìm đến cô.Đứa trẻ không được yêu thương luôn luôn đặc biệt trưởng thành sớm, do đó hầu hết thời gian cô đều có thể duy trì tỉnh táo sáng suốt.Lúc này, Nguyễn Tri Hạ mười phần minh mẫn biết được, Tư Mộ Hàn là không có ý định đi tìm cô.Tư Mộ Hàn đã không tìm cô, cô cũng sẽ không cần phải trốn trốn tránh tránh.Sau khi cô đổi số điện thoại mới, liền một lần nữa liên hệ Thẩm Lệ.Sau đó, cô lại trở về Sydney, thuê một căn nhà ở bờ biển để sinh sống.Cô muốn trở về thành phố Hà Dương.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Nhưng mà lần này, Thời Dũng cũng hoàn toàn không có đầu mối, cảm thấy mình không đoán được chút nào suy nghĩ của cậu chủ.Cố Tri Dân cũng nghĩ giống như anh ta.…Nguyễn Tri Hạ mặc dù từ khách sạn chuyển ra ngoài, nhưng vẫn không từ bỏ.Buổi tối cô ở trọ nhà dân, ban ngày thì cải trang ăn mặc khác đi, âm thầm chạy đến một quán cà phê đối diện khách sạn, chọn một vị trí gần cửa sổ, gọi ly nước trái cây ngồi cả một buổi chiều.Mục đích cô làm như vậy rất đơn giản, chính là xem người của Tư Mộ Hàn lúc nào sẽ tới khách sạn tìm cô.Cô cho rằng, với năng lực của Tư Mộ Hàn, ngày thứ hai sẽ tìm được cô ở khách sạn này.Thế nhưng mà, hai ba ngày liên tục cô ngồi chờ ở trong quán cà phê, tận đến khi phòng khách sạn đến kỳ hạn, cũng không hề trông thấy người của Tư Mộ Hàn xuất hiện.Lẽ nào người của Tư Mộ Hàn không tìm được nơi này?Suy nghĩ này vừa hiện ra, liền bị chính cô bác bỏ.Không thể nào, Tư Mộ Hàn có thể che giấu năng lực nhiều năm như vậy, sẽ không phải không có chút năng lực nhỏ nhoi ấy.Cô lắc lư ly nước trái cây trước mặt, có chút không yên lòng.Tư Mộ Hàn không tìm đến, cô phải nên vui mừng mới đúng chứ, thế nhưng mà trong lòng cô không hề có cảm giác vui mừng.Ngược lại có chút mất mát.Lẽ nào thật sự giống như Thẩm Sơ Hoàng đã nói?Thế nhưng, kết hôn còn chưa được một hai năm đâu, Tư Mộ Hàn đã không muốn tìm cô rồi?Nguyễn Tri Hạ mím môi, gỡ xuống tóc giả và mũ cô dùng để ngụy trang, cứ như thế nghênh ngang đi ra ngoài.Cô cố ý đi một vòng ở cửa khách sạn, sau đó mới trở lại nhà trọ.Ăn cơm với chủ nhà trọ xong, Nguyễn Tri Hạ liền trở về phòng.Bật máy tính lên đăng nhập hòm thư, cô liền nhận được tài liệu hợp đồng Tần Thủy San gửi cho cô.Cô xem qua sơ bộ, không phát hiện vấn đề gì, liền gửi lại hợp đồng cho Tần Thủy San.Nguyễn Tri Hạ cũng không khẳng định được Tư Mộ Hàn có phải thật sự không muốn tìm cô hay không, cho nên sáng sớm hôm sau, liền đi mua vé máy bay, bay đi khỏi Sydney.Đi khỏi Sydney, cô gọi điện thoại về hỏi qua bố mẹ ở nhà, nói bóng gió hỏi bọn họ, có người nước Z nào tới tìm cô không.Nhưng bố mẹ cô đều trả lời là không có.Tư Mộ Hàn thật sự không có ý định tìm cô ư?…Rất nhanh đã qua hơn một tháng.Cô và Tần Thủy San ký hợp đồng giấy, đều dùng chuyển phát nhanh quốc tế gửi qua lại, cũng chưa từng nhìn thấy người của Tư Mộ Hàn tìm đến cô.Đứa trẻ không được yêu thương luôn luôn đặc biệt trưởng thành sớm, do đó hầu hết thời gian cô đều có thể duy trì tỉnh táo sáng suốt.Lúc này, Nguyễn Tri Hạ mười phần minh mẫn biết được, Tư Mộ Hàn là không có ý định đi tìm cô.Tư Mộ Hàn đã không tìm cô, cô cũng sẽ không cần phải trốn trốn tránh tránh.Sau khi cô đổi số điện thoại mới, liền một lần nữa liên hệ Thẩm Lệ.Sau đó, cô lại trở về Sydney, thuê một căn nhà ở bờ biển để sinh sống.Cô muốn trở về thành phố Hà Dương.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Nhưng mà lần này, Thời Dũng cũng hoàn toàn không có đầu mối, cảm thấy mình không đoán được chút nào suy nghĩ của cậu chủ.Cố Tri Dân cũng nghĩ giống như anh ta.…Nguyễn Tri Hạ mặc dù từ khách sạn chuyển ra ngoài, nhưng vẫn không từ bỏ.Buổi tối cô ở trọ nhà dân, ban ngày thì cải trang ăn mặc khác đi, âm thầm chạy đến một quán cà phê đối diện khách sạn, chọn một vị trí gần cửa sổ, gọi ly nước trái cây ngồi cả một buổi chiều.Mục đích cô làm như vậy rất đơn giản, chính là xem người của Tư Mộ Hàn lúc nào sẽ tới khách sạn tìm cô.Cô cho rằng, với năng lực của Tư Mộ Hàn, ngày thứ hai sẽ tìm được cô ở khách sạn này.Thế nhưng mà, hai ba ngày liên tục cô ngồi chờ ở trong quán cà phê, tận đến khi phòng khách sạn đến kỳ hạn, cũng không hề trông thấy người của Tư Mộ Hàn xuất hiện.Lẽ nào người của Tư Mộ Hàn không tìm được nơi này?Suy nghĩ này vừa hiện ra, liền bị chính cô bác bỏ.Không thể nào, Tư Mộ Hàn có thể che giấu năng lực nhiều năm như vậy, sẽ không phải không có chút năng lực nhỏ nhoi ấy.Cô lắc lư ly nước trái cây trước mặt, có chút không yên lòng.Tư Mộ Hàn không tìm đến, cô phải nên vui mừng mới đúng chứ, thế nhưng mà trong lòng cô không hề có cảm giác vui mừng.Ngược lại có chút mất mát.Lẽ nào thật sự giống như Thẩm Sơ Hoàng đã nói?Thế nhưng, kết hôn còn chưa được một hai năm đâu, Tư Mộ Hàn đã không muốn tìm cô rồi?Nguyễn Tri Hạ mím môi, gỡ xuống tóc giả và mũ cô dùng để ngụy trang, cứ như thế nghênh ngang đi ra ngoài.Cô cố ý đi một vòng ở cửa khách sạn, sau đó mới trở lại nhà trọ.Ăn cơm với chủ nhà trọ xong, Nguyễn Tri Hạ liền trở về phòng.Bật máy tính lên đăng nhập hòm thư, cô liền nhận được tài liệu hợp đồng Tần Thủy San gửi cho cô.Cô xem qua sơ bộ, không phát hiện vấn đề gì, liền gửi lại hợp đồng cho Tần Thủy San.Nguyễn Tri Hạ cũng không khẳng định được Tư Mộ Hàn có phải thật sự không muốn tìm cô hay không, cho nên sáng sớm hôm sau, liền đi mua vé máy bay, bay đi khỏi Sydney.Đi khỏi Sydney, cô gọi điện thoại về hỏi qua bố mẹ ở nhà, nói bóng gió hỏi bọn họ, có người nước Z nào tới tìm cô không.Nhưng bố mẹ cô đều trả lời là không có.Tư Mộ Hàn thật sự không có ý định tìm cô ư?…Rất nhanh đã qua hơn một tháng.Cô và Tần Thủy San ký hợp đồng giấy, đều dùng chuyển phát nhanh quốc tế gửi qua lại, cũng chưa từng nhìn thấy người của Tư Mộ Hàn tìm đến cô.Đứa trẻ không được yêu thương luôn luôn đặc biệt trưởng thành sớm, do đó hầu hết thời gian cô đều có thể duy trì tỉnh táo sáng suốt.Lúc này, Nguyễn Tri Hạ mười phần minh mẫn biết được, Tư Mộ Hàn là không có ý định đi tìm cô.Tư Mộ Hàn đã không tìm cô, cô cũng sẽ không cần phải trốn trốn tránh tránh.Sau khi cô đổi số điện thoại mới, liền một lần nữa liên hệ Thẩm Lệ.Sau đó, cô lại trở về Sydney, thuê một căn nhà ở bờ biển để sinh sống.Cô muốn trở về thành phố Hà Dương.