Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 1008

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Tư Mộ Hàn hoàn toàn không cho cô cơ hội phản bác, sắc mặt âm hiểm uy hiếp cô: “Quyết như vậy đi, nếu quá năm ngày, thì tự gánh hậu quả.”“Tư Mộ Hàn!”Nguyễn Tri Hạ chỉ kịp kêu tên anh một tiếng, anh không cho cô cơ hội nói, đã xoay người rời đi.Lần này, Tư Mộ Hàn đi thật.Quá năm ngày, tự chịu hậu quả.Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Tư Mộ Hàn đang gây sự vô cớ.Giống như một bạo quân chuyên quyền vậy, đã nói với anh là đi đường phải mất 5 ngày rồi, anh lại chỉ cho cô 5 ngày để về.Nguyễn Tri Hạ giải thích, anh không nghe.Anh không nghe lời cô, cô phải quan tâm đến lời uy hiếp của anh à?Nguyễn Tri Hạ đã quyết, lần này nhất định không thể để Tư Mộ Hàn ảnh hưởng mình.*Một ngày trước khi đi, Nguyễn Tri Hạ đến nhà Tư Mộ Hàn thăm Tri Hạ.Hôm đó là thứ bảy.Nguyễn Tri Hạ vào cửa, hỏi người giúp việc, người giúp việc nói Tư Mộ Hàn đang ở thư phòng.Nguyễn Tri Hạ ở nhà Tư Mộ Hàn cả một buổi chiều, cũng không thấy anh ra khỏi thư phòng, có cần cái gì cũng chỉ gọi cho người giúp việc mang lên.Nguyễn Tri Hạ biết, anh đang giận cô, không thèm nhìn cô.Trước khi đi, cô còn lên gõ cửa thư phòng anh.“Tư Mộ Hàn, sáng mai 7 giờ em lên máy bay.”Nguyễn Tri Hạ nói xong, không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, không nhịn được mà áp tai lên cửa nghe.Bên trong yên lặng, không có chút âm thanh nào.Cách âm phòng rất tốt, nhưng nếu áp tai vào cửa, người bên trong đi lại thì vẫn sẽ nghe thấy tiếng, và một chút động tĩnh.Nguyễn Tri Hạ bất lực thở dài, xem ra Tư Mộ Hàn không muốn để ý đến cô.Người đàn ông này thật là…còn khó dỗ hơn cả Tri Hạ.Nguyễn Tri Hạ gõ cửa, nói: “Anh không ra là em đi đấy nhé?”Trong phòng cuối cùng cũng có động tĩnh.Tư Mộ Hàn lạnh lùng hô: “Muốn đi thì đi nhanh đi!”Nguyễn Tri Hạ mím môi, đi thì đi!Lúc cô quay người rời đi thật, thì cửa thư phòng bị người bên trong mở ra.Tư Mộ Hàn đứng trước cửa, nhìn hành lang không bóng người, sắc mặt càng khó coi.Muốn đi thì đi, lại còn phải báo anh biết.Nhỡ đâu anh nhịn không được ép buộc cô ở lại, thì đó là do cô.*Ngày hôm sau.Tư Mộ Hàn tỉnh dậy, lúc đứng trước gương chỉnh cà vạt, nhịn không được mà nhìn giờ.10 phút nữa là đến 7 giờ.Bây giờ Nguyễn Tri Hạ chắc chắn đã lên máy bay rồi.Nghĩ đến đây, Tư Mộ Hàn lại trầm mặt..

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Tư Mộ Hàn hoàn toàn không cho cô cơ hội phản bác, sắc mặt âm hiểm uy hiếp cô: “Quyết như vậy đi, nếu quá năm ngày, thì tự gánh hậu quả.”“Tư Mộ Hàn!”Nguyễn Tri Hạ chỉ kịp kêu tên anh một tiếng, anh không cho cô cơ hội nói, đã xoay người rời đi.Lần này, Tư Mộ Hàn đi thật.Quá năm ngày, tự chịu hậu quả.Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Tư Mộ Hàn đang gây sự vô cớ.Giống như một bạo quân chuyên quyền vậy, đã nói với anh là đi đường phải mất 5 ngày rồi, anh lại chỉ cho cô 5 ngày để về.Nguyễn Tri Hạ giải thích, anh không nghe.Anh không nghe lời cô, cô phải quan tâm đến lời uy hiếp của anh à?Nguyễn Tri Hạ đã quyết, lần này nhất định không thể để Tư Mộ Hàn ảnh hưởng mình.*Một ngày trước khi đi, Nguyễn Tri Hạ đến nhà Tư Mộ Hàn thăm Tri Hạ.Hôm đó là thứ bảy.Nguyễn Tri Hạ vào cửa, hỏi người giúp việc, người giúp việc nói Tư Mộ Hàn đang ở thư phòng.Nguyễn Tri Hạ ở nhà Tư Mộ Hàn cả một buổi chiều, cũng không thấy anh ra khỏi thư phòng, có cần cái gì cũng chỉ gọi cho người giúp việc mang lên.Nguyễn Tri Hạ biết, anh đang giận cô, không thèm nhìn cô.Trước khi đi, cô còn lên gõ cửa thư phòng anh.“Tư Mộ Hàn, sáng mai 7 giờ em lên máy bay.”Nguyễn Tri Hạ nói xong, không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, không nhịn được mà áp tai lên cửa nghe.Bên trong yên lặng, không có chút âm thanh nào.Cách âm phòng rất tốt, nhưng nếu áp tai vào cửa, người bên trong đi lại thì vẫn sẽ nghe thấy tiếng, và một chút động tĩnh.Nguyễn Tri Hạ bất lực thở dài, xem ra Tư Mộ Hàn không muốn để ý đến cô.Người đàn ông này thật là…còn khó dỗ hơn cả Tri Hạ.Nguyễn Tri Hạ gõ cửa, nói: “Anh không ra là em đi đấy nhé?”Trong phòng cuối cùng cũng có động tĩnh.Tư Mộ Hàn lạnh lùng hô: “Muốn đi thì đi nhanh đi!”Nguyễn Tri Hạ mím môi, đi thì đi!Lúc cô quay người rời đi thật, thì cửa thư phòng bị người bên trong mở ra.Tư Mộ Hàn đứng trước cửa, nhìn hành lang không bóng người, sắc mặt càng khó coi.Muốn đi thì đi, lại còn phải báo anh biết.Nhỡ đâu anh nhịn không được ép buộc cô ở lại, thì đó là do cô.*Ngày hôm sau.Tư Mộ Hàn tỉnh dậy, lúc đứng trước gương chỉnh cà vạt, nhịn không được mà nhìn giờ.10 phút nữa là đến 7 giờ.Bây giờ Nguyễn Tri Hạ chắc chắn đã lên máy bay rồi.Nghĩ đến đây, Tư Mộ Hàn lại trầm mặt..

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Tư Mộ Hàn hoàn toàn không cho cô cơ hội phản bác, sắc mặt âm hiểm uy hiếp cô: “Quyết như vậy đi, nếu quá năm ngày, thì tự gánh hậu quả.”“Tư Mộ Hàn!”Nguyễn Tri Hạ chỉ kịp kêu tên anh một tiếng, anh không cho cô cơ hội nói, đã xoay người rời đi.Lần này, Tư Mộ Hàn đi thật.Quá năm ngày, tự chịu hậu quả.Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Tư Mộ Hàn đang gây sự vô cớ.Giống như một bạo quân chuyên quyền vậy, đã nói với anh là đi đường phải mất 5 ngày rồi, anh lại chỉ cho cô 5 ngày để về.Nguyễn Tri Hạ giải thích, anh không nghe.Anh không nghe lời cô, cô phải quan tâm đến lời uy hiếp của anh à?Nguyễn Tri Hạ đã quyết, lần này nhất định không thể để Tư Mộ Hàn ảnh hưởng mình.*Một ngày trước khi đi, Nguyễn Tri Hạ đến nhà Tư Mộ Hàn thăm Tri Hạ.Hôm đó là thứ bảy.Nguyễn Tri Hạ vào cửa, hỏi người giúp việc, người giúp việc nói Tư Mộ Hàn đang ở thư phòng.Nguyễn Tri Hạ ở nhà Tư Mộ Hàn cả một buổi chiều, cũng không thấy anh ra khỏi thư phòng, có cần cái gì cũng chỉ gọi cho người giúp việc mang lên.Nguyễn Tri Hạ biết, anh đang giận cô, không thèm nhìn cô.Trước khi đi, cô còn lên gõ cửa thư phòng anh.“Tư Mộ Hàn, sáng mai 7 giờ em lên máy bay.”Nguyễn Tri Hạ nói xong, không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, không nhịn được mà áp tai lên cửa nghe.Bên trong yên lặng, không có chút âm thanh nào.Cách âm phòng rất tốt, nhưng nếu áp tai vào cửa, người bên trong đi lại thì vẫn sẽ nghe thấy tiếng, và một chút động tĩnh.Nguyễn Tri Hạ bất lực thở dài, xem ra Tư Mộ Hàn không muốn để ý đến cô.Người đàn ông này thật là…còn khó dỗ hơn cả Tri Hạ.Nguyễn Tri Hạ gõ cửa, nói: “Anh không ra là em đi đấy nhé?”Trong phòng cuối cùng cũng có động tĩnh.Tư Mộ Hàn lạnh lùng hô: “Muốn đi thì đi nhanh đi!”Nguyễn Tri Hạ mím môi, đi thì đi!Lúc cô quay người rời đi thật, thì cửa thư phòng bị người bên trong mở ra.Tư Mộ Hàn đứng trước cửa, nhìn hành lang không bóng người, sắc mặt càng khó coi.Muốn đi thì đi, lại còn phải báo anh biết.Nhỡ đâu anh nhịn không được ép buộc cô ở lại, thì đó là do cô.*Ngày hôm sau.Tư Mộ Hàn tỉnh dậy, lúc đứng trước gương chỉnh cà vạt, nhịn không được mà nhìn giờ.10 phút nữa là đến 7 giờ.Bây giờ Nguyễn Tri Hạ chắc chắn đã lên máy bay rồi.Nghĩ đến đây, Tư Mộ Hàn lại trầm mặt..

Chương 1008