Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 1223: Chương 1324
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Nguyễn Tri Hạ đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng không nhìn thấy Tư Mộ Hàn.Nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài quán cà phê, đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn dẫn người đi vào trong quán.Nguyễn Tri Hạ hơi biến sắc, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Lưu Chiến Thiên một lát, rồi cầm túi đi ra cửa sau quán cà phê.Bây giờ cô không thể bị Tư Mộ Hàn tìm được, dù Lưu Chiến Thiên xuất hiện ở đây rất khả nghi, nhưng cô cũng không thể hoàn toàn chắc chắn Lưu Chiến Thiên chính là đồng bọn của kẻ bắt cóc Tư Hạ.Nguyễn Tri Hạ bước nhanh tới cửa sau quán cà phê, vừa bước được một bước, đã cảm thấy có người bắt lấy cánh tay mình.“Đi bên này.” Là âm thanh của Lưu Chiến Thiên.Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn phía Lưu Chiến Thiên: “Anh đi theo tôi làm cái gì? Anh muốn dẫn tôi đi đâu?”Lưu Chiến Thiên chỉ mỉm cười thần bí với cô, lực cầm cánh tay cô tăng lên.Dù Nguyễn Tri Hạ thật sự có tài, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, chắc chắn sức lực không thể bằng người đàn ông cao lớn Lưu Chiến Thiên, chỉ có thể bị động đi theo bước chân anh ta.Hai người đi thang máy đến bãi đậu xe dưới đất, vừa ra khỏi thang máy, đã có người chờ ở đó.Họ cung kính khom lưng nói: “Ngài Lưu.”Nguyễn Tri Hạ chợt dừng bước lại, rốt cuộc kịp phản ứng: “Là anh?”Nguyễn Tri Hạ hỏi hai chữ không đầu không đuôi, nhưng Lưu Chiến Thiên lại hết sức hiểu ý trong lời nói của cô.Lưu Chiến Thiên nhếch môi, mỉm mười chắc thắng: “Bây giờ mới đoán được, cũng không muộn, nếu như cô không muốn cứu con gái mình, cũng có thể đi thang máy lên, Tư Mộ Hàn ở ngay phía trên.”Giọng điệu anh ta nghe rất bình thường, nghe rất giống giọng điệu nói chuyện của Lưu Chiến Hằng với cô trước kia.Dù vừa nãy Nguyễn Tri Hạ cũng có đoán qua Lưu Chiến Thiên có thể là đồng bọn của kẻ bắt cóc Tư Hạ, nhưng bây giờ Lưu Chiến Thiên tự mình thừa nhận, cô lại hơi không dám tin.Cô hơi rúng động, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nói: “Đi thôi.”Cô vừa nói xong, đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân nườm nượp đi tới.Ngay sau đó, lập tức có người bao vây họ lại.Nguyễn Tri Hạ liếc mắt nhìn thấy Thời Dũng, Thời Dũng khẽ gật đầu với cô, vệ sĩ vây quanh họ từ giữa tản ra, nhường ra một con đường.Tư Mộ Hàn cứ như vậy xuất hiện trước mặt Nguyễn Tri Hạ.Vẻ mặt anh dữ dằn nhìn xem Nguyễn Tri Hạ, âm thanh lạnh lùng như băng: “Lại đây.”Trong lòng Nguyễn Tri Hạ bỗng run lên, bây giờ Tư Mộ Hàn nhìn rất giận dữ, vẻ mặt thật đáng sợ.Nếu là bình thường, khi Tư Mộ Hàn tức giận như vậy, cô chắc chắn sẽ không để ý nghe theo anh, nhưng với tình hình bây giờ, cô một lòng muốn cứu Tư Hạ thì không thể nghe theo anh.Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Tư Mộ Hàn vẫn nhìn chằm chằm cô, đợi cô nói chuyện.Bầu không khí bỗng chốc rơi vào trạng thái giằng co kỳ lạ.“Rất khó phải không?”Lưu Chiến Thiên phá vỡ cục diện giằng co, anh ta đi về phía trước một bước, đứng bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, hơi nghiêng đầu nhìn cô, dùng giọng điệu nhẹ nhàng như nói chuyện phiếm nói: “Có phải Tư Mộ Hàn nói cho cô vẫn chưa điều tra được tin tức về con gái cô hay không?”Nguyễn Tri Hạ không biết Lưu Chiến Thiên nói lời này là có ý gì, cô nghi ngờ quay đầu nhìn anh ta.Lưu Chiến Thiên thấy mình đã lôi kéo được sự chú ý của Nguyễn Tri Hạ, lập tứ mỉm cười nói: “Với năng lực của Tư Mộ Hàn, tra ra tin tức con gái cô chính là chuyện dễ như trở bàn tay, chẳng qua anh ta đang do dự, do dự muốn dùng cô đổi lấy mẹ anh ta hay không mà thôi.”Dứt lời, anh ta quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Xem ra, bây giờ ngài Tư đã nghĩ kỹ rồi, muốn dùng Nguyễn Tri Hạ đổi lấy tin tức của mẹ ngài phải không.”Nguyễn Tri Hạ bắt lấy mấu chốt trong lời nói của anh ta: “Mẹ của Tư Mộ Hàn? Anh có ý gì, hãy nói rõ ràng ra!”.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Nguyễn Tri Hạ đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng không nhìn thấy Tư Mộ Hàn.Nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài quán cà phê, đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn dẫn người đi vào trong quán.Nguyễn Tri Hạ hơi biến sắc, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Lưu Chiến Thiên một lát, rồi cầm túi đi ra cửa sau quán cà phê.Bây giờ cô không thể bị Tư Mộ Hàn tìm được, dù Lưu Chiến Thiên xuất hiện ở đây rất khả nghi, nhưng cô cũng không thể hoàn toàn chắc chắn Lưu Chiến Thiên chính là đồng bọn của kẻ bắt cóc Tư Hạ.Nguyễn Tri Hạ bước nhanh tới cửa sau quán cà phê, vừa bước được một bước, đã cảm thấy có người bắt lấy cánh tay mình.“Đi bên này.” Là âm thanh của Lưu Chiến Thiên.Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn phía Lưu Chiến Thiên: “Anh đi theo tôi làm cái gì? Anh muốn dẫn tôi đi đâu?”Lưu Chiến Thiên chỉ mỉm cười thần bí với cô, lực cầm cánh tay cô tăng lên.Dù Nguyễn Tri Hạ thật sự có tài, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, chắc chắn sức lực không thể bằng người đàn ông cao lớn Lưu Chiến Thiên, chỉ có thể bị động đi theo bước chân anh ta.Hai người đi thang máy đến bãi đậu xe dưới đất, vừa ra khỏi thang máy, đã có người chờ ở đó.Họ cung kính khom lưng nói: “Ngài Lưu.”Nguyễn Tri Hạ chợt dừng bước lại, rốt cuộc kịp phản ứng: “Là anh?”Nguyễn Tri Hạ hỏi hai chữ không đầu không đuôi, nhưng Lưu Chiến Thiên lại hết sức hiểu ý trong lời nói của cô.Lưu Chiến Thiên nhếch môi, mỉm mười chắc thắng: “Bây giờ mới đoán được, cũng không muộn, nếu như cô không muốn cứu con gái mình, cũng có thể đi thang máy lên, Tư Mộ Hàn ở ngay phía trên.”Giọng điệu anh ta nghe rất bình thường, nghe rất giống giọng điệu nói chuyện của Lưu Chiến Hằng với cô trước kia.Dù vừa nãy Nguyễn Tri Hạ cũng có đoán qua Lưu Chiến Thiên có thể là đồng bọn của kẻ bắt cóc Tư Hạ, nhưng bây giờ Lưu Chiến Thiên tự mình thừa nhận, cô lại hơi không dám tin.Cô hơi rúng động, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nói: “Đi thôi.”Cô vừa nói xong, đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân nườm nượp đi tới.Ngay sau đó, lập tức có người bao vây họ lại.Nguyễn Tri Hạ liếc mắt nhìn thấy Thời Dũng, Thời Dũng khẽ gật đầu với cô, vệ sĩ vây quanh họ từ giữa tản ra, nhường ra một con đường.Tư Mộ Hàn cứ như vậy xuất hiện trước mặt Nguyễn Tri Hạ.Vẻ mặt anh dữ dằn nhìn xem Nguyễn Tri Hạ, âm thanh lạnh lùng như băng: “Lại đây.”Trong lòng Nguyễn Tri Hạ bỗng run lên, bây giờ Tư Mộ Hàn nhìn rất giận dữ, vẻ mặt thật đáng sợ.Nếu là bình thường, khi Tư Mộ Hàn tức giận như vậy, cô chắc chắn sẽ không để ý nghe theo anh, nhưng với tình hình bây giờ, cô một lòng muốn cứu Tư Hạ thì không thể nghe theo anh.Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Tư Mộ Hàn vẫn nhìn chằm chằm cô, đợi cô nói chuyện.Bầu không khí bỗng chốc rơi vào trạng thái giằng co kỳ lạ.“Rất khó phải không?”Lưu Chiến Thiên phá vỡ cục diện giằng co, anh ta đi về phía trước một bước, đứng bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, hơi nghiêng đầu nhìn cô, dùng giọng điệu nhẹ nhàng như nói chuyện phiếm nói: “Có phải Tư Mộ Hàn nói cho cô vẫn chưa điều tra được tin tức về con gái cô hay không?”Nguyễn Tri Hạ không biết Lưu Chiến Thiên nói lời này là có ý gì, cô nghi ngờ quay đầu nhìn anh ta.Lưu Chiến Thiên thấy mình đã lôi kéo được sự chú ý của Nguyễn Tri Hạ, lập tứ mỉm cười nói: “Với năng lực của Tư Mộ Hàn, tra ra tin tức con gái cô chính là chuyện dễ như trở bàn tay, chẳng qua anh ta đang do dự, do dự muốn dùng cô đổi lấy mẹ anh ta hay không mà thôi.”Dứt lời, anh ta quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Xem ra, bây giờ ngài Tư đã nghĩ kỹ rồi, muốn dùng Nguyễn Tri Hạ đổi lấy tin tức của mẹ ngài phải không.”Nguyễn Tri Hạ bắt lấy mấu chốt trong lời nói của anh ta: “Mẹ của Tư Mộ Hàn? Anh có ý gì, hãy nói rõ ràng ra!”.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Nguyễn Tri Hạ đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng không nhìn thấy Tư Mộ Hàn.Nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài quán cà phê, đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn dẫn người đi vào trong quán.Nguyễn Tri Hạ hơi biến sắc, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Lưu Chiến Thiên một lát, rồi cầm túi đi ra cửa sau quán cà phê.Bây giờ cô không thể bị Tư Mộ Hàn tìm được, dù Lưu Chiến Thiên xuất hiện ở đây rất khả nghi, nhưng cô cũng không thể hoàn toàn chắc chắn Lưu Chiến Thiên chính là đồng bọn của kẻ bắt cóc Tư Hạ.Nguyễn Tri Hạ bước nhanh tới cửa sau quán cà phê, vừa bước được một bước, đã cảm thấy có người bắt lấy cánh tay mình.“Đi bên này.” Là âm thanh của Lưu Chiến Thiên.Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn phía Lưu Chiến Thiên: “Anh đi theo tôi làm cái gì? Anh muốn dẫn tôi đi đâu?”Lưu Chiến Thiên chỉ mỉm cười thần bí với cô, lực cầm cánh tay cô tăng lên.Dù Nguyễn Tri Hạ thật sự có tài, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, chắc chắn sức lực không thể bằng người đàn ông cao lớn Lưu Chiến Thiên, chỉ có thể bị động đi theo bước chân anh ta.Hai người đi thang máy đến bãi đậu xe dưới đất, vừa ra khỏi thang máy, đã có người chờ ở đó.Họ cung kính khom lưng nói: “Ngài Lưu.”Nguyễn Tri Hạ chợt dừng bước lại, rốt cuộc kịp phản ứng: “Là anh?”Nguyễn Tri Hạ hỏi hai chữ không đầu không đuôi, nhưng Lưu Chiến Thiên lại hết sức hiểu ý trong lời nói của cô.Lưu Chiến Thiên nhếch môi, mỉm mười chắc thắng: “Bây giờ mới đoán được, cũng không muộn, nếu như cô không muốn cứu con gái mình, cũng có thể đi thang máy lên, Tư Mộ Hàn ở ngay phía trên.”Giọng điệu anh ta nghe rất bình thường, nghe rất giống giọng điệu nói chuyện của Lưu Chiến Hằng với cô trước kia.Dù vừa nãy Nguyễn Tri Hạ cũng có đoán qua Lưu Chiến Thiên có thể là đồng bọn của kẻ bắt cóc Tư Hạ, nhưng bây giờ Lưu Chiến Thiên tự mình thừa nhận, cô lại hơi không dám tin.Cô hơi rúng động, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nói: “Đi thôi.”Cô vừa nói xong, đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân nườm nượp đi tới.Ngay sau đó, lập tức có người bao vây họ lại.Nguyễn Tri Hạ liếc mắt nhìn thấy Thời Dũng, Thời Dũng khẽ gật đầu với cô, vệ sĩ vây quanh họ từ giữa tản ra, nhường ra một con đường.Tư Mộ Hàn cứ như vậy xuất hiện trước mặt Nguyễn Tri Hạ.Vẻ mặt anh dữ dằn nhìn xem Nguyễn Tri Hạ, âm thanh lạnh lùng như băng: “Lại đây.”Trong lòng Nguyễn Tri Hạ bỗng run lên, bây giờ Tư Mộ Hàn nhìn rất giận dữ, vẻ mặt thật đáng sợ.Nếu là bình thường, khi Tư Mộ Hàn tức giận như vậy, cô chắc chắn sẽ không để ý nghe theo anh, nhưng với tình hình bây giờ, cô một lòng muốn cứu Tư Hạ thì không thể nghe theo anh.Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Tư Mộ Hàn vẫn nhìn chằm chằm cô, đợi cô nói chuyện.Bầu không khí bỗng chốc rơi vào trạng thái giằng co kỳ lạ.“Rất khó phải không?”Lưu Chiến Thiên phá vỡ cục diện giằng co, anh ta đi về phía trước một bước, đứng bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, hơi nghiêng đầu nhìn cô, dùng giọng điệu nhẹ nhàng như nói chuyện phiếm nói: “Có phải Tư Mộ Hàn nói cho cô vẫn chưa điều tra được tin tức về con gái cô hay không?”Nguyễn Tri Hạ không biết Lưu Chiến Thiên nói lời này là có ý gì, cô nghi ngờ quay đầu nhìn anh ta.Lưu Chiến Thiên thấy mình đã lôi kéo được sự chú ý của Nguyễn Tri Hạ, lập tứ mỉm cười nói: “Với năng lực của Tư Mộ Hàn, tra ra tin tức con gái cô chính là chuyện dễ như trở bàn tay, chẳng qua anh ta đang do dự, do dự muốn dùng cô đổi lấy mẹ anh ta hay không mà thôi.”Dứt lời, anh ta quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Xem ra, bây giờ ngài Tư đã nghĩ kỹ rồi, muốn dùng Nguyễn Tri Hạ đổi lấy tin tức của mẹ ngài phải không.”Nguyễn Tri Hạ bắt lấy mấu chốt trong lời nói của anh ta: “Mẹ của Tư Mộ Hàn? Anh có ý gì, hãy nói rõ ràng ra!”.