Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 1712

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1712: Nguyễn Tri Hạ nhịn không được nữa, xoay bước chân đi ra khỏi tiểu khu. Tề Thành đuổi kịp cô, giọng điệu vô cùng bình tĩnh nói: “Cô Hạ, cách ăn mặc này của cô quá dễ gây chú ý.” Bước chân của Nguyễn Tri Hạ hơi ngừng lại. Tề Thành nói tiếp: “Trước đây tôi chưa bao giờ ngụy trang như thế này để đi ra ngoài giết người.” Nguyễn Tri Hạ hơi bất đắc dĩ: “Tôi có nói tôi muốn đi… Giết người sao?” “Trên người cô có sát khí.” Tề Thành hờ hững lên tiếng, ánh mắt vô cùng nhạy bén. Nguyễn Tri Hạ ngẩn ra, cô chỉ là rất tức giận, muốn trả thù Tô Miên mà thôi, cô cũng không dự định lấy mạng của Tô Miên. Đây là xã hội pháp luật, cô không phải là người sống ngoài vòng pháp luật như Tề Thành. “Cho dù không phải giết người, cũng là chuyện hại người, cô có biết làm thế nào mới không để lại dấu vết không?” Trong mắt Tề Thành hiện lên vẻ hoài niệm. Anh đang hoài niệm những ngày tháng làm sát thủ trước kia? Tề Thành nói vẻ khẳng định: “Có lẽ cô Hạ rất cần sự giúp đỡ của tôi.” Nguyễn Tri Hạ do dự, không lên tiếng, một lát sau, cô mới gật đầu, xoay người đi ra ngoài. Ra khỏi tiểu khu, Nguyễn Tri Hạ muốn gọi xe, Tề Thành lại cản cô: “Đi khỏi đây một đoạn nữa hãy gọi xe.” Nguyễn Tri Hạ nghe lời anh, sau khi ra khỏi tiểu khu đến một đoạn đường vô cùng náo nhiệt, mới gọi xe. Sau khi lên xe, Nguyễn Tri Hạ báo địa chỉ, nói xong cô lại đổi thành địa chỉ của cửa hàng cách địa chỉ kia rất gần. Tề Thành nhìn cô, trong mắt hình như toát lên vẻ khen ngợi. Địa chỉ cô nói lúc đầu chính là địa chỉ nhà của Tô Miên. Dọc theo đường đi, cô và Tề Thành cũng chẳng nói chuyện gì cả. Đến cửa hàng hai người xuống xe, sau đó mới gọi xe đến tiểu khu Tô Miên ở. Rất khéo chính là xe của hai người vừa tới tiểu khu thì Tô Miên cũng lái xe trở về. Tề Thành cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ, cũng quay đầu nhìn ngoài cửa sổ: “Chính là cô ấy?” “Ừm.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu. Tề Thành nhìn cô ta cảm thấy khá quen, nhưng không nhớ ra là đã gặp ở đâu. Lúc này giọng nói của bác tài vang lên: “Đến rồi. Các người xuống xe ở đây sao?” Không đợi Nguyễn Tri Hạ lên tiếng, Tề Thành đã nói: “Không xuống, tìm sai chỗ rồi, anh trở lại chỗ cửa hàng lúc nãy đi.” Mặc dù bác tài không vui, nhưng cũng không nói gì thêm. Sau khi xuống xe, Tề Thành nói: “Trưa mai, tôi sẽ có được lịch trình một tuần lễ của người phụ nữ đó, cô cứ lựa lúc thuận tiện nhất để ra tay là được rồi.” Nguyễn Tri Hạ choáng váng: “Lịch trình một tuần, sao anh lại làm được?” Tề Thành lắc đầu: “Cô chờ kết quả là được, còn làm sao tôi có được cô sẽ không muốn biết đâu.” Đột nhiên Nguyễn Tri Hạ hơi sợ hãi, rốt cuộc tìm một người như vậy làm vệ sĩ là tốt hay xấu đây? Kế hoạch lúc đầu của cô là sẽ theo dõi Tô Miên mấy ngày, tìm thời gian thích hợp để ra tay. Tề Thành nhìn rõ ý nghĩ của cô, chủ động đưa ra muốn giúp đỡ cô điều tra lịch trình một tuần của Tô Miên. Tuy đây là chuyện tốt, nhưng cô không thể nhận sự giúp đỡ không công của Tề Thành như vậy. Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Anh có chuyện gì cần tôi làm giúp anh không?” Tề Thành không hề nghĩ ngợi đã nói: “Không cần, tôi không có chuyện gì cần phụ nữ giúp đỡ.” Giọng điệu tự tin mang theo kiêu ngạo này khiến Nguyễn Tri Hạ thất thần trong giây lát, tính tình của Tư Mộ Hàn cũng vậy… *

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1712: Nguyễn Tri Hạ nhịn không được nữa, xoay bước chân đi ra khỏi tiểu khu. Tề Thành đuổi kịp cô, giọng điệu vô cùng bình tĩnh nói: “Cô Hạ, cách ăn mặc này của cô quá dễ gây chú ý.” Bước chân của Nguyễn Tri Hạ hơi ngừng lại. Tề Thành nói tiếp: “Trước đây tôi chưa bao giờ ngụy trang như thế này để đi ra ngoài giết người.” Nguyễn Tri Hạ hơi bất đắc dĩ: “Tôi có nói tôi muốn đi… Giết người sao?” “Trên người cô có sát khí.” Tề Thành hờ hững lên tiếng, ánh mắt vô cùng nhạy bén. Nguyễn Tri Hạ ngẩn ra, cô chỉ là rất tức giận, muốn trả thù Tô Miên mà thôi, cô cũng không dự định lấy mạng của Tô Miên. Đây là xã hội pháp luật, cô không phải là người sống ngoài vòng pháp luật như Tề Thành. “Cho dù không phải giết người, cũng là chuyện hại người, cô có biết làm thế nào mới không để lại dấu vết không?” Trong mắt Tề Thành hiện lên vẻ hoài niệm. Anh đang hoài niệm những ngày tháng làm sát thủ trước kia? Tề Thành nói vẻ khẳng định: “Có lẽ cô Hạ rất cần sự giúp đỡ của tôi.” Nguyễn Tri Hạ do dự, không lên tiếng, một lát sau, cô mới gật đầu, xoay người đi ra ngoài. Ra khỏi tiểu khu, Nguyễn Tri Hạ muốn gọi xe, Tề Thành lại cản cô: “Đi khỏi đây một đoạn nữa hãy gọi xe.” Nguyễn Tri Hạ nghe lời anh, sau khi ra khỏi tiểu khu đến một đoạn đường vô cùng náo nhiệt, mới gọi xe. Sau khi lên xe, Nguyễn Tri Hạ báo địa chỉ, nói xong cô lại đổi thành địa chỉ của cửa hàng cách địa chỉ kia rất gần. Tề Thành nhìn cô, trong mắt hình như toát lên vẻ khen ngợi. Địa chỉ cô nói lúc đầu chính là địa chỉ nhà của Tô Miên. Dọc theo đường đi, cô và Tề Thành cũng chẳng nói chuyện gì cả. Đến cửa hàng hai người xuống xe, sau đó mới gọi xe đến tiểu khu Tô Miên ở. Rất khéo chính là xe của hai người vừa tới tiểu khu thì Tô Miên cũng lái xe trở về. Tề Thành cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ, cũng quay đầu nhìn ngoài cửa sổ: “Chính là cô ấy?” “Ừm.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu. Tề Thành nhìn cô ta cảm thấy khá quen, nhưng không nhớ ra là đã gặp ở đâu. Lúc này giọng nói của bác tài vang lên: “Đến rồi. Các người xuống xe ở đây sao?” Không đợi Nguyễn Tri Hạ lên tiếng, Tề Thành đã nói: “Không xuống, tìm sai chỗ rồi, anh trở lại chỗ cửa hàng lúc nãy đi.” Mặc dù bác tài không vui, nhưng cũng không nói gì thêm. Sau khi xuống xe, Tề Thành nói: “Trưa mai, tôi sẽ có được lịch trình một tuần lễ của người phụ nữ đó, cô cứ lựa lúc thuận tiện nhất để ra tay là được rồi.” Nguyễn Tri Hạ choáng váng: “Lịch trình một tuần, sao anh lại làm được?” Tề Thành lắc đầu: “Cô chờ kết quả là được, còn làm sao tôi có được cô sẽ không muốn biết đâu.” Đột nhiên Nguyễn Tri Hạ hơi sợ hãi, rốt cuộc tìm một người như vậy làm vệ sĩ là tốt hay xấu đây? Kế hoạch lúc đầu của cô là sẽ theo dõi Tô Miên mấy ngày, tìm thời gian thích hợp để ra tay. Tề Thành nhìn rõ ý nghĩ của cô, chủ động đưa ra muốn giúp đỡ cô điều tra lịch trình một tuần của Tô Miên. Tuy đây là chuyện tốt, nhưng cô không thể nhận sự giúp đỡ không công của Tề Thành như vậy. Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Anh có chuyện gì cần tôi làm giúp anh không?” Tề Thành không hề nghĩ ngợi đã nói: “Không cần, tôi không có chuyện gì cần phụ nữ giúp đỡ.” Giọng điệu tự tin mang theo kiêu ngạo này khiến Nguyễn Tri Hạ thất thần trong giây lát, tính tình của Tư Mộ Hàn cũng vậy… *

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1712: Nguyễn Tri Hạ nhịn không được nữa, xoay bước chân đi ra khỏi tiểu khu. Tề Thành đuổi kịp cô, giọng điệu vô cùng bình tĩnh nói: “Cô Hạ, cách ăn mặc này của cô quá dễ gây chú ý.” Bước chân của Nguyễn Tri Hạ hơi ngừng lại. Tề Thành nói tiếp: “Trước đây tôi chưa bao giờ ngụy trang như thế này để đi ra ngoài giết người.” Nguyễn Tri Hạ hơi bất đắc dĩ: “Tôi có nói tôi muốn đi… Giết người sao?” “Trên người cô có sát khí.” Tề Thành hờ hững lên tiếng, ánh mắt vô cùng nhạy bén. Nguyễn Tri Hạ ngẩn ra, cô chỉ là rất tức giận, muốn trả thù Tô Miên mà thôi, cô cũng không dự định lấy mạng của Tô Miên. Đây là xã hội pháp luật, cô không phải là người sống ngoài vòng pháp luật như Tề Thành. “Cho dù không phải giết người, cũng là chuyện hại người, cô có biết làm thế nào mới không để lại dấu vết không?” Trong mắt Tề Thành hiện lên vẻ hoài niệm. Anh đang hoài niệm những ngày tháng làm sát thủ trước kia? Tề Thành nói vẻ khẳng định: “Có lẽ cô Hạ rất cần sự giúp đỡ của tôi.” Nguyễn Tri Hạ do dự, không lên tiếng, một lát sau, cô mới gật đầu, xoay người đi ra ngoài. Ra khỏi tiểu khu, Nguyễn Tri Hạ muốn gọi xe, Tề Thành lại cản cô: “Đi khỏi đây một đoạn nữa hãy gọi xe.” Nguyễn Tri Hạ nghe lời anh, sau khi ra khỏi tiểu khu đến một đoạn đường vô cùng náo nhiệt, mới gọi xe. Sau khi lên xe, Nguyễn Tri Hạ báo địa chỉ, nói xong cô lại đổi thành địa chỉ của cửa hàng cách địa chỉ kia rất gần. Tề Thành nhìn cô, trong mắt hình như toát lên vẻ khen ngợi. Địa chỉ cô nói lúc đầu chính là địa chỉ nhà của Tô Miên. Dọc theo đường đi, cô và Tề Thành cũng chẳng nói chuyện gì cả. Đến cửa hàng hai người xuống xe, sau đó mới gọi xe đến tiểu khu Tô Miên ở. Rất khéo chính là xe của hai người vừa tới tiểu khu thì Tô Miên cũng lái xe trở về. Tề Thành cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ, cũng quay đầu nhìn ngoài cửa sổ: “Chính là cô ấy?” “Ừm.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu. Tề Thành nhìn cô ta cảm thấy khá quen, nhưng không nhớ ra là đã gặp ở đâu. Lúc này giọng nói của bác tài vang lên: “Đến rồi. Các người xuống xe ở đây sao?” Không đợi Nguyễn Tri Hạ lên tiếng, Tề Thành đã nói: “Không xuống, tìm sai chỗ rồi, anh trở lại chỗ cửa hàng lúc nãy đi.” Mặc dù bác tài không vui, nhưng cũng không nói gì thêm. Sau khi xuống xe, Tề Thành nói: “Trưa mai, tôi sẽ có được lịch trình một tuần lễ của người phụ nữ đó, cô cứ lựa lúc thuận tiện nhất để ra tay là được rồi.” Nguyễn Tri Hạ choáng váng: “Lịch trình một tuần, sao anh lại làm được?” Tề Thành lắc đầu: “Cô chờ kết quả là được, còn làm sao tôi có được cô sẽ không muốn biết đâu.” Đột nhiên Nguyễn Tri Hạ hơi sợ hãi, rốt cuộc tìm một người như vậy làm vệ sĩ là tốt hay xấu đây? Kế hoạch lúc đầu của cô là sẽ theo dõi Tô Miên mấy ngày, tìm thời gian thích hợp để ra tay. Tề Thành nhìn rõ ý nghĩ của cô, chủ động đưa ra muốn giúp đỡ cô điều tra lịch trình một tuần của Tô Miên. Tuy đây là chuyện tốt, nhưng cô không thể nhận sự giúp đỡ không công của Tề Thành như vậy. Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Anh có chuyện gì cần tôi làm giúp anh không?” Tề Thành không hề nghĩ ngợi đã nói: “Không cần, tôi không có chuyện gì cần phụ nữ giúp đỡ.” Giọng điệu tự tin mang theo kiêu ngạo này khiến Nguyễn Tri Hạ thất thần trong giây lát, tính tình của Tư Mộ Hàn cũng vậy… *

Chương 1712