Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 1769

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1769: “Quả thật đoạn video là em tung ra trước.” Nguyễn Tri Hạ không đợi Cố Tri Dân nói xong đã trực tiếp thừa nhận, cô biết anh muốn hỏi điều gì. Cố Tri Dân hít một ngụm khí lạnh. Anh đã quen biết Nguyễn Tri Hạ mấy năm, anh luôn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ là người khá dịu dàng. Nhưng không ngờ cô cũng có lúc độc ác như thế. Mọi người luôn nói nam nữ bình đẳng, nhưng suy cho cùng giữa đàn ông và phụ nữ vẫn có điểm khác biệt. Nếu đàn ông tung ra đoạn video nhạy cảm này, cùng lắm chỉ bị mắng một trận. Nhưng nếu đổi là phụ nữ, sẽ bị gắn nhãn mác là không biết liêm sỉ, dâm đãng, hậu quả sẽ thảm khốc hơn nhiều. Cố Tri Dân khẽ thở dài: “Em hận Tư Mộ Hàn như vậy sao?” Thẩm Lệ nghe anh nói vậy thì lườm anh. “Tôi không biết, ngược lại không muốn anh ta sống tốt.”Đối với Nguyễn Tri Hạ mà nói, yêu hay hận không còn quan trọng nữa, chỉ cần có thể làm Tư Mộ Hàn khó chịu cô sẽ vui vẻ. * Nguyễn Tri Hạ lái xe chở Thẩm Lệ về nhà, lúc sắp đến tòa chung cư, đột nhiên phía sau có một chiếc xe lao tới chắn ngang đường cô. Nguyễn Tri Hạ thắng gấp, cơ thể theo quán tính nghiêng về phía trước, nhưng vì tác dụng của dây an toàn nên bật ngược trở lại. Suýt chút nữa cô đã đâm vào chiếc xe đó rồi. Đầu Nguyễn Tri Hạ hơi choáng váng, vội nói: “Tiểu Lệ, báo cảnh sát.” Lúc nãy Thẩm Lệ đang bấm điện thoại, không chú ý tới đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô phản ứng rất nhanh, lấy điện thoại ra báo cảnh sát ngay. Chiếc xe nằm giữa đường được người bên trong mở ra, một bóng dáng thon dài từ trên xe bước xuống. Thẩm Lệ sợ hãi nuốt ngụm nước bọt nói lẩm bẩm: “Mọe nó, là Tư Mộ Hàn!” Nguyễn Tri Hạ siết chặt vô lăng, bình tĩnh nhìn Tư Mộ Hàn đi tới xe của bọn họ. Thẩm Lệ nhìn Nguyễn Tri Hạ, lén lút gửi định vị cho Cố Tri Dân biết, sau đó gửi ba chữ: Mau tới đây. Nếu giờ Cố Tri Dân đang nửa đường trở về, có lẽ hai mươi phút nữa sẽ mới tới đây được. Thẩm Lệ gửi tin nhắn xong thì nói với Nguyễn Tri Hạ: “Tri Hạ, cậu đừng sợ, tớ đã gửi tin nhắn cho Cố Tri Dân rồi, lát nữa anh ấy sẽ tới đây. Nếu Tư Mộ Hàn muốn đánh cậu, chúng ta ba người đánh một, cậu đừng sợ.” Bầu không khí vốn rất căng thẳng, nhưng khi Nguyễn Tri Hạ nghe Thẩm Lệ nói xong thì không nhịn được cười: “Tư Mộ Hàn sẽ không đánh phụ nữ.” Cho dù anh thật sự muốn đánh phụ nữ, anh cũng sẽ không đích thân ra tay. Tư Mộ Hàn bước xuống xe, đưa tay gõ cửa: “Xuống xe.” Hiệu quả cách âm của cửa sổ xe rất tốt, Nguyễn Tri Hạ không nghe thấy tiếng anh nói, nhưng cô có thể nhìn ra hai chữ này từ khẩu hình của anh. Anh bảo cô xuống thì cô xuống sao? Anh nghĩ anh là ai? Cô không xuống đó. Nguyễn Tri Hạ đối diện với tầm mắt anh, trong mắt không hề có chút sợ hãi, thậm chí còn có vẻ khiêu khích. Qua mấy giây, đột nhiên Tư Mộ Hàn rút ra một con dao găm. Nguyễn Tri Hạ không khỏi ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm nghị. Tư Mộ Hàn muốn đâm thủng lốp xe cô sao. Nguyễn Tri Hạ nhìn trước sau, từ khi Tư Mộ Hàn chặn ngang xe cô, không có một chiếc xe nào chạy qua đây. Có lẽ cảnh sát cũng không qua được?

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1769: “Quả thật đoạn video là em tung ra trước.” Nguyễn Tri Hạ không đợi Cố Tri Dân nói xong đã trực tiếp thừa nhận, cô biết anh muốn hỏi điều gì. Cố Tri Dân hít một ngụm khí lạnh. Anh đã quen biết Nguyễn Tri Hạ mấy năm, anh luôn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ là người khá dịu dàng. Nhưng không ngờ cô cũng có lúc độc ác như thế. Mọi người luôn nói nam nữ bình đẳng, nhưng suy cho cùng giữa đàn ông và phụ nữ vẫn có điểm khác biệt. Nếu đàn ông tung ra đoạn video nhạy cảm này, cùng lắm chỉ bị mắng một trận. Nhưng nếu đổi là phụ nữ, sẽ bị gắn nhãn mác là không biết liêm sỉ, dâm đãng, hậu quả sẽ thảm khốc hơn nhiều. Cố Tri Dân khẽ thở dài: “Em hận Tư Mộ Hàn như vậy sao?” Thẩm Lệ nghe anh nói vậy thì lườm anh. “Tôi không biết, ngược lại không muốn anh ta sống tốt.”Đối với Nguyễn Tri Hạ mà nói, yêu hay hận không còn quan trọng nữa, chỉ cần có thể làm Tư Mộ Hàn khó chịu cô sẽ vui vẻ. * Nguyễn Tri Hạ lái xe chở Thẩm Lệ về nhà, lúc sắp đến tòa chung cư, đột nhiên phía sau có một chiếc xe lao tới chắn ngang đường cô. Nguyễn Tri Hạ thắng gấp, cơ thể theo quán tính nghiêng về phía trước, nhưng vì tác dụng của dây an toàn nên bật ngược trở lại. Suýt chút nữa cô đã đâm vào chiếc xe đó rồi. Đầu Nguyễn Tri Hạ hơi choáng váng, vội nói: “Tiểu Lệ, báo cảnh sát.” Lúc nãy Thẩm Lệ đang bấm điện thoại, không chú ý tới đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô phản ứng rất nhanh, lấy điện thoại ra báo cảnh sát ngay. Chiếc xe nằm giữa đường được người bên trong mở ra, một bóng dáng thon dài từ trên xe bước xuống. Thẩm Lệ sợ hãi nuốt ngụm nước bọt nói lẩm bẩm: “Mọe nó, là Tư Mộ Hàn!” Nguyễn Tri Hạ siết chặt vô lăng, bình tĩnh nhìn Tư Mộ Hàn đi tới xe của bọn họ. Thẩm Lệ nhìn Nguyễn Tri Hạ, lén lút gửi định vị cho Cố Tri Dân biết, sau đó gửi ba chữ: Mau tới đây. Nếu giờ Cố Tri Dân đang nửa đường trở về, có lẽ hai mươi phút nữa sẽ mới tới đây được. Thẩm Lệ gửi tin nhắn xong thì nói với Nguyễn Tri Hạ: “Tri Hạ, cậu đừng sợ, tớ đã gửi tin nhắn cho Cố Tri Dân rồi, lát nữa anh ấy sẽ tới đây. Nếu Tư Mộ Hàn muốn đánh cậu, chúng ta ba người đánh một, cậu đừng sợ.” Bầu không khí vốn rất căng thẳng, nhưng khi Nguyễn Tri Hạ nghe Thẩm Lệ nói xong thì không nhịn được cười: “Tư Mộ Hàn sẽ không đánh phụ nữ.” Cho dù anh thật sự muốn đánh phụ nữ, anh cũng sẽ không đích thân ra tay. Tư Mộ Hàn bước xuống xe, đưa tay gõ cửa: “Xuống xe.” Hiệu quả cách âm của cửa sổ xe rất tốt, Nguyễn Tri Hạ không nghe thấy tiếng anh nói, nhưng cô có thể nhìn ra hai chữ này từ khẩu hình của anh. Anh bảo cô xuống thì cô xuống sao? Anh nghĩ anh là ai? Cô không xuống đó. Nguyễn Tri Hạ đối diện với tầm mắt anh, trong mắt không hề có chút sợ hãi, thậm chí còn có vẻ khiêu khích. Qua mấy giây, đột nhiên Tư Mộ Hàn rút ra một con dao găm. Nguyễn Tri Hạ không khỏi ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm nghị. Tư Mộ Hàn muốn đâm thủng lốp xe cô sao. Nguyễn Tri Hạ nhìn trước sau, từ khi Tư Mộ Hàn chặn ngang xe cô, không có một chiếc xe nào chạy qua đây. Có lẽ cảnh sát cũng không qua được?

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1769: “Quả thật đoạn video là em tung ra trước.” Nguyễn Tri Hạ không đợi Cố Tri Dân nói xong đã trực tiếp thừa nhận, cô biết anh muốn hỏi điều gì. Cố Tri Dân hít một ngụm khí lạnh. Anh đã quen biết Nguyễn Tri Hạ mấy năm, anh luôn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ là người khá dịu dàng. Nhưng không ngờ cô cũng có lúc độc ác như thế. Mọi người luôn nói nam nữ bình đẳng, nhưng suy cho cùng giữa đàn ông và phụ nữ vẫn có điểm khác biệt. Nếu đàn ông tung ra đoạn video nhạy cảm này, cùng lắm chỉ bị mắng một trận. Nhưng nếu đổi là phụ nữ, sẽ bị gắn nhãn mác là không biết liêm sỉ, dâm đãng, hậu quả sẽ thảm khốc hơn nhiều. Cố Tri Dân khẽ thở dài: “Em hận Tư Mộ Hàn như vậy sao?” Thẩm Lệ nghe anh nói vậy thì lườm anh. “Tôi không biết, ngược lại không muốn anh ta sống tốt.”Đối với Nguyễn Tri Hạ mà nói, yêu hay hận không còn quan trọng nữa, chỉ cần có thể làm Tư Mộ Hàn khó chịu cô sẽ vui vẻ. * Nguyễn Tri Hạ lái xe chở Thẩm Lệ về nhà, lúc sắp đến tòa chung cư, đột nhiên phía sau có một chiếc xe lao tới chắn ngang đường cô. Nguyễn Tri Hạ thắng gấp, cơ thể theo quán tính nghiêng về phía trước, nhưng vì tác dụng của dây an toàn nên bật ngược trở lại. Suýt chút nữa cô đã đâm vào chiếc xe đó rồi. Đầu Nguyễn Tri Hạ hơi choáng váng, vội nói: “Tiểu Lệ, báo cảnh sát.” Lúc nãy Thẩm Lệ đang bấm điện thoại, không chú ý tới đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô phản ứng rất nhanh, lấy điện thoại ra báo cảnh sát ngay. Chiếc xe nằm giữa đường được người bên trong mở ra, một bóng dáng thon dài từ trên xe bước xuống. Thẩm Lệ sợ hãi nuốt ngụm nước bọt nói lẩm bẩm: “Mọe nó, là Tư Mộ Hàn!” Nguyễn Tri Hạ siết chặt vô lăng, bình tĩnh nhìn Tư Mộ Hàn đi tới xe của bọn họ. Thẩm Lệ nhìn Nguyễn Tri Hạ, lén lút gửi định vị cho Cố Tri Dân biết, sau đó gửi ba chữ: Mau tới đây. Nếu giờ Cố Tri Dân đang nửa đường trở về, có lẽ hai mươi phút nữa sẽ mới tới đây được. Thẩm Lệ gửi tin nhắn xong thì nói với Nguyễn Tri Hạ: “Tri Hạ, cậu đừng sợ, tớ đã gửi tin nhắn cho Cố Tri Dân rồi, lát nữa anh ấy sẽ tới đây. Nếu Tư Mộ Hàn muốn đánh cậu, chúng ta ba người đánh một, cậu đừng sợ.” Bầu không khí vốn rất căng thẳng, nhưng khi Nguyễn Tri Hạ nghe Thẩm Lệ nói xong thì không nhịn được cười: “Tư Mộ Hàn sẽ không đánh phụ nữ.” Cho dù anh thật sự muốn đánh phụ nữ, anh cũng sẽ không đích thân ra tay. Tư Mộ Hàn bước xuống xe, đưa tay gõ cửa: “Xuống xe.” Hiệu quả cách âm của cửa sổ xe rất tốt, Nguyễn Tri Hạ không nghe thấy tiếng anh nói, nhưng cô có thể nhìn ra hai chữ này từ khẩu hình của anh. Anh bảo cô xuống thì cô xuống sao? Anh nghĩ anh là ai? Cô không xuống đó. Nguyễn Tri Hạ đối diện với tầm mắt anh, trong mắt không hề có chút sợ hãi, thậm chí còn có vẻ khiêu khích. Qua mấy giây, đột nhiên Tư Mộ Hàn rút ra một con dao găm. Nguyễn Tri Hạ không khỏi ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm nghị. Tư Mộ Hàn muốn đâm thủng lốp xe cô sao. Nguyễn Tri Hạ nhìn trước sau, từ khi Tư Mộ Hàn chặn ngang xe cô, không có một chiếc xe nào chạy qua đây. Có lẽ cảnh sát cũng không qua được?

Chương 1769