Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 1775

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1775: Lúc này, Nguyễn Tri Hạ nhớ tới những lời Tạ Ngọc Nam từng nói với cô trước đây. Lưu Chiến Hằng là người cẩn trọng. Nếu anh ta thực sự giết Tạ Sinh mà không muốn cho người khác biết, thì chắc chắn sẽ không làm gì để lộ ra ngoài dù chỉ là một chi tiết nhỏ! Khiến cho Tạ Ngọc Nam hoàn toàn không thể tìm thấy bằng chứng! Chuyện này có chỗ kỳ lạ! Nhất đinh là có ai đó đã cố tình đưa bằng chứng nhằm vào Lưu Chiến Hằng cho Cố Tri Dân. Về việc ai là người đưa bằng chứng đó cho Cố Tri Dân … Nguyễn Tri Hạ nghĩ nghĩ, cười trào phúng. Còn ai khác ngoài Tư Mộ Hàn cơ chứ? Tư Mộ Hàn làm như thế là để Cố Tri Dân đối phó với Lưu Chiến Hằng, sau đó anh ở giữa ngư ông đắc lợi? Nguyễn Tri Hạ đột nhiên nhớ lại những lời nói trước đây của Tiêu Giai Kỳ rằng Lưu Chiến Hằng hàng tuần đều đến viện dưỡng lão. Cố Tri Dân chắc là biết chút ít về việc của Lưu Chiến Hằng chứ? * Ngày hôm sau, sau khi Nguyễn Tri Hạ gửi Hạ Hạ đến trường mẫu giáo, liền mời Cố Tri Dân đi uống cà phê. Cố Tri Dân hạ giọng nói, như thể sợ bị người khác nghe thấy: “Anh đang bận đi theo dõi, hôm nào rảnh sẽ đi uống với em.” Nguyễn Tri Hạ cau mày hỏi anh ta: “Anh đang theo dõi Lưu Chiến Hằng?” “Ừm.” Cố Tri Dân không phủ nhận điều đó. Nguyễn Tri Hạ thở dài: “Vô dụng thôi.” Lưu Chiến Hằng tính cảnh giác rất cao, sợ rằng sớm đã phát hiện ra Cố Tri Dân đang theo dõi anh ta rồi, nhưng không vạch trần Cố Tri Dân mà thôi. “Nó có hữu ích hay không? Phải thử mới biết được. Anh muốn xem Lưu Chiến Hằng cả ngày làm những cái gì!” Giọng của Cố Tri Dân nghe có vẻ như vừa nói vừa nghiến răng. Nguyễn Tri Hạ im lặng một lúc và nói: “Anh cẩn thận đó.” Cố Tri Dân: “Anh biết rồi.” Cúp điện thoại, Nguyễn Tri Hạ có chút ngây người ra. Trong lòng Cố Tri Dân cũng rất rõ, anh không đấu lại được Lưu Chiến Hằng. Nhưng anh vẫn phải đi theo dõi Lưu Chiến Hằng bằng được. Không phải vì anh ngu ngốc, mà vì anh muốn làm những gì mà anh có thể làm. Giống như việc cô tranh giành quyền nuôi con với Tư Mộ Hàn. Cô biết rằng mình gần như không có cơ hội chiến thắng, nhưng cô vẫn phải làm điều đó, kể cả phải không từ thủ đoạn thì cô vẫn làm. Đúng, cô đã trở thành người không từ một thủ đoạn nào. Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy một nhân vật quen thuộc ở xa khi đi ngang qua khu phố nơi mình sống. Đó là Hạ Thời Yến mà cô đã từng gặp trong đám cưới của mình. Anh đi về phía cổng của khu và dừng lại ở cổng bảo vệ, như thể đang dò hỏi điều gì đó. Đoạn đường này có thể đỗ xe, Nguyễn Tri Hạ đỗ xe bên đường để xem Hạ Thời Yến làm gì. Hạ Thời Yến dừng lại ở chỗ cửa bảo vệ một lát rồi quay người lại, mở cửa ngồi vào trong xe. Hạ Thời Yến rốt cuộc làm gì ở đây? Chẳng lẽ đến để gặp cô? Nguyễn Tri Hạ đang suy nghĩ, điện thoại đột nhiên reo lên.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1775: Lúc này, Nguyễn Tri Hạ nhớ tới những lời Tạ Ngọc Nam từng nói với cô trước đây. Lưu Chiến Hằng là người cẩn trọng. Nếu anh ta thực sự giết Tạ Sinh mà không muốn cho người khác biết, thì chắc chắn sẽ không làm gì để lộ ra ngoài dù chỉ là một chi tiết nhỏ! Khiến cho Tạ Ngọc Nam hoàn toàn không thể tìm thấy bằng chứng! Chuyện này có chỗ kỳ lạ! Nhất đinh là có ai đó đã cố tình đưa bằng chứng nhằm vào Lưu Chiến Hằng cho Cố Tri Dân. Về việc ai là người đưa bằng chứng đó cho Cố Tri Dân … Nguyễn Tri Hạ nghĩ nghĩ, cười trào phúng. Còn ai khác ngoài Tư Mộ Hàn cơ chứ? Tư Mộ Hàn làm như thế là để Cố Tri Dân đối phó với Lưu Chiến Hằng, sau đó anh ở giữa ngư ông đắc lợi? Nguyễn Tri Hạ đột nhiên nhớ lại những lời nói trước đây của Tiêu Giai Kỳ rằng Lưu Chiến Hằng hàng tuần đều đến viện dưỡng lão. Cố Tri Dân chắc là biết chút ít về việc của Lưu Chiến Hằng chứ? * Ngày hôm sau, sau khi Nguyễn Tri Hạ gửi Hạ Hạ đến trường mẫu giáo, liền mời Cố Tri Dân đi uống cà phê. Cố Tri Dân hạ giọng nói, như thể sợ bị người khác nghe thấy: “Anh đang bận đi theo dõi, hôm nào rảnh sẽ đi uống với em.” Nguyễn Tri Hạ cau mày hỏi anh ta: “Anh đang theo dõi Lưu Chiến Hằng?” “Ừm.” Cố Tri Dân không phủ nhận điều đó. Nguyễn Tri Hạ thở dài: “Vô dụng thôi.” Lưu Chiến Hằng tính cảnh giác rất cao, sợ rằng sớm đã phát hiện ra Cố Tri Dân đang theo dõi anh ta rồi, nhưng không vạch trần Cố Tri Dân mà thôi. “Nó có hữu ích hay không? Phải thử mới biết được. Anh muốn xem Lưu Chiến Hằng cả ngày làm những cái gì!” Giọng của Cố Tri Dân nghe có vẻ như vừa nói vừa nghiến răng. Nguyễn Tri Hạ im lặng một lúc và nói: “Anh cẩn thận đó.” Cố Tri Dân: “Anh biết rồi.” Cúp điện thoại, Nguyễn Tri Hạ có chút ngây người ra. Trong lòng Cố Tri Dân cũng rất rõ, anh không đấu lại được Lưu Chiến Hằng. Nhưng anh vẫn phải đi theo dõi Lưu Chiến Hằng bằng được. Không phải vì anh ngu ngốc, mà vì anh muốn làm những gì mà anh có thể làm. Giống như việc cô tranh giành quyền nuôi con với Tư Mộ Hàn. Cô biết rằng mình gần như không có cơ hội chiến thắng, nhưng cô vẫn phải làm điều đó, kể cả phải không từ thủ đoạn thì cô vẫn làm. Đúng, cô đã trở thành người không từ một thủ đoạn nào. Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy một nhân vật quen thuộc ở xa khi đi ngang qua khu phố nơi mình sống. Đó là Hạ Thời Yến mà cô đã từng gặp trong đám cưới của mình. Anh đi về phía cổng của khu và dừng lại ở cổng bảo vệ, như thể đang dò hỏi điều gì đó. Đoạn đường này có thể đỗ xe, Nguyễn Tri Hạ đỗ xe bên đường để xem Hạ Thời Yến làm gì. Hạ Thời Yến dừng lại ở chỗ cửa bảo vệ một lát rồi quay người lại, mở cửa ngồi vào trong xe. Hạ Thời Yến rốt cuộc làm gì ở đây? Chẳng lẽ đến để gặp cô? Nguyễn Tri Hạ đang suy nghĩ, điện thoại đột nhiên reo lên.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1775: Lúc này, Nguyễn Tri Hạ nhớ tới những lời Tạ Ngọc Nam từng nói với cô trước đây. Lưu Chiến Hằng là người cẩn trọng. Nếu anh ta thực sự giết Tạ Sinh mà không muốn cho người khác biết, thì chắc chắn sẽ không làm gì để lộ ra ngoài dù chỉ là một chi tiết nhỏ! Khiến cho Tạ Ngọc Nam hoàn toàn không thể tìm thấy bằng chứng! Chuyện này có chỗ kỳ lạ! Nhất đinh là có ai đó đã cố tình đưa bằng chứng nhằm vào Lưu Chiến Hằng cho Cố Tri Dân. Về việc ai là người đưa bằng chứng đó cho Cố Tri Dân … Nguyễn Tri Hạ nghĩ nghĩ, cười trào phúng. Còn ai khác ngoài Tư Mộ Hàn cơ chứ? Tư Mộ Hàn làm như thế là để Cố Tri Dân đối phó với Lưu Chiến Hằng, sau đó anh ở giữa ngư ông đắc lợi? Nguyễn Tri Hạ đột nhiên nhớ lại những lời nói trước đây của Tiêu Giai Kỳ rằng Lưu Chiến Hằng hàng tuần đều đến viện dưỡng lão. Cố Tri Dân chắc là biết chút ít về việc của Lưu Chiến Hằng chứ? * Ngày hôm sau, sau khi Nguyễn Tri Hạ gửi Hạ Hạ đến trường mẫu giáo, liền mời Cố Tri Dân đi uống cà phê. Cố Tri Dân hạ giọng nói, như thể sợ bị người khác nghe thấy: “Anh đang bận đi theo dõi, hôm nào rảnh sẽ đi uống với em.” Nguyễn Tri Hạ cau mày hỏi anh ta: “Anh đang theo dõi Lưu Chiến Hằng?” “Ừm.” Cố Tri Dân không phủ nhận điều đó. Nguyễn Tri Hạ thở dài: “Vô dụng thôi.” Lưu Chiến Hằng tính cảnh giác rất cao, sợ rằng sớm đã phát hiện ra Cố Tri Dân đang theo dõi anh ta rồi, nhưng không vạch trần Cố Tri Dân mà thôi. “Nó có hữu ích hay không? Phải thử mới biết được. Anh muốn xem Lưu Chiến Hằng cả ngày làm những cái gì!” Giọng của Cố Tri Dân nghe có vẻ như vừa nói vừa nghiến răng. Nguyễn Tri Hạ im lặng một lúc và nói: “Anh cẩn thận đó.” Cố Tri Dân: “Anh biết rồi.” Cúp điện thoại, Nguyễn Tri Hạ có chút ngây người ra. Trong lòng Cố Tri Dân cũng rất rõ, anh không đấu lại được Lưu Chiến Hằng. Nhưng anh vẫn phải đi theo dõi Lưu Chiến Hằng bằng được. Không phải vì anh ngu ngốc, mà vì anh muốn làm những gì mà anh có thể làm. Giống như việc cô tranh giành quyền nuôi con với Tư Mộ Hàn. Cô biết rằng mình gần như không có cơ hội chiến thắng, nhưng cô vẫn phải làm điều đó, kể cả phải không từ thủ đoạn thì cô vẫn làm. Đúng, cô đã trở thành người không từ một thủ đoạn nào. Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy một nhân vật quen thuộc ở xa khi đi ngang qua khu phố nơi mình sống. Đó là Hạ Thời Yến mà cô đã từng gặp trong đám cưới của mình. Anh đi về phía cổng của khu và dừng lại ở cổng bảo vệ, như thể đang dò hỏi điều gì đó. Đoạn đường này có thể đỗ xe, Nguyễn Tri Hạ đỗ xe bên đường để xem Hạ Thời Yến làm gì. Hạ Thời Yến dừng lại ở chỗ cửa bảo vệ một lát rồi quay người lại, mở cửa ngồi vào trong xe. Hạ Thời Yến rốt cuộc làm gì ở đây? Chẳng lẽ đến để gặp cô? Nguyễn Tri Hạ đang suy nghĩ, điện thoại đột nhiên reo lên.

Chương 1775