Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 1801
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chưogn 1801: “Tớ đưa Tư Nguyễn đến nhà hàng ăn cơm, bỗng Tô Miên từ đâu nhào đến.” Nguyễn Tri Hạ cũng không dấu giếm gì, kể hết chuyện trước mặt Tần Thủy San. Chuyện này đang đồn khắp nơi, không ai không biết. Tần Thủy San có thể tìm ngay đến đồn cảnh sát, cũng là có lòng rồi. Nguyễn Tri Hạ rất biết ơn cô. Tần Thủy San cười lạnh một tiếng: “Cô ta điên rồi à? Cô ta ở bên ngoài làm loạn, khiến hôn lễ bị hủy, tự nhiên đến tìm cô làm gì? Cô ta có bản lĩnh thì đi mà tìm Tư Mộ Hàn đi!” Nguyễn Tri Hạ hơi ngừng một chút, nói: “Chắc là chịu đả kích lớn quá.” “Bây giờ phóng viên đang tìm cô khắp nơi, bọn họ không dám tìm Tư Mộ Hàn, chỉ có đến moi thông tin về ba người từ cô.” Tần Thủy San nói xong, nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Giờ cô ra ngoài phải cẩn thận, bọn phóng viên tên nào cũng mò người giỏi lắm.” “Tôi biết rồi, để cô lo lắng rồi.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu. Tần Thủy San thở dài: “Có chuyện gì cứ liên lạc với tôi nhé, tôi phải đi trước đây.” Đã không còn sớm nữa, cô còn những chuyện khác phải làm, Nguyễn Tri Hạ đã về nhà an toàn rồi, cô không cần ở lại nữa. Khu này khá an toàn, không cần lo phóng viên sẽ tới làm phiền. Tiễn Tần Thủy San đi xong, Thẩm Lệ hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Vừa rồi còn có gì cậu chưa kể ra không?” Nguyễn Tri Hạ ở trước mặt Thẩm Lệ liền nói thẳng: “Tô Miên cứ luôn miệng nói tôi thuê người giết cô ta.” “Cô ta tưởng ai cũng như cô ta à? Coi mạng người là cái gì vậy? Không thích ai thì thuê người giết người đó à, đúng là chỉ có cô ta mới làm ra loại chuyện thế này.” Thẩm Lệ tức đến nỗi thở mạnh một hơi, đá cái thùng rác bên cạnh. Nguyễn Tri Hạ bình tĩnh hơn Thẩm Lệ rất nhiều. “Lần trước, hình ảnh và đoạn clip xuất hiện trong hôn lễ của Tư Mộ Hàn và Tô Miên cũng không phải do tớ làm đâu, tớ nghi ngờ…” Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ hơi trầm xuống: “Người đưa hình và đoạn clip trong hôn lễ của họ và người muốn giết Tô Miên là cùng một người.” Trong khi Thẩm Lệ vẫn chưa hết kinh ngạc, Nguyễn Tri Hạ đã bổ sung thêm: “Nhưng trước hết là có thể chắc chắn Tô Miên trước đây không hề nói dối.” Thẩm Lệ suy nghĩ rồi, nói: “Nếu như Tô Miên đã dám liều mạng với cậu thì đương nhiên những gì cô ấy nói là đúng. Nhưng mà với gia thế của Tô Miên, có ai dám thuê người giết cô ấy…” Nên biết rằng ba của Tô Miên là quan lớn. Cho dù Tô Miên bị mất mặt trong hôn lễ của cô ấy với Tư Mộ Hàn, nhưng thân phận của ba cô ấy như vậy, có ai dám làm gì cô ấy. Lúc đó Nguyễn Tri Hạ cũng đã từng nghĩ đến việc phát đoạn clip trong hôn lễ của hai người đó. Nhưng sau đó cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy tỷ lệ thành công không cao, nên mới đưa những thứ đó cho truyền thông. Người có khả năng làm những trò này ở hôn lễ của Tư Mộ Hàn thì có được mấy ai? Nguyễn Tri Hạ chìm trong suy tư. Thấy Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Thẩm Lệ hỏi: “Cậu nghĩ ra được điều gì?” “Không có gì, chỉ là hơi mệt thôi.” Vừa nói xong, Nguyễn Tri Hạ đưa tay che miệng ngáp dài. “Vậy cậu nghỉ sớm đi, sáng mai mình lại đến.” Nói xong Thẩm Lệ lấy túi đứng lên ra ngoài. Sau khi Thẩm Lệ rời đi, Nguyễn Tri Hạ cũng không lập tức nghỉ ngơi, cô ngồi trong phòng khách trống trải suy tư. *
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chưogn 1801: “Tớ đưa Tư Nguyễn đến nhà hàng ăn cơm, bỗng Tô Miên từ đâu nhào đến.” Nguyễn Tri Hạ cũng không dấu giếm gì, kể hết chuyện trước mặt Tần Thủy San. Chuyện này đang đồn khắp nơi, không ai không biết. Tần Thủy San có thể tìm ngay đến đồn cảnh sát, cũng là có lòng rồi. Nguyễn Tri Hạ rất biết ơn cô. Tần Thủy San cười lạnh một tiếng: “Cô ta điên rồi à? Cô ta ở bên ngoài làm loạn, khiến hôn lễ bị hủy, tự nhiên đến tìm cô làm gì? Cô ta có bản lĩnh thì đi mà tìm Tư Mộ Hàn đi!” Nguyễn Tri Hạ hơi ngừng một chút, nói: “Chắc là chịu đả kích lớn quá.” “Bây giờ phóng viên đang tìm cô khắp nơi, bọn họ không dám tìm Tư Mộ Hàn, chỉ có đến moi thông tin về ba người từ cô.” Tần Thủy San nói xong, nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Giờ cô ra ngoài phải cẩn thận, bọn phóng viên tên nào cũng mò người giỏi lắm.” “Tôi biết rồi, để cô lo lắng rồi.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu. Tần Thủy San thở dài: “Có chuyện gì cứ liên lạc với tôi nhé, tôi phải đi trước đây.” Đã không còn sớm nữa, cô còn những chuyện khác phải làm, Nguyễn Tri Hạ đã về nhà an toàn rồi, cô không cần ở lại nữa. Khu này khá an toàn, không cần lo phóng viên sẽ tới làm phiền. Tiễn Tần Thủy San đi xong, Thẩm Lệ hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Vừa rồi còn có gì cậu chưa kể ra không?” Nguyễn Tri Hạ ở trước mặt Thẩm Lệ liền nói thẳng: “Tô Miên cứ luôn miệng nói tôi thuê người giết cô ta.” “Cô ta tưởng ai cũng như cô ta à? Coi mạng người là cái gì vậy? Không thích ai thì thuê người giết người đó à, đúng là chỉ có cô ta mới làm ra loại chuyện thế này.” Thẩm Lệ tức đến nỗi thở mạnh một hơi, đá cái thùng rác bên cạnh. Nguyễn Tri Hạ bình tĩnh hơn Thẩm Lệ rất nhiều. “Lần trước, hình ảnh và đoạn clip xuất hiện trong hôn lễ của Tư Mộ Hàn và Tô Miên cũng không phải do tớ làm đâu, tớ nghi ngờ…” Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ hơi trầm xuống: “Người đưa hình và đoạn clip trong hôn lễ của họ và người muốn giết Tô Miên là cùng một người.” Trong khi Thẩm Lệ vẫn chưa hết kinh ngạc, Nguyễn Tri Hạ đã bổ sung thêm: “Nhưng trước hết là có thể chắc chắn Tô Miên trước đây không hề nói dối.” Thẩm Lệ suy nghĩ rồi, nói: “Nếu như Tô Miên đã dám liều mạng với cậu thì đương nhiên những gì cô ấy nói là đúng. Nhưng mà với gia thế của Tô Miên, có ai dám thuê người giết cô ấy…” Nên biết rằng ba của Tô Miên là quan lớn. Cho dù Tô Miên bị mất mặt trong hôn lễ của cô ấy với Tư Mộ Hàn, nhưng thân phận của ba cô ấy như vậy, có ai dám làm gì cô ấy. Lúc đó Nguyễn Tri Hạ cũng đã từng nghĩ đến việc phát đoạn clip trong hôn lễ của hai người đó. Nhưng sau đó cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy tỷ lệ thành công không cao, nên mới đưa những thứ đó cho truyền thông. Người có khả năng làm những trò này ở hôn lễ của Tư Mộ Hàn thì có được mấy ai? Nguyễn Tri Hạ chìm trong suy tư. Thấy Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Thẩm Lệ hỏi: “Cậu nghĩ ra được điều gì?” “Không có gì, chỉ là hơi mệt thôi.” Vừa nói xong, Nguyễn Tri Hạ đưa tay che miệng ngáp dài. “Vậy cậu nghỉ sớm đi, sáng mai mình lại đến.” Nói xong Thẩm Lệ lấy túi đứng lên ra ngoài. Sau khi Thẩm Lệ rời đi, Nguyễn Tri Hạ cũng không lập tức nghỉ ngơi, cô ngồi trong phòng khách trống trải suy tư. *
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chưogn 1801: “Tớ đưa Tư Nguyễn đến nhà hàng ăn cơm, bỗng Tô Miên từ đâu nhào đến.” Nguyễn Tri Hạ cũng không dấu giếm gì, kể hết chuyện trước mặt Tần Thủy San. Chuyện này đang đồn khắp nơi, không ai không biết. Tần Thủy San có thể tìm ngay đến đồn cảnh sát, cũng là có lòng rồi. Nguyễn Tri Hạ rất biết ơn cô. Tần Thủy San cười lạnh một tiếng: “Cô ta điên rồi à? Cô ta ở bên ngoài làm loạn, khiến hôn lễ bị hủy, tự nhiên đến tìm cô làm gì? Cô ta có bản lĩnh thì đi mà tìm Tư Mộ Hàn đi!” Nguyễn Tri Hạ hơi ngừng một chút, nói: “Chắc là chịu đả kích lớn quá.” “Bây giờ phóng viên đang tìm cô khắp nơi, bọn họ không dám tìm Tư Mộ Hàn, chỉ có đến moi thông tin về ba người từ cô.” Tần Thủy San nói xong, nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Giờ cô ra ngoài phải cẩn thận, bọn phóng viên tên nào cũng mò người giỏi lắm.” “Tôi biết rồi, để cô lo lắng rồi.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu. Tần Thủy San thở dài: “Có chuyện gì cứ liên lạc với tôi nhé, tôi phải đi trước đây.” Đã không còn sớm nữa, cô còn những chuyện khác phải làm, Nguyễn Tri Hạ đã về nhà an toàn rồi, cô không cần ở lại nữa. Khu này khá an toàn, không cần lo phóng viên sẽ tới làm phiền. Tiễn Tần Thủy San đi xong, Thẩm Lệ hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Vừa rồi còn có gì cậu chưa kể ra không?” Nguyễn Tri Hạ ở trước mặt Thẩm Lệ liền nói thẳng: “Tô Miên cứ luôn miệng nói tôi thuê người giết cô ta.” “Cô ta tưởng ai cũng như cô ta à? Coi mạng người là cái gì vậy? Không thích ai thì thuê người giết người đó à, đúng là chỉ có cô ta mới làm ra loại chuyện thế này.” Thẩm Lệ tức đến nỗi thở mạnh một hơi, đá cái thùng rác bên cạnh. Nguyễn Tri Hạ bình tĩnh hơn Thẩm Lệ rất nhiều. “Lần trước, hình ảnh và đoạn clip xuất hiện trong hôn lễ của Tư Mộ Hàn và Tô Miên cũng không phải do tớ làm đâu, tớ nghi ngờ…” Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ hơi trầm xuống: “Người đưa hình và đoạn clip trong hôn lễ của họ và người muốn giết Tô Miên là cùng một người.” Trong khi Thẩm Lệ vẫn chưa hết kinh ngạc, Nguyễn Tri Hạ đã bổ sung thêm: “Nhưng trước hết là có thể chắc chắn Tô Miên trước đây không hề nói dối.” Thẩm Lệ suy nghĩ rồi, nói: “Nếu như Tô Miên đã dám liều mạng với cậu thì đương nhiên những gì cô ấy nói là đúng. Nhưng mà với gia thế của Tô Miên, có ai dám thuê người giết cô ấy…” Nên biết rằng ba của Tô Miên là quan lớn. Cho dù Tô Miên bị mất mặt trong hôn lễ của cô ấy với Tư Mộ Hàn, nhưng thân phận của ba cô ấy như vậy, có ai dám làm gì cô ấy. Lúc đó Nguyễn Tri Hạ cũng đã từng nghĩ đến việc phát đoạn clip trong hôn lễ của hai người đó. Nhưng sau đó cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy tỷ lệ thành công không cao, nên mới đưa những thứ đó cho truyền thông. Người có khả năng làm những trò này ở hôn lễ của Tư Mộ Hàn thì có được mấy ai? Nguyễn Tri Hạ chìm trong suy tư. Thấy Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Thẩm Lệ hỏi: “Cậu nghĩ ra được điều gì?” “Không có gì, chỉ là hơi mệt thôi.” Vừa nói xong, Nguyễn Tri Hạ đưa tay che miệng ngáp dài. “Vậy cậu nghỉ sớm đi, sáng mai mình lại đến.” Nói xong Thẩm Lệ lấy túi đứng lên ra ngoài. Sau khi Thẩm Lệ rời đi, Nguyễn Tri Hạ cũng không lập tức nghỉ ngơi, cô ngồi trong phòng khách trống trải suy tư. *