Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 1803

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1803: Tư Mộ Hàn hỏi ngược lại: “Khu vực nhà em có phóng viên không?” Nguyễn Tri Hạ khựng lại, hành động đó khiến cho Tư Mộ Hàn khẳng định trong khu vực nhà của Nguyễn Tri Hạ có phóng viên. “Em đưa Hạ Hạ ra ngoài, có thể đảm bảo không bị phóng viên theo dõi không?” Tư Mộ Hàn hỏi. Nói thật là Nguyễn Tri Hạ không dám chắc chắn. Đây cũng là vấn đề mà cô lo lắng nhất. Tư Mộ Hàn liền trực tiếp nói: “Để anh qua đó.” Nguyễn Tri Hạ chần chờ chút rồi lên tiếng nói: “Được.” Việc đã đến nước này, đây là biện pháp an toàn nhất. Tư Nguyễn muốn gặp Tư Mộ Hàn. Cô không thể ngay lúc nhạy cảm này mà mạo hiểm đưa Tư Nguyễn ra ngoài để lỡ bị phóng viên chụp hình được. * Nguyễn Tri Hạ Về đến nhà đã thấy Tư Nguyễn ngoan ngoãn ngồi trên sô pha. Cô bé còn tự mình thay áo váy mới mà Nguyễn Tri Hạ mới mua cho mình. Vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ trở về, cô bé liền chạy đến ôm chằm lấy cô: “Mẹ, khi nào chúng ta đi gặp ba?” “Ba sẽ qua đây, chúng ta không cần ra ngoài.” Nguyễn Tri Hạ sờ đầu của cô bé và nói. Tư Nguyễn chớp chớp mắt: “Vậy ba khi nào đến?” Chỉ cần có thể gặp Tư Mộ Hàn, đối với Tư Nguyễn mà nói thì ra ngoài hay ở nhà đều như nhau. “Trước giờ trưa.” Thực tế thì Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi Tư Mộ Hàn chính xác khi nào anh đến. Mắt Tư Nguyễn sáng rực lên: “Dạ.” Vết thương trên vai của Nguyễn Tri Hạ hôm nay phải đi thay băng, nhìn tình hình này chắc có lẽ phải đến tối mới đi được. Đúng như dự đoán của Nguyễn Tri Hạ, trước giờ trưa Tư Mộ Hàn đã đến gặp Tư Nguyễn. Lúc anh tới chưa đến mười giờ. Anh còn đem theo đồ chơi và búp bê. Tư Nguyễn vừa nhìn thấy anh xuất hiện, đã liền chạy qua ôm chằm lấy anh, ngửa đầu nhìn anh cười tươi: “Ba!” Tư Mộ Hàn đưa đồ chơi cho Tư Nguyễn, nhưng cô bé không vội tháo đồ chơi, mà cô liên miên chí cha chí chóe không ngừng nói chuyện với Tư Mộ Hàn. Nguyễn Tri Hạ chỉ im lặng ở bên cạnh không nói gì. Có thể Tư Nguyễn bắt đầu cảm nhận được mình quá nhiệt tình với ba mà lại để mẹ bị bơ vơ, nên cô bé xoay đầu lại cười tươi nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ.” Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Nguyễn nở nụ cười, rồi cô xoay qua nhìn Tư Mộ Hàn, bình thản hỏi: “Anh uống gì?” Tư Mộ Hàn cũng không nhìn cô: “Nước.” Nguyễn Tri Hạ đi lấy nước và đưa cho anh, cô nhẹ giọng hỏi: “Trưa có ở lại ăn cơm không?” Cuối cùng Tư Mộ Hàn cũng ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt có chút kỳ lạ. Nguyễn Tri Hạ muốn xác định một số việc. Cô có nghĩ tới, nhưng lại không dám chắc chắn. Thấy Tư Mộ Hàn do dự không trả lời, Tư Nguyễn liền nói: “ Ba ở lại ăn cơm đi mà.” Tư Mộ Hàn cúi đầu nhìn Tư Nguyễn và nói: “Ừ.” Nguyễn Tri Hạ lên tiếng: “Vậy em đi chuẩn bị cơm trưa.”

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1803: Tư Mộ Hàn hỏi ngược lại: “Khu vực nhà em có phóng viên không?” Nguyễn Tri Hạ khựng lại, hành động đó khiến cho Tư Mộ Hàn khẳng định trong khu vực nhà của Nguyễn Tri Hạ có phóng viên. “Em đưa Hạ Hạ ra ngoài, có thể đảm bảo không bị phóng viên theo dõi không?” Tư Mộ Hàn hỏi. Nói thật là Nguyễn Tri Hạ không dám chắc chắn. Đây cũng là vấn đề mà cô lo lắng nhất. Tư Mộ Hàn liền trực tiếp nói: “Để anh qua đó.” Nguyễn Tri Hạ chần chờ chút rồi lên tiếng nói: “Được.” Việc đã đến nước này, đây là biện pháp an toàn nhất. Tư Nguyễn muốn gặp Tư Mộ Hàn. Cô không thể ngay lúc nhạy cảm này mà mạo hiểm đưa Tư Nguyễn ra ngoài để lỡ bị phóng viên chụp hình được. * Nguyễn Tri Hạ Về đến nhà đã thấy Tư Nguyễn ngoan ngoãn ngồi trên sô pha. Cô bé còn tự mình thay áo váy mới mà Nguyễn Tri Hạ mới mua cho mình. Vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ trở về, cô bé liền chạy đến ôm chằm lấy cô: “Mẹ, khi nào chúng ta đi gặp ba?” “Ba sẽ qua đây, chúng ta không cần ra ngoài.” Nguyễn Tri Hạ sờ đầu của cô bé và nói. Tư Nguyễn chớp chớp mắt: “Vậy ba khi nào đến?” Chỉ cần có thể gặp Tư Mộ Hàn, đối với Tư Nguyễn mà nói thì ra ngoài hay ở nhà đều như nhau. “Trước giờ trưa.” Thực tế thì Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi Tư Mộ Hàn chính xác khi nào anh đến. Mắt Tư Nguyễn sáng rực lên: “Dạ.” Vết thương trên vai của Nguyễn Tri Hạ hôm nay phải đi thay băng, nhìn tình hình này chắc có lẽ phải đến tối mới đi được. Đúng như dự đoán của Nguyễn Tri Hạ, trước giờ trưa Tư Mộ Hàn đã đến gặp Tư Nguyễn. Lúc anh tới chưa đến mười giờ. Anh còn đem theo đồ chơi và búp bê. Tư Nguyễn vừa nhìn thấy anh xuất hiện, đã liền chạy qua ôm chằm lấy anh, ngửa đầu nhìn anh cười tươi: “Ba!” Tư Mộ Hàn đưa đồ chơi cho Tư Nguyễn, nhưng cô bé không vội tháo đồ chơi, mà cô liên miên chí cha chí chóe không ngừng nói chuyện với Tư Mộ Hàn. Nguyễn Tri Hạ chỉ im lặng ở bên cạnh không nói gì. Có thể Tư Nguyễn bắt đầu cảm nhận được mình quá nhiệt tình với ba mà lại để mẹ bị bơ vơ, nên cô bé xoay đầu lại cười tươi nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ.” Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Nguyễn nở nụ cười, rồi cô xoay qua nhìn Tư Mộ Hàn, bình thản hỏi: “Anh uống gì?” Tư Mộ Hàn cũng không nhìn cô: “Nước.” Nguyễn Tri Hạ đi lấy nước và đưa cho anh, cô nhẹ giọng hỏi: “Trưa có ở lại ăn cơm không?” Cuối cùng Tư Mộ Hàn cũng ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt có chút kỳ lạ. Nguyễn Tri Hạ muốn xác định một số việc. Cô có nghĩ tới, nhưng lại không dám chắc chắn. Thấy Tư Mộ Hàn do dự không trả lời, Tư Nguyễn liền nói: “ Ba ở lại ăn cơm đi mà.” Tư Mộ Hàn cúi đầu nhìn Tư Nguyễn và nói: “Ừ.” Nguyễn Tri Hạ lên tiếng: “Vậy em đi chuẩn bị cơm trưa.”

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1803: Tư Mộ Hàn hỏi ngược lại: “Khu vực nhà em có phóng viên không?” Nguyễn Tri Hạ khựng lại, hành động đó khiến cho Tư Mộ Hàn khẳng định trong khu vực nhà của Nguyễn Tri Hạ có phóng viên. “Em đưa Hạ Hạ ra ngoài, có thể đảm bảo không bị phóng viên theo dõi không?” Tư Mộ Hàn hỏi. Nói thật là Nguyễn Tri Hạ không dám chắc chắn. Đây cũng là vấn đề mà cô lo lắng nhất. Tư Mộ Hàn liền trực tiếp nói: “Để anh qua đó.” Nguyễn Tri Hạ chần chờ chút rồi lên tiếng nói: “Được.” Việc đã đến nước này, đây là biện pháp an toàn nhất. Tư Nguyễn muốn gặp Tư Mộ Hàn. Cô không thể ngay lúc nhạy cảm này mà mạo hiểm đưa Tư Nguyễn ra ngoài để lỡ bị phóng viên chụp hình được. * Nguyễn Tri Hạ Về đến nhà đã thấy Tư Nguyễn ngoan ngoãn ngồi trên sô pha. Cô bé còn tự mình thay áo váy mới mà Nguyễn Tri Hạ mới mua cho mình. Vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ trở về, cô bé liền chạy đến ôm chằm lấy cô: “Mẹ, khi nào chúng ta đi gặp ba?” “Ba sẽ qua đây, chúng ta không cần ra ngoài.” Nguyễn Tri Hạ sờ đầu của cô bé và nói. Tư Nguyễn chớp chớp mắt: “Vậy ba khi nào đến?” Chỉ cần có thể gặp Tư Mộ Hàn, đối với Tư Nguyễn mà nói thì ra ngoài hay ở nhà đều như nhau. “Trước giờ trưa.” Thực tế thì Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi Tư Mộ Hàn chính xác khi nào anh đến. Mắt Tư Nguyễn sáng rực lên: “Dạ.” Vết thương trên vai của Nguyễn Tri Hạ hôm nay phải đi thay băng, nhìn tình hình này chắc có lẽ phải đến tối mới đi được. Đúng như dự đoán của Nguyễn Tri Hạ, trước giờ trưa Tư Mộ Hàn đã đến gặp Tư Nguyễn. Lúc anh tới chưa đến mười giờ. Anh còn đem theo đồ chơi và búp bê. Tư Nguyễn vừa nhìn thấy anh xuất hiện, đã liền chạy qua ôm chằm lấy anh, ngửa đầu nhìn anh cười tươi: “Ba!” Tư Mộ Hàn đưa đồ chơi cho Tư Nguyễn, nhưng cô bé không vội tháo đồ chơi, mà cô liên miên chí cha chí chóe không ngừng nói chuyện với Tư Mộ Hàn. Nguyễn Tri Hạ chỉ im lặng ở bên cạnh không nói gì. Có thể Tư Nguyễn bắt đầu cảm nhận được mình quá nhiệt tình với ba mà lại để mẹ bị bơ vơ, nên cô bé xoay đầu lại cười tươi nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ.” Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Nguyễn nở nụ cười, rồi cô xoay qua nhìn Tư Mộ Hàn, bình thản hỏi: “Anh uống gì?” Tư Mộ Hàn cũng không nhìn cô: “Nước.” Nguyễn Tri Hạ đi lấy nước và đưa cho anh, cô nhẹ giọng hỏi: “Trưa có ở lại ăn cơm không?” Cuối cùng Tư Mộ Hàn cũng ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt có chút kỳ lạ. Nguyễn Tri Hạ muốn xác định một số việc. Cô có nghĩ tới, nhưng lại không dám chắc chắn. Thấy Tư Mộ Hàn do dự không trả lời, Tư Nguyễn liền nói: “ Ba ở lại ăn cơm đi mà.” Tư Mộ Hàn cúi đầu nhìn Tư Nguyễn và nói: “Ừ.” Nguyễn Tri Hạ lên tiếng: “Vậy em đi chuẩn bị cơm trưa.”

Chương 1803