Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 1964
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1964: “Em không muốn xem.” Mắt Nguyễn Tri Hạ không hề rời khỏi màn hình điện thoại di động, tiếng nói nhẹ nhàng êm ái. Tư Mộ Hàn nghiêng đầu nhìn sang, nhìn thấy sườn mặt dịu dàng của cô. Nguyễn Tri Hạ luôn mềm lòng, tâm địa lại thiện lương. Không chọc tới cô, cô cũng không cáu kỉnh. Nhưng cô càng dịu dàng ngoan ngoãn, lòng Tư Mộ Hàn lại càng cảm thấy khó chịu. Nguyễn Tri Hạ cũng có thể cảm giác được Tư Mộ Hàn vẫn luôn nhìn cô. Cô lên mạng tìm từ khóa: Nguyễn Tri Hạ tai nạn xe. Nhưng sau khi cô nhập từ khóa, nhấn tìm kiếm, thì chẳng tìm thấy nội dung gì. Khi cô xảy ra tai nạn xe cộ, cô vẫn là bà chủ của Tư Thị. Chuyện bà chủ của Tư Thị xảy ra tai nạn xe cộ, làm sao có thể không lên tin tức chứ? Nguyễn Tri Hạ đưa điện thoại di động tới trước mặt Tư Mộ Hàn, để anh nhìn giao diện không tìm ra nội dung, giọng điệu bình tĩnh hỏi anh: “Anh có thể nói cho em là đã xảy ra chuyện gì không?” Ánh mắt Tư Mộ Hàn khẽ quét qua màn hình điện thoại di động. Rồi lại nhìn mặt Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn biết cái gì, có thể trực tiếp hỏi anh.” Cái Nguyễn Tri Hạ chờ chính là câu nói này của anh: “Được, vậy em hỏi anh, chuyện Lưu Chiến Hằng giải quyết như thế nào? Khanh Tần như thế nào?” Đây là sau khi tỉnh lại, vẫn muốn biết sự việc. Khi vừa tỉnh lại, tinh thần của cô quá kém, căn bản không kịp hỏi anh những thứ này. Mà Tư Mộ Hàn còn nói tất cả đều đã được giải quyết. Dù trong lòng Nguyễn Tri Hạ có nghi hoặc, nhưng vì sốt ruột gặp Tư Nguyễn, nên cũng không quan tâm những chuyện này. Sau đó, về tới nhà. Tư Mộ Hàn lại vô tình hay cố ý né tránh những vấn đề này, không cho Nguyễn Tri Hạ cơ hội hỏi đến. Tư Mộ Hàn trầm mặc một lát, nói: “Lưu Chiến Hằng đã tự thú, Khanh Tần không cấp cứu được nên chết rồi.” Khanh Tần lại không cấp cứu được mà chết rồi? Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc mở to hai mắt. Cô ngồi ở hàng ghế sau, bị thương không nặng. Khanh Tần ở phía trước lái xe, bị thương nặng cũng hợp lý. Khiến Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc chính là, Lưu Chiến Hằng lại có thể tự thú. “Lưu Chiến Hằng tự thú?” Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Không thể, Lưu Chiến Hằng không thể đi tự thú.” Lưu Chiến Hằng tính toán sâu sa, không từ thủ đoạn làm nhiều chuyện như vậy, sao có thể đi tự thú chứ? Cô không tin. Hình như Tư Mộ Hàn đã sớm đoán được cô không tin, ánh mắt bình thản nói: “Nếu em không tin thì có thể hỏi Thẩm Lệ và Tri Dân.” Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt. Tư Mộ Hàn nói thế, chứng tỏ Lưu Chiến Hằng thật tự thú. Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Tại sao anh ta lại tự thú?” “Không cần phí sức lo lắng những việc vặt này, anh hi vọng sau này chúng ta có thể ở bên nhau.” Tư Mộ Hàn rút điện thoại trong tay cô ra để sang một bên, giữ tay cô trong lòng bàn tay. *
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1964: “Em không muốn xem.” Mắt Nguyễn Tri Hạ không hề rời khỏi màn hình điện thoại di động, tiếng nói nhẹ nhàng êm ái. Tư Mộ Hàn nghiêng đầu nhìn sang, nhìn thấy sườn mặt dịu dàng của cô. Nguyễn Tri Hạ luôn mềm lòng, tâm địa lại thiện lương. Không chọc tới cô, cô cũng không cáu kỉnh. Nhưng cô càng dịu dàng ngoan ngoãn, lòng Tư Mộ Hàn lại càng cảm thấy khó chịu. Nguyễn Tri Hạ cũng có thể cảm giác được Tư Mộ Hàn vẫn luôn nhìn cô. Cô lên mạng tìm từ khóa: Nguyễn Tri Hạ tai nạn xe. Nhưng sau khi cô nhập từ khóa, nhấn tìm kiếm, thì chẳng tìm thấy nội dung gì. Khi cô xảy ra tai nạn xe cộ, cô vẫn là bà chủ của Tư Thị. Chuyện bà chủ của Tư Thị xảy ra tai nạn xe cộ, làm sao có thể không lên tin tức chứ? Nguyễn Tri Hạ đưa điện thoại di động tới trước mặt Tư Mộ Hàn, để anh nhìn giao diện không tìm ra nội dung, giọng điệu bình tĩnh hỏi anh: “Anh có thể nói cho em là đã xảy ra chuyện gì không?” Ánh mắt Tư Mộ Hàn khẽ quét qua màn hình điện thoại di động. Rồi lại nhìn mặt Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn biết cái gì, có thể trực tiếp hỏi anh.” Cái Nguyễn Tri Hạ chờ chính là câu nói này của anh: “Được, vậy em hỏi anh, chuyện Lưu Chiến Hằng giải quyết như thế nào? Khanh Tần như thế nào?” Đây là sau khi tỉnh lại, vẫn muốn biết sự việc. Khi vừa tỉnh lại, tinh thần của cô quá kém, căn bản không kịp hỏi anh những thứ này. Mà Tư Mộ Hàn còn nói tất cả đều đã được giải quyết. Dù trong lòng Nguyễn Tri Hạ có nghi hoặc, nhưng vì sốt ruột gặp Tư Nguyễn, nên cũng không quan tâm những chuyện này. Sau đó, về tới nhà. Tư Mộ Hàn lại vô tình hay cố ý né tránh những vấn đề này, không cho Nguyễn Tri Hạ cơ hội hỏi đến. Tư Mộ Hàn trầm mặc một lát, nói: “Lưu Chiến Hằng đã tự thú, Khanh Tần không cấp cứu được nên chết rồi.” Khanh Tần lại không cấp cứu được mà chết rồi? Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc mở to hai mắt. Cô ngồi ở hàng ghế sau, bị thương không nặng. Khanh Tần ở phía trước lái xe, bị thương nặng cũng hợp lý. Khiến Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc chính là, Lưu Chiến Hằng lại có thể tự thú. “Lưu Chiến Hằng tự thú?” Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Không thể, Lưu Chiến Hằng không thể đi tự thú.” Lưu Chiến Hằng tính toán sâu sa, không từ thủ đoạn làm nhiều chuyện như vậy, sao có thể đi tự thú chứ? Cô không tin. Hình như Tư Mộ Hàn đã sớm đoán được cô không tin, ánh mắt bình thản nói: “Nếu em không tin thì có thể hỏi Thẩm Lệ và Tri Dân.” Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt. Tư Mộ Hàn nói thế, chứng tỏ Lưu Chiến Hằng thật tự thú. Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Tại sao anh ta lại tự thú?” “Không cần phí sức lo lắng những việc vặt này, anh hi vọng sau này chúng ta có thể ở bên nhau.” Tư Mộ Hàn rút điện thoại trong tay cô ra để sang một bên, giữ tay cô trong lòng bàn tay. *
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 1964: “Em không muốn xem.” Mắt Nguyễn Tri Hạ không hề rời khỏi màn hình điện thoại di động, tiếng nói nhẹ nhàng êm ái. Tư Mộ Hàn nghiêng đầu nhìn sang, nhìn thấy sườn mặt dịu dàng của cô. Nguyễn Tri Hạ luôn mềm lòng, tâm địa lại thiện lương. Không chọc tới cô, cô cũng không cáu kỉnh. Nhưng cô càng dịu dàng ngoan ngoãn, lòng Tư Mộ Hàn lại càng cảm thấy khó chịu. Nguyễn Tri Hạ cũng có thể cảm giác được Tư Mộ Hàn vẫn luôn nhìn cô. Cô lên mạng tìm từ khóa: Nguyễn Tri Hạ tai nạn xe. Nhưng sau khi cô nhập từ khóa, nhấn tìm kiếm, thì chẳng tìm thấy nội dung gì. Khi cô xảy ra tai nạn xe cộ, cô vẫn là bà chủ của Tư Thị. Chuyện bà chủ của Tư Thị xảy ra tai nạn xe cộ, làm sao có thể không lên tin tức chứ? Nguyễn Tri Hạ đưa điện thoại di động tới trước mặt Tư Mộ Hàn, để anh nhìn giao diện không tìm ra nội dung, giọng điệu bình tĩnh hỏi anh: “Anh có thể nói cho em là đã xảy ra chuyện gì không?” Ánh mắt Tư Mộ Hàn khẽ quét qua màn hình điện thoại di động. Rồi lại nhìn mặt Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn biết cái gì, có thể trực tiếp hỏi anh.” Cái Nguyễn Tri Hạ chờ chính là câu nói này của anh: “Được, vậy em hỏi anh, chuyện Lưu Chiến Hằng giải quyết như thế nào? Khanh Tần như thế nào?” Đây là sau khi tỉnh lại, vẫn muốn biết sự việc. Khi vừa tỉnh lại, tinh thần của cô quá kém, căn bản không kịp hỏi anh những thứ này. Mà Tư Mộ Hàn còn nói tất cả đều đã được giải quyết. Dù trong lòng Nguyễn Tri Hạ có nghi hoặc, nhưng vì sốt ruột gặp Tư Nguyễn, nên cũng không quan tâm những chuyện này. Sau đó, về tới nhà. Tư Mộ Hàn lại vô tình hay cố ý né tránh những vấn đề này, không cho Nguyễn Tri Hạ cơ hội hỏi đến. Tư Mộ Hàn trầm mặc một lát, nói: “Lưu Chiến Hằng đã tự thú, Khanh Tần không cấp cứu được nên chết rồi.” Khanh Tần lại không cấp cứu được mà chết rồi? Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc mở to hai mắt. Cô ngồi ở hàng ghế sau, bị thương không nặng. Khanh Tần ở phía trước lái xe, bị thương nặng cũng hợp lý. Khiến Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc chính là, Lưu Chiến Hằng lại có thể tự thú. “Lưu Chiến Hằng tự thú?” Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Không thể, Lưu Chiến Hằng không thể đi tự thú.” Lưu Chiến Hằng tính toán sâu sa, không từ thủ đoạn làm nhiều chuyện như vậy, sao có thể đi tự thú chứ? Cô không tin. Hình như Tư Mộ Hàn đã sớm đoán được cô không tin, ánh mắt bình thản nói: “Nếu em không tin thì có thể hỏi Thẩm Lệ và Tri Dân.” Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt. Tư Mộ Hàn nói thế, chứng tỏ Lưu Chiến Hằng thật tự thú. Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Tại sao anh ta lại tự thú?” “Không cần phí sức lo lắng những việc vặt này, anh hi vọng sau này chúng ta có thể ở bên nhau.” Tư Mộ Hàn rút điện thoại trong tay cô ra để sang một bên, giữ tay cô trong lòng bàn tay. *