Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2015
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2015: Anh mở cửa, người đứng bên ngoài là một người đàn ông. Anh ta mặc một bồ độ vest, đeo kính. Người đàn ông trẻ tuổi khẽ gật đầu: “Tổng giám Đốc Tư, trợ lý Thời bảo tôi mang đồ tới đây.” Anh ta đưa chiếc vali có mật mã cho Tư Mộ Hàn. Không đợi Tư Mộ Hàn lên tiếng, Cố Tri Dân đã ân cần nhận thay Tư Mộ Hàn: “Anh vất vả rồi, tạm biệt.” Người đàn ông trẻ tuổi mơ màng quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Tổng giám Đốc Tư.” Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói: “Cậu đi đi.” Anh ta nghe vậy thì rời đi. Cố Tri Dân đóng cửa, tiếp tục quấn lấy Tư Mộ Hàn hỏi: “Đình Kiên, có phải cậu biết điều gì không? Nếu biết được gì, nhất định phải nói cho tôi đó.” Tư Mộ Hàn ngừng lại, hơi mất kiên nhẫn: “Tôi không biết.” Cố Tri Dân nhíu mày: “Vậy cậu…” Tư Mộ Hàn ngắt lời anh ta: “Cậu lớn lên cùng Thẩm Lệ, chắc cậu phải hiểu rõ cô là người như thế nào, nếu cậu thật sự muốn biết cô ấy nghĩ gì, cậu nên dùng trái tim để thấu hiểu. Tôi không biết tại sao cô ấy không chấp nhận cậu, nhưng tôi thấy trong tim cô ấy có cậu, chỉ là trong lòng cô ấy đang có khúc mắc, còn khúc mắc đó là gì thì chỉ đành hỏi cậu thôi.” Tư Mộ Hàn chưa từng hỏi chuyện tình cảm của Cố Tri Dân. Đây là lần đầu tiên Tư Mộ Hàn nói nhiều với anh như vậy. Cố Tri Dân vẫn đang tiêu hóa lời Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn vỗ vai anh ta, lấy chiếc vali trong tay anh rồi đi tới chỗ Nguyễn Tri Hạ. Mấy người Nguyễn Tri Hạ và Tư Gia Thành đã đánh được mấy ván rồi. Tư Mộ Hàn xách vali qua đó, ngồi luôn bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, nghiêng đầu nói nhỏ bên tai cô: “Em thua bao nhiêu rồi?” Một tay anh khoát lên ghế dựa phía sau Nguyễn Tri Hạ, tư thế rất thân mật. Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn anh: “60 triệu.” Tư Mộ Hàn khẽ cười. Xem ra cô đánh rất lớn, chỉ một lát chưa tới mấy ván đã thua 60 triệu rồi. Không phải Tư Mộ Hàn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ thua nhiều. Mà vì bình thường Nguyễn Tri Hạ không có thích phô trương, tiêu tiền hợp lý, không tiêu xài phung phí. Chỗ nào nên chi sẽ chi. Trong lòng anh hiểu rõ, Nguyễn Tri Hạ muốn dỗ Thẩm Lệ vui vẻ nên cố ý đánh thua. Nguyễn Tri Hạ nhân lúc người khác đang phát bài thì nói với Tư Mộ Hàn: “Anh lấy tiền ra đi.” Tư Mộ Hàn khom lưng, lấy hai chồng tiền trong vali ra. Chia ra 60 triệu để qua một bên. “Anh lấy 45 triệu cho Tiểu Lệ, 15 triệu cho Tiểu Thành.” Mặc dù ánh mắt Nguyễn Tri Hạ vẫn nhìn vào lá bài trong tay, nhưng cô vẫn đang nói với Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn chia tiền cho Thẩm Lệ và Tư Gia Thành. Lúc Tư Mộ Hàn chia tiền cho bọn họ, sắc mặt vẫn được xem là ôn hòa. Nhưng dù sao hơi thở của anh cũng quá mạnh mẽ, Thẩm Lệ và Tư Gia Thành đều sợ anh.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2015: Anh mở cửa, người đứng bên ngoài là một người đàn ông. Anh ta mặc một bồ độ vest, đeo kính. Người đàn ông trẻ tuổi khẽ gật đầu: “Tổng giám Đốc Tư, trợ lý Thời bảo tôi mang đồ tới đây.” Anh ta đưa chiếc vali có mật mã cho Tư Mộ Hàn. Không đợi Tư Mộ Hàn lên tiếng, Cố Tri Dân đã ân cần nhận thay Tư Mộ Hàn: “Anh vất vả rồi, tạm biệt.” Người đàn ông trẻ tuổi mơ màng quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Tổng giám Đốc Tư.” Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói: “Cậu đi đi.” Anh ta nghe vậy thì rời đi. Cố Tri Dân đóng cửa, tiếp tục quấn lấy Tư Mộ Hàn hỏi: “Đình Kiên, có phải cậu biết điều gì không? Nếu biết được gì, nhất định phải nói cho tôi đó.” Tư Mộ Hàn ngừng lại, hơi mất kiên nhẫn: “Tôi không biết.” Cố Tri Dân nhíu mày: “Vậy cậu…” Tư Mộ Hàn ngắt lời anh ta: “Cậu lớn lên cùng Thẩm Lệ, chắc cậu phải hiểu rõ cô là người như thế nào, nếu cậu thật sự muốn biết cô ấy nghĩ gì, cậu nên dùng trái tim để thấu hiểu. Tôi không biết tại sao cô ấy không chấp nhận cậu, nhưng tôi thấy trong tim cô ấy có cậu, chỉ là trong lòng cô ấy đang có khúc mắc, còn khúc mắc đó là gì thì chỉ đành hỏi cậu thôi.” Tư Mộ Hàn chưa từng hỏi chuyện tình cảm của Cố Tri Dân. Đây là lần đầu tiên Tư Mộ Hàn nói nhiều với anh như vậy. Cố Tri Dân vẫn đang tiêu hóa lời Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn vỗ vai anh ta, lấy chiếc vali trong tay anh rồi đi tới chỗ Nguyễn Tri Hạ. Mấy người Nguyễn Tri Hạ và Tư Gia Thành đã đánh được mấy ván rồi. Tư Mộ Hàn xách vali qua đó, ngồi luôn bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, nghiêng đầu nói nhỏ bên tai cô: “Em thua bao nhiêu rồi?” Một tay anh khoát lên ghế dựa phía sau Nguyễn Tri Hạ, tư thế rất thân mật. Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn anh: “60 triệu.” Tư Mộ Hàn khẽ cười. Xem ra cô đánh rất lớn, chỉ một lát chưa tới mấy ván đã thua 60 triệu rồi. Không phải Tư Mộ Hàn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ thua nhiều. Mà vì bình thường Nguyễn Tri Hạ không có thích phô trương, tiêu tiền hợp lý, không tiêu xài phung phí. Chỗ nào nên chi sẽ chi. Trong lòng anh hiểu rõ, Nguyễn Tri Hạ muốn dỗ Thẩm Lệ vui vẻ nên cố ý đánh thua. Nguyễn Tri Hạ nhân lúc người khác đang phát bài thì nói với Tư Mộ Hàn: “Anh lấy tiền ra đi.” Tư Mộ Hàn khom lưng, lấy hai chồng tiền trong vali ra. Chia ra 60 triệu để qua một bên. “Anh lấy 45 triệu cho Tiểu Lệ, 15 triệu cho Tiểu Thành.” Mặc dù ánh mắt Nguyễn Tri Hạ vẫn nhìn vào lá bài trong tay, nhưng cô vẫn đang nói với Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn chia tiền cho Thẩm Lệ và Tư Gia Thành. Lúc Tư Mộ Hàn chia tiền cho bọn họ, sắc mặt vẫn được xem là ôn hòa. Nhưng dù sao hơi thở của anh cũng quá mạnh mẽ, Thẩm Lệ và Tư Gia Thành đều sợ anh.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2015: Anh mở cửa, người đứng bên ngoài là một người đàn ông. Anh ta mặc một bồ độ vest, đeo kính. Người đàn ông trẻ tuổi khẽ gật đầu: “Tổng giám Đốc Tư, trợ lý Thời bảo tôi mang đồ tới đây.” Anh ta đưa chiếc vali có mật mã cho Tư Mộ Hàn. Không đợi Tư Mộ Hàn lên tiếng, Cố Tri Dân đã ân cần nhận thay Tư Mộ Hàn: “Anh vất vả rồi, tạm biệt.” Người đàn ông trẻ tuổi mơ màng quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Tổng giám Đốc Tư.” Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói: “Cậu đi đi.” Anh ta nghe vậy thì rời đi. Cố Tri Dân đóng cửa, tiếp tục quấn lấy Tư Mộ Hàn hỏi: “Đình Kiên, có phải cậu biết điều gì không? Nếu biết được gì, nhất định phải nói cho tôi đó.” Tư Mộ Hàn ngừng lại, hơi mất kiên nhẫn: “Tôi không biết.” Cố Tri Dân nhíu mày: “Vậy cậu…” Tư Mộ Hàn ngắt lời anh ta: “Cậu lớn lên cùng Thẩm Lệ, chắc cậu phải hiểu rõ cô là người như thế nào, nếu cậu thật sự muốn biết cô ấy nghĩ gì, cậu nên dùng trái tim để thấu hiểu. Tôi không biết tại sao cô ấy không chấp nhận cậu, nhưng tôi thấy trong tim cô ấy có cậu, chỉ là trong lòng cô ấy đang có khúc mắc, còn khúc mắc đó là gì thì chỉ đành hỏi cậu thôi.” Tư Mộ Hàn chưa từng hỏi chuyện tình cảm của Cố Tri Dân. Đây là lần đầu tiên Tư Mộ Hàn nói nhiều với anh như vậy. Cố Tri Dân vẫn đang tiêu hóa lời Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn vỗ vai anh ta, lấy chiếc vali trong tay anh rồi đi tới chỗ Nguyễn Tri Hạ. Mấy người Nguyễn Tri Hạ và Tư Gia Thành đã đánh được mấy ván rồi. Tư Mộ Hàn xách vali qua đó, ngồi luôn bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, nghiêng đầu nói nhỏ bên tai cô: “Em thua bao nhiêu rồi?” Một tay anh khoát lên ghế dựa phía sau Nguyễn Tri Hạ, tư thế rất thân mật. Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn anh: “60 triệu.” Tư Mộ Hàn khẽ cười. Xem ra cô đánh rất lớn, chỉ một lát chưa tới mấy ván đã thua 60 triệu rồi. Không phải Tư Mộ Hàn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ thua nhiều. Mà vì bình thường Nguyễn Tri Hạ không có thích phô trương, tiêu tiền hợp lý, không tiêu xài phung phí. Chỗ nào nên chi sẽ chi. Trong lòng anh hiểu rõ, Nguyễn Tri Hạ muốn dỗ Thẩm Lệ vui vẻ nên cố ý đánh thua. Nguyễn Tri Hạ nhân lúc người khác đang phát bài thì nói với Tư Mộ Hàn: “Anh lấy tiền ra đi.” Tư Mộ Hàn khom lưng, lấy hai chồng tiền trong vali ra. Chia ra 60 triệu để qua một bên. “Anh lấy 45 triệu cho Tiểu Lệ, 15 triệu cho Tiểu Thành.” Mặc dù ánh mắt Nguyễn Tri Hạ vẫn nhìn vào lá bài trong tay, nhưng cô vẫn đang nói với Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn chia tiền cho Thẩm Lệ và Tư Gia Thành. Lúc Tư Mộ Hàn chia tiền cho bọn họ, sắc mặt vẫn được xem là ôn hòa. Nhưng dù sao hơi thở của anh cũng quá mạnh mẽ, Thẩm Lệ và Tư Gia Thành đều sợ anh.