Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2319
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2319: Thì chính vì muốn cho em uống say mà. “Không sao.” Tư Mộ Hàn cố ý muốn rót rượu cho cô: “Một ly cuối cùng.” Nguyễn Tri Hạ chỉ có thể thỏa hiệp: “Được rồi.” Kết quả uống xong một ly này, cô vẫn không có phản ứng gì. Tư Mộ Hàn cảm thấy, đều là lỗi của Thẩm Lệ đưa Nguyễn Tri Hạ đi uống rượu, luyện tửu lượng của cô tốt như vậy, uống kiểu gì cũng không say. Thật ra Nguyễn Tri Hạ đã có chút váng đầu, nhưng làm ra vẻ bình tĩnh mà thôi. Nhìn thấy dáng vẻ có chút ảo não của Tư Mộ Hàn, còn khá thú vị. Tư Mộ Hàn cũng sợ cô uống quá nhiều hại người, không rót rượu cho cô nữa, sau khi ăn xong hai người nắm tay nhau chậm rãi bước ra ngoài. Lúc đi đến cửa thang máy, Tư Mộ Hàn quay đầu nhìn cô, nhìn chằm chằm vào cô, mặc dù không nói cái gì nhưng ý muốn truyền đạt dưới đáy mắt đều là khẩn cầu. Giống như con chó nhỏ, rất tội nghiệp. Nguyễn Tri Hạ đang muốn nói, âm thanh cửa thang máy mở ra rời đi lực chú ý của cô, lúc cô quay đầu qua, người bên trong thang máy cũng đang từ bên trong đi ra. Một đám người cả trai lẫn gái, ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ dừng trên người phụ nữ xinh đẹp nổi bật nhất trong đám người đó. Cô quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn, phát hiện Tư Mộ Hàn cũng đang nhìn người phụ nữ đó. Hai người Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ đứng ở cửa thang máy, trong đám người kia có người nhận ra Tư Mộ Hàn, nóng lòng tiến lại chào hỏi: “Tổng giám đốc Tư?” Cái người chào hỏi Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ cũng không quen biết, cô chỉ giương mắt tiếp tục nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp kia. Tư Mộ Hàn cũng không quen biết người trước mắt, nhưng vẫn lên tiếng, xem như đáp lại. Mà người phụ nữ xinh đẹp bên kia nhận thấy được tầm mắt của Nguyễn Tri Hạ, cũng nhìn về phía cô. Tầm mắt của cô ta chạm với Nguyễn Tri Hạ, cô ta mỉm cười với Nguyễn Tri Hạ rồi đi về phía cô. Người phụ nữ xinh đẹp không nhìn Tư Mộ Hàn, lại khách khí nhìn Nguyễn Tri Hạ gọi một tiếng: “Bà Tư.” Một tiếng “bà Tư” này thu hút ánh mắt của tất cả những người khác. Hôn nhân của Tư Mộ Hàn cũng coi như rất gập ghềnh, kết hôn rồi ly hôn, lại kết hôn nhưng không thành, cô dâu còn bị người ta đào lên vụ bê bối ngay tại hôn lễ, rồi sau đó Tư Mộ Hàn lại xảy ra sự cố… Tóm lại, trên người Tư Mộ Hàn đã xảy ra rất nhiều chuyện ly kỳ, nhưng cũng chưa nghe nói anh kết hôn lại, mấy người bên cạnh đều có chút tò mò nhìn Nguyễn Tri Hạ. Những người này rõ ràng đang ở đây xem náo nhiệt, Tư Mộ Hàn đảo mắt qua, không cảm xúc lên tiếng: “Đừng chặn ở cửa thang máy.” Khó phân biệt vui giận, cũng không giận tự uy. Những người vốn đang vây quanh ở cửa thang máy đều xoay người rời đi, cho dù bọn họ vẫn tò mò với Nguyễn Tri Hạ, cũng chỉ quay đầu lại liếc một cái, cũng không dám ở lại nghiên cứu thêm. Cái người phụ nữ gọi Nguyễn Tri Hạ là “bà Tư” kia cũng theo đám người rời đi, Nguyễn Tri Hạ chần chờ một lát, thử gọi tên của cô ta.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2319: Thì chính vì muốn cho em uống say mà. “Không sao.” Tư Mộ Hàn cố ý muốn rót rượu cho cô: “Một ly cuối cùng.” Nguyễn Tri Hạ chỉ có thể thỏa hiệp: “Được rồi.” Kết quả uống xong một ly này, cô vẫn không có phản ứng gì. Tư Mộ Hàn cảm thấy, đều là lỗi của Thẩm Lệ đưa Nguyễn Tri Hạ đi uống rượu, luyện tửu lượng của cô tốt như vậy, uống kiểu gì cũng không say. Thật ra Nguyễn Tri Hạ đã có chút váng đầu, nhưng làm ra vẻ bình tĩnh mà thôi. Nhìn thấy dáng vẻ có chút ảo não của Tư Mộ Hàn, còn khá thú vị. Tư Mộ Hàn cũng sợ cô uống quá nhiều hại người, không rót rượu cho cô nữa, sau khi ăn xong hai người nắm tay nhau chậm rãi bước ra ngoài. Lúc đi đến cửa thang máy, Tư Mộ Hàn quay đầu nhìn cô, nhìn chằm chằm vào cô, mặc dù không nói cái gì nhưng ý muốn truyền đạt dưới đáy mắt đều là khẩn cầu. Giống như con chó nhỏ, rất tội nghiệp. Nguyễn Tri Hạ đang muốn nói, âm thanh cửa thang máy mở ra rời đi lực chú ý của cô, lúc cô quay đầu qua, người bên trong thang máy cũng đang từ bên trong đi ra. Một đám người cả trai lẫn gái, ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ dừng trên người phụ nữ xinh đẹp nổi bật nhất trong đám người đó. Cô quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn, phát hiện Tư Mộ Hàn cũng đang nhìn người phụ nữ đó. Hai người Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ đứng ở cửa thang máy, trong đám người kia có người nhận ra Tư Mộ Hàn, nóng lòng tiến lại chào hỏi: “Tổng giám đốc Tư?” Cái người chào hỏi Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ cũng không quen biết, cô chỉ giương mắt tiếp tục nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp kia. Tư Mộ Hàn cũng không quen biết người trước mắt, nhưng vẫn lên tiếng, xem như đáp lại. Mà người phụ nữ xinh đẹp bên kia nhận thấy được tầm mắt của Nguyễn Tri Hạ, cũng nhìn về phía cô. Tầm mắt của cô ta chạm với Nguyễn Tri Hạ, cô ta mỉm cười với Nguyễn Tri Hạ rồi đi về phía cô. Người phụ nữ xinh đẹp không nhìn Tư Mộ Hàn, lại khách khí nhìn Nguyễn Tri Hạ gọi một tiếng: “Bà Tư.” Một tiếng “bà Tư” này thu hút ánh mắt của tất cả những người khác. Hôn nhân của Tư Mộ Hàn cũng coi như rất gập ghềnh, kết hôn rồi ly hôn, lại kết hôn nhưng không thành, cô dâu còn bị người ta đào lên vụ bê bối ngay tại hôn lễ, rồi sau đó Tư Mộ Hàn lại xảy ra sự cố… Tóm lại, trên người Tư Mộ Hàn đã xảy ra rất nhiều chuyện ly kỳ, nhưng cũng chưa nghe nói anh kết hôn lại, mấy người bên cạnh đều có chút tò mò nhìn Nguyễn Tri Hạ. Những người này rõ ràng đang ở đây xem náo nhiệt, Tư Mộ Hàn đảo mắt qua, không cảm xúc lên tiếng: “Đừng chặn ở cửa thang máy.” Khó phân biệt vui giận, cũng không giận tự uy. Những người vốn đang vây quanh ở cửa thang máy đều xoay người rời đi, cho dù bọn họ vẫn tò mò với Nguyễn Tri Hạ, cũng chỉ quay đầu lại liếc một cái, cũng không dám ở lại nghiên cứu thêm. Cái người phụ nữ gọi Nguyễn Tri Hạ là “bà Tư” kia cũng theo đám người rời đi, Nguyễn Tri Hạ chần chờ một lát, thử gọi tên của cô ta.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2319: Thì chính vì muốn cho em uống say mà. “Không sao.” Tư Mộ Hàn cố ý muốn rót rượu cho cô: “Một ly cuối cùng.” Nguyễn Tri Hạ chỉ có thể thỏa hiệp: “Được rồi.” Kết quả uống xong một ly này, cô vẫn không có phản ứng gì. Tư Mộ Hàn cảm thấy, đều là lỗi của Thẩm Lệ đưa Nguyễn Tri Hạ đi uống rượu, luyện tửu lượng của cô tốt như vậy, uống kiểu gì cũng không say. Thật ra Nguyễn Tri Hạ đã có chút váng đầu, nhưng làm ra vẻ bình tĩnh mà thôi. Nhìn thấy dáng vẻ có chút ảo não của Tư Mộ Hàn, còn khá thú vị. Tư Mộ Hàn cũng sợ cô uống quá nhiều hại người, không rót rượu cho cô nữa, sau khi ăn xong hai người nắm tay nhau chậm rãi bước ra ngoài. Lúc đi đến cửa thang máy, Tư Mộ Hàn quay đầu nhìn cô, nhìn chằm chằm vào cô, mặc dù không nói cái gì nhưng ý muốn truyền đạt dưới đáy mắt đều là khẩn cầu. Giống như con chó nhỏ, rất tội nghiệp. Nguyễn Tri Hạ đang muốn nói, âm thanh cửa thang máy mở ra rời đi lực chú ý của cô, lúc cô quay đầu qua, người bên trong thang máy cũng đang từ bên trong đi ra. Một đám người cả trai lẫn gái, ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ dừng trên người phụ nữ xinh đẹp nổi bật nhất trong đám người đó. Cô quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn, phát hiện Tư Mộ Hàn cũng đang nhìn người phụ nữ đó. Hai người Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ đứng ở cửa thang máy, trong đám người kia có người nhận ra Tư Mộ Hàn, nóng lòng tiến lại chào hỏi: “Tổng giám đốc Tư?” Cái người chào hỏi Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ cũng không quen biết, cô chỉ giương mắt tiếp tục nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp kia. Tư Mộ Hàn cũng không quen biết người trước mắt, nhưng vẫn lên tiếng, xem như đáp lại. Mà người phụ nữ xinh đẹp bên kia nhận thấy được tầm mắt của Nguyễn Tri Hạ, cũng nhìn về phía cô. Tầm mắt của cô ta chạm với Nguyễn Tri Hạ, cô ta mỉm cười với Nguyễn Tri Hạ rồi đi về phía cô. Người phụ nữ xinh đẹp không nhìn Tư Mộ Hàn, lại khách khí nhìn Nguyễn Tri Hạ gọi một tiếng: “Bà Tư.” Một tiếng “bà Tư” này thu hút ánh mắt của tất cả những người khác. Hôn nhân của Tư Mộ Hàn cũng coi như rất gập ghềnh, kết hôn rồi ly hôn, lại kết hôn nhưng không thành, cô dâu còn bị người ta đào lên vụ bê bối ngay tại hôn lễ, rồi sau đó Tư Mộ Hàn lại xảy ra sự cố… Tóm lại, trên người Tư Mộ Hàn đã xảy ra rất nhiều chuyện ly kỳ, nhưng cũng chưa nghe nói anh kết hôn lại, mấy người bên cạnh đều có chút tò mò nhìn Nguyễn Tri Hạ. Những người này rõ ràng đang ở đây xem náo nhiệt, Tư Mộ Hàn đảo mắt qua, không cảm xúc lên tiếng: “Đừng chặn ở cửa thang máy.” Khó phân biệt vui giận, cũng không giận tự uy. Những người vốn đang vây quanh ở cửa thang máy đều xoay người rời đi, cho dù bọn họ vẫn tò mò với Nguyễn Tri Hạ, cũng chỉ quay đầu lại liếc một cái, cũng không dám ở lại nghiên cứu thêm. Cái người phụ nữ gọi Nguyễn Tri Hạ là “bà Tư” kia cũng theo đám người rời đi, Nguyễn Tri Hạ chần chờ một lát, thử gọi tên của cô ta.