Thành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che…
454: Tựa Như Quỷ Thần
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Tại sao tiểu học muội lại ở cùng với Lăng Mặc!Lăng Mặc bây giờ đang ở phòng sách.Hôm nay lịch trình đến chỗ Tôn lão, nhưng có một số công việc vẫn chưa giải quyết xong.Đang giải quyết công việc của tập đoàn thì chuôngđiện thoại reo lên.Nhìn thấy điện thoại đến, Lăng Mặc tiện tay bắt máy.Đầu bên kia điện thoại là giọng nói của một người đàn ông trung niên, “Tôi nghe bọn họ nói rằng anh đã tung ra một tin tức vô cùng bất lợi cho anh."Lăng Mặc ánh mắt lạnh lùng, "Vậy thì sao?""Thiếu gia, tại sao người không thể theo kế hoạch ban đầu, tại sao lại thay đổi hết lần này tới lần khác! Một lần nữa bị bại lộ, những người đó nhất định sẽ lại bắt đầu, người sẽ cực kỳ nguy hiểm!”Lăng Mặc khẩu khí lạnh lùng “Người đang dạy talàm việc sao?"Người ở đầu bên kia điện thoại cảm nhận được sát khí của Lăng Mặc "Thiếu gia, lão nô chỉ mong ngườicó thể bình an vô sự, không phải một lần nữa gặp bi kịch như lão gia.”Lăng Mặc nghĩ đến một số chuyện, chậm rãi nhấn mạnh “Tôi và ông ấy không giống nhau!"Sau khi cúp điện thoại, Lăng Mặc xoa xoa trán, mắt nhắm lại, trong đầu hiện lên màn đêm đẫm máu.Một con bướm đêm liều lĩnh, phải lao vào biển lửa và biến thành mây khói.Lăng Mặc đột nhiên mở mắt.Đáy mắt nhuốm một tia u ám chết chóc, âm u lạnhlẽo, tựa như quỷ thần.Toàn thân lạnh lùng sát khí, đóng máy tính một cách nặng nề, Lăng Mặc đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.Đi đến cửa phòng và đẩy cửa ra.Nhìn thấy cách đó không xa, mèo hoang nhỏ đang ngồi ở trên giường mặt mày cau có không biết đang âm mưu cái gì.Lúc này, khí tức u ám của Lăng Mặc dần dần tiêu tán.Từng bước về phía Hạ An Nhiên, cứ như thể đang đi theo ánh đèn mờ ảo ...!Lăng Mặc đi thẳng đến bên giường.Đôi mắt anh nhìn vào khuôn mặt nhăn nhó của mèo hoang nhỏ..
Tại sao tiểu học muội lại ở cùng với Lăng Mặc!
Lăng Mặc bây giờ đang ở phòng sách.
Hôm nay lịch trình đến chỗ Tôn lão, nhưng có một số công việc vẫn chưa giải quyết xong.
Đang giải quyết công việc của tập đoàn thì chuông
điện thoại reo lên.
Nhìn thấy điện thoại đến, Lăng Mặc tiện tay bắt máy.
Đầu bên kia điện thoại là giọng nói của một người đàn ông trung niên, “Tôi nghe bọn họ nói rằng anh đã tung ra một tin tức vô cùng bất lợi cho anh."
Lăng Mặc ánh mắt lạnh lùng, "Vậy thì sao?"
"Thiếu gia, tại sao người không thể theo kế hoạch ban đầu, tại sao lại thay đổi hết lần này tới lần khác! Một lần nữa bị bại lộ, những người đó nhất định sẽ lại bắt đầu, người sẽ cực kỳ nguy hiểm!”
Lăng Mặc khẩu khí lạnh lùng “Người đang dạy ta
làm việc sao?"
Người ở đầu bên kia điện thoại cảm nhận được sát khí của Lăng Mặc "Thiếu gia, lão nô chỉ mong người
có thể bình an vô sự, không phải một lần nữa gặp bi kịch như lão gia.”
Lăng Mặc nghĩ đến một số chuyện, chậm rãi nhấn mạnh “Tôi và ông ấy không giống nhau!"
Sau khi cúp điện thoại, Lăng Mặc xoa xoa trán, mắt nhắm lại, trong đầu hiện lên màn đêm đẫm máu.
Một con bướm đêm liều lĩnh, phải lao vào biển lửa và biến thành mây khói.
Lăng Mặc đột nhiên mở mắt.
Đáy mắt nhuốm một tia u ám chết chóc, âm u lạnh
lẽo, tựa như quỷ thần.
Toàn thân lạnh lùng sát khí, đóng máy tính một cách nặng nề, Lăng Mặc đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.
Đi đến cửa phòng và đẩy cửa ra.
Nhìn thấy cách đó không xa, mèo hoang nhỏ đang ngồi ở trên giường mặt mày cau có không biết đang âm mưu cái gì.
Lúc này, khí tức u ám của Lăng Mặc dần dần tiêu tán.
Từng bước về phía Hạ An Nhiên, cứ như thể đang đi theo ánh đèn mờ ảo ...!
Lăng Mặc đi thẳng đến bên giường.
Đôi mắt anh nhìn vào khuôn mặt nhăn nhó của mèo hoang nhỏ..
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Tại sao tiểu học muội lại ở cùng với Lăng Mặc!Lăng Mặc bây giờ đang ở phòng sách.Hôm nay lịch trình đến chỗ Tôn lão, nhưng có một số công việc vẫn chưa giải quyết xong.Đang giải quyết công việc của tập đoàn thì chuôngđiện thoại reo lên.Nhìn thấy điện thoại đến, Lăng Mặc tiện tay bắt máy.Đầu bên kia điện thoại là giọng nói của một người đàn ông trung niên, “Tôi nghe bọn họ nói rằng anh đã tung ra một tin tức vô cùng bất lợi cho anh."Lăng Mặc ánh mắt lạnh lùng, "Vậy thì sao?""Thiếu gia, tại sao người không thể theo kế hoạch ban đầu, tại sao lại thay đổi hết lần này tới lần khác! Một lần nữa bị bại lộ, những người đó nhất định sẽ lại bắt đầu, người sẽ cực kỳ nguy hiểm!”Lăng Mặc khẩu khí lạnh lùng “Người đang dạy talàm việc sao?"Người ở đầu bên kia điện thoại cảm nhận được sát khí của Lăng Mặc "Thiếu gia, lão nô chỉ mong ngườicó thể bình an vô sự, không phải một lần nữa gặp bi kịch như lão gia.”Lăng Mặc nghĩ đến một số chuyện, chậm rãi nhấn mạnh “Tôi và ông ấy không giống nhau!"Sau khi cúp điện thoại, Lăng Mặc xoa xoa trán, mắt nhắm lại, trong đầu hiện lên màn đêm đẫm máu.Một con bướm đêm liều lĩnh, phải lao vào biển lửa và biến thành mây khói.Lăng Mặc đột nhiên mở mắt.Đáy mắt nhuốm một tia u ám chết chóc, âm u lạnhlẽo, tựa như quỷ thần.Toàn thân lạnh lùng sát khí, đóng máy tính một cách nặng nề, Lăng Mặc đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.Đi đến cửa phòng và đẩy cửa ra.Nhìn thấy cách đó không xa, mèo hoang nhỏ đang ngồi ở trên giường mặt mày cau có không biết đang âm mưu cái gì.Lúc này, khí tức u ám của Lăng Mặc dần dần tiêu tán.Từng bước về phía Hạ An Nhiên, cứ như thể đang đi theo ánh đèn mờ ảo ...!Lăng Mặc đi thẳng đến bên giường.Đôi mắt anh nhìn vào khuôn mặt nhăn nhó của mèo hoang nhỏ..