Thành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che…
556: Cô Biết Mình Không Giấu Được Thầy
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Cố Kì không muốn Thu Lương Nhạc vì chuyện cặp vợ chồng của học muội mà lo lắng.Hơn nữa, Long Đằng vừa mới thiết lập quan hệ hợp tác với Tập đoàn Lăng Thị, cho nên, cô cũng không muốn vì chuyện này, làm cho mối quan hệ mới thiết lập này, xuất hiện bất kì sự thay đổi nàoLong Đằng bây giờ không thể trải qua bất kì biến động lớn nào nữa.Cố Kì mỉm cười, “Không có gì, mọi chuyện đều ổn".Thu Lương Nhạc nhìn Cố Kì và nói đầy ẩn ý: “Nếu con nghĩ rằng con có thể xử lý mọi việc, có thể không cần nói với thầy"Cố Kì: "..."Cô biết mình không giấu được thầy.Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ về vấn đề này, mặc dù Cố Kì không muốn tiết lộ, cô vẫn cam đoan “Con sẽ cố gắng hết sức để giải quyết."Thu Lương Nhạc: “Nếu đã như vậy, con nên sắp xếp ổn thỏa chuyện đó."Cố Kì khó hiểu"Không phải thấy nói, có chuyện gì giao cho con sao?"Thu Lương Nhạc xua tay" Chuyện của Đại học Lô Hải, thầy sẽ tự mình giải quyết! "“ Đại học Lô Hải bên kia lại xảy ra chuyện gì?"Cố Kì dường như đã nghĩ ra điều gì đó? Có phải là muốn hợp tác với Viện nghiên cứu của chúng ta không?"Thu Lương Nhạc cầm một tách trà lên nhấp một ngụm trước và nói ra vài lời một cách miễn cưỡng"Nhân viên của Viện nghiên cứu Long Đằng luônthiếu.Họ hy vọng sẽ cùng Long Đằng hợp tác đôi bên cùng có lợi.Chúng ta cung cấp các dự án và họ cung cấp hỗ trợ nhân lực."Cố Kì buồn cười, "Không phải là muốn chia chén com sao!"Cái gì mà hợp tác đôi bên cùng có lợi!Cuối cùng, chỉ những người của Viện nghiên cứu Đại học Lô Hải được hưởng lợi.Hơn nữa, Cố Kì đặc biệt không vui khi nghĩ đến một số chuyện trước đây, "Trước đó họ còn nói về việc hợp tác trong các cuộc thi, nhưng cuối cùng thì sao? Thưa giáo sư, em nghĩ học muội nói đúng, thầy không thể tiếp tục dung túng cho những ngườicứ mãi nhắm vào vị trí đứng đầu của chúng ta."Thu Lương Nhạc trông hơi phức tạp" Thầy biết."Cố Kì nhất thời không nói nên lời.Giáo sư lần nào cũng nói “Thầy biết", nhưng sau khi biết chuyện, ông ấy vẫn dễ dàng dung túng và tha thứ một cách mù quáng.Đừng nói đến học muội, ngay cả cô cũng nhiều lần khó chịu.Tuy nhiên, Cố Kì không muốn nói gì thêm, “Giáo sư, con biết thầy làm gì cũng có lý do riêng nhưng con vẫn mong thầy đừng làm những điều khiến khiến cho chính bản thân mình không thoải mái."Thu Lương Nhạc bật cười khi nghe vậy, nở nụ cười "Đứa bé này, con đang dạy dỗ thầy nên làm gì à? "Vẫy vẫy tay “Con nên đi giúp đỡ tiểu hồ ly đi!"Cố Kì: "..."Hóa ra giáo sư đã biết, cô muốn giải quyết chuyện có liên quan đến học muội.Vậy thì làm sao tấm gương sáng như giáo sư lại không nhìn ra tính toán của những con người ở trường Đại học Lô Hải?Cố Kì không nói nữa, bước ra khỏi phòng Thu Lương Nhạc, sau đó quay lại và bấm chuông cửa phòngHạ An Nhiên ....
Cố Kì không muốn Thu Lương Nhạc vì chuyện cặp vợ chồng của học muội mà lo lắng.
Hơn nữa, Long Đằng vừa mới thiết lập quan hệ hợp tác với Tập đoàn Lăng Thị, cho nên, cô cũng không muốn vì chuyện này, làm cho mối quan hệ mới thiết lập này, xuất hiện bất kì sự thay đổi nào
Long Đằng bây giờ không thể trải qua bất kì biến động lớn nào nữa.
Cố Kì mỉm cười, “Không có gì, mọi chuyện đều ổn".
Thu Lương Nhạc nhìn Cố Kì và nói đầy ẩn ý: “Nếu con nghĩ rằng con có thể xử lý mọi việc, có thể không cần nói với thầy"
Cố Kì: "..."
Cô biết mình không giấu được thầy.
Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ về vấn đề này, mặc dù Cố Kì không muốn tiết lộ, cô vẫn cam đoan “Con sẽ cố gắng hết sức để giải quyết."
Thu Lương Nhạc: “Nếu đã như vậy, con nên sắp xếp ổn thỏa chuyện đó."
Cố Kì khó hiểu"Không phải thấy nói, có chuyện gì giao cho con sao?"
Thu Lương Nhạc xua tay" Chuyện của Đại học Lô Hải, thầy sẽ tự mình giải quyết! "
“ Đại học Lô Hải bên kia lại xảy ra chuyện gì?"
Cố Kì dường như đã nghĩ ra điều gì đó? Có phải là muốn hợp tác với Viện nghiên cứu của chúng ta không?"
Thu Lương Nhạc cầm một tách trà lên nhấp một ngụm trước và nói ra vài lời một cách miễn cưỡng
"Nhân viên của Viện nghiên cứu Long Đằng luôn
thiếu.
Họ hy vọng sẽ cùng Long Đằng hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Chúng ta cung cấp các dự án và họ cung cấp hỗ trợ nhân lực."
Cố Kì buồn cười, "Không phải là muốn chia chén com sao!"
Cái gì mà hợp tác đôi bên cùng có lợi!
Cuối cùng, chỉ những người của Viện nghiên cứu Đại học Lô Hải được hưởng lợi.
Hơn nữa, Cố Kì đặc biệt không vui khi nghĩ đến một số chuyện trước đây, "Trước đó họ còn nói về việc hợp tác trong các cuộc thi, nhưng cuối cùng thì sao? Thưa giáo sư, em nghĩ học muội nói đúng, thầy không thể tiếp tục dung túng cho những người
cứ mãi nhắm vào vị trí đứng đầu của chúng ta."
Thu Lương Nhạc trông hơi phức tạp" Thầy biết.
"
Cố Kì nhất thời không nói nên lời.
Giáo sư lần nào cũng nói “Thầy biết", nhưng sau khi biết chuyện, ông ấy vẫn dễ dàng dung túng và tha thứ một cách mù quáng.
Đừng nói đến học muội, ngay cả cô cũng nhiều lần khó chịu.
Tuy nhiên, Cố Kì không muốn nói gì thêm, “Giáo sư, con biết thầy làm gì cũng có lý do riêng nhưng con vẫn mong thầy đừng làm những điều khiến khiến cho chính bản thân mình không thoải mái."
Thu Lương Nhạc bật cười khi nghe vậy, nở nụ cười "Đứa bé này, con đang dạy dỗ thầy nên làm gì à? "
Vẫy vẫy tay “Con nên đi giúp đỡ tiểu hồ ly đi!"
Cố Kì: "..."
Hóa ra giáo sư đã biết, cô muốn giải quyết chuyện có liên quan đến học muội.
Vậy thì làm sao tấm gương sáng như giáo sư lại không nhìn ra tính toán của những con người ở trường Đại học Lô Hải?
Cố Kì không nói nữa, bước ra khỏi phòng Thu Lương Nhạc, sau đó quay lại và bấm chuông cửa phòng
Hạ An Nhiên ....
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Cố Kì không muốn Thu Lương Nhạc vì chuyện cặp vợ chồng của học muội mà lo lắng.Hơn nữa, Long Đằng vừa mới thiết lập quan hệ hợp tác với Tập đoàn Lăng Thị, cho nên, cô cũng không muốn vì chuyện này, làm cho mối quan hệ mới thiết lập này, xuất hiện bất kì sự thay đổi nàoLong Đằng bây giờ không thể trải qua bất kì biến động lớn nào nữa.Cố Kì mỉm cười, “Không có gì, mọi chuyện đều ổn".Thu Lương Nhạc nhìn Cố Kì và nói đầy ẩn ý: “Nếu con nghĩ rằng con có thể xử lý mọi việc, có thể không cần nói với thầy"Cố Kì: "..."Cô biết mình không giấu được thầy.Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ về vấn đề này, mặc dù Cố Kì không muốn tiết lộ, cô vẫn cam đoan “Con sẽ cố gắng hết sức để giải quyết."Thu Lương Nhạc: “Nếu đã như vậy, con nên sắp xếp ổn thỏa chuyện đó."Cố Kì khó hiểu"Không phải thấy nói, có chuyện gì giao cho con sao?"Thu Lương Nhạc xua tay" Chuyện của Đại học Lô Hải, thầy sẽ tự mình giải quyết! "“ Đại học Lô Hải bên kia lại xảy ra chuyện gì?"Cố Kì dường như đã nghĩ ra điều gì đó? Có phải là muốn hợp tác với Viện nghiên cứu của chúng ta không?"Thu Lương Nhạc cầm một tách trà lên nhấp một ngụm trước và nói ra vài lời một cách miễn cưỡng"Nhân viên của Viện nghiên cứu Long Đằng luônthiếu.Họ hy vọng sẽ cùng Long Đằng hợp tác đôi bên cùng có lợi.Chúng ta cung cấp các dự án và họ cung cấp hỗ trợ nhân lực."Cố Kì buồn cười, "Không phải là muốn chia chén com sao!"Cái gì mà hợp tác đôi bên cùng có lợi!Cuối cùng, chỉ những người của Viện nghiên cứu Đại học Lô Hải được hưởng lợi.Hơn nữa, Cố Kì đặc biệt không vui khi nghĩ đến một số chuyện trước đây, "Trước đó họ còn nói về việc hợp tác trong các cuộc thi, nhưng cuối cùng thì sao? Thưa giáo sư, em nghĩ học muội nói đúng, thầy không thể tiếp tục dung túng cho những ngườicứ mãi nhắm vào vị trí đứng đầu của chúng ta."Thu Lương Nhạc trông hơi phức tạp" Thầy biết."Cố Kì nhất thời không nói nên lời.Giáo sư lần nào cũng nói “Thầy biết", nhưng sau khi biết chuyện, ông ấy vẫn dễ dàng dung túng và tha thứ một cách mù quáng.Đừng nói đến học muội, ngay cả cô cũng nhiều lần khó chịu.Tuy nhiên, Cố Kì không muốn nói gì thêm, “Giáo sư, con biết thầy làm gì cũng có lý do riêng nhưng con vẫn mong thầy đừng làm những điều khiến khiến cho chính bản thân mình không thoải mái."Thu Lương Nhạc bật cười khi nghe vậy, nở nụ cười "Đứa bé này, con đang dạy dỗ thầy nên làm gì à? "Vẫy vẫy tay “Con nên đi giúp đỡ tiểu hồ ly đi!"Cố Kì: "..."Hóa ra giáo sư đã biết, cô muốn giải quyết chuyện có liên quan đến học muội.Vậy thì làm sao tấm gương sáng như giáo sư lại không nhìn ra tính toán của những con người ở trường Đại học Lô Hải?Cố Kì không nói nữa, bước ra khỏi phòng Thu Lương Nhạc, sau đó quay lại và bấm chuông cửa phòngHạ An Nhiên ....