Thành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che…
559: Tạm Biệt!
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Hơn nữa, thái độ của mấy người trong Đại học Lô Hải như vậy, ước chừng không bao lâu sẽ bước vàođường cùng.Khi thời điểm đến, thậm chí đừng nghĩ đến việc có thể lợi dụng được Thu Khanh Khanh.Hai người cứ như vậy nói chuyện.Sau một hồi nói chuyện về Viện nghiên cứu, cuối cùng là nói về dự án nghiên cứu.Ngay khi nói về điều này, Cố Kì đã bị cuốn hút, và hoàn toàn quên mất mục đích đến đây ngay từ đầu4િ gો.Suốt cả một ngày, tiêu hao mọi chuyện,Kết thúc cuộc trò chuyện, Hạ An Nhiên lấy ra một ổUSB.Đưa ổ USB cho Cố Kì."Mấy năm nay tôi đã hoàn thành được mấy dự án,số liệu thí nghiệm cũng đã hoàn thành,chẳng qua chưa muốn viết báo cáo nên cứ để mặc kệ.Nếu cô có thời gian xem sửa sang dự án này lại, có khi sẽ thu hút được đầu tư"Cố Kì cầm đĩa USB và nhìn Hạ An Nhiên buồn bã," Học muội, tôi không nói hai lần trong một vấn đề.Nhưng báo cáo nghiên cứu khó viết như vậy sao?"Hạ An Nhiên siết chặt cố Kì cười, " Chỉ là tôi làmbiếng!""Làm nghiên cứu không lười, mà viết báo cáo lạilười? Đó là một cái cớ rất hoàn hảo! Tôi nghĩ rõ rànglà cô sợ phiền phức.!"Tuy nhiên, Cổ Kì lại thấy buồn bực," Trước đây, toàn.là tôi quấn lấy cô làm phiền,cô mới chịu đưa ra một vài dự án.Tại sao bây giờ lại tự nguyện đưa ra? Tôi cảm giác cô có điều gì đó muốn nhắn nhủ sao! "Hạ An Nhiên:" Tôi gần đây phải ở Thành phố Lô Hải, không quay về Bắc Kinh được.Vì không thể về nên tôi chỉ có thể dùng cách này để đóng góp những khoản khác cho Viện nghiên cứu."Cố Kì cảm thấy câu trả lời này cũng không có vấn đề gì lạ.Hạ An Nhiên nhìn thời gian, “Được rồi, tôi hơi mệtmuốn nghỉ ngơi."Cố Kì có chút ngượng ngùng, “Hôm nay tôi tìm cô nói chuyện một ngày.Cô là phụ nữ mang thai, cân nghỉ ngơi thật tốt.!"Sau đó cô mới nghĩ đến chuyện quan trọng hôm nay, liên nhắc nhở," Không cần tùy tiện tức giận với đàn ông, phụ nữ chúng ta nhất định phải rộng lượng! "HỌAn Nhiên không khỏi nhắc nhở" Cô trở thành phụ nữ khi nào?"Cố Kì:"...""Tạm biệt!".
Hơn nữa, thái độ của mấy người trong Đại học Lô Hải như vậy, ước chừng không bao lâu sẽ bước vào
đường cùng.
Khi thời điểm đến, thậm chí đừng nghĩ đến việc có thể lợi dụng được Thu Khanh Khanh.
Hai người cứ như vậy nói chuyện.
Sau một hồi nói chuyện về Viện nghiên cứu, cuối cùng là nói về dự án nghiên cứu.
Ngay khi nói về điều này, Cố Kì đã bị cuốn hút, và hoàn toàn quên mất mục đích đến đây ngay từ đầu
4િ gો.
Suốt cả một ngày, tiêu hao mọi chuyện,
Kết thúc cuộc trò chuyện, Hạ An Nhiên lấy ra một ổ
USB.
Đưa ổ USB cho Cố Kì.
"Mấy năm nay tôi đã hoàn thành được mấy dự án,
số liệu thí nghiệm cũng đã hoàn thành,chẳng qua chưa muốn viết báo cáo nên cứ để mặc kệ.
Nếu cô có thời gian xem sửa sang dự án này lại, có khi sẽ thu hút được đầu tư"
Cố Kì cầm đĩa USB và nhìn Hạ An Nhiên buồn bã," Học muội, tôi không nói hai lần trong một vấn đề.
Nhưng báo cáo nghiên cứu khó viết như vậy sao?"
Hạ An Nhiên siết chặt cố Kì cười, " Chỉ là tôi làm
biếng!"
"Làm nghiên cứu không lười, mà viết báo cáo lại
lười? Đó là một cái cớ rất hoàn hảo! Tôi nghĩ rõ ràng
là cô sợ phiền phức.
!"
Tuy nhiên, Cổ Kì lại thấy buồn bực," Trước đây, toàn.
là tôi quấn lấy cô làm phiền,cô mới chịu đưa ra một vài dự án.
Tại sao bây giờ lại tự nguyện đưa ra? Tôi cảm giác cô có điều gì đó muốn nhắn nhủ sao! "
Hạ An Nhiên:" Tôi gần đây phải ở Thành phố Lô Hải, không quay về Bắc Kinh được.
Vì không thể về nên tôi chỉ có thể dùng cách này để đóng góp những khoản khác cho Viện nghiên cứu."
Cố Kì cảm thấy câu trả lời này cũng không có vấn đề gì lạ.
Hạ An Nhiên nhìn thời gian, “Được rồi, tôi hơi mệt
muốn nghỉ ngơi."
Cố Kì có chút ngượng ngùng, “Hôm nay tôi tìm cô nói chuyện một ngày.
Cô là phụ nữ mang thai, cân nghỉ ngơi thật tốt.
!"
Sau đó cô mới nghĩ đến chuyện quan trọng hôm nay, liên nhắc nhở," Không cần tùy tiện tức giận với đàn ông, phụ nữ chúng ta nhất định phải rộng lượng! "
HỌAn Nhiên không khỏi nhắc nhở" Cô trở thành phụ nữ khi nào?"
Cố Kì:"..."
"Tạm biệt!".
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Hơn nữa, thái độ của mấy người trong Đại học Lô Hải như vậy, ước chừng không bao lâu sẽ bước vàođường cùng.Khi thời điểm đến, thậm chí đừng nghĩ đến việc có thể lợi dụng được Thu Khanh Khanh.Hai người cứ như vậy nói chuyện.Sau một hồi nói chuyện về Viện nghiên cứu, cuối cùng là nói về dự án nghiên cứu.Ngay khi nói về điều này, Cố Kì đã bị cuốn hút, và hoàn toàn quên mất mục đích đến đây ngay từ đầu4િ gો.Suốt cả một ngày, tiêu hao mọi chuyện,Kết thúc cuộc trò chuyện, Hạ An Nhiên lấy ra một ổUSB.Đưa ổ USB cho Cố Kì."Mấy năm nay tôi đã hoàn thành được mấy dự án,số liệu thí nghiệm cũng đã hoàn thành,chẳng qua chưa muốn viết báo cáo nên cứ để mặc kệ.Nếu cô có thời gian xem sửa sang dự án này lại, có khi sẽ thu hút được đầu tư"Cố Kì cầm đĩa USB và nhìn Hạ An Nhiên buồn bã," Học muội, tôi không nói hai lần trong một vấn đề.Nhưng báo cáo nghiên cứu khó viết như vậy sao?"Hạ An Nhiên siết chặt cố Kì cười, " Chỉ là tôi làmbiếng!""Làm nghiên cứu không lười, mà viết báo cáo lạilười? Đó là một cái cớ rất hoàn hảo! Tôi nghĩ rõ rànglà cô sợ phiền phức.!"Tuy nhiên, Cổ Kì lại thấy buồn bực," Trước đây, toàn.là tôi quấn lấy cô làm phiền,cô mới chịu đưa ra một vài dự án.Tại sao bây giờ lại tự nguyện đưa ra? Tôi cảm giác cô có điều gì đó muốn nhắn nhủ sao! "Hạ An Nhiên:" Tôi gần đây phải ở Thành phố Lô Hải, không quay về Bắc Kinh được.Vì không thể về nên tôi chỉ có thể dùng cách này để đóng góp những khoản khác cho Viện nghiên cứu."Cố Kì cảm thấy câu trả lời này cũng không có vấn đề gì lạ.Hạ An Nhiên nhìn thời gian, “Được rồi, tôi hơi mệtmuốn nghỉ ngơi."Cố Kì có chút ngượng ngùng, “Hôm nay tôi tìm cô nói chuyện một ngày.Cô là phụ nữ mang thai, cân nghỉ ngơi thật tốt.!"Sau đó cô mới nghĩ đến chuyện quan trọng hôm nay, liên nhắc nhở," Không cần tùy tiện tức giận với đàn ông, phụ nữ chúng ta nhất định phải rộng lượng! "HỌAn Nhiên không khỏi nhắc nhở" Cô trở thành phụ nữ khi nào?"Cố Kì:"...""Tạm biệt!".