Thành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che…

605: “nhiệm Vụ Khó Khăn Này Giao Cho Cô

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Hạ An Nhiên "Tin tức của cô, có phải là chậm chạpquả không?"Cô ấy bị bắt vào buổi sáng, bây giờ đã là buổi chiều, Cố Kì mới phát hiện ra?Cố Kì: "Sáng nay tôi đã đến tìm cô, nhưng cô đã không ra mở cửa, tưởng cô còn đang ngủ.Đến chiều, tôi lại đến tìm thì gặp một nhân viên khách sạn, người này nói với tôi rằng cô đã bị cảnh bắt bắt đi từ sáng sớm...! Rồi cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao cô lại dính líu tới cảnh sát? Cô khôngsao chứ? "Hạ An Nhiên:" Sự việc đã được xử lý rồi, không có gìnghiêm trọng cả."Cố Kì không chút lo lắng nói:" Đúng vậy, Lăng Thiếu gia sẽ không để cố xảy ra chuyện gì."Hạ An Nhiên:"..."Giọng điệu không chút hoang mang này là có ý gì?Hạ An Nhiên không nói nên lời, "Tôi xảy ra chuyệnngay bên cạnh các người, bây giờ mới phát hiện thì cũng thôi đi, bây giờ một chút cũng không lo lắng cho tôi? Có Lăng Mặc thì thế nào? Không chừng nếu tôi ở chung với anh ta, mới là càng nguy hiểmhơn!"Cố Kì: "Anh ấy chọc cô tức giận, bây giờ có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, anh ấy nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, chẳng phải hai người là vợ chồng sao? Cô ở chung với anh ấy, hẳn là không có vấn đề gì lớn." "Hạ An Nhiên nghe giải thích lí do, cảm thấy hết chỗnói.Ôm lấy cái đầu đau nhức, "Nếu cô thấy yên tâm vì Lăng Mặc như vậy, cô gọi điện thoại đến làm gì?"Cố Kì nhớ rằng còn có một việc khác, "Đúng rồi, Giáo sư muốn mời Lăng Thiếu gia ăn tối."Hạ An Nhiên đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, "Cô nói cái gì? Thu Khanh Khanh mời Lăng Mặc ăn tối?"Cố Kì gật đầu, "Đúng vậy, địa điểm đã được chọn."Hạ An Nhiên chất vấn, "Thu Khanh Khanh tốt như vậy sao? Không phải tiệc Hồng Môn chứ?"Cố Kì nhẹ nhõm nói:" Cô đừng lo lắng, Giáo sư cũng là người tốt, Giáo sư sẽ không làm khó dễ chồng cô "Hạ An Nhiên cảm thấy giả tạo.Làm sao cô ấy có thể lo lắng cho cầu nam nhân đó!!!Có chút ngượng ngùng nói: "Tôi lo lắng cho Thu Khanh Khanh, Lăng Mặc không dễ đối phó, tên này rất nham hiểm!"Cố Ki: "Hai người vẫn còn giận dỗi sao?"Hạ An Nhiên :"..."Cái gì mà giận dỗi, là cô ấy nói thật!Hạ An Nhiên không muốn Lăng Mặc và Thu Khanh Khanh gặp nhau, e rằng sẽ sinh ra rất nhiều chuyện, vội vàng tìm lí do từ chối, “Lăng Mặc là người bận rộn, không biết anh ấy có thời gian không.”“Nhiệm vụ khó khăn này giao cho cô.".

Hạ An Nhiên "Tin tức của cô, có phải là chậm chạp

quả không?"

Cô ấy bị bắt vào buổi sáng, bây giờ đã là buổi chiều, Cố Kì mới phát hiện ra?

Cố Kì: "Sáng nay tôi đã đến tìm cô, nhưng cô đã không ra mở cửa, tưởng cô còn đang ngủ.

Đến chiều, tôi lại đến tìm thì gặp một nhân viên khách sạn, người này nói với tôi rằng cô đã bị cảnh bắt bắt đi từ sáng sớm...! Rồi cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao cô lại dính líu tới cảnh sát? Cô không

sao chứ? "

Hạ An Nhiên:" Sự việc đã được xử lý rồi, không có gì

nghiêm trọng cả."

Cố Kì không chút lo lắng nói:" Đúng vậy, Lăng Thiếu gia sẽ không để cố xảy ra chuyện gì.

"

Hạ An Nhiên:"..."

Giọng điệu không chút hoang mang này là có ý gì?

Hạ An Nhiên không nói nên lời, "Tôi xảy ra chuyện

ngay bên cạnh các người, bây giờ mới phát hiện thì cũng thôi đi, bây giờ một chút cũng không lo lắng cho tôi? Có Lăng Mặc thì thế nào? Không chừng nếu tôi ở chung với anh ta, mới là càng nguy hiểm

hơn!"

Cố Kì: "Anh ấy chọc cô tức giận, bây giờ có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, anh ấy nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, chẳng phải hai người là vợ chồng sao? Cô ở chung với anh ấy, hẳn là không có vấn đề gì lớn." "

Hạ An Nhiên nghe giải thích lí do, cảm thấy hết chỗ

nói.

Ôm lấy cái đầu đau nhức, "Nếu cô thấy yên tâm vì Lăng Mặc như vậy, cô gọi điện thoại đến làm gì?"

Cố Kì nhớ rằng còn có một việc khác, "Đúng rồi, Giáo sư muốn mời Lăng Thiếu gia ăn tối."

Hạ An Nhiên đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, "Cô nói cái gì? Thu Khanh Khanh mời Lăng Mặc ăn tối?"

Cố Kì gật đầu, "Đúng vậy, địa điểm đã được chọn."

Hạ An Nhiên chất vấn, "Thu Khanh Khanh tốt như vậy sao? Không phải tiệc Hồng Môn chứ?"

Cố Kì nhẹ nhõm nói:" Cô đừng lo lắng, Giáo sư cũng là người tốt, Giáo sư sẽ không làm khó dễ chồng cô "

Hạ An Nhiên cảm thấy giả tạo.

Làm sao cô ấy có thể lo lắng cho cầu nam nhân đó!!!

Có chút ngượng ngùng nói: "Tôi lo lắng cho Thu Khanh Khanh, Lăng Mặc không dễ đối phó, tên này rất nham hiểm!"

Cố Ki: "Hai người vẫn còn giận dỗi sao?"

Hạ An Nhiên :"..."

Cái gì mà giận dỗi, là cô ấy nói thật!

Hạ An Nhiên không muốn Lăng Mặc và Thu Khanh Khanh gặp nhau, e rằng sẽ sinh ra rất nhiều chuyện, vội vàng tìm lí do từ chối, “Lăng Mặc là người bận rộn, không biết anh ấy có thời gian không.”

“Nhiệm vụ khó khăn này giao cho cô.

".

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Hạ An Nhiên "Tin tức của cô, có phải là chậm chạpquả không?"Cô ấy bị bắt vào buổi sáng, bây giờ đã là buổi chiều, Cố Kì mới phát hiện ra?Cố Kì: "Sáng nay tôi đã đến tìm cô, nhưng cô đã không ra mở cửa, tưởng cô còn đang ngủ.Đến chiều, tôi lại đến tìm thì gặp một nhân viên khách sạn, người này nói với tôi rằng cô đã bị cảnh bắt bắt đi từ sáng sớm...! Rồi cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao cô lại dính líu tới cảnh sát? Cô khôngsao chứ? "Hạ An Nhiên:" Sự việc đã được xử lý rồi, không có gìnghiêm trọng cả."Cố Kì không chút lo lắng nói:" Đúng vậy, Lăng Thiếu gia sẽ không để cố xảy ra chuyện gì."Hạ An Nhiên:"..."Giọng điệu không chút hoang mang này là có ý gì?Hạ An Nhiên không nói nên lời, "Tôi xảy ra chuyệnngay bên cạnh các người, bây giờ mới phát hiện thì cũng thôi đi, bây giờ một chút cũng không lo lắng cho tôi? Có Lăng Mặc thì thế nào? Không chừng nếu tôi ở chung với anh ta, mới là càng nguy hiểmhơn!"Cố Kì: "Anh ấy chọc cô tức giận, bây giờ có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, anh ấy nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, chẳng phải hai người là vợ chồng sao? Cô ở chung với anh ấy, hẳn là không có vấn đề gì lớn." "Hạ An Nhiên nghe giải thích lí do, cảm thấy hết chỗnói.Ôm lấy cái đầu đau nhức, "Nếu cô thấy yên tâm vì Lăng Mặc như vậy, cô gọi điện thoại đến làm gì?"Cố Kì nhớ rằng còn có một việc khác, "Đúng rồi, Giáo sư muốn mời Lăng Thiếu gia ăn tối."Hạ An Nhiên đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, "Cô nói cái gì? Thu Khanh Khanh mời Lăng Mặc ăn tối?"Cố Kì gật đầu, "Đúng vậy, địa điểm đã được chọn."Hạ An Nhiên chất vấn, "Thu Khanh Khanh tốt như vậy sao? Không phải tiệc Hồng Môn chứ?"Cố Kì nhẹ nhõm nói:" Cô đừng lo lắng, Giáo sư cũng là người tốt, Giáo sư sẽ không làm khó dễ chồng cô "Hạ An Nhiên cảm thấy giả tạo.Làm sao cô ấy có thể lo lắng cho cầu nam nhân đó!!!Có chút ngượng ngùng nói: "Tôi lo lắng cho Thu Khanh Khanh, Lăng Mặc không dễ đối phó, tên này rất nham hiểm!"Cố Ki: "Hai người vẫn còn giận dỗi sao?"Hạ An Nhiên :"..."Cái gì mà giận dỗi, là cô ấy nói thật!Hạ An Nhiên không muốn Lăng Mặc và Thu Khanh Khanh gặp nhau, e rằng sẽ sinh ra rất nhiều chuyện, vội vàng tìm lí do từ chối, “Lăng Mặc là người bận rộn, không biết anh ấy có thời gian không.”“Nhiệm vụ khó khăn này giao cho cô.".

605: “nhiệm Vụ Khó Khăn Này Giao Cho Cô