Thành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che…
610: “khách Sạn Này Là Của Cô Sao
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Nhìn thấy Hàn Doanh đi tới, Liễu Giai Giai đươngnhiên không muốn mất bình tĩnh trước mặt Hàn Doanh, lập tức nở nụ cười, "Ồ, không có gì, tôi vừa mới gặp một bạn học cấp ba đã bỏ học! Một người quê mùa, xuất thân từ trại trẻ mồ côi!"Hàn Doanh bộ mặt ghét bỏ "Tôi không hiểu được, ba mẹ tôi lúc đó tại sao lại để anh trai tôi đi học ở nông thôn? Trường đó đều là những loại người hỗnláo."Mặc dù Hàn Doanh đang khinh thường Hạ An Nhiên.Nhưng Liễu Giai Giai nghe vậy cũng cảm thấy khó chịu, như thể là đem cô ra để mắng cùng.Dù sao thì cô ta cũng xuất thân từ ngôi trường đó.Liễu Giai Giai nén nỗi không vui từ tận đáy lòng,cười nói với Hàn Doanh: "Có lẽ hai bác cũng giống như bố mẹ tôi.Đều nghĩ chất lượng giáo dục ở trường đó rất tốt."Điều duy nhất họ có thể biết ở trường trung học trước đây là tỷ lệ học lên trên rất cao.Gần 80%.Tỷ lệ học lên cao như vậy đương nhiên thu hútnhiều gia đình giàu có gửi con cái của họ đến đó.Liễu Giai Giai cố ý nhắc tới điểm này, chẳng qua là để thanh minh mối quan hệ với những người được coi "hỗn láo" trong miệng Hàn Doanh.Tiến lại gần, cô ta cố ý nói với Hàn Doanh: “Đúng rồi, cô ta năm đó, đã viết hàng trăm bức thư tình cho anh trai cô."Hàn Doanh biết về những bức thư tình.Sau khi nghe xong lời của Liễu Giai Giai, vẻ khinh thường trong mắt cô càng đậm hơn, "Cô đúng là loại con gái không biết xấu hổ, hồi cấp ba đã muốn dụ dỗ anh trai tôi?"Sau đó, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn về phía Hạ An Nhiên "Một cô gái quê mùa, chưa học xong cấp ba, đeo khẩu trang lén lút đến đây làm gì? Còn không mau cút ra khỏi đây, thật là làm bẩn mắt tôi."Liễu Giai Giai nhìn thấy sự kiêu ngạo của Hàn Doanh, cười lạnh.Hàn Doanh từ trước đến nay đều có cảm giác vượttrội, chướng mắt nhất chính là sự xuất thân ở nông thôn của Hạ An Nhiên, ở trong mắt cô ta chính là loại người kém cỏi.Vừa rồi Liễu Giai Giai cố ý nhắc tới từ "nhà quê", thậm chí còn cố ý nhắc đến chuyện bức thư tình.Vậy thì Hạ An Nhiên đương nhiên sẽ dễ dàng bị Hàn Doanh Chỉnh đốn.Hạ An Nhiên nhìn tình cảnh trước mắt, nhàn nhạt hỏi: “Khách sạn này là của cô sao?"Hàn Doanh sững sờ..
Nhìn thấy Hàn Doanh đi tới, Liễu Giai Giai đương
nhiên không muốn mất bình tĩnh trước mặt Hàn Doanh, lập tức nở nụ cười, "Ồ, không có gì, tôi vừa mới gặp một bạn học cấp ba đã bỏ học! Một người quê mùa, xuất thân từ trại trẻ mồ côi!"
Hàn Doanh bộ mặt ghét bỏ "Tôi không hiểu được, ba mẹ tôi lúc đó tại sao lại để anh trai tôi đi học ở nông thôn? Trường đó đều là những loại người hỗn
láo."
Mặc dù Hàn Doanh đang khinh thường Hạ An Nhiên.
Nhưng Liễu Giai Giai nghe vậy cũng cảm thấy khó chịu, như thể là đem cô ra để mắng cùng.
Dù sao thì cô ta cũng xuất thân từ ngôi trường đó.
Liễu Giai Giai nén nỗi không vui từ tận đáy lòng,
cười nói với Hàn Doanh: "Có lẽ hai bác cũng giống như bố mẹ tôi.
Đều nghĩ chất lượng giáo dục ở trường đó rất tốt."
Điều duy nhất họ có thể biết ở trường trung học trước đây là tỷ lệ học lên trên rất cao.
Gần 80%.
Tỷ lệ học lên cao như vậy đương nhiên thu hút
nhiều gia đình giàu có gửi con cái của họ đến đó.
Liễu Giai Giai cố ý nhắc tới điểm này, chẳng qua là để thanh minh mối quan hệ với những người được coi "hỗn láo" trong miệng Hàn Doanh.
Tiến lại gần, cô ta cố ý nói với Hàn Doanh: “Đúng rồi, cô ta năm đó, đã viết hàng trăm bức thư tình cho anh trai cô."
Hàn Doanh biết về những bức thư tình.
Sau khi nghe xong lời của Liễu Giai Giai, vẻ khinh thường trong mắt cô càng đậm hơn, "Cô đúng là loại con gái không biết xấu hổ, hồi cấp ba đã muốn dụ dỗ anh trai tôi?"
Sau đó, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn về phía Hạ An Nhiên "Một cô gái quê mùa, chưa học xong cấp ba, đeo khẩu trang lén lút đến đây làm gì? Còn không mau cút ra khỏi đây, thật là làm bẩn mắt tôi."
Liễu Giai Giai nhìn thấy sự kiêu ngạo của Hàn Doanh, cười lạnh.
Hàn Doanh từ trước đến nay đều có cảm giác vượt
trội, chướng mắt nhất chính là sự xuất thân ở nông thôn của Hạ An Nhiên, ở trong mắt cô ta chính là loại người kém cỏi.
Vừa rồi Liễu Giai Giai cố ý nhắc tới từ "nhà quê", thậm chí còn cố ý nhắc đến chuyện bức thư tình.
Vậy thì Hạ An Nhiên đương nhiên sẽ dễ dàng bị Hàn Doanh Chỉnh đốn.
Hạ An Nhiên nhìn tình cảnh trước mắt, nhàn nhạt hỏi: “Khách sạn này là của cô sao?"
Hàn Doanh sững sờ..
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Nhìn thấy Hàn Doanh đi tới, Liễu Giai Giai đươngnhiên không muốn mất bình tĩnh trước mặt Hàn Doanh, lập tức nở nụ cười, "Ồ, không có gì, tôi vừa mới gặp một bạn học cấp ba đã bỏ học! Một người quê mùa, xuất thân từ trại trẻ mồ côi!"Hàn Doanh bộ mặt ghét bỏ "Tôi không hiểu được, ba mẹ tôi lúc đó tại sao lại để anh trai tôi đi học ở nông thôn? Trường đó đều là những loại người hỗnláo."Mặc dù Hàn Doanh đang khinh thường Hạ An Nhiên.Nhưng Liễu Giai Giai nghe vậy cũng cảm thấy khó chịu, như thể là đem cô ra để mắng cùng.Dù sao thì cô ta cũng xuất thân từ ngôi trường đó.Liễu Giai Giai nén nỗi không vui từ tận đáy lòng,cười nói với Hàn Doanh: "Có lẽ hai bác cũng giống như bố mẹ tôi.Đều nghĩ chất lượng giáo dục ở trường đó rất tốt."Điều duy nhất họ có thể biết ở trường trung học trước đây là tỷ lệ học lên trên rất cao.Gần 80%.Tỷ lệ học lên cao như vậy đương nhiên thu hútnhiều gia đình giàu có gửi con cái của họ đến đó.Liễu Giai Giai cố ý nhắc tới điểm này, chẳng qua là để thanh minh mối quan hệ với những người được coi "hỗn láo" trong miệng Hàn Doanh.Tiến lại gần, cô ta cố ý nói với Hàn Doanh: “Đúng rồi, cô ta năm đó, đã viết hàng trăm bức thư tình cho anh trai cô."Hàn Doanh biết về những bức thư tình.Sau khi nghe xong lời của Liễu Giai Giai, vẻ khinh thường trong mắt cô càng đậm hơn, "Cô đúng là loại con gái không biết xấu hổ, hồi cấp ba đã muốn dụ dỗ anh trai tôi?"Sau đó, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn về phía Hạ An Nhiên "Một cô gái quê mùa, chưa học xong cấp ba, đeo khẩu trang lén lút đến đây làm gì? Còn không mau cút ra khỏi đây, thật là làm bẩn mắt tôi."Liễu Giai Giai nhìn thấy sự kiêu ngạo của Hàn Doanh, cười lạnh.Hàn Doanh từ trước đến nay đều có cảm giác vượttrội, chướng mắt nhất chính là sự xuất thân ở nông thôn của Hạ An Nhiên, ở trong mắt cô ta chính là loại người kém cỏi.Vừa rồi Liễu Giai Giai cố ý nhắc tới từ "nhà quê", thậm chí còn cố ý nhắc đến chuyện bức thư tình.Vậy thì Hạ An Nhiên đương nhiên sẽ dễ dàng bị Hàn Doanh Chỉnh đốn.Hạ An Nhiên nhìn tình cảnh trước mắt, nhàn nhạt hỏi: “Khách sạn này là của cô sao?"Hàn Doanh sững sờ..