Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2553
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… CHương 2553: Tư Mộ Hàn rót nước, nhét vào trong tay của Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn đi qua để chê cười cậu ấy thôi.” Giọng anh vô cùng chắc chắn. Nguyễn Tri Hạ cười hì hì: “Em thật sự quan tâm anh ấy mà.” Tư Mộ Hàn không tin. Nguyễn Tri Hạ lại đuổi theo anh hỏi: “Nếu anh là Cố Tri Dân, anh thấy trong chuyện này còn có cách xử lý tốt hơn không?” Cô suy nghĩ một lượt, cảm thấy hình như không có cách nào khác. Tư Mộ Hàn khẽ nói một tiếng: “Em đang khen cậu ta hay là mắng anh vậy?” “Ơ?” Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt rồi mới chợt hiểu ra Tư Mộ Hàn đang nói anh không thể gặp phải tình trạng như Cố Tri Dân được. Anh vẫn cảm thấy Cố Tri Dân không có cách nào so sánh được với anh. Nguyễn Tri Hạ chợt nghiêm túc nói: “Sao bây giờ anh càng lúc càng tự luyến thế? Em đã nói là nếu như rồi mà!” Giọng Tư Mộ Hàn lạnh lùng: “Chuyện do mình làm ra thì phải tự mình chịu trách nhiệm, không có nếu như.” Nguyễn Tri Hạ bĩu môi: “Nói chuyện với anh thật vô nghĩa. Em gọi điện thoại cho Tiểu Lệ đây.” Nếu Cố Tri Dân đã công khai xin lỗi trên mạng, Thẩm Lệ là người trong cuộc, tất nhiên phải có lời đáp lại. Thẩm Lệ giao chuyện đáp lại lời xin lỗi của Cố Tri Dân cho Cố Mãn Mãn. Cố Mãn Mãn dùng nick Facebook chính chủ của Thẩm Lệ bình luận và chia sẻ lời công khai xin lỗi của Cố Tri Dân: “Đều là ‘người một nhà’ của Thịnh Hải, tất nhiên là tha thứ cho anh rồi.” Lo lắng gây hiểu lầm, Cố Mãn Mãn còn cố ý đánh dấu ngoặc kép vào ba chữ ‘người một nhà’, tránh gây ra hiểu lầm không cần thiết, hoặc là bị người cố ý lợi dụng. Ý tứ chính là muốn nói cho mọi người biết, mặc kệ là Cố Tri Dân để cho Thẩm Lệ tạm dừng hoạt động hay làm việc tiếp thì đều là chuyện của truyền thông Thịnh Hải bọn họ, bọn họ là người một nhà, sẽ không vì chuyện này mà náo loạn gây mâu thuẫn trở nên xa lạ. Lời đáp lại này mang theo chút ý trêu chọc, khiến cho chuyện này lập tức trở nên thoải mái hơn. Bởi vậy, những cuộc đấu võ mồm trên mạng cũng yên lặng hơn một chút. “Giải tán giải tán, người một nhà Thịnh Hải ầm ĩ với nhau mà thôi, người ngoài lại sốt ruột giậm chân.” “Hóng hớt được đến lúc xoay chuyển tình thế, thú vị.” “Wa wa, Tổng giám đốc Cố đáng yêu của chúng ta lại quay về rồi.” “Tôi đã nói rồi, sao Cố Tri Dân có thể không phân biệt tốt xấu như vậy chứ…” “Xong rồi à? Còn xoay chuyển gì nữa không?” “…” Phần bình luận ngoại trừ người xem trò vui thì còn có những fan hâm một suýt nữa anti Cố Tri Dân, lại trở về hâm mộ anh ta một lần nữa. Chuyện này ầm ĩ vài ngày, đến đây cũng coi như là kết thúc rồi. Cố Mãn Mãn thấy Thẩm Lệ đang xem Facebook thì chạy đến, hơi đắc ý nói: “Chị Tiểu Lệ, chị xem có thấy hài lòng không?” Như cô ấy mong muốn, Thẩm Lệ lên tiếng khen ngợi: “Cũng không tệ.”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… CHương 2553: Tư Mộ Hàn rót nước, nhét vào trong tay của Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn đi qua để chê cười cậu ấy thôi.” Giọng anh vô cùng chắc chắn. Nguyễn Tri Hạ cười hì hì: “Em thật sự quan tâm anh ấy mà.” Tư Mộ Hàn không tin. Nguyễn Tri Hạ lại đuổi theo anh hỏi: “Nếu anh là Cố Tri Dân, anh thấy trong chuyện này còn có cách xử lý tốt hơn không?” Cô suy nghĩ một lượt, cảm thấy hình như không có cách nào khác. Tư Mộ Hàn khẽ nói một tiếng: “Em đang khen cậu ta hay là mắng anh vậy?” “Ơ?” Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt rồi mới chợt hiểu ra Tư Mộ Hàn đang nói anh không thể gặp phải tình trạng như Cố Tri Dân được. Anh vẫn cảm thấy Cố Tri Dân không có cách nào so sánh được với anh. Nguyễn Tri Hạ chợt nghiêm túc nói: “Sao bây giờ anh càng lúc càng tự luyến thế? Em đã nói là nếu như rồi mà!” Giọng Tư Mộ Hàn lạnh lùng: “Chuyện do mình làm ra thì phải tự mình chịu trách nhiệm, không có nếu như.” Nguyễn Tri Hạ bĩu môi: “Nói chuyện với anh thật vô nghĩa. Em gọi điện thoại cho Tiểu Lệ đây.” Nếu Cố Tri Dân đã công khai xin lỗi trên mạng, Thẩm Lệ là người trong cuộc, tất nhiên phải có lời đáp lại. Thẩm Lệ giao chuyện đáp lại lời xin lỗi của Cố Tri Dân cho Cố Mãn Mãn. Cố Mãn Mãn dùng nick Facebook chính chủ của Thẩm Lệ bình luận và chia sẻ lời công khai xin lỗi của Cố Tri Dân: “Đều là ‘người một nhà’ của Thịnh Hải, tất nhiên là tha thứ cho anh rồi.” Lo lắng gây hiểu lầm, Cố Mãn Mãn còn cố ý đánh dấu ngoặc kép vào ba chữ ‘người một nhà’, tránh gây ra hiểu lầm không cần thiết, hoặc là bị người cố ý lợi dụng. Ý tứ chính là muốn nói cho mọi người biết, mặc kệ là Cố Tri Dân để cho Thẩm Lệ tạm dừng hoạt động hay làm việc tiếp thì đều là chuyện của truyền thông Thịnh Hải bọn họ, bọn họ là người một nhà, sẽ không vì chuyện này mà náo loạn gây mâu thuẫn trở nên xa lạ. Lời đáp lại này mang theo chút ý trêu chọc, khiến cho chuyện này lập tức trở nên thoải mái hơn. Bởi vậy, những cuộc đấu võ mồm trên mạng cũng yên lặng hơn một chút. “Giải tán giải tán, người một nhà Thịnh Hải ầm ĩ với nhau mà thôi, người ngoài lại sốt ruột giậm chân.” “Hóng hớt được đến lúc xoay chuyển tình thế, thú vị.” “Wa wa, Tổng giám đốc Cố đáng yêu của chúng ta lại quay về rồi.” “Tôi đã nói rồi, sao Cố Tri Dân có thể không phân biệt tốt xấu như vậy chứ…” “Xong rồi à? Còn xoay chuyển gì nữa không?” “…” Phần bình luận ngoại trừ người xem trò vui thì còn có những fan hâm một suýt nữa anti Cố Tri Dân, lại trở về hâm mộ anh ta một lần nữa. Chuyện này ầm ĩ vài ngày, đến đây cũng coi như là kết thúc rồi. Cố Mãn Mãn thấy Thẩm Lệ đang xem Facebook thì chạy đến, hơi đắc ý nói: “Chị Tiểu Lệ, chị xem có thấy hài lòng không?” Như cô ấy mong muốn, Thẩm Lệ lên tiếng khen ngợi: “Cũng không tệ.”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… CHương 2553: Tư Mộ Hàn rót nước, nhét vào trong tay của Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn đi qua để chê cười cậu ấy thôi.” Giọng anh vô cùng chắc chắn. Nguyễn Tri Hạ cười hì hì: “Em thật sự quan tâm anh ấy mà.” Tư Mộ Hàn không tin. Nguyễn Tri Hạ lại đuổi theo anh hỏi: “Nếu anh là Cố Tri Dân, anh thấy trong chuyện này còn có cách xử lý tốt hơn không?” Cô suy nghĩ một lượt, cảm thấy hình như không có cách nào khác. Tư Mộ Hàn khẽ nói một tiếng: “Em đang khen cậu ta hay là mắng anh vậy?” “Ơ?” Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt rồi mới chợt hiểu ra Tư Mộ Hàn đang nói anh không thể gặp phải tình trạng như Cố Tri Dân được. Anh vẫn cảm thấy Cố Tri Dân không có cách nào so sánh được với anh. Nguyễn Tri Hạ chợt nghiêm túc nói: “Sao bây giờ anh càng lúc càng tự luyến thế? Em đã nói là nếu như rồi mà!” Giọng Tư Mộ Hàn lạnh lùng: “Chuyện do mình làm ra thì phải tự mình chịu trách nhiệm, không có nếu như.” Nguyễn Tri Hạ bĩu môi: “Nói chuyện với anh thật vô nghĩa. Em gọi điện thoại cho Tiểu Lệ đây.” Nếu Cố Tri Dân đã công khai xin lỗi trên mạng, Thẩm Lệ là người trong cuộc, tất nhiên phải có lời đáp lại. Thẩm Lệ giao chuyện đáp lại lời xin lỗi của Cố Tri Dân cho Cố Mãn Mãn. Cố Mãn Mãn dùng nick Facebook chính chủ của Thẩm Lệ bình luận và chia sẻ lời công khai xin lỗi của Cố Tri Dân: “Đều là ‘người một nhà’ của Thịnh Hải, tất nhiên là tha thứ cho anh rồi.” Lo lắng gây hiểu lầm, Cố Mãn Mãn còn cố ý đánh dấu ngoặc kép vào ba chữ ‘người một nhà’, tránh gây ra hiểu lầm không cần thiết, hoặc là bị người cố ý lợi dụng. Ý tứ chính là muốn nói cho mọi người biết, mặc kệ là Cố Tri Dân để cho Thẩm Lệ tạm dừng hoạt động hay làm việc tiếp thì đều là chuyện của truyền thông Thịnh Hải bọn họ, bọn họ là người một nhà, sẽ không vì chuyện này mà náo loạn gây mâu thuẫn trở nên xa lạ. Lời đáp lại này mang theo chút ý trêu chọc, khiến cho chuyện này lập tức trở nên thoải mái hơn. Bởi vậy, những cuộc đấu võ mồm trên mạng cũng yên lặng hơn một chút. “Giải tán giải tán, người một nhà Thịnh Hải ầm ĩ với nhau mà thôi, người ngoài lại sốt ruột giậm chân.” “Hóng hớt được đến lúc xoay chuyển tình thế, thú vị.” “Wa wa, Tổng giám đốc Cố đáng yêu của chúng ta lại quay về rồi.” “Tôi đã nói rồi, sao Cố Tri Dân có thể không phân biệt tốt xấu như vậy chứ…” “Xong rồi à? Còn xoay chuyển gì nữa không?” “…” Phần bình luận ngoại trừ người xem trò vui thì còn có những fan hâm một suýt nữa anti Cố Tri Dân, lại trở về hâm mộ anh ta một lần nữa. Chuyện này ầm ĩ vài ngày, đến đây cũng coi như là kết thúc rồi. Cố Mãn Mãn thấy Thẩm Lệ đang xem Facebook thì chạy đến, hơi đắc ý nói: “Chị Tiểu Lệ, chị xem có thấy hài lòng không?” Như cô ấy mong muốn, Thẩm Lệ lên tiếng khen ngợi: “Cũng không tệ.”