Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8573

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nếu không tin, có thể nhìn sang bên cạnh.  Như ở thôn quê, trong họ hàng thân thích, con cái nhà ai hơi có thành tựu một chút, cha mẹ lại không đi khoe mẽ tâng bốc lên đến tận trời?  Còn nếu ở trên thành thị, trong mấy buổi họp mặt đồng học, ai mà không ra sức nịnh bợ, khoe khoang, thể hiện với người khác?  Không chỉ những người nhỏ bé này, mà ngay cả những lão quái vật cũng như vậy thôi?  Ví như từng có người nói: Ta không hứng thú với tiền tài!  Lại như: Trước hết đặt ra một mục tiêu nhỏ...  Trong suy nghĩ của Diệp Huyên, phàm là người bảo không muốn ra oai thì đơn giản chỉ có thể là hai loại, một là lợi hại thật, đến mức xem thường việc phải ra oai đó, thứ hai thì chính là không đủ năng lực để ra vẻ.  Con người khi còn sống, một là tự mình phô trương, hai là thu mình làm nền cho người khác thể hiện.  Tất nhiên hắn muốn làm vế phía trước rồi.  Dù sao hắn nhìn cha mình ra vẻ cũng rất khó chịu, nhưng lại không làm gì được y!  Còn đại ca nữa, động cái gì cũng nói: Xin được chết!  Mỗi khi nghĩ đến mấy người này là hắn lại tê cả da đầu.  Mục tiêu cuối cùng của hắn chính là một ngày nào đó đánh được đại ca một trận, múc được cha một phen...  Còn Thanh Nhi thì... Không thể đánh được, bởi vì muốn đánh đại ca và cha thì còn cần Thanh Nhi giúp đỡ mới được, một mình hắn làm e là có hơi khó!  ...  Trong lúc Diệp Huyên tu luyện, toàn bộ Yêu Giáo đang điên cuồng lùng sục hắn.  Lúc trước Diệp Huyên cho Yêu Giáo leo cây, như thế không chỉ là đang xem thường Yêu Giáo, mà còn là đang vả vào mặt bọn họ. Hơn nữa, bây giờ mọi người đã biết được Diệp Huyên là người đã giết cường giả Yêu Giáo. Trong vùng vũ trụ này, có ai dám nghịch lại Yêu Giáo?  Người dám, cơ bản đã chết hết rồi!  Hệ thống tình báo của tứ đại điện của Yêu Giáo đều đã điều động hết, không thể không nói, hệ thống tình báo của Yêu Giáo quả thật vô cùng kinh khủng, chẳng bao lâu, bọn họ đã biết được Diệp Huyên tiến vào Yêu Thần Thành.  Sau khi biết được tin tức này, Yêu Giáo bắt đầu dần phong tỏa toàn bộ Yêu Thần Thành.  Tiếp đó, cường giả Yêu Giáo bắt đầu chậm rãi tản ra mai phục trong thành...  ...  Bên trong Tiểu Tháp.  Sau ba tháng, Diệp Huyên đã cắn nuốt hơn một trăm Vũ Trụ Chi Tâm, sau khi hấp thụ toàn bộ, hắn thăng thẳng đến Trụ Tâm Cảnh tầng ba.  Cắn nuốt một trăm Vũ Trụ Chi Tâm mà chỉ mới đạt được đến tầng ba.  Chuyện này khiến Diệp Huyên hơi cạn lời.  Hắn biết mỗi lần đột phá, lần sau lại khó hơn lần trước rất nhiều lần, nhưng hắn lại không ngờ là sẽ khó đến mức đó!  Hơn một trăm tinh mạch mới đột phá được một tầng!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nếu không tin, có thể nhìn sang bên cạnh.  Như ở thôn quê, trong họ hàng thân thích, con cái nhà ai hơi có thành tựu một chút, cha mẹ lại không đi khoe mẽ tâng bốc lên đến tận trời?  Còn nếu ở trên thành thị, trong mấy buổi họp mặt đồng học, ai mà không ra sức nịnh bợ, khoe khoang, thể hiện với người khác?  Không chỉ những người nhỏ bé này, mà ngay cả những lão quái vật cũng như vậy thôi?  Ví như từng có người nói: Ta không hứng thú với tiền tài!  Lại như: Trước hết đặt ra một mục tiêu nhỏ...  Trong suy nghĩ của Diệp Huyên, phàm là người bảo không muốn ra oai thì đơn giản chỉ có thể là hai loại, một là lợi hại thật, đến mức xem thường việc phải ra oai đó, thứ hai thì chính là không đủ năng lực để ra vẻ.  Con người khi còn sống, một là tự mình phô trương, hai là thu mình làm nền cho người khác thể hiện.  Tất nhiên hắn muốn làm vế phía trước rồi.  Dù sao hắn nhìn cha mình ra vẻ cũng rất khó chịu, nhưng lại không làm gì được y!  Còn đại ca nữa, động cái gì cũng nói: Xin được chết!  Mỗi khi nghĩ đến mấy người này là hắn lại tê cả da đầu.  Mục tiêu cuối cùng của hắn chính là một ngày nào đó đánh được đại ca một trận, múc được cha một phen...  Còn Thanh Nhi thì... Không thể đánh được, bởi vì muốn đánh đại ca và cha thì còn cần Thanh Nhi giúp đỡ mới được, một mình hắn làm e là có hơi khó!  ...  Trong lúc Diệp Huyên tu luyện, toàn bộ Yêu Giáo đang điên cuồng lùng sục hắn.  Lúc trước Diệp Huyên cho Yêu Giáo leo cây, như thế không chỉ là đang xem thường Yêu Giáo, mà còn là đang vả vào mặt bọn họ. Hơn nữa, bây giờ mọi người đã biết được Diệp Huyên là người đã giết cường giả Yêu Giáo. Trong vùng vũ trụ này, có ai dám nghịch lại Yêu Giáo?  Người dám, cơ bản đã chết hết rồi!  Hệ thống tình báo của tứ đại điện của Yêu Giáo đều đã điều động hết, không thể không nói, hệ thống tình báo của Yêu Giáo quả thật vô cùng kinh khủng, chẳng bao lâu, bọn họ đã biết được Diệp Huyên tiến vào Yêu Thần Thành.  Sau khi biết được tin tức này, Yêu Giáo bắt đầu dần phong tỏa toàn bộ Yêu Thần Thành.  Tiếp đó, cường giả Yêu Giáo bắt đầu chậm rãi tản ra mai phục trong thành...  ...  Bên trong Tiểu Tháp.  Sau ba tháng, Diệp Huyên đã cắn nuốt hơn một trăm Vũ Trụ Chi Tâm, sau khi hấp thụ toàn bộ, hắn thăng thẳng đến Trụ Tâm Cảnh tầng ba.  Cắn nuốt một trăm Vũ Trụ Chi Tâm mà chỉ mới đạt được đến tầng ba.  Chuyện này khiến Diệp Huyên hơi cạn lời.  Hắn biết mỗi lần đột phá, lần sau lại khó hơn lần trước rất nhiều lần, nhưng hắn lại không ngờ là sẽ khó đến mức đó!  Hơn một trăm tinh mạch mới đột phá được một tầng!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nếu không tin, có thể nhìn sang bên cạnh.  Như ở thôn quê, trong họ hàng thân thích, con cái nhà ai hơi có thành tựu một chút, cha mẹ lại không đi khoe mẽ tâng bốc lên đến tận trời?  Còn nếu ở trên thành thị, trong mấy buổi họp mặt đồng học, ai mà không ra sức nịnh bợ, khoe khoang, thể hiện với người khác?  Không chỉ những người nhỏ bé này, mà ngay cả những lão quái vật cũng như vậy thôi?  Ví như từng có người nói: Ta không hứng thú với tiền tài!  Lại như: Trước hết đặt ra một mục tiêu nhỏ...  Trong suy nghĩ của Diệp Huyên, phàm là người bảo không muốn ra oai thì đơn giản chỉ có thể là hai loại, một là lợi hại thật, đến mức xem thường việc phải ra oai đó, thứ hai thì chính là không đủ năng lực để ra vẻ.  Con người khi còn sống, một là tự mình phô trương, hai là thu mình làm nền cho người khác thể hiện.  Tất nhiên hắn muốn làm vế phía trước rồi.  Dù sao hắn nhìn cha mình ra vẻ cũng rất khó chịu, nhưng lại không làm gì được y!  Còn đại ca nữa, động cái gì cũng nói: Xin được chết!  Mỗi khi nghĩ đến mấy người này là hắn lại tê cả da đầu.  Mục tiêu cuối cùng của hắn chính là một ngày nào đó đánh được đại ca một trận, múc được cha một phen...  Còn Thanh Nhi thì... Không thể đánh được, bởi vì muốn đánh đại ca và cha thì còn cần Thanh Nhi giúp đỡ mới được, một mình hắn làm e là có hơi khó!  ...  Trong lúc Diệp Huyên tu luyện, toàn bộ Yêu Giáo đang điên cuồng lùng sục hắn.  Lúc trước Diệp Huyên cho Yêu Giáo leo cây, như thế không chỉ là đang xem thường Yêu Giáo, mà còn là đang vả vào mặt bọn họ. Hơn nữa, bây giờ mọi người đã biết được Diệp Huyên là người đã giết cường giả Yêu Giáo. Trong vùng vũ trụ này, có ai dám nghịch lại Yêu Giáo?  Người dám, cơ bản đã chết hết rồi!  Hệ thống tình báo của tứ đại điện của Yêu Giáo đều đã điều động hết, không thể không nói, hệ thống tình báo của Yêu Giáo quả thật vô cùng kinh khủng, chẳng bao lâu, bọn họ đã biết được Diệp Huyên tiến vào Yêu Thần Thành.  Sau khi biết được tin tức này, Yêu Giáo bắt đầu dần phong tỏa toàn bộ Yêu Thần Thành.  Tiếp đó, cường giả Yêu Giáo bắt đầu chậm rãi tản ra mai phục trong thành...  ...  Bên trong Tiểu Tháp.  Sau ba tháng, Diệp Huyên đã cắn nuốt hơn một trăm Vũ Trụ Chi Tâm, sau khi hấp thụ toàn bộ, hắn thăng thẳng đến Trụ Tâm Cảnh tầng ba.  Cắn nuốt một trăm Vũ Trụ Chi Tâm mà chỉ mới đạt được đến tầng ba.  Chuyện này khiến Diệp Huyên hơi cạn lời.  Hắn biết mỗi lần đột phá, lần sau lại khó hơn lần trước rất nhiều lần, nhưng hắn lại không ngờ là sẽ khó đến mức đó!  Hơn một trăm tinh mạch mới đột phá được một tầng!  

Chương 8573