Thành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che…

794: Đó Là Số Điện Thoại Của Đoạn Thư

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Hạ An Nhiên đến Viện nghiên cứu từ sớm.Cô bận rộn trong phòng thí nghiệm một lúc, bởi vì thiếu một vài đồ vật, nghĩ rằng phòng thí nghiệm của Đoạn Thư có, vì vậy cô đến phòng thí nghiệmcủa Đoạn Thư.Khi đến đây, thấy phòng thí nghiệm đã đóng cửa.Hạ An Nhiên có chút hồ nghi, gõ cửa văn phòng bêncạnh phòng thí nghiệm.Nhìn thấy Trác Châu ngồi bơ phờ trong phòng làm việc, vẻ mặt có chút uể oải.Hạ An Nhiên khó hiểu, "Các người không ở phòngthí nghiệm, ở trong văn phòng làm gì vậy? Đanglàm báo cáo thí nghiệm sao?"Trác Chậu nhìn Hạ An Nhiên bất lực nhún vai,"Nghiên cứu viên Đoạn Thư đã từ chức, chúng tôicó thể sẽ được bàn giao cho các Nghiên cứu viênkhác "Như nghĩ ra điều gì, cậu ta nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên bằng ánh mắt rực lửa" Bên kia của cô có thiếu trợ lí không? Nhìn tôi xem thế nào!"Hạ An Nhiên vô cùng sửng sốt," Cậu nói cái gì? Từ chức? Đã xảy ra chuyện gì?"Trác Châu lắc đầu," Tôi cũng không biết.Sáng sớm hôm nay khi tôi đến đây, cấp trên đã có thông báo,anh ấy trực tiếp từ chức.Về phần chuyện gì xảy ra,tôi cũng không biết."Mặc dù Hạ An Nhiên không hiểu quá nhiều về Đoạn Thư, nhưng cô biết anh ta rất thích nơi đây, hơn nữa thực sự hy vọng có thể nghiên cứu ở đây mà không bị phân tâm.Nhưng tại sao lại đột ngột rời đi?Có phải vì liên quan đến gia đình của anh ta không?Hạ An Nhiên không ở trong phòng làm việc này lâu, sau khi ra ngoài, suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại cho Đoạn Thư.Tuy nhiên, không có ai nghe máy.Hạ An Nhiên tự lẩm bẩm một mình, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"Chỉ là nếu bạn bè bình thường gặp chuyện không may, cô vẫn có thể đi xem.Tuy nhiên tình hình bên Đoạn Thư có chút phức tạp, Lăng Mặc trước đây đã dặn dò cô, khiến cô phải có trách nhiệm về lời nói và việc làm của mình.Nếu cô tự tiện đến tìm Đoạn Thư bước vào phạm vi các thế lực đen tối ở Tây Thành, cũng không biết là có nguy hiểm gì đang chờ cô.Đúng lúc Hạ An Nhiên đang có tâm trạng phức tạp thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.Đó là số điện thoại của Đoạn Thư.Hạ An Nhiên bình tĩnh lại, trả lời điện thoại, sau đósuy đoán thấu tình đạt lý.“Nghe nói anh từ chức, có liên quan đến anh trai anh sao?"Đoạn Thư trầm giọng nói, trực tiếp nói với Hạ An Nhiên: “Anh trai của tôi bị ám sát, suýt chết..."Hạ An Nhiên không quả kinh ngạc.Nếu Đoạn Thư có thể từ bỏ những thứ mình thích, chỉ có thể là chuyện liên quan đến gia đình.Mà gia đình của anh ta, có vẻ như cũng chỉ còn cóanh ta và anh trai.Đoạn Thư ở đầu bên kia điện thoại nói tiếp: "Anh tôi nói, Tây Thành gần đây không được yên ổn, anh ấy lo tôi xảy ra chuyện nên bảo tôi ở nhà, không đượcđi đâu ..Tôi cũng không biết, tôi có thể quay trở lại.Viện nghiên cứu nữa hay không.".

Hạ An Nhiên đến Viện nghiên cứu từ sớm.

Cô bận rộn trong phòng thí nghiệm một lúc, bởi vì thiếu một vài đồ vật, nghĩ rằng phòng thí nghiệm của Đoạn Thư có, vì vậy cô đến phòng thí nghiệm

của Đoạn Thư.

Khi đến đây, thấy phòng thí nghiệm đã đóng cửa.

Hạ An Nhiên có chút hồ nghi, gõ cửa văn phòng bên

cạnh phòng thí nghiệm.

Nhìn thấy Trác Châu ngồi bơ phờ trong phòng làm việc, vẻ mặt có chút uể oải.

Hạ An Nhiên khó hiểu, "Các người không ở phòng

thí nghiệm, ở trong văn phòng làm gì vậy? Đang

làm báo cáo thí nghiệm sao?"

Trác Chậu nhìn Hạ An Nhiên bất lực nhún vai,

"Nghiên cứu viên Đoạn Thư đã từ chức, chúng tôi

có thể sẽ được bàn giao cho các Nghiên cứu viên

khác "

Như nghĩ ra điều gì, cậu ta nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên bằng ánh mắt rực lửa" Bên kia của cô có thiếu trợ lí không? Nhìn tôi xem thế nào!"

Hạ An Nhiên vô cùng sửng sốt," Cậu nói cái gì? Từ chức? Đã xảy ra chuyện gì?"

Trác Châu lắc đầu," Tôi cũng không biết.

Sáng sớm hôm nay khi tôi đến đây, cấp trên đã có thông báo,

anh ấy trực tiếp từ chức.

Về phần chuyện gì xảy ra,

tôi cũng không biết.

"

Mặc dù Hạ An Nhiên không hiểu quá nhiều về Đoạn Thư, nhưng cô biết anh ta rất thích nơi đây, hơn nữa thực sự hy vọng có thể nghiên cứu ở đây mà không bị phân tâm.

Nhưng tại sao lại đột ngột rời đi?

Có phải vì liên quan đến gia đình của anh ta không?

Hạ An Nhiên không ở trong phòng làm việc này lâu, sau khi ra ngoài, suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại cho Đoạn Thư.

Tuy nhiên, không có ai nghe máy.

Hạ An Nhiên tự lẩm bẩm một mình, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Chỉ là nếu bạn bè bình thường gặp chuyện không may, cô vẫn có thể đi xem.

Tuy nhiên tình hình bên Đoạn Thư có chút phức tạp, Lăng Mặc trước đây đã dặn dò cô, khiến cô phải có trách nhiệm về lời nói và việc làm của mình.

Nếu cô tự tiện đến tìm Đoạn Thư bước vào phạm vi các thế lực đen tối ở Tây Thành, cũng không biết là có nguy hiểm gì đang chờ cô.

Đúng lúc Hạ An Nhiên đang có tâm trạng phức tạp thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Đó là số điện thoại của Đoạn Thư.

Hạ An Nhiên bình tĩnh lại, trả lời điện thoại, sau đó

suy đoán thấu tình đạt lý.

“Nghe nói anh từ chức, có liên quan đến anh trai anh sao?"

Đoạn Thư trầm giọng nói, trực tiếp nói với Hạ An Nhiên: “Anh trai của tôi bị ám sát, suýt chết..."

Hạ An Nhiên không quả kinh ngạc.

Nếu Đoạn Thư có thể từ bỏ những thứ mình thích, chỉ có thể là chuyện liên quan đến gia đình.

Mà gia đình của anh ta, có vẻ như cũng chỉ còn có

anh ta và anh trai.

Đoạn Thư ở đầu bên kia điện thoại nói tiếp: "Anh tôi nói, Tây Thành gần đây không được yên ổn, anh ấy lo tôi xảy ra chuyện nên bảo tôi ở nhà, không được

đi đâu ..

Tôi cũng không biết, tôi có thể quay trở lại.

Viện nghiên cứu nữa hay không.".

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng ThiếuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThành phố Lô Hải, một trung tâm triển lãm nổi tiếng, đang tổ chức một hôn lễ hoành tráng. Những khách mời có thể đến dự hôn lễ này đều là những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu, là con cái của những gia đình danh giá. Giờ phút này chính là đoạn cao trào của hôn lễ nhất. Cô dâu mặc váy cưới lệch vai, trên tay cầm bó hoa, từ bên ngoài hội trường, dọc theo con đường trải đầy cánh hoa hồng và sâm panh, bước từng bước đến trung tâm sân khấu. Dựa theo đạo lý, chú rể hẳn là phải đợi cô dâu từ sớm rồi. Nhưng bên trên sân khấu trơ trọi, chỉ có cô dâu và người chủ trì với vẻ mặt gượng gạo. Những vị khách ngồi phía dưới không hề cảm thấy tình huống này không bình thường. Người chủ trì trên sân khấu, nhiệt tình nói vài câu chúc mừng tân hôn. "Chúc mừng Hạ An Nhiên tiểu thư và Lăng Mặc tiên sinh đã có thể tay trong tay đến với nhau trong ngày xuân này! Hai người thực sự là một cặp trời sinh, trai tài gái sắc..." Người chủ trì còn chưa kịp nói xong, một cơn gió thoảng qua. Chiếc khăn che… Hạ An Nhiên đến Viện nghiên cứu từ sớm.Cô bận rộn trong phòng thí nghiệm một lúc, bởi vì thiếu một vài đồ vật, nghĩ rằng phòng thí nghiệm của Đoạn Thư có, vì vậy cô đến phòng thí nghiệmcủa Đoạn Thư.Khi đến đây, thấy phòng thí nghiệm đã đóng cửa.Hạ An Nhiên có chút hồ nghi, gõ cửa văn phòng bêncạnh phòng thí nghiệm.Nhìn thấy Trác Châu ngồi bơ phờ trong phòng làm việc, vẻ mặt có chút uể oải.Hạ An Nhiên khó hiểu, "Các người không ở phòngthí nghiệm, ở trong văn phòng làm gì vậy? Đanglàm báo cáo thí nghiệm sao?"Trác Chậu nhìn Hạ An Nhiên bất lực nhún vai,"Nghiên cứu viên Đoạn Thư đã từ chức, chúng tôicó thể sẽ được bàn giao cho các Nghiên cứu viênkhác "Như nghĩ ra điều gì, cậu ta nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên bằng ánh mắt rực lửa" Bên kia của cô có thiếu trợ lí không? Nhìn tôi xem thế nào!"Hạ An Nhiên vô cùng sửng sốt," Cậu nói cái gì? Từ chức? Đã xảy ra chuyện gì?"Trác Châu lắc đầu," Tôi cũng không biết.Sáng sớm hôm nay khi tôi đến đây, cấp trên đã có thông báo,anh ấy trực tiếp từ chức.Về phần chuyện gì xảy ra,tôi cũng không biết."Mặc dù Hạ An Nhiên không hiểu quá nhiều về Đoạn Thư, nhưng cô biết anh ta rất thích nơi đây, hơn nữa thực sự hy vọng có thể nghiên cứu ở đây mà không bị phân tâm.Nhưng tại sao lại đột ngột rời đi?Có phải vì liên quan đến gia đình của anh ta không?Hạ An Nhiên không ở trong phòng làm việc này lâu, sau khi ra ngoài, suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại cho Đoạn Thư.Tuy nhiên, không có ai nghe máy.Hạ An Nhiên tự lẩm bẩm một mình, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"Chỉ là nếu bạn bè bình thường gặp chuyện không may, cô vẫn có thể đi xem.Tuy nhiên tình hình bên Đoạn Thư có chút phức tạp, Lăng Mặc trước đây đã dặn dò cô, khiến cô phải có trách nhiệm về lời nói và việc làm của mình.Nếu cô tự tiện đến tìm Đoạn Thư bước vào phạm vi các thế lực đen tối ở Tây Thành, cũng không biết là có nguy hiểm gì đang chờ cô.Đúng lúc Hạ An Nhiên đang có tâm trạng phức tạp thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.Đó là số điện thoại của Đoạn Thư.Hạ An Nhiên bình tĩnh lại, trả lời điện thoại, sau đósuy đoán thấu tình đạt lý.“Nghe nói anh từ chức, có liên quan đến anh trai anh sao?"Đoạn Thư trầm giọng nói, trực tiếp nói với Hạ An Nhiên: “Anh trai của tôi bị ám sát, suýt chết..."Hạ An Nhiên không quả kinh ngạc.Nếu Đoạn Thư có thể từ bỏ những thứ mình thích, chỉ có thể là chuyện liên quan đến gia đình.Mà gia đình của anh ta, có vẻ như cũng chỉ còn cóanh ta và anh trai.Đoạn Thư ở đầu bên kia điện thoại nói tiếp: "Anh tôi nói, Tây Thành gần đây không được yên ổn, anh ấy lo tôi xảy ra chuyện nên bảo tôi ở nhà, không đượcđi đâu ..Tôi cũng không biết, tôi có thể quay trở lại.Viện nghiên cứu nữa hay không.".

794: Đó Là Số Điện Thoại Của Đoạn Thư