Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8667
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiên Vân mỉm cười, vẫn giữ phong độ nhẹ nhàng, ngồi xuống bên cạnh, nhấc chân bắt chéo rồi không nhanh không chậm cầm lấy ly trà trên bàn cười nói: "Giết". Giết! Hắn ta vừa nói xong, Nam Sứ chợt biến sắc, định đứng dậy nhưng Diệp Huyên bên cạnh lại nắm chặt lấy tay mình. Nam Sứ nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: "Yên tâm!" Nam Sứ liếc Diệp Huyên không nói gì. Lúc này, Tiên Vân lại khẽ cau mày: "Còn không ra tay?" Cũng không biết câu này là nói với ai. Nhưng vẫn chẳng có phản ứng gì! Tiên Vân thấy thế, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo định nổi giận. Đúng lúc này, Đồ Trần bỗng chậm rãi bước vào điện, hai tay hắn ta còn cầm theo hai cái đầu máu chảy đầm đìa! Tiên Vân thấy hai cái đầu ấy thì vẻ mặt lập tức thay đổi! Đó chính là người của hắn ta! Đồ Trần ném hai cái đầu đẫm máu đến trước mặt Tiên Vân rồi nhìn chằm chằm vào hắn ta, chỉ cần Diệp Huyên ra lệnh một tiếng thôi thì mình sẽ ra tay ngay. Tiên Vân bỗng quay đầu híp mắt nhìn Diệp Huyên, bấy giờ, Thiên Tuyền bên cạnh liếc hắn ta một cái, trong mắt mơ hồ có nét cảnh cáo. Sắc mặt Tiên Vân thoáng chốc trở nên bình thường, cười nói: "Diệp huynh, đây chỉ là một hiểu lầm!" Lập tức chịu thua! Thiên Tuyền đảo chủ bên cạnh cũng vội cười nói: "Hiểu lầm! Diệp công tử, đây là một cái hiểu lầm!" Diệp Huyên chớp chớp mắt: "Hiểu lầm?" Hắn hỏi xong bèn liếc Tiên Vân cười: "Ban nãy, vị Tiên Vân công tử này định giết ta đó!" Tiên Vân nhìn Diệp Huyên, im lặng. Thiên Tuyền vội vàng nói: "Diệp công tử, đây thật sự chỉ là hiểu lầm. Lần này, Tiên Vân công tử tới không phải là nhằm vào Diệp công tử...” Diệp Huyên chợt ngắt lời: "Nhằm vào Nam Sứ chính là nhằm vào ta!" Thiên Tuyền nghe vậy gương mặt cứng đờ rồi lạnh đi. Nam Sứ ngó Diệp Huyên, trong lòng hơi ấm. Tiên Vân nhìn Diệp Huyên cười: "Nói vậy, Diệp công tử định trả Kính Quan Thần thay cho Nam Sứ rồi!" Diệp Huyên bỗng nhìn Tiên Vân hỏi: "Biết sao ngươi ra vẻ trước mặt ta rồi mà vẫn có thể còn sống đến giờ không?" Tiên Vân híp mắt lại nói: "Sao? Diệp huynh muốn giết ta hả? Ha ha..”. Nam Sứ bên cạnh nhìn Diệp Huyên lắc đầu. Nàng ta cũng muốn giết Tiên Vân nhưng không thể, vì người đuối lý là mình. Hơn nữa, giết Tiên Vân - thiếu quan chủ ở đây thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn! Mấy vị đảo chủ còn lại cũng sẽ không đứng về phía nàng ta! Diệp Huyên quay đầu nhìn Nam Sứ: "Cô tin ta không?" Nam Sứ chần chờ rồi nói: "Ta lo cho ngươi!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiên Vân mỉm cười, vẫn giữ phong độ nhẹ nhàng, ngồi xuống bên cạnh, nhấc chân bắt chéo rồi không nhanh không chậm cầm lấy ly trà trên bàn cười nói: "Giết". Giết! Hắn ta vừa nói xong, Nam Sứ chợt biến sắc, định đứng dậy nhưng Diệp Huyên bên cạnh lại nắm chặt lấy tay mình. Nam Sứ nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: "Yên tâm!" Nam Sứ liếc Diệp Huyên không nói gì. Lúc này, Tiên Vân lại khẽ cau mày: "Còn không ra tay?" Cũng không biết câu này là nói với ai. Nhưng vẫn chẳng có phản ứng gì! Tiên Vân thấy thế, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo định nổi giận. Đúng lúc này, Đồ Trần bỗng chậm rãi bước vào điện, hai tay hắn ta còn cầm theo hai cái đầu máu chảy đầm đìa! Tiên Vân thấy hai cái đầu ấy thì vẻ mặt lập tức thay đổi! Đó chính là người của hắn ta! Đồ Trần ném hai cái đầu đẫm máu đến trước mặt Tiên Vân rồi nhìn chằm chằm vào hắn ta, chỉ cần Diệp Huyên ra lệnh một tiếng thôi thì mình sẽ ra tay ngay. Tiên Vân bỗng quay đầu híp mắt nhìn Diệp Huyên, bấy giờ, Thiên Tuyền bên cạnh liếc hắn ta một cái, trong mắt mơ hồ có nét cảnh cáo. Sắc mặt Tiên Vân thoáng chốc trở nên bình thường, cười nói: "Diệp huynh, đây chỉ là một hiểu lầm!" Lập tức chịu thua! Thiên Tuyền đảo chủ bên cạnh cũng vội cười nói: "Hiểu lầm! Diệp công tử, đây là một cái hiểu lầm!" Diệp Huyên chớp chớp mắt: "Hiểu lầm?" Hắn hỏi xong bèn liếc Tiên Vân cười: "Ban nãy, vị Tiên Vân công tử này định giết ta đó!" Tiên Vân nhìn Diệp Huyên, im lặng. Thiên Tuyền vội vàng nói: "Diệp công tử, đây thật sự chỉ là hiểu lầm. Lần này, Tiên Vân công tử tới không phải là nhằm vào Diệp công tử...” Diệp Huyên chợt ngắt lời: "Nhằm vào Nam Sứ chính là nhằm vào ta!" Thiên Tuyền nghe vậy gương mặt cứng đờ rồi lạnh đi. Nam Sứ ngó Diệp Huyên, trong lòng hơi ấm. Tiên Vân nhìn Diệp Huyên cười: "Nói vậy, Diệp công tử định trả Kính Quan Thần thay cho Nam Sứ rồi!" Diệp Huyên bỗng nhìn Tiên Vân hỏi: "Biết sao ngươi ra vẻ trước mặt ta rồi mà vẫn có thể còn sống đến giờ không?" Tiên Vân híp mắt lại nói: "Sao? Diệp huynh muốn giết ta hả? Ha ha..”. Nam Sứ bên cạnh nhìn Diệp Huyên lắc đầu. Nàng ta cũng muốn giết Tiên Vân nhưng không thể, vì người đuối lý là mình. Hơn nữa, giết Tiên Vân - thiếu quan chủ ở đây thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn! Mấy vị đảo chủ còn lại cũng sẽ không đứng về phía nàng ta! Diệp Huyên quay đầu nhìn Nam Sứ: "Cô tin ta không?" Nam Sứ chần chờ rồi nói: "Ta lo cho ngươi!"
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiên Vân mỉm cười, vẫn giữ phong độ nhẹ nhàng, ngồi xuống bên cạnh, nhấc chân bắt chéo rồi không nhanh không chậm cầm lấy ly trà trên bàn cười nói: "Giết". Giết! Hắn ta vừa nói xong, Nam Sứ chợt biến sắc, định đứng dậy nhưng Diệp Huyên bên cạnh lại nắm chặt lấy tay mình. Nam Sứ nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: "Yên tâm!" Nam Sứ liếc Diệp Huyên không nói gì. Lúc này, Tiên Vân lại khẽ cau mày: "Còn không ra tay?" Cũng không biết câu này là nói với ai. Nhưng vẫn chẳng có phản ứng gì! Tiên Vân thấy thế, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo định nổi giận. Đúng lúc này, Đồ Trần bỗng chậm rãi bước vào điện, hai tay hắn ta còn cầm theo hai cái đầu máu chảy đầm đìa! Tiên Vân thấy hai cái đầu ấy thì vẻ mặt lập tức thay đổi! Đó chính là người của hắn ta! Đồ Trần ném hai cái đầu đẫm máu đến trước mặt Tiên Vân rồi nhìn chằm chằm vào hắn ta, chỉ cần Diệp Huyên ra lệnh một tiếng thôi thì mình sẽ ra tay ngay. Tiên Vân bỗng quay đầu híp mắt nhìn Diệp Huyên, bấy giờ, Thiên Tuyền bên cạnh liếc hắn ta một cái, trong mắt mơ hồ có nét cảnh cáo. Sắc mặt Tiên Vân thoáng chốc trở nên bình thường, cười nói: "Diệp huynh, đây chỉ là một hiểu lầm!" Lập tức chịu thua! Thiên Tuyền đảo chủ bên cạnh cũng vội cười nói: "Hiểu lầm! Diệp công tử, đây là một cái hiểu lầm!" Diệp Huyên chớp chớp mắt: "Hiểu lầm?" Hắn hỏi xong bèn liếc Tiên Vân cười: "Ban nãy, vị Tiên Vân công tử này định giết ta đó!" Tiên Vân nhìn Diệp Huyên, im lặng. Thiên Tuyền vội vàng nói: "Diệp công tử, đây thật sự chỉ là hiểu lầm. Lần này, Tiên Vân công tử tới không phải là nhằm vào Diệp công tử...” Diệp Huyên chợt ngắt lời: "Nhằm vào Nam Sứ chính là nhằm vào ta!" Thiên Tuyền nghe vậy gương mặt cứng đờ rồi lạnh đi. Nam Sứ ngó Diệp Huyên, trong lòng hơi ấm. Tiên Vân nhìn Diệp Huyên cười: "Nói vậy, Diệp công tử định trả Kính Quan Thần thay cho Nam Sứ rồi!" Diệp Huyên bỗng nhìn Tiên Vân hỏi: "Biết sao ngươi ra vẻ trước mặt ta rồi mà vẫn có thể còn sống đến giờ không?" Tiên Vân híp mắt lại nói: "Sao? Diệp huynh muốn giết ta hả? Ha ha..”. Nam Sứ bên cạnh nhìn Diệp Huyên lắc đầu. Nàng ta cũng muốn giết Tiên Vân nhưng không thể, vì người đuối lý là mình. Hơn nữa, giết Tiên Vân - thiếu quan chủ ở đây thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn! Mấy vị đảo chủ còn lại cũng sẽ không đứng về phía nàng ta! Diệp Huyên quay đầu nhìn Nam Sứ: "Cô tin ta không?" Nam Sứ chần chờ rồi nói: "Ta lo cho ngươi!"