Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8687

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khi thời gian có dấu hiệu đi theo là có thể bị khống chế, giống như không gian trong quá khứ, người có thực lực yếu e là không biết không gian là gì, chứ đừng nói là cảm nhận được không gian, nhưng người có thực lực mạnh không chỉ có thể tùy ý xé vỡ không gian mà còn có thể nhảy vọt không gian.  Bất kỳ vật chết nào sở hữu dấu hiệu này thì đều có khả năng bị khống chế, bao gồm cả thời gian.  Trước đó, một vài cường giả có thể quay ngược thời gian nhưng là rất ngắn, chẳng hạn như làm cho thời gian của ngươi chậm hơn đối phương một chút. Thật ra điều này cũng đi ngược tự nhiên nhưng thực lực của hắn được nâng cao, hắn càng nhận ra tác dụng này đã không có đe dọa quá nhiều với một vài cường giả mạnh nữa, vì ngươi có thể quay ngược thời gian thì đối phương cũng có thể.  Quay ngược lúc nãy của hắn lại không giống với quay ngược của vài cường giả đó.  Khởi điểm của một lá cây là gì?  Dĩ nhiên là một cái cây.  Kiếm có thể chém vào tương lai thì tại sao không thể chém vào quá khứ?  Chém quá khứ!  Nghĩ đến đây tay phải Diệp Huyên bỗng bắt đầu dùng sức.  Chém quá khứ thế nào?  Một kiếm chém đứt quá khứ của đối phương…  Thoạt nhìn có vẻ rất huyền bí.  Nếu chém đứt quá khứ của một người thì hiện tại của người đó còn tồn tại không?  Diệp Huyên trầm mặc.  Hắn cảm thấy đầu mình hơi đau.  Một lúc sau, Diệp Huyên bỗng nhìn về phía cây cổ thụ trước mặt, ngay sau đó hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, thoáng chốc thời gian và không gian trước mắt cong vẹo, một lúc sau cả người Diệp Huyên đều trở nên hư ảo, sau đó thời không nơi hắn ngồi bắt đầu trừu tượng cứ như sóng nước lăn tăn.  Một lúc sau Diệp Huyên quay lại mười lăm phút trước.  Cưỡng ép quay ngược! Lúc này cây cổ thụ trước mặt hắn vẫn chỉ là một chiếc lá.  Diệp Huyên chém một kiếm ra.  Xoẹt!  Chiếc lá đó bị chôn vùi.  Ngay sau đó con ngươi Diệp Huyên rụt lại, hắn phát hiện cơ thể và thần hồn của hắn lại đang từng chút biến mất.  Diệp Huyên hoảng hốt.  Xảy ra chuyện gì vậy?  Diệp Huyên không kịp nghĩ gì thêm vội vàng sử dụng kiếm Thanh Huyên để quay lại hiện tại. Sau khi quay về hiện tại, Diệp Huyên nhận ra x@c thịt và linh thần của mình là hư ảo, không chỉ thế hắn còn phát hiện bây giờ hình như hắn không ở thời không này.  Lẽ nào mình vẫn chưa quay về từ quá khứ sao?  Diệp Huyên hoảng sợ, chuyện gì thế này?  Lúc này Tiểu Tháp bỗng cười: “Tiểu chủ, để người đùa nghịch thời gian, hiện tại người đờ đẫn luôn rồi à”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiểu Tháp, người có biết bây giờ ta đang bị làm sao không?”  Tiểu Tháp nói: “Không biết”.  Diệp Huyên: “…” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khi thời gian có dấu hiệu đi theo là có thể bị khống chế, giống như không gian trong quá khứ, người có thực lực yếu e là không biết không gian là gì, chứ đừng nói là cảm nhận được không gian, nhưng người có thực lực mạnh không chỉ có thể tùy ý xé vỡ không gian mà còn có thể nhảy vọt không gian.  Bất kỳ vật chết nào sở hữu dấu hiệu này thì đều có khả năng bị khống chế, bao gồm cả thời gian.  Trước đó, một vài cường giả có thể quay ngược thời gian nhưng là rất ngắn, chẳng hạn như làm cho thời gian của ngươi chậm hơn đối phương một chút. Thật ra điều này cũng đi ngược tự nhiên nhưng thực lực của hắn được nâng cao, hắn càng nhận ra tác dụng này đã không có đe dọa quá nhiều với một vài cường giả mạnh nữa, vì ngươi có thể quay ngược thời gian thì đối phương cũng có thể.  Quay ngược lúc nãy của hắn lại không giống với quay ngược của vài cường giả đó.  Khởi điểm của một lá cây là gì?  Dĩ nhiên là một cái cây.  Kiếm có thể chém vào tương lai thì tại sao không thể chém vào quá khứ?  Chém quá khứ!  Nghĩ đến đây tay phải Diệp Huyên bỗng bắt đầu dùng sức.  Chém quá khứ thế nào?  Một kiếm chém đứt quá khứ của đối phương…  Thoạt nhìn có vẻ rất huyền bí.  Nếu chém đứt quá khứ của một người thì hiện tại của người đó còn tồn tại không?  Diệp Huyên trầm mặc.  Hắn cảm thấy đầu mình hơi đau.  Một lúc sau, Diệp Huyên bỗng nhìn về phía cây cổ thụ trước mặt, ngay sau đó hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, thoáng chốc thời gian và không gian trước mắt cong vẹo, một lúc sau cả người Diệp Huyên đều trở nên hư ảo, sau đó thời không nơi hắn ngồi bắt đầu trừu tượng cứ như sóng nước lăn tăn.  Một lúc sau Diệp Huyên quay lại mười lăm phút trước.  Cưỡng ép quay ngược! Lúc này cây cổ thụ trước mặt hắn vẫn chỉ là một chiếc lá.  Diệp Huyên chém một kiếm ra.  Xoẹt!  Chiếc lá đó bị chôn vùi.  Ngay sau đó con ngươi Diệp Huyên rụt lại, hắn phát hiện cơ thể và thần hồn của hắn lại đang từng chút biến mất.  Diệp Huyên hoảng hốt.  Xảy ra chuyện gì vậy?  Diệp Huyên không kịp nghĩ gì thêm vội vàng sử dụng kiếm Thanh Huyên để quay lại hiện tại. Sau khi quay về hiện tại, Diệp Huyên nhận ra x@c thịt và linh thần của mình là hư ảo, không chỉ thế hắn còn phát hiện bây giờ hình như hắn không ở thời không này.  Lẽ nào mình vẫn chưa quay về từ quá khứ sao?  Diệp Huyên hoảng sợ, chuyện gì thế này?  Lúc này Tiểu Tháp bỗng cười: “Tiểu chủ, để người đùa nghịch thời gian, hiện tại người đờ đẫn luôn rồi à”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiểu Tháp, người có biết bây giờ ta đang bị làm sao không?”  Tiểu Tháp nói: “Không biết”.  Diệp Huyên: “…” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khi thời gian có dấu hiệu đi theo là có thể bị khống chế, giống như không gian trong quá khứ, người có thực lực yếu e là không biết không gian là gì, chứ đừng nói là cảm nhận được không gian, nhưng người có thực lực mạnh không chỉ có thể tùy ý xé vỡ không gian mà còn có thể nhảy vọt không gian.  Bất kỳ vật chết nào sở hữu dấu hiệu này thì đều có khả năng bị khống chế, bao gồm cả thời gian.  Trước đó, một vài cường giả có thể quay ngược thời gian nhưng là rất ngắn, chẳng hạn như làm cho thời gian của ngươi chậm hơn đối phương một chút. Thật ra điều này cũng đi ngược tự nhiên nhưng thực lực của hắn được nâng cao, hắn càng nhận ra tác dụng này đã không có đe dọa quá nhiều với một vài cường giả mạnh nữa, vì ngươi có thể quay ngược thời gian thì đối phương cũng có thể.  Quay ngược lúc nãy của hắn lại không giống với quay ngược của vài cường giả đó.  Khởi điểm của một lá cây là gì?  Dĩ nhiên là một cái cây.  Kiếm có thể chém vào tương lai thì tại sao không thể chém vào quá khứ?  Chém quá khứ!  Nghĩ đến đây tay phải Diệp Huyên bỗng bắt đầu dùng sức.  Chém quá khứ thế nào?  Một kiếm chém đứt quá khứ của đối phương…  Thoạt nhìn có vẻ rất huyền bí.  Nếu chém đứt quá khứ của một người thì hiện tại của người đó còn tồn tại không?  Diệp Huyên trầm mặc.  Hắn cảm thấy đầu mình hơi đau.  Một lúc sau, Diệp Huyên bỗng nhìn về phía cây cổ thụ trước mặt, ngay sau đó hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, thoáng chốc thời gian và không gian trước mắt cong vẹo, một lúc sau cả người Diệp Huyên đều trở nên hư ảo, sau đó thời không nơi hắn ngồi bắt đầu trừu tượng cứ như sóng nước lăn tăn.  Một lúc sau Diệp Huyên quay lại mười lăm phút trước.  Cưỡng ép quay ngược! Lúc này cây cổ thụ trước mặt hắn vẫn chỉ là một chiếc lá.  Diệp Huyên chém một kiếm ra.  Xoẹt!  Chiếc lá đó bị chôn vùi.  Ngay sau đó con ngươi Diệp Huyên rụt lại, hắn phát hiện cơ thể và thần hồn của hắn lại đang từng chút biến mất.  Diệp Huyên hoảng hốt.  Xảy ra chuyện gì vậy?  Diệp Huyên không kịp nghĩ gì thêm vội vàng sử dụng kiếm Thanh Huyên để quay lại hiện tại. Sau khi quay về hiện tại, Diệp Huyên nhận ra x@c thịt và linh thần của mình là hư ảo, không chỉ thế hắn còn phát hiện bây giờ hình như hắn không ở thời không này.  Lẽ nào mình vẫn chưa quay về từ quá khứ sao?  Diệp Huyên hoảng sợ, chuyện gì thế này?  Lúc này Tiểu Tháp bỗng cười: “Tiểu chủ, để người đùa nghịch thời gian, hiện tại người đờ đẫn luôn rồi à”.  Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiểu Tháp, người có biết bây giờ ta đang bị làm sao không?”  Tiểu Tháp nói: “Không biết”.  Diệp Huyên: “…” 

Chương 8687