Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2660
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2660: “Cố Tri Dân, anh nghe em nói đã.” Thẩm Lệ ngắt lời anh. Cố Tri Dân chưa kịp nói xong đã phải nuốt lại những lời muốn nói vào trong. Thẩm Lệ nhìn vào mắt anh, trên môi mang theo nụ cười, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Chúng ta bắt đầu lại từ đầu đi.” Không đợi Cố Tri Dân trả lời, Thẩm Lệ lại nói thêm: “Anh đừng nói lời thừa thãi, em chỉ muốn nghe câu trả lời khẳng định.” Ở chỗ Thẩm Lệ không nhìn thấy, đầu ngón tay của Cố Tri Dân đang run rẩy: “Được.” Thẩm Lệ hài lòng, vớt cho anh mấy xiên que giống như khen thưởng cho: “Anh ăn đi, ăn nhanh rồi về nhà, sáng sớm mai anh còn đi làm nữa đấy.” Cố Tri Dân vốn cho rằng Thẩm Lệ có thể dẫn anh đi ăn khuya đã là ân huệ to lớn rồi. Nhưng không ngờ Thẩm Lệ lại đã quyết định làm lại từ đầu với anh. Trước đây là Thẩm Lệ chủ động, bây giờ cũng vậy. Từ trước tới nay Thẩm Lệ luôn dũng cảm hơn anh. Cố Tri Dân cảm thấy bản thân giống như một kẻ xấu xa đáng khinh. Nhưng tương lai còn dài, anh còn thời gian cả đời để bù đắp lại khoảng thời mười năm đã qua. Hai người ăn xong bữa ăn khuya, lúc trở về đã là mười hai giờ. Thẩm Lệ muốn lái xe lại bị Cố Tri Dân giành trước. Thẩm Lệ cũng không giành với anh ta, cô tự mở cửa bên ghế phụ, vừa ngồi xuống thì Cố Tri Dân đã bước tới cài dây an toàn cho cô. Thẩm Lệ để mặc anh giúp cô cài dây an toàn, còn cô thì xoay mặt qua một bên cười trộm. Cô không hiểu được tại sao lại cười? Có thể chỉ vì cô cảm thấy hài lòng. Cố Tri Dân lái xe rất vững khiến Thẩm Lệ hơi buồn ngủ. Cố Tri Dân quay đầu nhìn cô: “Nếu em thấy buồn ngủ thì chợp mắt một lát đi, về tới nhà anh sẽ gọi.” “Ừm.” Thẩm Lệ khẽ đáp lại một tiếng, tựa lên ghế dựa hơi nghiêng đầu nhìn Cố Tri Dân, vừa nhìn mới phát hiện Cố Tri Dân khẽ mím môi, dưới cằm cũng đang căng cứng, thoạt nhìn như có tâm sự. Có tâm sự gì? Lẽ nào anh không vui sao? Thẩm Lê nhìn một hồi lâu, Cố Tri Dân mới chú ý tới, anh quay đầu lại, trong ánh sáng tờ mờ vẫn có thể thấy được sự dịu dàng dưới đáy mắt của anh. Anh hỏi Thẩm Lệ: “Em không buồn ngủ à?” Thẩm Lệ nhìn anh một lát mới nói: “Em đang nghĩ tới chương trình ‘Tôi và cuộc sống của tôi phải làm thế nào đây?’ Tư Mộ Hàn đã đầu tư không ít mà bây giờ Tiêu Văn phỏng chừng là không thể nào tham gia được rồi, nếu chương trình này bị trục trặc, Tư Mộ Hàn có giết anh không?” Cố Tri Dân nhíu mày: “Anh và Tư Mộ Hàn là bạn bè mười mấy năm, anh ấy sẽ để ý số tiền này sao?”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2660: “Cố Tri Dân, anh nghe em nói đã.” Thẩm Lệ ngắt lời anh. Cố Tri Dân chưa kịp nói xong đã phải nuốt lại những lời muốn nói vào trong. Thẩm Lệ nhìn vào mắt anh, trên môi mang theo nụ cười, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Chúng ta bắt đầu lại từ đầu đi.” Không đợi Cố Tri Dân trả lời, Thẩm Lệ lại nói thêm: “Anh đừng nói lời thừa thãi, em chỉ muốn nghe câu trả lời khẳng định.” Ở chỗ Thẩm Lệ không nhìn thấy, đầu ngón tay của Cố Tri Dân đang run rẩy: “Được.” Thẩm Lệ hài lòng, vớt cho anh mấy xiên que giống như khen thưởng cho: “Anh ăn đi, ăn nhanh rồi về nhà, sáng sớm mai anh còn đi làm nữa đấy.” Cố Tri Dân vốn cho rằng Thẩm Lệ có thể dẫn anh đi ăn khuya đã là ân huệ to lớn rồi. Nhưng không ngờ Thẩm Lệ lại đã quyết định làm lại từ đầu với anh. Trước đây là Thẩm Lệ chủ động, bây giờ cũng vậy. Từ trước tới nay Thẩm Lệ luôn dũng cảm hơn anh. Cố Tri Dân cảm thấy bản thân giống như một kẻ xấu xa đáng khinh. Nhưng tương lai còn dài, anh còn thời gian cả đời để bù đắp lại khoảng thời mười năm đã qua. Hai người ăn xong bữa ăn khuya, lúc trở về đã là mười hai giờ. Thẩm Lệ muốn lái xe lại bị Cố Tri Dân giành trước. Thẩm Lệ cũng không giành với anh ta, cô tự mở cửa bên ghế phụ, vừa ngồi xuống thì Cố Tri Dân đã bước tới cài dây an toàn cho cô. Thẩm Lệ để mặc anh giúp cô cài dây an toàn, còn cô thì xoay mặt qua một bên cười trộm. Cô không hiểu được tại sao lại cười? Có thể chỉ vì cô cảm thấy hài lòng. Cố Tri Dân lái xe rất vững khiến Thẩm Lệ hơi buồn ngủ. Cố Tri Dân quay đầu nhìn cô: “Nếu em thấy buồn ngủ thì chợp mắt một lát đi, về tới nhà anh sẽ gọi.” “Ừm.” Thẩm Lệ khẽ đáp lại một tiếng, tựa lên ghế dựa hơi nghiêng đầu nhìn Cố Tri Dân, vừa nhìn mới phát hiện Cố Tri Dân khẽ mím môi, dưới cằm cũng đang căng cứng, thoạt nhìn như có tâm sự. Có tâm sự gì? Lẽ nào anh không vui sao? Thẩm Lê nhìn một hồi lâu, Cố Tri Dân mới chú ý tới, anh quay đầu lại, trong ánh sáng tờ mờ vẫn có thể thấy được sự dịu dàng dưới đáy mắt của anh. Anh hỏi Thẩm Lệ: “Em không buồn ngủ à?” Thẩm Lệ nhìn anh một lát mới nói: “Em đang nghĩ tới chương trình ‘Tôi và cuộc sống của tôi phải làm thế nào đây?’ Tư Mộ Hàn đã đầu tư không ít mà bây giờ Tiêu Văn phỏng chừng là không thể nào tham gia được rồi, nếu chương trình này bị trục trặc, Tư Mộ Hàn có giết anh không?” Cố Tri Dân nhíu mày: “Anh và Tư Mộ Hàn là bạn bè mười mấy năm, anh ấy sẽ để ý số tiền này sao?”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2660: “Cố Tri Dân, anh nghe em nói đã.” Thẩm Lệ ngắt lời anh. Cố Tri Dân chưa kịp nói xong đã phải nuốt lại những lời muốn nói vào trong. Thẩm Lệ nhìn vào mắt anh, trên môi mang theo nụ cười, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Chúng ta bắt đầu lại từ đầu đi.” Không đợi Cố Tri Dân trả lời, Thẩm Lệ lại nói thêm: “Anh đừng nói lời thừa thãi, em chỉ muốn nghe câu trả lời khẳng định.” Ở chỗ Thẩm Lệ không nhìn thấy, đầu ngón tay của Cố Tri Dân đang run rẩy: “Được.” Thẩm Lệ hài lòng, vớt cho anh mấy xiên que giống như khen thưởng cho: “Anh ăn đi, ăn nhanh rồi về nhà, sáng sớm mai anh còn đi làm nữa đấy.” Cố Tri Dân vốn cho rằng Thẩm Lệ có thể dẫn anh đi ăn khuya đã là ân huệ to lớn rồi. Nhưng không ngờ Thẩm Lệ lại đã quyết định làm lại từ đầu với anh. Trước đây là Thẩm Lệ chủ động, bây giờ cũng vậy. Từ trước tới nay Thẩm Lệ luôn dũng cảm hơn anh. Cố Tri Dân cảm thấy bản thân giống như một kẻ xấu xa đáng khinh. Nhưng tương lai còn dài, anh còn thời gian cả đời để bù đắp lại khoảng thời mười năm đã qua. Hai người ăn xong bữa ăn khuya, lúc trở về đã là mười hai giờ. Thẩm Lệ muốn lái xe lại bị Cố Tri Dân giành trước. Thẩm Lệ cũng không giành với anh ta, cô tự mở cửa bên ghế phụ, vừa ngồi xuống thì Cố Tri Dân đã bước tới cài dây an toàn cho cô. Thẩm Lệ để mặc anh giúp cô cài dây an toàn, còn cô thì xoay mặt qua một bên cười trộm. Cô không hiểu được tại sao lại cười? Có thể chỉ vì cô cảm thấy hài lòng. Cố Tri Dân lái xe rất vững khiến Thẩm Lệ hơi buồn ngủ. Cố Tri Dân quay đầu nhìn cô: “Nếu em thấy buồn ngủ thì chợp mắt một lát đi, về tới nhà anh sẽ gọi.” “Ừm.” Thẩm Lệ khẽ đáp lại một tiếng, tựa lên ghế dựa hơi nghiêng đầu nhìn Cố Tri Dân, vừa nhìn mới phát hiện Cố Tri Dân khẽ mím môi, dưới cằm cũng đang căng cứng, thoạt nhìn như có tâm sự. Có tâm sự gì? Lẽ nào anh không vui sao? Thẩm Lê nhìn một hồi lâu, Cố Tri Dân mới chú ý tới, anh quay đầu lại, trong ánh sáng tờ mờ vẫn có thể thấy được sự dịu dàng dưới đáy mắt của anh. Anh hỏi Thẩm Lệ: “Em không buồn ngủ à?” Thẩm Lệ nhìn anh một lát mới nói: “Em đang nghĩ tới chương trình ‘Tôi và cuộc sống của tôi phải làm thế nào đây?’ Tư Mộ Hàn đã đầu tư không ít mà bây giờ Tiêu Văn phỏng chừng là không thể nào tham gia được rồi, nếu chương trình này bị trục trặc, Tư Mộ Hàn có giết anh không?” Cố Tri Dân nhíu mày: “Anh và Tư Mộ Hàn là bạn bè mười mấy năm, anh ấy sẽ để ý số tiền này sao?”