Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2687
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2687: “Tụ tập với Pha Tiểu ở trên lầu. Chị cảm thấy buồn chán nên đi xuống.” Thẩm Lệ tóm lược sơ qua. “À.” Cố Mãn Mãn gật đầu. Thấy Cố Mãn Mãn và Thẩm Lệ nói xong, Đào Triển Minh nói: “Cô Cố.” Đèn trong phòng bao lập lòe, lúc sáng lúc tối, Cố Mãn Mãn đã quá quen thuộc với Thẩm Lệ đến mức nhìn thoáng qua là đã nhận ra Thẩm Lệ. Lúc này mới nhận ra vừa rồi nói chuyện với Thẩm Lệ căn bản không nhận ra Đào Triển Minh cũng đang ở đó. “Ông chủ Đào, anh cũng ở đây à!” Ánh mắt Cố Mãn Mãn quét qua quét lại trên người Thẩm Lệ và Đào Triển Minh, ánh mắt có thay đổi nhỏ, không khỏi ngồi xuống, quan sát Đào Triển Minh cẩn thận. Đào Triển Minh bình tĩnh đón lấy ánh mắt Cố Mãn Mãn, để cô đánh giá, có lẽ là bởi vì ánh sáng nên khiến anh ta có vẻ dịu dàng và tao nhã. Mặt Cố Mãn Mãn nhất thời đỏ lên, vội vàng quay đầu lại, ấp a ấp úng nói: “Vậy … vậy thật là trùng hợp …” “Thật là trùng hợp. Không ngờ cô Cố lại ở đây.” Khóe mắt Đào Triển Minh hơi cong, giọng nói chậm lại rất nhiều, ý cười lộ ra giữa hai lông mày, trở nên dịu dàng hơn. Thẩm Lệ tựa như đang xem kịch, ánh mắt tỉnh bơ đảo qua hai người một lượt. Cố Mãn Mãn còn nhỏ tuổi, lại là em họ của Cố Tri Dân, bạn bè cùng lứa xung quanh cho dù là nam hay nữ đều nể mặt cô ấy, điều này khiến cho cô ấy có rất nhiều bạn bè. Mà những người bạn này của cô ấy đều có hoàn cảnh gia đình tốt, lớn lên trong xã hội thượng lưu, cân nhắc lợi hại và tính toán quyền lợi là chương trình mà bọn họ phải học, nhưng vì tuổi còn trẻ, ít được trải nghiệm nên vẫn rất dễ nóng nảy. Đào Triển Minh không giống với những chàng trai dễ nóng nảy bên cạnh cô ấy, anh ta điềm tĩnh chín chắn, có loại ung dung phóng khoáng khi nắm tất cả trong lòng bàn tay, trên người anh ta có sức hấp dẫn chỉ thuộc về những người đàn ông chín chắn được mài giũa qua năm tháng, đây là điều mà dù thế nào những chàng trai cùng tuổi cũng không thể sánh bằng. Nhưng cùng với điều đó, trên người Đào Triển Minh lại có khôn khéo mà người kinh doanh nên có. Dịu dàng lại khôn khéo, hai từ hơi mâu thuẫn, nhưng khi cùng xuất hiện trên người Đào Triển Minh lại vô cùng hài hòa. Trước đó bởi vì chuyện Đào Triển Minh cọ nhiệt* Thẩm Lệ mà Cố Mãn Mãn không thích anh ta, nhưng cô lại không cách nào chán ghét Đào Triển Minh. *Cọ nhiệt: lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ hot cho mình. Dù sao, không ai có thể chán ghét một người đàn ông đẹp trai lại dịu dàng khoan dung. Đào Triển Minh vừa đúng là mẫu đàn ông được các cô gái trẻ tuổi say mê nhất. Đây cũng là chuyện thường tình. Vừa nghĩ như vậy, tâm trạng Cố Mãn Mãn bình tĩnh hơn rất nhiều, cô cũng chỉ giống như đa số những cô gái khác, cảm thấy Đào Triển Minh hấp dẫn mà thôi, điều này cũng không có gì phải xấu hổ. Sắc mặt Cố Mãn Mãn thản nhiên hơn, giọng điệu cũng tự nhiên hơn: “Tôi đến đây biểu diễn, chắc là vừa rồi mọi người cũng xem rồi.” Chiếc ly trước mặt Thẩm Lệ và Đào Triển Minh đều sắp hết, có lẽ đã ngồi rất lâu rồi. “Nhìn không ra em còn chơi trong ban nhạc, không nghĩ đến việc ra mắt sao?” Ngón tay nhỏ nhắn trắng ngần của Thẩm Lệ đặt lên chiếc ly trong suốt. Cố Mãn Mãn nhún vai cười: “Sở thích cá nhân, nghiệp dư mà thôi.”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2687: “Tụ tập với Pha Tiểu ở trên lầu. Chị cảm thấy buồn chán nên đi xuống.” Thẩm Lệ tóm lược sơ qua. “À.” Cố Mãn Mãn gật đầu. Thấy Cố Mãn Mãn và Thẩm Lệ nói xong, Đào Triển Minh nói: “Cô Cố.” Đèn trong phòng bao lập lòe, lúc sáng lúc tối, Cố Mãn Mãn đã quá quen thuộc với Thẩm Lệ đến mức nhìn thoáng qua là đã nhận ra Thẩm Lệ. Lúc này mới nhận ra vừa rồi nói chuyện với Thẩm Lệ căn bản không nhận ra Đào Triển Minh cũng đang ở đó. “Ông chủ Đào, anh cũng ở đây à!” Ánh mắt Cố Mãn Mãn quét qua quét lại trên người Thẩm Lệ và Đào Triển Minh, ánh mắt có thay đổi nhỏ, không khỏi ngồi xuống, quan sát Đào Triển Minh cẩn thận. Đào Triển Minh bình tĩnh đón lấy ánh mắt Cố Mãn Mãn, để cô đánh giá, có lẽ là bởi vì ánh sáng nên khiến anh ta có vẻ dịu dàng và tao nhã. Mặt Cố Mãn Mãn nhất thời đỏ lên, vội vàng quay đầu lại, ấp a ấp úng nói: “Vậy … vậy thật là trùng hợp …” “Thật là trùng hợp. Không ngờ cô Cố lại ở đây.” Khóe mắt Đào Triển Minh hơi cong, giọng nói chậm lại rất nhiều, ý cười lộ ra giữa hai lông mày, trở nên dịu dàng hơn. Thẩm Lệ tựa như đang xem kịch, ánh mắt tỉnh bơ đảo qua hai người một lượt. Cố Mãn Mãn còn nhỏ tuổi, lại là em họ của Cố Tri Dân, bạn bè cùng lứa xung quanh cho dù là nam hay nữ đều nể mặt cô ấy, điều này khiến cho cô ấy có rất nhiều bạn bè. Mà những người bạn này của cô ấy đều có hoàn cảnh gia đình tốt, lớn lên trong xã hội thượng lưu, cân nhắc lợi hại và tính toán quyền lợi là chương trình mà bọn họ phải học, nhưng vì tuổi còn trẻ, ít được trải nghiệm nên vẫn rất dễ nóng nảy. Đào Triển Minh không giống với những chàng trai dễ nóng nảy bên cạnh cô ấy, anh ta điềm tĩnh chín chắn, có loại ung dung phóng khoáng khi nắm tất cả trong lòng bàn tay, trên người anh ta có sức hấp dẫn chỉ thuộc về những người đàn ông chín chắn được mài giũa qua năm tháng, đây là điều mà dù thế nào những chàng trai cùng tuổi cũng không thể sánh bằng. Nhưng cùng với điều đó, trên người Đào Triển Minh lại có khôn khéo mà người kinh doanh nên có. Dịu dàng lại khôn khéo, hai từ hơi mâu thuẫn, nhưng khi cùng xuất hiện trên người Đào Triển Minh lại vô cùng hài hòa. Trước đó bởi vì chuyện Đào Triển Minh cọ nhiệt* Thẩm Lệ mà Cố Mãn Mãn không thích anh ta, nhưng cô lại không cách nào chán ghét Đào Triển Minh. *Cọ nhiệt: lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ hot cho mình. Dù sao, không ai có thể chán ghét một người đàn ông đẹp trai lại dịu dàng khoan dung. Đào Triển Minh vừa đúng là mẫu đàn ông được các cô gái trẻ tuổi say mê nhất. Đây cũng là chuyện thường tình. Vừa nghĩ như vậy, tâm trạng Cố Mãn Mãn bình tĩnh hơn rất nhiều, cô cũng chỉ giống như đa số những cô gái khác, cảm thấy Đào Triển Minh hấp dẫn mà thôi, điều này cũng không có gì phải xấu hổ. Sắc mặt Cố Mãn Mãn thản nhiên hơn, giọng điệu cũng tự nhiên hơn: “Tôi đến đây biểu diễn, chắc là vừa rồi mọi người cũng xem rồi.” Chiếc ly trước mặt Thẩm Lệ và Đào Triển Minh đều sắp hết, có lẽ đã ngồi rất lâu rồi. “Nhìn không ra em còn chơi trong ban nhạc, không nghĩ đến việc ra mắt sao?” Ngón tay nhỏ nhắn trắng ngần của Thẩm Lệ đặt lên chiếc ly trong suốt. Cố Mãn Mãn nhún vai cười: “Sở thích cá nhân, nghiệp dư mà thôi.”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2687: “Tụ tập với Pha Tiểu ở trên lầu. Chị cảm thấy buồn chán nên đi xuống.” Thẩm Lệ tóm lược sơ qua. “À.” Cố Mãn Mãn gật đầu. Thấy Cố Mãn Mãn và Thẩm Lệ nói xong, Đào Triển Minh nói: “Cô Cố.” Đèn trong phòng bao lập lòe, lúc sáng lúc tối, Cố Mãn Mãn đã quá quen thuộc với Thẩm Lệ đến mức nhìn thoáng qua là đã nhận ra Thẩm Lệ. Lúc này mới nhận ra vừa rồi nói chuyện với Thẩm Lệ căn bản không nhận ra Đào Triển Minh cũng đang ở đó. “Ông chủ Đào, anh cũng ở đây à!” Ánh mắt Cố Mãn Mãn quét qua quét lại trên người Thẩm Lệ và Đào Triển Minh, ánh mắt có thay đổi nhỏ, không khỏi ngồi xuống, quan sát Đào Triển Minh cẩn thận. Đào Triển Minh bình tĩnh đón lấy ánh mắt Cố Mãn Mãn, để cô đánh giá, có lẽ là bởi vì ánh sáng nên khiến anh ta có vẻ dịu dàng và tao nhã. Mặt Cố Mãn Mãn nhất thời đỏ lên, vội vàng quay đầu lại, ấp a ấp úng nói: “Vậy … vậy thật là trùng hợp …” “Thật là trùng hợp. Không ngờ cô Cố lại ở đây.” Khóe mắt Đào Triển Minh hơi cong, giọng nói chậm lại rất nhiều, ý cười lộ ra giữa hai lông mày, trở nên dịu dàng hơn. Thẩm Lệ tựa như đang xem kịch, ánh mắt tỉnh bơ đảo qua hai người một lượt. Cố Mãn Mãn còn nhỏ tuổi, lại là em họ của Cố Tri Dân, bạn bè cùng lứa xung quanh cho dù là nam hay nữ đều nể mặt cô ấy, điều này khiến cho cô ấy có rất nhiều bạn bè. Mà những người bạn này của cô ấy đều có hoàn cảnh gia đình tốt, lớn lên trong xã hội thượng lưu, cân nhắc lợi hại và tính toán quyền lợi là chương trình mà bọn họ phải học, nhưng vì tuổi còn trẻ, ít được trải nghiệm nên vẫn rất dễ nóng nảy. Đào Triển Minh không giống với những chàng trai dễ nóng nảy bên cạnh cô ấy, anh ta điềm tĩnh chín chắn, có loại ung dung phóng khoáng khi nắm tất cả trong lòng bàn tay, trên người anh ta có sức hấp dẫn chỉ thuộc về những người đàn ông chín chắn được mài giũa qua năm tháng, đây là điều mà dù thế nào những chàng trai cùng tuổi cũng không thể sánh bằng. Nhưng cùng với điều đó, trên người Đào Triển Minh lại có khôn khéo mà người kinh doanh nên có. Dịu dàng lại khôn khéo, hai từ hơi mâu thuẫn, nhưng khi cùng xuất hiện trên người Đào Triển Minh lại vô cùng hài hòa. Trước đó bởi vì chuyện Đào Triển Minh cọ nhiệt* Thẩm Lệ mà Cố Mãn Mãn không thích anh ta, nhưng cô lại không cách nào chán ghét Đào Triển Minh. *Cọ nhiệt: lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ hot cho mình. Dù sao, không ai có thể chán ghét một người đàn ông đẹp trai lại dịu dàng khoan dung. Đào Triển Minh vừa đúng là mẫu đàn ông được các cô gái trẻ tuổi say mê nhất. Đây cũng là chuyện thường tình. Vừa nghĩ như vậy, tâm trạng Cố Mãn Mãn bình tĩnh hơn rất nhiều, cô cũng chỉ giống như đa số những cô gái khác, cảm thấy Đào Triển Minh hấp dẫn mà thôi, điều này cũng không có gì phải xấu hổ. Sắc mặt Cố Mãn Mãn thản nhiên hơn, giọng điệu cũng tự nhiên hơn: “Tôi đến đây biểu diễn, chắc là vừa rồi mọi người cũng xem rồi.” Chiếc ly trước mặt Thẩm Lệ và Đào Triển Minh đều sắp hết, có lẽ đã ngồi rất lâu rồi. “Nhìn không ra em còn chơi trong ban nhạc, không nghĩ đến việc ra mắt sao?” Ngón tay nhỏ nhắn trắng ngần của Thẩm Lệ đặt lên chiếc ly trong suốt. Cố Mãn Mãn nhún vai cười: “Sở thích cá nhân, nghiệp dư mà thôi.”