Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2698
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2698: Cuối cùng, Đào Triển Minh cũng khiêng được Cố Tri Dân vào trong xe. Mọi người đều uống rượu rồi, nên đều phải gọi xe ngoài. Sau khi Thẩm Lệ và Cố Tri Dân đi khỏi, Cố Mãn Mãn cũng chuẩn bị ra về, cô quay đầu tạm biệt Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào tôi đi trước nhé.” Đào Triển Minh đang chỉnh sửa lại quần áo mình, vừa rồi khi anh khiêng Cố Tri Dân ra ngoài, quần áo trên người đã hơi nhăn nhúm. Nghe cô nói thế, anh ngước mắt lên, khẽ cau mày: “Để tôi tiễn em.” “Anh uống rượu rồi, không lái xe được.” Cố Mãn Mãn cũng không biết vì sao Đào Triển Minh lại cố chấp muốn đưa cô về nhà như thế, nên đành phải nhắc nhở anh, vừa rồi trong quán rượu anh cũng đã uống rượu rồi đó. Đào Triển Minh rũ mắt xuống: “Tôi không được lái xe, chẳng lẽ cũng không thể ngồi lên xe sao?” Giọng nói của anh vẫn ấm áp như bình thường, nhưng Cố Mãn Mãn cảm thấy lời anh nói hơi hung dữ, còn hơi tức giận khó hiểu. Đang yên đang lành, tại sao lại tức giận? Lời cô nói vừa rồi đã xúc phạm anh sao? “Tôi…” Cố Mãn Mãn há mồm ‘tôi’ ‘tôi’ cả buổi cũng không biết nên nói gì, nên cô dứt khoát cúi đầu xuống, rồi quay đầu đi bắt xe. Thôi được rồi. Hôm nay cô và Đào Triển Minh tán gẫu cũng hơi hợp nhau, nhưng điều ấy không có nghĩa gì cả, người giống như Đào Triển Minh, chỉ cần anh bằng lòng thì anh có thể trò chuyện ăn ý được với bất kỳ kẻ nào. Huống chi, anh còn có vợ sắp cưới. Không chỉ có thế, anh còn thích chị tiểu Lệ. Đúng là một gã đàn ông xấu xa. Cố Mãn Mãn càng nghĩ, càng không muốn để ý đến Đào Triển Minh nữa. Vào giờ này, đứng ở cửa Kim Hải bắt xe rất dễ. Rất nhanh sau đó Cố Mãn Mãn đã bắt được một chiếc xe taxi. Lúc tài xế xe taxi dừng hẳn xe lại, thì Cố Mãn Mãn suy nghĩ một chút, cô vẫn cảm thấy nên giữ phép lịch sự, phải nói với Đào Triển Minh một tiếng ‘tạm biệt’. Nghĩ như vậy, nên Cố Mãn Mãn quay đầu nhìn về phía Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào, tôi đi…” Cô vừa mới nói được một nửa, thì Đào Triển Minh đột nhiên nhấc chân đi đến bên cạnh mở cửa xe taxi ra trước cô, đôi chân dài của anh bước thêm một bước đã chui vào trong xe. Cố Mãn Mãn: ???? Đào Triển Minh đang làm cái gì thế? Rõ ràng chiếc xe này là do cô bắt được, anh muốn cướp xe của cô sao? Vốn dĩ Cố Mãn Mãn còn định nói chuyện nhẹ nhàng với Đào Triển Minh, nhưng mà thế này thì cô không có cách nào tiếp tục giữ bình tĩnh được nữa rồi. Cô nhìn chằm chằm vào Đào Triển Minh nói to rõ ràng: “Tổng Giám đốc Đào, chiếc xe này do tôi bắt đó.” Đào Triển Minh hơi ngước mắt nói: “Lên xe.”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2698: Cuối cùng, Đào Triển Minh cũng khiêng được Cố Tri Dân vào trong xe. Mọi người đều uống rượu rồi, nên đều phải gọi xe ngoài. Sau khi Thẩm Lệ và Cố Tri Dân đi khỏi, Cố Mãn Mãn cũng chuẩn bị ra về, cô quay đầu tạm biệt Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào tôi đi trước nhé.” Đào Triển Minh đang chỉnh sửa lại quần áo mình, vừa rồi khi anh khiêng Cố Tri Dân ra ngoài, quần áo trên người đã hơi nhăn nhúm. Nghe cô nói thế, anh ngước mắt lên, khẽ cau mày: “Để tôi tiễn em.” “Anh uống rượu rồi, không lái xe được.” Cố Mãn Mãn cũng không biết vì sao Đào Triển Minh lại cố chấp muốn đưa cô về nhà như thế, nên đành phải nhắc nhở anh, vừa rồi trong quán rượu anh cũng đã uống rượu rồi đó. Đào Triển Minh rũ mắt xuống: “Tôi không được lái xe, chẳng lẽ cũng không thể ngồi lên xe sao?” Giọng nói của anh vẫn ấm áp như bình thường, nhưng Cố Mãn Mãn cảm thấy lời anh nói hơi hung dữ, còn hơi tức giận khó hiểu. Đang yên đang lành, tại sao lại tức giận? Lời cô nói vừa rồi đã xúc phạm anh sao? “Tôi…” Cố Mãn Mãn há mồm ‘tôi’ ‘tôi’ cả buổi cũng không biết nên nói gì, nên cô dứt khoát cúi đầu xuống, rồi quay đầu đi bắt xe. Thôi được rồi. Hôm nay cô và Đào Triển Minh tán gẫu cũng hơi hợp nhau, nhưng điều ấy không có nghĩa gì cả, người giống như Đào Triển Minh, chỉ cần anh bằng lòng thì anh có thể trò chuyện ăn ý được với bất kỳ kẻ nào. Huống chi, anh còn có vợ sắp cưới. Không chỉ có thế, anh còn thích chị tiểu Lệ. Đúng là một gã đàn ông xấu xa. Cố Mãn Mãn càng nghĩ, càng không muốn để ý đến Đào Triển Minh nữa. Vào giờ này, đứng ở cửa Kim Hải bắt xe rất dễ. Rất nhanh sau đó Cố Mãn Mãn đã bắt được một chiếc xe taxi. Lúc tài xế xe taxi dừng hẳn xe lại, thì Cố Mãn Mãn suy nghĩ một chút, cô vẫn cảm thấy nên giữ phép lịch sự, phải nói với Đào Triển Minh một tiếng ‘tạm biệt’. Nghĩ như vậy, nên Cố Mãn Mãn quay đầu nhìn về phía Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào, tôi đi…” Cô vừa mới nói được một nửa, thì Đào Triển Minh đột nhiên nhấc chân đi đến bên cạnh mở cửa xe taxi ra trước cô, đôi chân dài của anh bước thêm một bước đã chui vào trong xe. Cố Mãn Mãn: ???? Đào Triển Minh đang làm cái gì thế? Rõ ràng chiếc xe này là do cô bắt được, anh muốn cướp xe của cô sao? Vốn dĩ Cố Mãn Mãn còn định nói chuyện nhẹ nhàng với Đào Triển Minh, nhưng mà thế này thì cô không có cách nào tiếp tục giữ bình tĩnh được nữa rồi. Cô nhìn chằm chằm vào Đào Triển Minh nói to rõ ràng: “Tổng Giám đốc Đào, chiếc xe này do tôi bắt đó.” Đào Triển Minh hơi ngước mắt nói: “Lên xe.”
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2698: Cuối cùng, Đào Triển Minh cũng khiêng được Cố Tri Dân vào trong xe. Mọi người đều uống rượu rồi, nên đều phải gọi xe ngoài. Sau khi Thẩm Lệ và Cố Tri Dân đi khỏi, Cố Mãn Mãn cũng chuẩn bị ra về, cô quay đầu tạm biệt Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào tôi đi trước nhé.” Đào Triển Minh đang chỉnh sửa lại quần áo mình, vừa rồi khi anh khiêng Cố Tri Dân ra ngoài, quần áo trên người đã hơi nhăn nhúm. Nghe cô nói thế, anh ngước mắt lên, khẽ cau mày: “Để tôi tiễn em.” “Anh uống rượu rồi, không lái xe được.” Cố Mãn Mãn cũng không biết vì sao Đào Triển Minh lại cố chấp muốn đưa cô về nhà như thế, nên đành phải nhắc nhở anh, vừa rồi trong quán rượu anh cũng đã uống rượu rồi đó. Đào Triển Minh rũ mắt xuống: “Tôi không được lái xe, chẳng lẽ cũng không thể ngồi lên xe sao?” Giọng nói của anh vẫn ấm áp như bình thường, nhưng Cố Mãn Mãn cảm thấy lời anh nói hơi hung dữ, còn hơi tức giận khó hiểu. Đang yên đang lành, tại sao lại tức giận? Lời cô nói vừa rồi đã xúc phạm anh sao? “Tôi…” Cố Mãn Mãn há mồm ‘tôi’ ‘tôi’ cả buổi cũng không biết nên nói gì, nên cô dứt khoát cúi đầu xuống, rồi quay đầu đi bắt xe. Thôi được rồi. Hôm nay cô và Đào Triển Minh tán gẫu cũng hơi hợp nhau, nhưng điều ấy không có nghĩa gì cả, người giống như Đào Triển Minh, chỉ cần anh bằng lòng thì anh có thể trò chuyện ăn ý được với bất kỳ kẻ nào. Huống chi, anh còn có vợ sắp cưới. Không chỉ có thế, anh còn thích chị tiểu Lệ. Đúng là một gã đàn ông xấu xa. Cố Mãn Mãn càng nghĩ, càng không muốn để ý đến Đào Triển Minh nữa. Vào giờ này, đứng ở cửa Kim Hải bắt xe rất dễ. Rất nhanh sau đó Cố Mãn Mãn đã bắt được một chiếc xe taxi. Lúc tài xế xe taxi dừng hẳn xe lại, thì Cố Mãn Mãn suy nghĩ một chút, cô vẫn cảm thấy nên giữ phép lịch sự, phải nói với Đào Triển Minh một tiếng ‘tạm biệt’. Nghĩ như vậy, nên Cố Mãn Mãn quay đầu nhìn về phía Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào, tôi đi…” Cô vừa mới nói được một nửa, thì Đào Triển Minh đột nhiên nhấc chân đi đến bên cạnh mở cửa xe taxi ra trước cô, đôi chân dài của anh bước thêm một bước đã chui vào trong xe. Cố Mãn Mãn: ???? Đào Triển Minh đang làm cái gì thế? Rõ ràng chiếc xe này là do cô bắt được, anh muốn cướp xe của cô sao? Vốn dĩ Cố Mãn Mãn còn định nói chuyện nhẹ nhàng với Đào Triển Minh, nhưng mà thế này thì cô không có cách nào tiếp tục giữ bình tĩnh được nữa rồi. Cô nhìn chằm chằm vào Đào Triển Minh nói to rõ ràng: “Tổng Giám đốc Đào, chiếc xe này do tôi bắt đó.” Đào Triển Minh hơi ngước mắt nói: “Lên xe.”