Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 2819

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2819: Bàn thật sự rất nhỏ, hai người mặt đối mặt ngồi xuống, mà mặt bàn cũng đủ để hai phần ăn. Sau khi ngồi xuống, Cố Mãn Mãn nhìn sang phía Đào Triển Minh bên kia. Đào Triển Minh người cao chân dài, tỉ lệ thân thể xuất sắc, khí chất lại xuất chúng, xếp hàng với nhiều người như vậy, Cố Mãn Mãn chỉ cần liếc mắt là nhìn thấy anh. Quá gây chú ý rồi. Trước kia Tiểu Lệ từng nói, Đào Triển Minh là một tên gian thương. Nhưng nhìn như vậy, Cố Mãn Mãn phát hiện, kỳ thật trên người Đào Triển Minh không nhìn ra được cảm giác tính toán khôn khéo của thương nhân, mà lại có một loại tự tin ưu nhã của công tử nhà giàu. Một lát sau, Đào Triển Minh mua hai phần cơm, Cố Mãn Mãn đứng dậy nhận một phần. Sau khi cô để xuống, cũng không lập tức ăn, mà nhìn về phía áo sơ mi trắng của Đào Triển Minh: “Áo của anh…” Lúc Đào Triển Minh mang đồ ăn đến, đi ngang qua người ta không cẩn thận bị đụng một cái, nước trên bàn ăn tung tóe, hắt lên quần áo của anh. Quần áo vốn trắng tinh dính vết bẩn, rất đáng chú ý. Lúc Đào Triển Minh vừa về đến, vẫn cau mày, rõ ràng vô cùng để ý vết bẩn thức ăn dính trên quần áo. Thời gian cô và Đào Triển Minh chung đụng cũng không ngắn, cũng mơ hồ cảm thấy người đàn ông có chút thích sạch sẽ, không quá nghiêm trọng, nhưng từ biểu hiện bình thường có thể nhìn ra được. “Ăn cơm trước.” Đào Triển Minh giương mắt nhìn cô, lông mày nhăn lại hơi thả lỏng ra. Cố Mãn Mãn ngoan ngoãn cầm đũa lên: “Ồ.” Cô ăn hai miếng, lại vụng trộm liếc mắt nhìn Đào Triển Minh một cái. Lúc Đào Triển Minh ăn cơm rất chú tâm, không giống những người khác ăn cơm sẽ thích chơi điện thoại, mà cô ăn cơm cũng thích chơi điện thoại. Nhưng Đào Triển Minh không cầm điện thoại, cô cũng ngại cầm. Đào Triển Minh không nói lời nào, cô cũng không biết nói gì, đành cúi đầu ăn cơm. Ăn được một nữa, Cố Mãn Mãn sực nhớ ra cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Đào Triển Minh. Phát hiện ánh mắt của cô, Đào Triển Minh hỏi: “Làm sao vậy?” “Không phải đã nói là tôi mời anh ăn sao?” Vừa rồi là Đào Triển Minh đi mua cơm, tiền cũng là Đào Triển Minh trả. Đào Triển Minh còn tưởng là chuyện gì, mặt mày lại thả lỏng ra, nhẹ giọng nói: “Lần sau.” “Cũng được.” Cố Mãn Mãn gật gật đầu. Lần sau thì lần sau đi. Có lần sau, nghĩa là Đào Triển Minh kỳ thật cũng không tức giận đến như vậy. Đào Triển Minh thoạt nhìn ăn cũng không nhanh, nhưng vẫn ăn xong trước Cố Mãn Mãn. Anh ăn rất sạch sẽ.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2819: Bàn thật sự rất nhỏ, hai người mặt đối mặt ngồi xuống, mà mặt bàn cũng đủ để hai phần ăn. Sau khi ngồi xuống, Cố Mãn Mãn nhìn sang phía Đào Triển Minh bên kia. Đào Triển Minh người cao chân dài, tỉ lệ thân thể xuất sắc, khí chất lại xuất chúng, xếp hàng với nhiều người như vậy, Cố Mãn Mãn chỉ cần liếc mắt là nhìn thấy anh. Quá gây chú ý rồi. Trước kia Tiểu Lệ từng nói, Đào Triển Minh là một tên gian thương. Nhưng nhìn như vậy, Cố Mãn Mãn phát hiện, kỳ thật trên người Đào Triển Minh không nhìn ra được cảm giác tính toán khôn khéo của thương nhân, mà lại có một loại tự tin ưu nhã của công tử nhà giàu. Một lát sau, Đào Triển Minh mua hai phần cơm, Cố Mãn Mãn đứng dậy nhận một phần. Sau khi cô để xuống, cũng không lập tức ăn, mà nhìn về phía áo sơ mi trắng của Đào Triển Minh: “Áo của anh…” Lúc Đào Triển Minh mang đồ ăn đến, đi ngang qua người ta không cẩn thận bị đụng một cái, nước trên bàn ăn tung tóe, hắt lên quần áo của anh. Quần áo vốn trắng tinh dính vết bẩn, rất đáng chú ý. Lúc Đào Triển Minh vừa về đến, vẫn cau mày, rõ ràng vô cùng để ý vết bẩn thức ăn dính trên quần áo. Thời gian cô và Đào Triển Minh chung đụng cũng không ngắn, cũng mơ hồ cảm thấy người đàn ông có chút thích sạch sẽ, không quá nghiêm trọng, nhưng từ biểu hiện bình thường có thể nhìn ra được. “Ăn cơm trước.” Đào Triển Minh giương mắt nhìn cô, lông mày nhăn lại hơi thả lỏng ra. Cố Mãn Mãn ngoan ngoãn cầm đũa lên: “Ồ.” Cô ăn hai miếng, lại vụng trộm liếc mắt nhìn Đào Triển Minh một cái. Lúc Đào Triển Minh ăn cơm rất chú tâm, không giống những người khác ăn cơm sẽ thích chơi điện thoại, mà cô ăn cơm cũng thích chơi điện thoại. Nhưng Đào Triển Minh không cầm điện thoại, cô cũng ngại cầm. Đào Triển Minh không nói lời nào, cô cũng không biết nói gì, đành cúi đầu ăn cơm. Ăn được một nữa, Cố Mãn Mãn sực nhớ ra cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Đào Triển Minh. Phát hiện ánh mắt của cô, Đào Triển Minh hỏi: “Làm sao vậy?” “Không phải đã nói là tôi mời anh ăn sao?” Vừa rồi là Đào Triển Minh đi mua cơm, tiền cũng là Đào Triển Minh trả. Đào Triển Minh còn tưởng là chuyện gì, mặt mày lại thả lỏng ra, nhẹ giọng nói: “Lần sau.” “Cũng được.” Cố Mãn Mãn gật gật đầu. Lần sau thì lần sau đi. Có lần sau, nghĩa là Đào Triển Minh kỳ thật cũng không tức giận đến như vậy. Đào Triển Minh thoạt nhìn ăn cũng không nhanh, nhưng vẫn ăn xong trước Cố Mãn Mãn. Anh ăn rất sạch sẽ.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2819: Bàn thật sự rất nhỏ, hai người mặt đối mặt ngồi xuống, mà mặt bàn cũng đủ để hai phần ăn. Sau khi ngồi xuống, Cố Mãn Mãn nhìn sang phía Đào Triển Minh bên kia. Đào Triển Minh người cao chân dài, tỉ lệ thân thể xuất sắc, khí chất lại xuất chúng, xếp hàng với nhiều người như vậy, Cố Mãn Mãn chỉ cần liếc mắt là nhìn thấy anh. Quá gây chú ý rồi. Trước kia Tiểu Lệ từng nói, Đào Triển Minh là một tên gian thương. Nhưng nhìn như vậy, Cố Mãn Mãn phát hiện, kỳ thật trên người Đào Triển Minh không nhìn ra được cảm giác tính toán khôn khéo của thương nhân, mà lại có một loại tự tin ưu nhã của công tử nhà giàu. Một lát sau, Đào Triển Minh mua hai phần cơm, Cố Mãn Mãn đứng dậy nhận một phần. Sau khi cô để xuống, cũng không lập tức ăn, mà nhìn về phía áo sơ mi trắng của Đào Triển Minh: “Áo của anh…” Lúc Đào Triển Minh mang đồ ăn đến, đi ngang qua người ta không cẩn thận bị đụng một cái, nước trên bàn ăn tung tóe, hắt lên quần áo của anh. Quần áo vốn trắng tinh dính vết bẩn, rất đáng chú ý. Lúc Đào Triển Minh vừa về đến, vẫn cau mày, rõ ràng vô cùng để ý vết bẩn thức ăn dính trên quần áo. Thời gian cô và Đào Triển Minh chung đụng cũng không ngắn, cũng mơ hồ cảm thấy người đàn ông có chút thích sạch sẽ, không quá nghiêm trọng, nhưng từ biểu hiện bình thường có thể nhìn ra được. “Ăn cơm trước.” Đào Triển Minh giương mắt nhìn cô, lông mày nhăn lại hơi thả lỏng ra. Cố Mãn Mãn ngoan ngoãn cầm đũa lên: “Ồ.” Cô ăn hai miếng, lại vụng trộm liếc mắt nhìn Đào Triển Minh một cái. Lúc Đào Triển Minh ăn cơm rất chú tâm, không giống những người khác ăn cơm sẽ thích chơi điện thoại, mà cô ăn cơm cũng thích chơi điện thoại. Nhưng Đào Triển Minh không cầm điện thoại, cô cũng ngại cầm. Đào Triển Minh không nói lời nào, cô cũng không biết nói gì, đành cúi đầu ăn cơm. Ăn được một nữa, Cố Mãn Mãn sực nhớ ra cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Đào Triển Minh. Phát hiện ánh mắt của cô, Đào Triển Minh hỏi: “Làm sao vậy?” “Không phải đã nói là tôi mời anh ăn sao?” Vừa rồi là Đào Triển Minh đi mua cơm, tiền cũng là Đào Triển Minh trả. Đào Triển Minh còn tưởng là chuyện gì, mặt mày lại thả lỏng ra, nhẹ giọng nói: “Lần sau.” “Cũng được.” Cố Mãn Mãn gật gật đầu. Lần sau thì lần sau đi. Có lần sau, nghĩa là Đào Triển Minh kỳ thật cũng không tức giận đến như vậy. Đào Triển Minh thoạt nhìn ăn cũng không nhanh, nhưng vẫn ăn xong trước Cố Mãn Mãn. Anh ăn rất sạch sẽ.

Chương 2819