Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8760
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Nếu ta cần tiền, ta có thể lấy một ít từ chỗ các ông để dùng tạm, đúng không?” Vu Tiên gật đầu: “Hoàn toàn có thể!” Diệp Huyên và Dương Niệm Tuyết nhìn nhau, đều tỏ vẻ kinh ngạc. Diệp Huyên vừa định lên tiếng thì Dương Niệm Tuyết chợt lắc đầu: “Đừng!” Diệp Huyên nhìn nàng: “Tại sao?” Dương Niệm Tuyết khẽ thở dài: “Đệ đệ ngu ngốc, đệ cho rằng dễ nhận lợi ích từ người khác như thế à? Tuy ta chưa từng gặp Các chủ của Tiên Bảo Các này, nhưng đối phương là một thương nhân! Vì sao đối phương lại cho đệ lệnh Huyền Thiên? Đệ cho rằng mọi chuyện đơn giản như thế sao? Mọi thứ đều có nhân quả, đệ nhận được càng nhiều lợi ích từ Tiên Bảo Các đệ sẽ phải trả càng nhiều hơn!” Diệp Huyên im lặng. Thật ra hắn cũng có băn khoăn, nhưng nghĩ lại thì thấy có gì phải sợ đâu? Không trả nổi thì quỵt thôi! Diệp Huyên đang định lên tiếng thì một ông lão đột nhiên xuất hiện trước cửa, ông lão cúi người hành lễ: “Hội trưởng, người của Hách Liên gia tộc đến!” Hách Liên tộc! Vu Tiên nhíu mày: “Nói với bọn họ, Diệp công tử là khách quý của Tiên Bảo Các ta, khách quý siêu cấp!” Ông lão cúi người, sau đó xoay người rời đi. Vu Tiên nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Công tử yên tâm, cậu ở trong Tiên Bảo Các, sẽ không ai dám làm gì cậu…” Lúc này, sắc mặt ba người Diệp Huyên chợt thay đổi, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên, vừa mới ngẩng đầu, thời không chỗ hắn vừa đứng đã trở nên hư ảo, sau đó, Diệp Huyên bị dẫn đến một thế giới hư ảo! Hắn lạnh lùng nhìn xung quanh, không gian trống rỗng, không có gì cả! Diệp Huyên từ từ nhắm mắt lại, một khắc sau, hắn chợt trợn mắt, đây là Vô Gian Chi Giới! Có người đưa hắn tới Vô Gian Chi Giới! Đối phương muốn dùng pháp tắc Thời Gian của Vô Gian Chi Giới gi3t chết hắn? Mượn dao giết người? Là ai?Vào lúc Diệp Huyên đang nghi ngờ, sau lưng hắn chợt có một giọng nói lạnh như băng vang lên: “Ngươi là nhi tử của y!” Nhi tử? Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hắn vội nói: “Ngươi là kẻ thù của phụ thân ta?” Không thể không nói, lúc này hắn vẫn thấy hơi hoảng sợ! Kẻ thù của phụ thân? Đó là khái niệm gì? Giọng nói kia cất lên: “Ngươi đúng thật là nhi tử của y!” Sau đó, một lực lượng thần bí áp đảo về phía Diệp Huyên! Diệp Huyên híp mắt, hắn xoay người rút kiếm chém một phát.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Nếu ta cần tiền, ta có thể lấy một ít từ chỗ các ông để dùng tạm, đúng không?”
Vu Tiên gật đầu: “Hoàn toàn có thể!”
Diệp Huyên và Dương Niệm Tuyết nhìn nhau, đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Diệp Huyên vừa định lên tiếng thì Dương Niệm Tuyết chợt lắc đầu: “Đừng!”
Diệp Huyên nhìn nàng: “Tại sao?”
Dương Niệm Tuyết khẽ thở dài: “Đệ đệ ngu ngốc, đệ cho rằng dễ nhận lợi ích từ người khác như thế à? Tuy ta chưa từng gặp Các chủ của Tiên Bảo Các này, nhưng đối phương là một thương nhân! Vì sao đối phương lại cho đệ lệnh Huyền Thiên? Đệ cho rằng mọi chuyện đơn giản như thế sao? Mọi thứ đều có nhân quả, đệ nhận được càng nhiều lợi ích từ Tiên Bảo Các đệ sẽ phải trả càng nhiều hơn!”
Diệp Huyên im lặng.
Thật ra hắn cũng có băn khoăn, nhưng nghĩ lại thì thấy có gì phải sợ đâu? Không trả nổi thì quỵt thôi!
Diệp Huyên đang định lên tiếng thì một ông lão đột nhiên xuất hiện trước cửa, ông lão cúi người hành lễ: “Hội trưởng, người của Hách Liên gia tộc đến!”
Hách Liên tộc!
Vu Tiên nhíu mày: “Nói với bọn họ, Diệp công tử là khách quý của Tiên Bảo Các ta, khách quý siêu cấp!”
Ông lão cúi người, sau đó xoay người rời đi.
Vu Tiên nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Công tử yên tâm, cậu ở trong Tiên Bảo Các, sẽ không ai dám làm gì cậu…”
Lúc này, sắc mặt ba người Diệp Huyên chợt thay đổi, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên, vừa mới ngẩng đầu, thời không chỗ hắn vừa đứng đã trở nên hư ảo, sau đó, Diệp Huyên bị dẫn đến một thế giới hư ảo!
Hắn lạnh lùng nhìn xung quanh, không gian trống rỗng, không có gì cả!
Diệp Huyên từ từ nhắm mắt lại, một khắc sau, hắn chợt trợn mắt, đây là Vô Gian Chi Giới!
Có người đưa hắn tới Vô Gian Chi Giới!
Đối phương muốn dùng pháp tắc Thời Gian của Vô Gian Chi Giới gi3t chết hắn?
Mượn dao giết người?
Là ai?
Vào lúc Diệp Huyên đang nghi ngờ, sau lưng hắn chợt có một giọng nói lạnh như băng vang lên: “Ngươi là nhi tử của y!”
Nhi tử?
Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hắn vội nói: “Ngươi là kẻ thù của phụ thân ta?”
Không thể không nói, lúc này hắn vẫn thấy hơi hoảng sợ!
Kẻ thù của phụ thân?
Đó là khái niệm gì?
Giọng nói kia cất lên: “Ngươi đúng thật là nhi tử của y!”
Sau đó, một lực lượng thần bí áp đảo về phía Diệp Huyên!
Diệp Huyên híp mắt, hắn xoay người rút kiếm chém một phát.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Nếu ta cần tiền, ta có thể lấy một ít từ chỗ các ông để dùng tạm, đúng không?” Vu Tiên gật đầu: “Hoàn toàn có thể!” Diệp Huyên và Dương Niệm Tuyết nhìn nhau, đều tỏ vẻ kinh ngạc. Diệp Huyên vừa định lên tiếng thì Dương Niệm Tuyết chợt lắc đầu: “Đừng!” Diệp Huyên nhìn nàng: “Tại sao?” Dương Niệm Tuyết khẽ thở dài: “Đệ đệ ngu ngốc, đệ cho rằng dễ nhận lợi ích từ người khác như thế à? Tuy ta chưa từng gặp Các chủ của Tiên Bảo Các này, nhưng đối phương là một thương nhân! Vì sao đối phương lại cho đệ lệnh Huyền Thiên? Đệ cho rằng mọi chuyện đơn giản như thế sao? Mọi thứ đều có nhân quả, đệ nhận được càng nhiều lợi ích từ Tiên Bảo Các đệ sẽ phải trả càng nhiều hơn!” Diệp Huyên im lặng. Thật ra hắn cũng có băn khoăn, nhưng nghĩ lại thì thấy có gì phải sợ đâu? Không trả nổi thì quỵt thôi! Diệp Huyên đang định lên tiếng thì một ông lão đột nhiên xuất hiện trước cửa, ông lão cúi người hành lễ: “Hội trưởng, người của Hách Liên gia tộc đến!” Hách Liên tộc! Vu Tiên nhíu mày: “Nói với bọn họ, Diệp công tử là khách quý của Tiên Bảo Các ta, khách quý siêu cấp!” Ông lão cúi người, sau đó xoay người rời đi. Vu Tiên nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Công tử yên tâm, cậu ở trong Tiên Bảo Các, sẽ không ai dám làm gì cậu…” Lúc này, sắc mặt ba người Diệp Huyên chợt thay đổi, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên, vừa mới ngẩng đầu, thời không chỗ hắn vừa đứng đã trở nên hư ảo, sau đó, Diệp Huyên bị dẫn đến một thế giới hư ảo! Hắn lạnh lùng nhìn xung quanh, không gian trống rỗng, không có gì cả! Diệp Huyên từ từ nhắm mắt lại, một khắc sau, hắn chợt trợn mắt, đây là Vô Gian Chi Giới! Có người đưa hắn tới Vô Gian Chi Giới! Đối phương muốn dùng pháp tắc Thời Gian của Vô Gian Chi Giới gi3t chết hắn? Mượn dao giết người? Là ai?Vào lúc Diệp Huyên đang nghi ngờ, sau lưng hắn chợt có một giọng nói lạnh như băng vang lên: “Ngươi là nhi tử của y!” Nhi tử? Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hắn vội nói: “Ngươi là kẻ thù của phụ thân ta?” Không thể không nói, lúc này hắn vẫn thấy hơi hoảng sợ! Kẻ thù của phụ thân? Đó là khái niệm gì? Giọng nói kia cất lên: “Ngươi đúng thật là nhi tử của y!” Sau đó, một lực lượng thần bí áp đảo về phía Diệp Huyên! Diệp Huyên híp mắt, hắn xoay người rút kiếm chém một phát.