Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8818
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thực ra bọn họ cũng sợ. Nếu để bọn họ một mình đối mặt với Diệp Huyên, bọn họ cũng sẽ quay đầu bỏ chạy không chút do dự. Diệp Huyên hiện giờ đã không còn là người mà bọn họ có thể chống lại! Ở xa xa, Diệp Huyên nhìn Đạo Huyền Nhất, không nói lời thừa thãi, lập tức biến mất. Vụt! Một luồng kiếm quang màu máu vụt quá. Cùng lúc đó, trăm vạn thanh kiếm sau lưng hắn cắt ngang qua tinh không, chém về phía Đạo Huyền Nhất. Thời khắc này, các cường giả của Trung Thế Giới đều kinh hãi. Vì nhát kiếm này của Diệp Huyên đã đe doạ nghiêm trọng đến Trung Thế Giới. Ở đằng xa, Đạo Huyền Nhất chầm chậm nhắm mắt, tay phải nàng ta giơ thước lên giữa hai đầu mày, ngón tay trái khép lại đặt lên đầu thước rồi từ từ trượt xuống. Giây tiếp theo, nàng ta đột ngột mở mắt, thước thần Vô Lượng trong tay quét ra: “Vô Lượng!” Nàng ta vung thước, một lực lượng cực kỳ kinh người đột nhiên quét ra. Vô lượng là gì? Vô hạn, không có điểm dừng! Thước thần Vô Lượng này do tổ tiên của Tịch Huyền Đạo chế tạo, chứa đựng sức mạnh Vô Lượng dồi dào. Hai người lại một lần nữa lấy cứng đối cứng. Bùm! Trong nháy mắt, vô số kiếm quang bị hủy diệt, thời không xung quanh Đạo Huyền Nhất lúc này đua nhau vỡ nát, còn Diệp Huyên thì bị hất bay ngược ra ngoài, nhưng giây tiếp theo hắn lại cưỡng chế lao về phía Đạo Huyền Nhất. Ở đằng xa, Đạo Huyền Nhất phớt lờ vô số kiếm quang xung quanh, nàng ta giẫm mạnh chân phải rồi biến mất, sau đó vung thước về phía đầu Diệp Huyên. Cả hai người đều không ai chịu lùi. Cùng nhau đồng quy vu tận! Đúng lúc này, Tiểu Tháp chợt xuất hiện trên đầu Diệp Huyên, đỡ lấy thước của Đạo Huyền Nhất, cùng lúc đó tay phải của Diệp Huyên cũng hoá thành kiếm đâm vào linh hồn của Đạo Huyền Nhất. Ầm! Rầm! Tiểu Tháp kêu lên thảm thiết rồi bị thước của Đạo Huyền Nhất hất văng, nó bay ra cả mấy vạn trượng, nhưng không vỡ, bởi nó đã dùng sừng của Nhị Nha để ngăn lại. Diệp Huyên nhìn vào Đạo Huyền Nhất, gằn giọng lên tiếng: “Nữ nhân, kết thúc rồi!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thực ra bọn họ cũng sợ. Nếu để bọn họ một mình đối mặt với Diệp Huyên, bọn họ cũng sẽ quay đầu bỏ chạy không chút do dự. Diệp Huyên hiện giờ đã không còn là người mà bọn họ có thể chống lại! Ở xa xa, Diệp Huyên nhìn Đạo Huyền Nhất, không nói lời thừa thãi, lập tức biến mất. Vụt! Một luồng kiếm quang màu máu vụt quá. Cùng lúc đó, trăm vạn thanh kiếm sau lưng hắn cắt ngang qua tinh không, chém về phía Đạo Huyền Nhất. Thời khắc này, các cường giả của Trung Thế Giới đều kinh hãi. Vì nhát kiếm này của Diệp Huyên đã đe doạ nghiêm trọng đến Trung Thế Giới. Ở đằng xa, Đạo Huyền Nhất chầm chậm nhắm mắt, tay phải nàng ta giơ thước lên giữa hai đầu mày, ngón tay trái khép lại đặt lên đầu thước rồi từ từ trượt xuống. Giây tiếp theo, nàng ta đột ngột mở mắt, thước thần Vô Lượng trong tay quét ra: “Vô Lượng!” Nàng ta vung thước, một lực lượng cực kỳ kinh người đột nhiên quét ra. Vô lượng là gì? Vô hạn, không có điểm dừng! Thước thần Vô Lượng này do tổ tiên của Tịch Huyền Đạo chế tạo, chứa đựng sức mạnh Vô Lượng dồi dào. Hai người lại một lần nữa lấy cứng đối cứng. Bùm! Trong nháy mắt, vô số kiếm quang bị hủy diệt, thời không xung quanh Đạo Huyền Nhất lúc này đua nhau vỡ nát, còn Diệp Huyên thì bị hất bay ngược ra ngoài, nhưng giây tiếp theo hắn lại cưỡng chế lao về phía Đạo Huyền Nhất. Ở đằng xa, Đạo Huyền Nhất phớt lờ vô số kiếm quang xung quanh, nàng ta giẫm mạnh chân phải rồi biến mất, sau đó vung thước về phía đầu Diệp Huyên. Cả hai người đều không ai chịu lùi. Cùng nhau đồng quy vu tận! Đúng lúc này, Tiểu Tháp chợt xuất hiện trên đầu Diệp Huyên, đỡ lấy thước của Đạo Huyền Nhất, cùng lúc đó tay phải của Diệp Huyên cũng hoá thành kiếm đâm vào linh hồn của Đạo Huyền Nhất. Ầm! Rầm! Tiểu Tháp kêu lên thảm thiết rồi bị thước của Đạo Huyền Nhất hất văng, nó bay ra cả mấy vạn trượng, nhưng không vỡ, bởi nó đã dùng sừng của Nhị Nha để ngăn lại. Diệp Huyên nhìn vào Đạo Huyền Nhất, gằn giọng lên tiếng: “Nữ nhân, kết thúc rồi!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thực ra bọn họ cũng sợ. Nếu để bọn họ một mình đối mặt với Diệp Huyên, bọn họ cũng sẽ quay đầu bỏ chạy không chút do dự. Diệp Huyên hiện giờ đã không còn là người mà bọn họ có thể chống lại! Ở xa xa, Diệp Huyên nhìn Đạo Huyền Nhất, không nói lời thừa thãi, lập tức biến mất. Vụt! Một luồng kiếm quang màu máu vụt quá. Cùng lúc đó, trăm vạn thanh kiếm sau lưng hắn cắt ngang qua tinh không, chém về phía Đạo Huyền Nhất. Thời khắc này, các cường giả của Trung Thế Giới đều kinh hãi. Vì nhát kiếm này của Diệp Huyên đã đe doạ nghiêm trọng đến Trung Thế Giới. Ở đằng xa, Đạo Huyền Nhất chầm chậm nhắm mắt, tay phải nàng ta giơ thước lên giữa hai đầu mày, ngón tay trái khép lại đặt lên đầu thước rồi từ từ trượt xuống. Giây tiếp theo, nàng ta đột ngột mở mắt, thước thần Vô Lượng trong tay quét ra: “Vô Lượng!” Nàng ta vung thước, một lực lượng cực kỳ kinh người đột nhiên quét ra. Vô lượng là gì? Vô hạn, không có điểm dừng! Thước thần Vô Lượng này do tổ tiên của Tịch Huyền Đạo chế tạo, chứa đựng sức mạnh Vô Lượng dồi dào. Hai người lại một lần nữa lấy cứng đối cứng. Bùm! Trong nháy mắt, vô số kiếm quang bị hủy diệt, thời không xung quanh Đạo Huyền Nhất lúc này đua nhau vỡ nát, còn Diệp Huyên thì bị hất bay ngược ra ngoài, nhưng giây tiếp theo hắn lại cưỡng chế lao về phía Đạo Huyền Nhất. Ở đằng xa, Đạo Huyền Nhất phớt lờ vô số kiếm quang xung quanh, nàng ta giẫm mạnh chân phải rồi biến mất, sau đó vung thước về phía đầu Diệp Huyên. Cả hai người đều không ai chịu lùi. Cùng nhau đồng quy vu tận! Đúng lúc này, Tiểu Tháp chợt xuất hiện trên đầu Diệp Huyên, đỡ lấy thước của Đạo Huyền Nhất, cùng lúc đó tay phải của Diệp Huyên cũng hoá thành kiếm đâm vào linh hồn của Đạo Huyền Nhất. Ầm! Rầm! Tiểu Tháp kêu lên thảm thiết rồi bị thước của Đạo Huyền Nhất hất văng, nó bay ra cả mấy vạn trượng, nhưng không vỡ, bởi nó đã dùng sừng của Nhị Nha để ngăn lại. Diệp Huyên nhìn vào Đạo Huyền Nhất, gằn giọng lên tiếng: “Nữ nhân, kết thúc rồi!”