Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 2903
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2903: Tri Hạ lại hỏi: “Thế dạo này tâm trạng cậu thế nào?” Thẩm Lệ hơi nghiêng đầu, từ trong lời nói của Nguyễn Tri Hạ hơi cảm khái: “Cậu đang phỏng vấn à? Hỏi mấy câu kỳ cục.” “Đâu có? Tớ đang chuẩn bị cho kịch bản mới. Kịch bản mới có một vai diễn vẫn chưa chọn được diễn viên.” Tri Hạ hơi bối rối không thể che giấu. “Cậu như thế này rồi, còn muốn đi làm sao.” Thẩm Lệ liếc nhìn bụng cô. Tri Hạ: “Công việc khiến tớ cảm thấy hạnh phúc, rất mãn nguyện và tiếp thêm động lực. Cậu không phải cũng cảm thấy hạnh phúc khi làm việc sao?” Thẩm Lệ nghe vậy, nụ cười trên mặt cô tắt dần, hơi bối rối nói: “Nói tới, tớ cảm thấy gần đây tớ không nhiệt tình với công việc vậy, cảm thấy không có ý nghĩa gì nữa…” Nguyễn Tri Hạ im lặng lắng nghe, biết cô vẫn còn có chuyện muốn nói, không đành cắt ngang. Thẩm Lệ suy nghĩ một hồi mới nói: “Có lẽ là do tớ đã đóng phim nhiều năm như vậy nên cần nghỉ ngơi.” “Vậy thì hãy làm chuyện gì đó khiến bản thân vui vẻ đi.” Tri Hạ nói. “Chuyện khiến bản thân vui vẻ…” Thẩm Lệ suy nghĩ rất lâu, nhưng lại thấy cô không nghĩ ra được điều gì có thể khiến cô hạnh phúc. Trước đây, cô đều cảm thấy hạnh phúc mỗi khi được trả lương. Cảm thấy hạnh phúc khi mua túi mới, mua xe mới, và mua quần áo mới Nhưng bây giờ, không có thứ nào trong số này thu hút cô. Thẩm Lệ nghĩ tới đây, trong nháy mắt nhìn thấy Tư Nguyễn ngủ say ở bên cạnh. “Tư Nguyễn ngủ rồi.” Cô thì thầm với Tri Hạ. Thấy vậy, Nguyễn Tri Hạ đứng dậy bế Tư Nguyễn lên giường. “Để tớ.” Thẩm Lệ ngăn cô lại: “Con bé này nặng lắm đấy.” “Không sao, tớ bế được.” Nhưng Thẩm Lệ không nghe cô nói, cô vẫn nghiêng người ôm Tư Nguyễn lên giường. Khi Tư Nguyễn nằm vào giường, mở mắt lẩm bẩm: “Dì Thẩm.” Sau đó cô bé trở mình và ngủ thiếp đi. Giọng nũng nịu còn đang ngái ngủ trông khá dễ thương. “Tớ muốn sinh con.” Thẩm Lệ nói. Nguyễn Tri Hạ cười đùa: “Vậy thì sinh một đứa đi.” Thẩm Lệ cáu kỉnh nói: “Quan trọng là sinh với ai đây.” “Cùng Cố Tri Dân ấy.” Nguyễn Tri Hạ nói với vẻ đương nhiên. Thẩm Lệ sắc mặt tái nhợt, không tiếp lời.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2903: Tri Hạ lại hỏi: “Thế dạo này tâm trạng cậu thế nào?” Thẩm Lệ hơi nghiêng đầu, từ trong lời nói của Nguyễn Tri Hạ hơi cảm khái: “Cậu đang phỏng vấn à? Hỏi mấy câu kỳ cục.” “Đâu có? Tớ đang chuẩn bị cho kịch bản mới. Kịch bản mới có một vai diễn vẫn chưa chọn được diễn viên.” Tri Hạ hơi bối rối không thể che giấu. “Cậu như thế này rồi, còn muốn đi làm sao.” Thẩm Lệ liếc nhìn bụng cô. Tri Hạ: “Công việc khiến tớ cảm thấy hạnh phúc, rất mãn nguyện và tiếp thêm động lực. Cậu không phải cũng cảm thấy hạnh phúc khi làm việc sao?” Thẩm Lệ nghe vậy, nụ cười trên mặt cô tắt dần, hơi bối rối nói: “Nói tới, tớ cảm thấy gần đây tớ không nhiệt tình với công việc vậy, cảm thấy không có ý nghĩa gì nữa…” Nguyễn Tri Hạ im lặng lắng nghe, biết cô vẫn còn có chuyện muốn nói, không đành cắt ngang. Thẩm Lệ suy nghĩ một hồi mới nói: “Có lẽ là do tớ đã đóng phim nhiều năm như vậy nên cần nghỉ ngơi.” “Vậy thì hãy làm chuyện gì đó khiến bản thân vui vẻ đi.” Tri Hạ nói. “Chuyện khiến bản thân vui vẻ…” Thẩm Lệ suy nghĩ rất lâu, nhưng lại thấy cô không nghĩ ra được điều gì có thể khiến cô hạnh phúc. Trước đây, cô đều cảm thấy hạnh phúc mỗi khi được trả lương. Cảm thấy hạnh phúc khi mua túi mới, mua xe mới, và mua quần áo mới Nhưng bây giờ, không có thứ nào trong số này thu hút cô. Thẩm Lệ nghĩ tới đây, trong nháy mắt nhìn thấy Tư Nguyễn ngủ say ở bên cạnh. “Tư Nguyễn ngủ rồi.” Cô thì thầm với Tri Hạ. Thấy vậy, Nguyễn Tri Hạ đứng dậy bế Tư Nguyễn lên giường. “Để tớ.” Thẩm Lệ ngăn cô lại: “Con bé này nặng lắm đấy.” “Không sao, tớ bế được.” Nhưng Thẩm Lệ không nghe cô nói, cô vẫn nghiêng người ôm Tư Nguyễn lên giường. Khi Tư Nguyễn nằm vào giường, mở mắt lẩm bẩm: “Dì Thẩm.” Sau đó cô bé trở mình và ngủ thiếp đi. Giọng nũng nịu còn đang ngái ngủ trông khá dễ thương. “Tớ muốn sinh con.” Thẩm Lệ nói. Nguyễn Tri Hạ cười đùa: “Vậy thì sinh một đứa đi.” Thẩm Lệ cáu kỉnh nói: “Quan trọng là sinh với ai đây.” “Cùng Cố Tri Dân ấy.” Nguyễn Tri Hạ nói với vẻ đương nhiên. Thẩm Lệ sắc mặt tái nhợt, không tiếp lời.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2903: Tri Hạ lại hỏi: “Thế dạo này tâm trạng cậu thế nào?” Thẩm Lệ hơi nghiêng đầu, từ trong lời nói của Nguyễn Tri Hạ hơi cảm khái: “Cậu đang phỏng vấn à? Hỏi mấy câu kỳ cục.” “Đâu có? Tớ đang chuẩn bị cho kịch bản mới. Kịch bản mới có một vai diễn vẫn chưa chọn được diễn viên.” Tri Hạ hơi bối rối không thể che giấu. “Cậu như thế này rồi, còn muốn đi làm sao.” Thẩm Lệ liếc nhìn bụng cô. Tri Hạ: “Công việc khiến tớ cảm thấy hạnh phúc, rất mãn nguyện và tiếp thêm động lực. Cậu không phải cũng cảm thấy hạnh phúc khi làm việc sao?” Thẩm Lệ nghe vậy, nụ cười trên mặt cô tắt dần, hơi bối rối nói: “Nói tới, tớ cảm thấy gần đây tớ không nhiệt tình với công việc vậy, cảm thấy không có ý nghĩa gì nữa…” Nguyễn Tri Hạ im lặng lắng nghe, biết cô vẫn còn có chuyện muốn nói, không đành cắt ngang. Thẩm Lệ suy nghĩ một hồi mới nói: “Có lẽ là do tớ đã đóng phim nhiều năm như vậy nên cần nghỉ ngơi.” “Vậy thì hãy làm chuyện gì đó khiến bản thân vui vẻ đi.” Tri Hạ nói. “Chuyện khiến bản thân vui vẻ…” Thẩm Lệ suy nghĩ rất lâu, nhưng lại thấy cô không nghĩ ra được điều gì có thể khiến cô hạnh phúc. Trước đây, cô đều cảm thấy hạnh phúc mỗi khi được trả lương. Cảm thấy hạnh phúc khi mua túi mới, mua xe mới, và mua quần áo mới Nhưng bây giờ, không có thứ nào trong số này thu hút cô. Thẩm Lệ nghĩ tới đây, trong nháy mắt nhìn thấy Tư Nguyễn ngủ say ở bên cạnh. “Tư Nguyễn ngủ rồi.” Cô thì thầm với Tri Hạ. Thấy vậy, Nguyễn Tri Hạ đứng dậy bế Tư Nguyễn lên giường. “Để tớ.” Thẩm Lệ ngăn cô lại: “Con bé này nặng lắm đấy.” “Không sao, tớ bế được.” Nhưng Thẩm Lệ không nghe cô nói, cô vẫn nghiêng người ôm Tư Nguyễn lên giường. Khi Tư Nguyễn nằm vào giường, mở mắt lẩm bẩm: “Dì Thẩm.” Sau đó cô bé trở mình và ngủ thiếp đi. Giọng nũng nịu còn đang ngái ngủ trông khá dễ thương. “Tớ muốn sinh con.” Thẩm Lệ nói. Nguyễn Tri Hạ cười đùa: “Vậy thì sinh một đứa đi.” Thẩm Lệ cáu kỉnh nói: “Quan trọng là sinh với ai đây.” “Cùng Cố Tri Dân ấy.” Nguyễn Tri Hạ nói với vẻ đương nhiên. Thẩm Lệ sắc mặt tái nhợt, không tiếp lời.