Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8963
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong tinh không, mặt mày Ngũ Hành Chi Chủ vẫn lạnh tanh, tay phải chậm rãi đ è xuống. Thoáng chốc, một ngọn lửa đã tràn ra khắp tinh không. Chỉ trong chốc lát, nó đã bao phủ lấy luồng kiếm quang kia của Diệp Huyên! Ầm! Dưới sự bao vây của nó, luồng kiếm quang kia của Diệp Huyên đã bị đốt thành tro! Cùng lúc đó, toàn bộ tinh không cũng trở nên mờ ảo. Chẳng những vậy, nhiệt độ của Nghiệp Đô Thành phía dưới cũng tăng lên, nóng giống như muốn hòa tan cả tòa thành, vô số người vội vàng chạy ra khỏi đó. Trong tinh không, Ngũ Hành Chi Chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên nói: "Ngươi đúng là đã khiến ta hơi bất ngờ đó, vì ta không ngờ ngươi lại có thể đạt tới Thần Biến Cảnh trong một thời gian ngắn như thế! Xem ra, lúc trước ta không nên kiêng kỵ Tần các chủ mà nên giết ngươi luôn!" Diệp Huyên nhếch miệng cười: "Giờ cũng không muộn mà!" Ông ta khẽ gật đầu: "Đúng là không muộn!" Vừa dứt lời, tay phải ông ta đã đập mạnh xuống. Thoáng chốc, một cột lửa đã nện thẳng xuống. Đùng! Trong phút chốc, mảnh tinh không thần bí nơi Ngũ Hành Chi Chủ đứng đã bắt đầu tan ra! Trong thành, vô số người điên cuồng chạy ra ngoài. Chỉ cần cột lửa ấy nện xuống, dù Diệp Huyên có đỡ được hay không thì Nghiệp Đô Thành cũng sẽ biến mất! Bên dưới, Diệp Huyên nhìn chằm chằm vào cột lửa kia, trong mắt không có chút nào là sợ hãi. Khi nó nện xuống trên không Nghiệp Đô Thành thì hắn bỗng nhiên biến mất khỏi tại chỗ. Ở trong mắt mọi người thì có một luồng kiếm quang phóng lên cao rồi bổ thẳng lên cái cột lửa kia. Ầm! Cột lửa kia điên cuồng rung lên, sau đó lập tức nổ tung. Song trong khoảnh khắc ấy, lại có một tia chớp bổ thẳng xuống đầu Diệp Huyên. Diệp Huyên híp mắt lại, không lùi còn tiến, phóng thẳng lên cao, giơ kiếm bổ về phía tia chớp kia. Ầm! Sau một tiếng nổ mạnh vang lên, vô số tia lửa điện và kiếm quang bắn tung tóe, cả chân trời lập tức bị xé nát. Mà Diệp Huyên cũng bị sức mạnh kh ủng bố đó đánh lún vào lòng đất. Diệp Huyên vừa hạ xuống, mặt đất dưới chân đã nát bấy và biến thành một cái vực sâu khổng lồ! Trong tinh không, Ngũ Hành Chi Chủ cúi đầu nhìn Diệp Huyên hỏi: "Chỉ thế thôi à?" Bên dưới, Diệp Huyên lau vết máu nơi khóe miệng đi, ngẩng đầu nhìn ông ta rồi bỗng dưng biến mất tại chỗ. Vèo, vèo, vèo! Ba luồng kiếm quang chợt xuất hiện trên đầu Ngũ Hành Chi Chủ! Tam Kiếm Hợp Nhất! Ngũ Hành Chi Chủ thấy cảnh đó thì híp mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng. Ông ta sửa đánh thành thủ, tay phải đ è xuống, một cái khiên bằng lửa chợt chắn trước mặt. Đùng! Ba nhát kiếm chém xuống, tấm khiên kia lập tức sụp đổ, Ngũ Hành Chi Chủ thoáng chốc lùi lại cả ngàn trượng!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong tinh không, mặt mày Ngũ Hành Chi Chủ vẫn lạnh tanh, tay phải chậm rãi đ è xuống. Thoáng chốc, một ngọn lửa đã tràn ra khắp tinh không. Chỉ trong chốc lát, nó đã bao phủ lấy luồng kiếm quang kia của Diệp Huyên! Ầm! Dưới sự bao vây của nó, luồng kiếm quang kia của Diệp Huyên đã bị đốt thành tro! Cùng lúc đó, toàn bộ tinh không cũng trở nên mờ ảo. Chẳng những vậy, nhiệt độ của Nghiệp Đô Thành phía dưới cũng tăng lên, nóng giống như muốn hòa tan cả tòa thành, vô số người vội vàng chạy ra khỏi đó. Trong tinh không, Ngũ Hành Chi Chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên nói: "Ngươi đúng là đã khiến ta hơi bất ngờ đó, vì ta không ngờ ngươi lại có thể đạt tới Thần Biến Cảnh trong một thời gian ngắn như thế! Xem ra, lúc trước ta không nên kiêng kỵ Tần các chủ mà nên giết ngươi luôn!" Diệp Huyên nhếch miệng cười: "Giờ cũng không muộn mà!" Ông ta khẽ gật đầu: "Đúng là không muộn!" Vừa dứt lời, tay phải ông ta đã đập mạnh xuống. Thoáng chốc, một cột lửa đã nện thẳng xuống. Đùng! Trong phút chốc, mảnh tinh không thần bí nơi Ngũ Hành Chi Chủ đứng đã bắt đầu tan ra! Trong thành, vô số người điên cuồng chạy ra ngoài. Chỉ cần cột lửa ấy nện xuống, dù Diệp Huyên có đỡ được hay không thì Nghiệp Đô Thành cũng sẽ biến mất! Bên dưới, Diệp Huyên nhìn chằm chằm vào cột lửa kia, trong mắt không có chút nào là sợ hãi. Khi nó nện xuống trên không Nghiệp Đô Thành thì hắn bỗng nhiên biến mất khỏi tại chỗ. Ở trong mắt mọi người thì có một luồng kiếm quang phóng lên cao rồi bổ thẳng lên cái cột lửa kia. Ầm! Cột lửa kia điên cuồng rung lên, sau đó lập tức nổ tung. Song trong khoảnh khắc ấy, lại có một tia chớp bổ thẳng xuống đầu Diệp Huyên. Diệp Huyên híp mắt lại, không lùi còn tiến, phóng thẳng lên cao, giơ kiếm bổ về phía tia chớp kia. Ầm! Sau một tiếng nổ mạnh vang lên, vô số tia lửa điện và kiếm quang bắn tung tóe, cả chân trời lập tức bị xé nát. Mà Diệp Huyên cũng bị sức mạnh kh ủng bố đó đánh lún vào lòng đất. Diệp Huyên vừa hạ xuống, mặt đất dưới chân đã nát bấy và biến thành một cái vực sâu khổng lồ! Trong tinh không, Ngũ Hành Chi Chủ cúi đầu nhìn Diệp Huyên hỏi: "Chỉ thế thôi à?" Bên dưới, Diệp Huyên lau vết máu nơi khóe miệng đi, ngẩng đầu nhìn ông ta rồi bỗng dưng biến mất tại chỗ. Vèo, vèo, vèo! Ba luồng kiếm quang chợt xuất hiện trên đầu Ngũ Hành Chi Chủ! Tam Kiếm Hợp Nhất! Ngũ Hành Chi Chủ thấy cảnh đó thì híp mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng. Ông ta sửa đánh thành thủ, tay phải đ è xuống, một cái khiên bằng lửa chợt chắn trước mặt. Đùng! Ba nhát kiếm chém xuống, tấm khiên kia lập tức sụp đổ, Ngũ Hành Chi Chủ thoáng chốc lùi lại cả ngàn trượng!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong tinh không, mặt mày Ngũ Hành Chi Chủ vẫn lạnh tanh, tay phải chậm rãi đ è xuống. Thoáng chốc, một ngọn lửa đã tràn ra khắp tinh không. Chỉ trong chốc lát, nó đã bao phủ lấy luồng kiếm quang kia của Diệp Huyên! Ầm! Dưới sự bao vây của nó, luồng kiếm quang kia của Diệp Huyên đã bị đốt thành tro! Cùng lúc đó, toàn bộ tinh không cũng trở nên mờ ảo. Chẳng những vậy, nhiệt độ của Nghiệp Đô Thành phía dưới cũng tăng lên, nóng giống như muốn hòa tan cả tòa thành, vô số người vội vàng chạy ra khỏi đó. Trong tinh không, Ngũ Hành Chi Chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên nói: "Ngươi đúng là đã khiến ta hơi bất ngờ đó, vì ta không ngờ ngươi lại có thể đạt tới Thần Biến Cảnh trong một thời gian ngắn như thế! Xem ra, lúc trước ta không nên kiêng kỵ Tần các chủ mà nên giết ngươi luôn!" Diệp Huyên nhếch miệng cười: "Giờ cũng không muộn mà!" Ông ta khẽ gật đầu: "Đúng là không muộn!" Vừa dứt lời, tay phải ông ta đã đập mạnh xuống. Thoáng chốc, một cột lửa đã nện thẳng xuống. Đùng! Trong phút chốc, mảnh tinh không thần bí nơi Ngũ Hành Chi Chủ đứng đã bắt đầu tan ra! Trong thành, vô số người điên cuồng chạy ra ngoài. Chỉ cần cột lửa ấy nện xuống, dù Diệp Huyên có đỡ được hay không thì Nghiệp Đô Thành cũng sẽ biến mất! Bên dưới, Diệp Huyên nhìn chằm chằm vào cột lửa kia, trong mắt không có chút nào là sợ hãi. Khi nó nện xuống trên không Nghiệp Đô Thành thì hắn bỗng nhiên biến mất khỏi tại chỗ. Ở trong mắt mọi người thì có một luồng kiếm quang phóng lên cao rồi bổ thẳng lên cái cột lửa kia. Ầm! Cột lửa kia điên cuồng rung lên, sau đó lập tức nổ tung. Song trong khoảnh khắc ấy, lại có một tia chớp bổ thẳng xuống đầu Diệp Huyên. Diệp Huyên híp mắt lại, không lùi còn tiến, phóng thẳng lên cao, giơ kiếm bổ về phía tia chớp kia. Ầm! Sau một tiếng nổ mạnh vang lên, vô số tia lửa điện và kiếm quang bắn tung tóe, cả chân trời lập tức bị xé nát. Mà Diệp Huyên cũng bị sức mạnh kh ủng bố đó đánh lún vào lòng đất. Diệp Huyên vừa hạ xuống, mặt đất dưới chân đã nát bấy và biến thành một cái vực sâu khổng lồ! Trong tinh không, Ngũ Hành Chi Chủ cúi đầu nhìn Diệp Huyên hỏi: "Chỉ thế thôi à?" Bên dưới, Diệp Huyên lau vết máu nơi khóe miệng đi, ngẩng đầu nhìn ông ta rồi bỗng dưng biến mất tại chỗ. Vèo, vèo, vèo! Ba luồng kiếm quang chợt xuất hiện trên đầu Ngũ Hành Chi Chủ! Tam Kiếm Hợp Nhất! Ngũ Hành Chi Chủ thấy cảnh đó thì híp mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng. Ông ta sửa đánh thành thủ, tay phải đ è xuống, một cái khiên bằng lửa chợt chắn trước mặt. Đùng! Ba nhát kiếm chém xuống, tấm khiên kia lập tức sụp đổ, Ngũ Hành Chi Chủ thoáng chốc lùi lại cả ngàn trượng!