Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8965

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Con ngươi Ngũ Hành Chi Chủ chợt co rút lại, sự việc xảy ra bất ngờ khiến ông ta không kịp chuẩn bị, chỉ có thể bị động phòng ngự. Hai tay ông ta lập tức chắn trước mặt, trong cơ thể bỗng tỏa ra một khí thế khủ ng bố hình thành một tấm khiên.  Đùng!  Tấm khiên kia lập tức nát bấy, một thanh kiếm thoáng chốc đã đâm vào trán Ngũ Hành Chi Chủ, sức mạnh khủ ng bố khiến linh hồn ông ta bay ngược ra mấy vạn trượng!  Lúc này, Diệp Huyên chợt xuất hiện trước mặt Ngũ Hành Chi Chủ.  Tiểu Tháp bỗng nhiên mở miệng: "Tiểu chủ, chẳng phải người đã nói sẽ không làm màu sao?"  Diệp Huyên hỏi ngược lại: "Ta có gọi người không?"  Tiểu Tháp lập tức đáp: "Không!"  Diệp Huyên lại hỏi: "Ta không dựa vào cha hay muội muội, ta giết ông ta bằng chính bản lĩnh của mình, ngươi dựa vào cái gì nói ta làm màu? Ai quy định đánh nhau thì phải tuân thủ võ đức? Không thể dùng đầu óc?"  Tiểu Tháp: "..."  ...  Trước mặt Diệp Huyên, vẻ mặt Ngũ Hành Chi Chủ đầy ngỡ ngàng.  Bại rồi!  Ông ta thật không ngờ, ông ta vậy mà bị đã bị đánh bại! Hơn nữa, còn là thua trong tay người mà ông ta từng coi như con kiến!  Ngũ Hành Chi Chủ đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên, rống giận: “Ta không phục!”  Ông ta đương nhiên không phục, ông ta còn chưa tung ra đại chiêu, đã bị Diệp Huyên ám giết như vậy, ông ta làm sao phục?  Ngũ Hành Chi Chủ nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có bản lĩnh, thì đường đường chính chính đánh bại ta, chơi ám chiêu, ngươi thấy đáng xấu hổ à? Ngươi...”  Ông ta còn chưa nói xong, kiếm Thanh Huyên đột nhiên run lên kịch liệt, bắt đầu nhanh chóng hấp thu linh hồn ông ta!  Lúc này, một hơi thở kh ủng bố đột nhiên đánh úp tới từ phía chân trời xa xôi.  Ngũ Hành Chi Chủ ngẩng đầu, trong mắt bùng lên hy vọng sống còn, lúc này rống giận: “Pháp Chủ cứu ta!”  Chỗ sâu trong tinh không, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên: “Giữ ông ta...”  Một bên, Diệp Huyên nheo mắt, tay phải áp mạnh xuống phía dưới.  Ầm!  Kiếm Thanh Huyên từ bỏ việc hấp thu, xoá đi linh hồn của Ngũ Hành Chi Chủ trong nháy mắt.  Thần hồn câu diệt!  Ngũ Hành Chi Chủ: “...”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Con ngươi Ngũ Hành Chi Chủ chợt co rút lại, sự việc xảy ra bất ngờ khiến ông ta không kịp chuẩn bị, chỉ có thể bị động phòng ngự. Hai tay ông ta lập tức chắn trước mặt, trong cơ thể bỗng tỏa ra một khí thế khủ ng bố hình thành một tấm khiên.  Đùng!  Tấm khiên kia lập tức nát bấy, một thanh kiếm thoáng chốc đã đâm vào trán Ngũ Hành Chi Chủ, sức mạnh khủ ng bố khiến linh hồn ông ta bay ngược ra mấy vạn trượng!  Lúc này, Diệp Huyên chợt xuất hiện trước mặt Ngũ Hành Chi Chủ.  Tiểu Tháp bỗng nhiên mở miệng: "Tiểu chủ, chẳng phải người đã nói sẽ không làm màu sao?"  Diệp Huyên hỏi ngược lại: "Ta có gọi người không?"  Tiểu Tháp lập tức đáp: "Không!"  Diệp Huyên lại hỏi: "Ta không dựa vào cha hay muội muội, ta giết ông ta bằng chính bản lĩnh của mình, ngươi dựa vào cái gì nói ta làm màu? Ai quy định đánh nhau thì phải tuân thủ võ đức? Không thể dùng đầu óc?"  Tiểu Tháp: "..."  ...  Trước mặt Diệp Huyên, vẻ mặt Ngũ Hành Chi Chủ đầy ngỡ ngàng.  Bại rồi!  Ông ta thật không ngờ, ông ta vậy mà bị đã bị đánh bại! Hơn nữa, còn là thua trong tay người mà ông ta từng coi như con kiến!  Ngũ Hành Chi Chủ đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên, rống giận: “Ta không phục!”  Ông ta đương nhiên không phục, ông ta còn chưa tung ra đại chiêu, đã bị Diệp Huyên ám giết như vậy, ông ta làm sao phục?  Ngũ Hành Chi Chủ nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có bản lĩnh, thì đường đường chính chính đánh bại ta, chơi ám chiêu, ngươi thấy đáng xấu hổ à? Ngươi...”  Ông ta còn chưa nói xong, kiếm Thanh Huyên đột nhiên run lên kịch liệt, bắt đầu nhanh chóng hấp thu linh hồn ông ta!  Lúc này, một hơi thở kh ủng bố đột nhiên đánh úp tới từ phía chân trời xa xôi.  Ngũ Hành Chi Chủ ngẩng đầu, trong mắt bùng lên hy vọng sống còn, lúc này rống giận: “Pháp Chủ cứu ta!”  Chỗ sâu trong tinh không, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên: “Giữ ông ta...”  Một bên, Diệp Huyên nheo mắt, tay phải áp mạnh xuống phía dưới.  Ầm!  Kiếm Thanh Huyên từ bỏ việc hấp thu, xoá đi linh hồn của Ngũ Hành Chi Chủ trong nháy mắt.  Thần hồn câu diệt!  Ngũ Hành Chi Chủ: “...”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Con ngươi Ngũ Hành Chi Chủ chợt co rút lại, sự việc xảy ra bất ngờ khiến ông ta không kịp chuẩn bị, chỉ có thể bị động phòng ngự. Hai tay ông ta lập tức chắn trước mặt, trong cơ thể bỗng tỏa ra một khí thế khủ ng bố hình thành một tấm khiên.  Đùng!  Tấm khiên kia lập tức nát bấy, một thanh kiếm thoáng chốc đã đâm vào trán Ngũ Hành Chi Chủ, sức mạnh khủ ng bố khiến linh hồn ông ta bay ngược ra mấy vạn trượng!  Lúc này, Diệp Huyên chợt xuất hiện trước mặt Ngũ Hành Chi Chủ.  Tiểu Tháp bỗng nhiên mở miệng: "Tiểu chủ, chẳng phải người đã nói sẽ không làm màu sao?"  Diệp Huyên hỏi ngược lại: "Ta có gọi người không?"  Tiểu Tháp lập tức đáp: "Không!"  Diệp Huyên lại hỏi: "Ta không dựa vào cha hay muội muội, ta giết ông ta bằng chính bản lĩnh của mình, ngươi dựa vào cái gì nói ta làm màu? Ai quy định đánh nhau thì phải tuân thủ võ đức? Không thể dùng đầu óc?"  Tiểu Tháp: "..."  ...  Trước mặt Diệp Huyên, vẻ mặt Ngũ Hành Chi Chủ đầy ngỡ ngàng.  Bại rồi!  Ông ta thật không ngờ, ông ta vậy mà bị đã bị đánh bại! Hơn nữa, còn là thua trong tay người mà ông ta từng coi như con kiến!  Ngũ Hành Chi Chủ đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên, rống giận: “Ta không phục!”  Ông ta đương nhiên không phục, ông ta còn chưa tung ra đại chiêu, đã bị Diệp Huyên ám giết như vậy, ông ta làm sao phục?  Ngũ Hành Chi Chủ nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có bản lĩnh, thì đường đường chính chính đánh bại ta, chơi ám chiêu, ngươi thấy đáng xấu hổ à? Ngươi...”  Ông ta còn chưa nói xong, kiếm Thanh Huyên đột nhiên run lên kịch liệt, bắt đầu nhanh chóng hấp thu linh hồn ông ta!  Lúc này, một hơi thở kh ủng bố đột nhiên đánh úp tới từ phía chân trời xa xôi.  Ngũ Hành Chi Chủ ngẩng đầu, trong mắt bùng lên hy vọng sống còn, lúc này rống giận: “Pháp Chủ cứu ta!”  Chỗ sâu trong tinh không, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên: “Giữ ông ta...”  Một bên, Diệp Huyên nheo mắt, tay phải áp mạnh xuống phía dưới.  Ầm!  Kiếm Thanh Huyên từ bỏ việc hấp thu, xoá đi linh hồn của Ngũ Hành Chi Chủ trong nháy mắt.  Thần hồn câu diệt!  Ngũ Hành Chi Chủ: “...”  

Chương 8965