Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9029
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Xen vào? Hắn không định xen vào. Nếu đã là quyết đấu công bằng thì nên công bằng, nếu Đạo Lăng chết thì cũng là do mình không bằng người, nếu là Diệp Huyên hắn thì cũng sẽ như vậy. Thấy Diệp Huyên im lặng, người đàn ông trung niên cười khẩy. Trong Tử Gian Chi Giới phía xa, Đạo Lăng hơi nhíu mày, vì y phát phiện linh hồn của y đã bắt đầu biến mất từng chút một. Ý chí ăn mòn! Nếu là ở ngoài thì ý chí tầm thường này sẽ chẳng thể ăn mòn được y, nhưng đây là Tử Gian Chi Giới, ở trong này y không thể thi triển được sức mạnh. Đột nhiên, Đạo Lăng như nghĩ đến điều gì đó, y nắm chặt tay phải. Ý chí không bị hạn chế. Ý chí không phải vật chất. Mặc dù y không có ý chí của người khác, nhưng y có ý chí của chính mình. Nghĩ đến đây, Đạo Lăng từ từ nhắm mắt. Giây phút này, linh hồn của y cũng càng ngày càng mờ ảo. Đường cùng! Đường cùng thực sự! Đúng lúc này, quanh người Đạo Lăng chợt xuất hiện một sức mạnh bí ẩn. Ý chí! Ý chí của bản thân y! Y đang dùng ý chí của mình để chống lại ý chí của Thích Thiên. Nhìn thấy cảnh này, Thích Thiên hơi nhíu mày. Dần dần, linh hồn bị ăn mòn của Đạo Lăng bắt đầu bình thường trở lại, không chỉ vậy, ý chí của y còn càng lúc càng mạnh. Đạo Lăng ngẩng đầu nhìn Thích Thiên: “Ý chí của ta vững như đá”. Dứt lời, linh hồn của Diệp Huyên dần run lên. Sắp đột phá! Thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám cường giả Thích tộc ở trong bóng tối đều trở nên khó coi. Nếu không chết trong đường cùng thì đó chính là trùng sinh niết bàn. Hiển nhiên lúc này Đạo Lăng đã trùng sinh niết bàn. Xa xa, Thích Thiên nheo mắt, nắm tay phải lại, mà đúng lúc này một tàn ảnh chợt lao lên từ Tử Gian Chi Giới, sau đó tung một quyền vào Đạo Lăng đang chuẩn bị đột phá. Tàn ảnh này không hề bị Tử Gian Chi Giới hạn chế. Tuế Nguyệt! Chỉ có Tuế Nguyệt Chi Lực của cường giả Tuế Nguyệt Cảnh mới có thể không bị Tử Gian Chi Giới hạn chế, bởi vì Tuế Nguyệt cũng không phải vật chất. Biến cố đột ngột khiến Đạo Lăng biến sắc, y cũng không ngờ tới lại có người xông ra giết mình vào lúc này, hơn nữa kẻ ra tay còn là cường giả Tuế Nguyệt Cảnh, nếu ở ngoài thì có lẽ y còn có thể chống đỡ một lúc, nhưng bây giờ y phải chống đỡ thế nào?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Xen vào? Hắn không định xen vào. Nếu đã là quyết đấu công bằng thì nên công bằng, nếu Đạo Lăng chết thì cũng là do mình không bằng người, nếu là Diệp Huyên hắn thì cũng sẽ như vậy. Thấy Diệp Huyên im lặng, người đàn ông trung niên cười khẩy. Trong Tử Gian Chi Giới phía xa, Đạo Lăng hơi nhíu mày, vì y phát phiện linh hồn của y đã bắt đầu biến mất từng chút một. Ý chí ăn mòn! Nếu là ở ngoài thì ý chí tầm thường này sẽ chẳng thể ăn mòn được y, nhưng đây là Tử Gian Chi Giới, ở trong này y không thể thi triển được sức mạnh. Đột nhiên, Đạo Lăng như nghĩ đến điều gì đó, y nắm chặt tay phải. Ý chí không bị hạn chế. Ý chí không phải vật chất. Mặc dù y không có ý chí của người khác, nhưng y có ý chí của chính mình. Nghĩ đến đây, Đạo Lăng từ từ nhắm mắt. Giây phút này, linh hồn của y cũng càng ngày càng mờ ảo. Đường cùng! Đường cùng thực sự! Đúng lúc này, quanh người Đạo Lăng chợt xuất hiện một sức mạnh bí ẩn. Ý chí! Ý chí của bản thân y! Y đang dùng ý chí của mình để chống lại ý chí của Thích Thiên. Nhìn thấy cảnh này, Thích Thiên hơi nhíu mày. Dần dần, linh hồn bị ăn mòn của Đạo Lăng bắt đầu bình thường trở lại, không chỉ vậy, ý chí của y còn càng lúc càng mạnh. Đạo Lăng ngẩng đầu nhìn Thích Thiên: “Ý chí của ta vững như đá”. Dứt lời, linh hồn của Diệp Huyên dần run lên. Sắp đột phá! Thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám cường giả Thích tộc ở trong bóng tối đều trở nên khó coi. Nếu không chết trong đường cùng thì đó chính là trùng sinh niết bàn. Hiển nhiên lúc này Đạo Lăng đã trùng sinh niết bàn. Xa xa, Thích Thiên nheo mắt, nắm tay phải lại, mà đúng lúc này một tàn ảnh chợt lao lên từ Tử Gian Chi Giới, sau đó tung một quyền vào Đạo Lăng đang chuẩn bị đột phá. Tàn ảnh này không hề bị Tử Gian Chi Giới hạn chế. Tuế Nguyệt! Chỉ có Tuế Nguyệt Chi Lực của cường giả Tuế Nguyệt Cảnh mới có thể không bị Tử Gian Chi Giới hạn chế, bởi vì Tuế Nguyệt cũng không phải vật chất. Biến cố đột ngột khiến Đạo Lăng biến sắc, y cũng không ngờ tới lại có người xông ra giết mình vào lúc này, hơn nữa kẻ ra tay còn là cường giả Tuế Nguyệt Cảnh, nếu ở ngoài thì có lẽ y còn có thể chống đỡ một lúc, nhưng bây giờ y phải chống đỡ thế nào?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Xen vào? Hắn không định xen vào. Nếu đã là quyết đấu công bằng thì nên công bằng, nếu Đạo Lăng chết thì cũng là do mình không bằng người, nếu là Diệp Huyên hắn thì cũng sẽ như vậy. Thấy Diệp Huyên im lặng, người đàn ông trung niên cười khẩy. Trong Tử Gian Chi Giới phía xa, Đạo Lăng hơi nhíu mày, vì y phát phiện linh hồn của y đã bắt đầu biến mất từng chút một. Ý chí ăn mòn! Nếu là ở ngoài thì ý chí tầm thường này sẽ chẳng thể ăn mòn được y, nhưng đây là Tử Gian Chi Giới, ở trong này y không thể thi triển được sức mạnh. Đột nhiên, Đạo Lăng như nghĩ đến điều gì đó, y nắm chặt tay phải. Ý chí không bị hạn chế. Ý chí không phải vật chất. Mặc dù y không có ý chí của người khác, nhưng y có ý chí của chính mình. Nghĩ đến đây, Đạo Lăng từ từ nhắm mắt. Giây phút này, linh hồn của y cũng càng ngày càng mờ ảo. Đường cùng! Đường cùng thực sự! Đúng lúc này, quanh người Đạo Lăng chợt xuất hiện một sức mạnh bí ẩn. Ý chí! Ý chí của bản thân y! Y đang dùng ý chí của mình để chống lại ý chí của Thích Thiên. Nhìn thấy cảnh này, Thích Thiên hơi nhíu mày. Dần dần, linh hồn bị ăn mòn của Đạo Lăng bắt đầu bình thường trở lại, không chỉ vậy, ý chí của y còn càng lúc càng mạnh. Đạo Lăng ngẩng đầu nhìn Thích Thiên: “Ý chí của ta vững như đá”. Dứt lời, linh hồn của Diệp Huyên dần run lên. Sắp đột phá! Thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám cường giả Thích tộc ở trong bóng tối đều trở nên khó coi. Nếu không chết trong đường cùng thì đó chính là trùng sinh niết bàn. Hiển nhiên lúc này Đạo Lăng đã trùng sinh niết bàn. Xa xa, Thích Thiên nheo mắt, nắm tay phải lại, mà đúng lúc này một tàn ảnh chợt lao lên từ Tử Gian Chi Giới, sau đó tung một quyền vào Đạo Lăng đang chuẩn bị đột phá. Tàn ảnh này không hề bị Tử Gian Chi Giới hạn chế. Tuế Nguyệt! Chỉ có Tuế Nguyệt Chi Lực của cường giả Tuế Nguyệt Cảnh mới có thể không bị Tử Gian Chi Giới hạn chế, bởi vì Tuế Nguyệt cũng không phải vật chất. Biến cố đột ngột khiến Đạo Lăng biến sắc, y cũng không ngờ tới lại có người xông ra giết mình vào lúc này, hơn nữa kẻ ra tay còn là cường giả Tuế Nguyệt Cảnh, nếu ở ngoài thì có lẽ y còn có thể chống đỡ một lúc, nhưng bây giờ y phải chống đỡ thế nào?